Truyện được đăng tại https://hikariare.wordpress.com và wattpad Kaorurits.
Chương 18: Thế giới thứ hai – Học tra và học bá
(学渣 : học tra // học cho có, điểm thấp
学霸 : học bá // chăm chỉ học cho nên điểm cao)
Tác giả: Quyết Tuyệt
Edit: Kaorurits
Một phòng khách có trần cao ít nhất cũng năm mét, trang hoàng theo phong cách Châu Âu, nơi chốn tinh xảo, hiện vẻ xa hoa.
Giờ phút này, một đám học sinh 16-17 tuổi tụ ở phòng khách chính ăn vặt chơi game, một đám chơi đến cực kì vui vẻ.
Này nhóm có nam có nữ, khoảng 30 người, nhưng phòng khách một chút cũng không chật chội, mà trung tâm nhóm người này là một người ngồi trên sofa, nửa híp mắt, diện mạo anh tuấn, khóe mắt đuôi mày thiếu niên mang theo tà khí.
Hôm nay là sinh nhật thiếu niên này, mà nơi này là nhà của thiếu niên.
Thiếu niên này tên là Ngôn Cảnh Tắc, là học sinh lớp 11 cao trung Nhất Trung thành phố T. Nhà hắn cực kì có tiền, lại biết chơi, trong trường là nhân vật phong vân cả trường đều biết, mấy kẻ không thích học hành trong Nhất Trung đều có thể lấy tư cách chơi với hắn mà vinh hạnh, mà hôm nay đến đây dự sinh nhật hắn, đa số là đàn em hắn, hoặc là bạn gái của đàn em.
Còn thiếu giới thiệu… là hai người bạn tốt cùng hắn từ nhỏ lớn lên.
Một đám đàn em ngồi chơi với nhau hâm mộ mà nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc ngồi trên sofa một bộ duy ngã độc tôn, còn có hai người ngồi bên trái bên phải của hắn.
Ngồi ở hai bên Ngôn Cảnh Tắc là hai người cũng học lớp 11, một người tướng mạo thanh tú khí chất xuất chúng, một người dung mạo bình thường nhưng khí thế cũng bất phàm.
Hai người này, người dung mạo bình thường gọi là Bộc Trí, nhà y cả nhà đều tòng quân, tuy rằng mang tên “Trí”, nhưng thật ra bình thường làm việc đều không mang theo đầu óc, nhưng thật sự thân thể y rất tốt. Từ nhỏ đến lớn, nghỉ đông và nghỉ hè y đều bị ném đến quân doanh, cũng có thể đánh đấm.
Còn người tướng mạo xuất chúng kia tên là Trang Cao Hàng, nhà làm chính trị, từ nhỏ y đã mọi thứ xuất sắc, ở tiểu đoàn thể ba người này, kì thực y mới là người làm chủ.
Nhưng mà mặc kệ là Trang Cao Hàng hay Bộc Trí, trong nhà đều quản rất nghiêm, không thể như Ngôn Cảnh Tắc tùy ý làm bậy, cho nên trong trường, nổi bật nhất vẫn là Ngôn Cảnh Tắc.
Cho dù Ngôn Cảnh Tắc thành tích rất kém cỏi, nhưng hắn đẹp trai lại ngầu, trong trường có rất nhiều người sùng bái hắn.
Nhưng mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc vừa đẹp trai vừa ngầu, trong mắt lại mờ mịt.
Nơi này là chỗ nào?
Hắn đây lại là…… Làm sao vậy?
Ngôn Cảnh Tắc trong đầu trống rỗng, cái gì cũng nhớ không nổi, nhưng có một điều là khẳng định.
Hắn xuyên qua!
Nhưng hắn không biết mình xuyên qua là ai, còn không có ký ức trước khi xuyên qua… Hiện tại hắn phải làm sao bây giờ?
Ngôn Cảnh Tắc đang phát sầu, di động đột nhiên vang lên, mặt trên biểu hiện, là một người tên là Trình An Tu gọi điện thoại đến.
Trình An Tu này lại là ai? Điện thoại này nên bắt hay không bắt?
