Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi
Chương 300: Con Của Chúng Ta Nhất Định Sẽ Thật Tốt
“Đúng, đúng! Vi thần nhất định đem hết toàn lực, đem hết toàn lực giữ được long chủng trong bụng Thiển phi nương nương!” Thái y run rẩy đồng ý.
Lại ngay sau đó nói: “Hoàng thượng, mặc dù bây giờ nương nương không nên hoạt động, nhưng…… Cứ ở đây cũng không phải là việc tốt, không bằng……” Thái y ưu sầu nghĩ chuyện nên giải quyết như thế nào mới phải, tình huống hiện tại của Thiển phi, nói không chừng nhúc nhích đứa nhỏ này sẽ không có, nhưng nếu vẫn nằm trên đất như vậy, vậy sau đó cũng không có!
Rõ là……
Xui tám đời đụng phải chuyện lớn nước này!
Do dự một chút, rốt cuộc thái y vẫn phải hạ quyết tâm: “Không bằng hoàng thượng tìm một chỗ gần đây để nương nương nằm xuống, một mặt có thể để cho nương nương nghỉ ngơi thật tốt, một mặt cũng sẽ không ở nơi lạnh lẽo ẩm ướt này mà ban đêm bị gặp lạnh.”
Lúc đầu Quân Mặc Ảnh cũng không động, thái y chỉ coi hắn không rõ lời của mình.
Đang muốn mở miệng lần nữa, lại thấy hắn ôm mặt Phượng Thiển, con mắt sắc nhìn chăm chú vào nàng: “Thiển Thiển, chúng ta đi, đừng sợ. Cũng sẽ tốt, con của chúng ta nhất định sẽ thật tốt, được không?”
Phượng Thiển nghẹn ngào nói: “Ta biết rõ, có ngươi ở đây, ta không sợ.”
Thật ra thì nàng rất sợ.
Không, thật ra thì cũng không thể nói là sợ, coi như vừa mới bắt đầu là sợ, nhưng trong một khắc nam nhân này xuất hiện ở đây đã không sợ nữa. Nàng biết nam nhân này có thể giải quyết mọi chuyện, nàng không lo lắng gì cả.
Chỉ là, mọi việc xảy ra tối nay đều khiến nàng có chút khó có thể tiếp nhận.
Mỗi một việc, từng việc một, quá mức khiếp sợ, cho tới bây giờ nàng cũng còn có chút mờ mịt.
Thái hậu nói nàng tư thông với địch phản quốc, nàng rất rõ ràng mình không có. Nếu nói nhân chứng vật chứng cũng chỉ là đồ Thái hậu làm giả ra. Nàng biết Thái hậu là muốn thừa dịp Quân Mặc Ảnh không có ở đây giết chết nàng, nhưng nàng không nghĩ tới, bọn họ sẽ không nói đạo lý như vậy.
Hoàng cung này, thật đáng sợ.
Thái hậu muốn nàng chết, tất cả mọi người muốn nàng chết, có thể bảo vệ nàng chỉ có một mình Quân Mặc Ảnh.
Nàng thế lực đơn bạc, không biết võ công, lần đầu tiên biết mình yếu thế, ở trước mặt những người này, nàng liên tục đối kháng nhất định không có lực lượng. Bất luận là đùa bỡn tâm kế hay là giảng đạo lý, trước mặt những người phong kiến cường quyền hoàn toàn không có bất kỳ chỗ dùng.
Bởi vì bọn họ không nói lý, bọn họ muốn ngươi chết, dễ dàng như bóp chết một con kiến.
Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do……
Chỉ là trong số tất cả, để cho nàng cảm thấy khó có thể tin là tin thái y mới nói… mang thai.
Nàng thế nhưng lại mang thai.
Phượng Thiển liếc mắt nhìn vầng trăng cong trong bóng đêm, thở dài, nàng mới hai mươi tuổi, thế nhưng mang thai……
Nghĩ tới những ngày qua tới hôm nay ghê tởm ăn không vô đều là bởi vì trong bụng có đứa nhỏ, nàng không biết nên lấy từ gì để hình dung tâm tình của mình vào giờ khắc này.
Nếu có đứa bé, nàng cứ như vậy làm mẹ?
Động tác của Quân Mặc Ảnh nhẹ nhàng chậm chạp bế nàng lên, đi không nhanh, nhưng cũng không chậm, hắn không muốn làm nàng khó chịu, cũng không dám trì hoãn thời gian, hắn bây giờ, đang đứng ở trong trạng thái mâu thuẫn cực độ.
Mắt thấy hắn muốn ôm Phượng Thiển rời cung Phượng Minh, mọi người trong viện đều kinh ngạc.
Thái y vừa nói “Gần đây”, đế vương đây là……
“Hoàng thượng!”
Rốt cuộc Thái hậu mở miệng, ánh mắt sâu thẳm xa xăm nhìn hai bóng người ở chỗ cửa, ánh trăng sáng làm hai bóng người chồng lên nhau.
“Nếu Thiển phi không nên hoạt động, trước hết để cho nàng ở chỗ của ai gia nghỉ một lát đi. Chờ thái y kiểm tra xong bảo đảm không có việc gì, hoàng thượng mang nàng rời đi cũng không muộn.”
“Không cần!” Quân Mặc Ảnh không chút suy nghĩ liền từ chối.
Tìm kiếm với từ khoá:
4 phút trướcLô Vĩ Vi ViĐại Thần Quy Tức Bang Cầm ThúNgày tham gia: 16.08.2016, 20:55
Bài viết: 490
Được thanks: 1545 lần
Điểm: 24.36
Re: [Xuyên không- Cung đấu] Sủng quan lục cung: Hoàng phi ngang ngược của đế vương – Nhan Nhược Khuynh Thành – Điểm: 10 Cần phụ làm Mục Lục Truyện! Tuyển Editor! Beta-er! Designer! Type-er! Developer!Chương 301: Tính khí nam nhân này, thật càng ngày càng tệ
Không đợi Thái hậu mở miệng lần nữa, khóe miệng của hắn liền chậm rãi nhếch lên nụ cười lạnh lùng: “Chỗ của mẫu hậu, Phượng Thiển không dám ở đây.”
Thân thể Thái hậu lại lung lay hai cái.
“Đã như vậy, ai gia cũng không miễn cưỡng.” Hai tay của bà run rẩy, nhưng mà trên mặt lại khôi phục vẻ lạnh nhạt thong dong.
“Chỉ là, coi như ai gia không nói, tin tưởng hoàng thượng cũng nên rõ ràng chuyện nặng chuyện nhẹ. Giổ tổ chính là đại sự, tuyệt đối không thể bởi vì một nữ nhân mà trì hoãn. Ai gia tạm thời mặc kệ vì sao hoàng thượng trở lại, nhưng sau khi mang Thiển phi về, hoàng thượng phải lập tức chạy về Ngũ Đài Sơn, chủ trì công việc giổ tổ ngày mai.”
“Không nhọc mẫu hậu quan tâm. Trẫm đã dặn dò Hàn Tiêu, nếu không kịp về, sẽ để cho hắn thay trẫm giổ tổ!”
“Sao hoàng thượng có thể như thế! Chuyện giỗ tổ tuyệt không phải trò đùa, thế