Ngôn Cảnh Tắc có chút chần chờ, lúc này, người cùng hắn ngồi trên một cái sô pha, dung mạo bình thường to con đột nhiên nói với những thiếu nam thiếu nữ tụ tập: “Mọi người yên lặng!”
Vốn dĩ mọi người đang nói chuyện, tức khắc yên lặng lại, còn có người chân chó mà tắt nhạc.
Ngôn Cảnh Tắc không nghĩ là bắt điện thoại, nhưng đối mặt tình huống này, hắn chỉ có thể căng da đầu bắt lên.
Điện thoại bắt lên, bên trong liền truyền ra một âm thanh thanh lãnh: “Ngôn Cảnh Tắc, tôi đến cửa nhà cậu rồi, nhưng mà vào không được.”
“Tôi cho người tới đón cậu.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn hiện tại cửa nhà ở đâu cũng không biết, chỉ có thể để người ta đi đón…
“Ừm.” người bên kia điện thoại lên tiếng, ngay sau đó cúp máy.
Ngôn Cảnh Tắc buông di động, liền nghe được người dung mạo bình thường to con kia cười nhạo nói: “Trình An Tu tới à, cậu ta rất sốt ruột nhỉ, tới sớm nửa giờ…”
“Ừm.” Ngôn Cảnh Tắc hàm hồ mà lên tiếng, sau đó liền thấy to con đứng dậy, nói với một người đứng ở cách đó không xa, quản gia trung niên ăn mặc không chút cẩu thả: “Lý thúc, thúc ra bên ngoài tiếp bạn học của Cảnh Tắc chút đi.”
Sau khi nói xong, y liền nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc trong óc còn căng phồng, sự tình gì cũng nhớ không nổi, mờ mịt mà nhìn về phía y.
Chỉ là hắn lớn lên thật sự rất tà khí, nhìn vẫn vừa lưu manh vừa xấu xa, nên nhìn không thấy hắn dại ra.
Bộc Trí, cũng chính là người dung mạo bình thường to con cũng không biết bạn tốt mình đã thay đổi trái tim, y lúc này nói với những đàn em đã an tĩnh lại của Ngôn Cảnh Tắc: “Trình An Tu muốn đến đây, mấy người sửa sang chỗ này lại một chút, sang nhà ăn bên cạnh trốn đi!”
“Cái gì? Trình An Tu muốn lại đây?”
“Cậu ta sao lại đến?”
“Lão đại sao anh gọi cậu ta tới!”
……
Những người này kêu gào một trận, cũng đồng thời nhanh như bay đem phòng khách thu dọn.
Trang Cao Hàng lúc này đã dẫn đầu đi đến nhà ăn bên cạnh, đám đàn em thấy vậy, không bạn gái thì trực tiếp đi theo, có bạn gái thì lôi kéo bạn gái mình đi.
Nhà ăn Ngôn gia ở cạnh phòng khách, giữa hai bên không có cửa, chỉ có một khối pha lê thật lớn ngăn cách nửa không gian, đây là pha lê đặc chế, từ nhà ăn bên này có thể nhìn thấy phòng khách bên kia, nhưng từ phòng khách lại không nhìn được cảnh tượng nhà ăn.
Các đàn em của Ngôn Cảnh Tắc vừa đến nhà ăn, liền nhìn đến Trang Cao Hàng và Bộc Trí đứng ở phía sau pha lê.
Bọn họ đi theo tránh phía sau pha lê lớn, lại hơi khó hiểu: “Từ từ, sao chúng ta lại phải trốn?”
Trình An Tu tuy rằng “lợi hại”, nhưng bọn họ cũng không cần phải sợ hãi chứ? Hôm nay là cuối tuần mà, bọn họ tính ở nhà Ngôn Cảnh Tắc chơi, cũng chẳng có gì, Trình An Tu còn có thể bắt lão sư phạt bọn họ được sao?
“Suỵt.” Trang Cao Hàng dựng thẳng lên một ngón tay, đặt ở bên miệng.
Mọi người tức khắc không dám phát ra âm thanh nào.
Bọn họ cùng chơi với Ngôn Cảnh Tắc đều rất rõ một chuyện, đó chính là Ngôn Cảnh Tắc cực kì coi trọng Trang Cao Hàng.
Bình thường nếu bọn họ không nghe lời Ngôn Cảnh Tắc, thật ra cũng không sao, cũng không có hậu quả gì quá lớn, dù có làm cho Ngôn Cảnh Tắc không vui đi nữa, trước mặt Ngôn Cảnh Tắc mặt dày mày dạn xin lỗi, Ngôn Cảnh Tắc cũng không làm gì họ.
Nhưng nếu đắc tội Trang Cao Hàng, Trang Cao Hàng ở trước mặt Ngôn Cảnh Tắc nói cái gì… Vậy thì bọn họ không cơ hội đi theo Ngôn Cảnh Tắc nữa.
Một đám đàn em của Ngôn Cảnh Tắc không nói chuyện, an tĩnh đứng phía sau tường pha lê xem tình huống trong phòng khách.
Lúc người ở nhà ăn yên tĩnh lại, Ngôn Cảnh Tắc vẫn còn rối rắm đây là đâu.
Cũng chính lúc này, cửa lớn nhà hắn mở ra, Lý thúc vừa ra ngoài đón người mang theo một thiếu niên đến, tay xách theo một hộp bánh kem.
Thiếu niên kia tuổi tác cùng những người khác không sai biệt lắm, ước chừng 16-17 tuổi, cậu ăn mặc đơn giản, áo lông quần jean, làn da trắng nõn tướng mạo xuất chúng, nhưng thời điểm người khác nhìn đến cậu, ánh mắt đầu tiên chú ý tới không phải là bộ dáng hay ăn mặc, mà là biểu tình nghiêm túc và khí chất lãnh đạm.
Thiếu niên này, thoạt nhìn lạnh như băng.
Người này chính là…… Trình An Tu?
Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy ngực mình bị mùi tên của Cupid bắn trúng.
Hắn đối với người gọi là Trình An Tu này, nhất kiến chung tình!
Người này thật quá đẹp! Còn có bộ dáng cấm dục kia, thật sự đặc biệt chọc người yêu thương!
Tóm lại, người này từ đầu đến chân,không có chỗ nào mà hắn không thích!
Cùng lúc đó, ký ức người mà hắn xuyên qua, cũng đột nhiên xuất hiện trong đầu.
Người hắn xuyên qua này cũng gọi là Ngôn Cảnh Tắc, mà người này quả thực là một tên cặn bã.
Cha mẹ của thân thể nguyên chủ này, vào thời điểm hắn còn chưa sinh ra đã bắt đầu làm ăn buôn bán, chờ lúc hắn ra đời trong nhà đã cực kỳ có tiền.
Hơn nữa, bởi vì bọn họ trước khi sinh hạ nguyên chủ đã từng sinh ra một cô con gái, nhưng mà con gái lại bị lạc đường, bọn họ đối với nguyên chủ cũng vạn phần sủng ái
Không, thậm chí đã không thể nói là sủng ái nữa, căn bản chính là cưng chiều!
Nguyên chủ từ nhỏ liền muốn cái gì phải có cái đó, nuôi thành kiêu ngạo ương ngạnh, tùy ý phô bày tính cách, hắn thậm chí cha mẹ nói sao cũng không nghe.
Nhưng cũng không phải là không ai chế ngự được hắn, nguyên chủ rất nghe lời một người, người nọ chính là Trang Cao Hàng.
Thời điểm nguyên chủ sinh ra cha mẹ đã rất có tiền, cũng liền cung cấp các điều kiện tốt nhất cho nguyên chủ, nguyên nhân chính là vì thế, nguyên chủ có cơ hội gặp được Bộc Trí và Trang Cao Hàng.
Trang Cao Hàng từ nhỏ đã thông minh, lớn lên còn xinh đẹp, nguyên chủ thích hắn.
Nguyên chủ trước mặt người khác nói một không có hai, đối mặt với Trang Cao Hàng lại không nói được lời cự tuyệt nào, còn đem những gì mình có, những thứ tốt, đều đưa đến trước mặt Trang Cao Hàng.
Nguyên chủ vẫn không thích học hành, vì có thể cùng Trang Cao Hàng học chung một trường cao trung, còn tìm người bổ túc mấy tháng, học đến trời đất u ám, cuối cùng thi đậu vào Nhất Trung thành phố T.
Trang Cao Hàng thành tích vẫn luôn rất tốt, trước kia, ở bọn họ học ở tư nhân trung học, y vẫn luôn đứng nhất khối, nhưng khi lên Nhất Trung thành phố T, Trang Cao Hàng liền gặp được đối thủ.
Không, không đơn giản là gặp phải đối thủ thôi, từ khi lên cao trung, Trang Cao Hàng chưa bao giờ được đứng nhất, lúc nào cũng đứng thứ hai của khối!
Hạng nhất khối vạn năm không đổi là Trình An Tu.
Lúc học lớp 10, mỗi lần thi cử so sánh với Trình An Tu cũng đã làm cho Trang Cao Hàng rất khó chịu, nhưng mà lúc ấy bọn họ và Trình An Tu không ở cùng lớp, cho nên dù y không vui, cũng không làm gì.
Nhưng sau đó lại phân lớp, ba người bọn họ và Trình An Tu đều vào cùng một lớp.
Từ đây, Trang Cao Hàng liền bắt đầu bị Trình An Tu nghiền áp toàn diện.
Trình An Tu không chỉ có thành tích tốt, diện mạo cũng xuất sắc, tuy rằng cậu ở trong trường học vẫn luôn lạnh như băng, không thích phản ứng người khác, nhưng vẫn là có rất nhiều người sùng bái cậu, còn Trang Cao Hàng…
Trang Cao Hàng diện mạo tuy rằng không kém, nhưng đừng nói so với Trình An Tu, chỉ so với Ngôn Cảnh Tắc cũng kém hơn.
Trang Cao Hàng gia thế rất tốt, nhưng học sinh Nhất Trung đều nỗ lực học tập, không nhiều người chú ý tình huống của gia đình người khác.
Trang Cao Hàng thành tích tốt, nhưng Trình An Tu mới là người thành tích tốt nhất!
Trang Cao Hàng trước nay vẫn luôn là tiêu điểm của mọi người, có chút chịu không nổi, sau đó trong lúc vô tình phát hiện ra chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên toán là cha của Trình An Tu, giáo viên hóa học lại là mẹ Trình An Tu, càng cảm thấy thành tích Trình An Tu tốt như vậy là do cha mẹ cậu chống lưng cho.
Hắn ngầm oán giận vài câu với nguyên chủ và Bộc Trí, hai người nguyên bản đối Trình An Tu không có ý kiến gì, liền bắt đầu chán ghét Trình An Tu.
Cũng chính là lúc này, chủ nhiệm lớp bọn họ Trình lão sư, cũng chính là cha Trình An Tu, đem Ngôn Cảnh Tắc an bài tới ngồi cạnh Trình An Tu.
Bọn họ là lớp Khoa học tự nhiên thực nghiệm, là lớp tốt nhất trường Nhất Trung, mà nguyên chủ có thể tiến vào lớp này kỳ thật là do cha mẹ Ngôn tìm hiệu trưởng quyên một đống tiền thực nghiệm, nếu không… với thành tích rối loạn lung tung kia của nguyên chủ chỉ có thể vào các lớp bình thường khác.
Mà sau khi vào học rồi, nguyên chủ liền thành con sâu làm rầu nồi canh, chính mình không học tập thì thôi, còn làm phiền người khác.
Cũng không còn cách nào, nguyên chủ là thực tình không thích học hành, hắn một hai phải vào lớp một, chỉ để được ở cùng Trang Cao Hàng.
Cha Trình thấy nguyên chủ ảnh hưởng đến học tập của tổng thể lớp, dạy mãi không sửa, rơi vào đường cùng chỉ có thể an bài con trai mình bên cạnh hắn, cho con trai mình trông chừng hắn.
Ông đối với con trai mình rất yên tâm, cảm thấy con trai nhất định sẽ không bị hắn ảnh hưởng đến.
Trình An Tu cũng xác thật tận tâm tận lực nhìn chằm chằm nguyên chủ học tập.
Nguyên chủ không thích học tập, đối với chuyện này rất bất mãn, hắn vốn định tìm người giáo huấn Trình An Tu một chút, nhưng Trình An Tu cha mẹ đều là giáo viên bọn họ, nhà hắn thân thích cũng là giáo viên, nếu hắn thật muốn làm thế, không chừng liền không thể ở lớp một nữa —— lúc trước hắn vì có thể cùng Trang Cao Hàng ở bên nhau một hai phải vào lớp chọn, cha Trình An Tu chính là người phản đối mãnh liệt.
Vì thế nguyên chủ liền suy nghĩ biện pháp khác “đối phó” Trình An Tu, hắn cả ngày quấn lấy Trình An Tu hỏi đề mục, ý đồ làm Trình An Tu không thể yên tâm học tập.
Nói đến cũng quái, Trình An Tu đối người khác luôn là lạnh như băng, không thích phản ứng, nhưng đối với nguyên chủ rất có kiên nhẫn.
Cậu tuy rằng biểu tình vẫn luôn lãnh đạm, nhưng chỉ cần nguyên chủ hỏi cậu vấn đề, cậu liền nguyện ý, không nề phải phiền mà giảng cho nguyên chủ.
Nguyên chủ ngay từ đầu cho rằng Trình An Tu như vậy là bởi vì mình có tiền, sau lại mới phát hiện không phải.
Trình An Tu, thế mà lại thích hắn!
Nguyên chủ thích nam nhân, đã nhận ra điểm này, sau khi nhận thấy được, liền cảm thấy thực ghê tởm, lập tức đem chuyện này nói cho bạn tốt mình là Bộc Trí và Trang Cao Hàng.
Vừa vặn lúc này, cuộc thi toán học cả nước tiến hành, những cuộc thi như vậy danh ngạch rất ít, trường bọn họ cũng chỉ có ba chỗ, trong đó hai chỗ là học sinh lớp 12, còn lại một chỗ cho Trình An Tu.
Trang Cao Hàng vẫn luôn muốn danh ngạch này, hiện tại danh ngạch lại rơi xuống trên đầu Trình An Tu, y cảm thấy đây là do cha Trình An Tu thao tác trong tối.
Cha mẹ Trình An Tu đều là giáo viên tốt nhất Nhất Trung, cũng đều rất nghiêm khắc, tất nhiên cũng không được người ta thích, nhất là cha Trình An Tu càng không ít lần tìm nguyên chủ – học tra phiền toái không chịu học hành cho tốt mà đi quấy rầy người khác, Trình An Tu lạnh như băng, cũng không làm người khác thích được… Dưới bối cảnh như vậy, Trang Cao Hàng khuyến khích nguyên chủ câu dẫn Trình An Tu, lại phơi bày tính hướng của Trình An Tu ra ánh sáng, cho Trình An Tu một bài học.
Nguyên chủ đối với Trang Cao Hàng toàn tâm toàn ý, nguyên bản là muốn cách Trình An Tu xa một chút, nhưng Trang Cao Hàng yêu cầu như vậy…
Nguyên chủ bắt đầu đến gần Trình An Tu.
Nguyên chủ tuy rằng một lòng treo trên người Trang Cao Hàng, lại sợ ảnh hưởng Trang Cao Hàng học tập nên thổ lộ cũng không dám, nhưng hắn biết chơi, kiến thức nhiều, thủ đoạn theo đuổi người ùn ùn không dứt.
Buổi sáng đưa bữa sáng, buổi chiều đưa sữa bò, lúc đi học chép cái thơ tình đưa qua…
Trình An Tu vốn dĩ đã thích nguyên chủ, bởi vậy nên càng là rễ tình đâm sâu.
Nhưng Trình An Tu tính tình lãnh đạm, nói không nên lời yêu thương gì, lại cảm thấy ở trong trường học phải học tập chăm chỉ, không thể yêu đương, vì thế cả ngày nhìn chằm chằm nguyên chủ học tập, tan học lại về… Trình An Tu lại bị cha cậu bắt về nhà, vì sắp đã đến kì thi toán học,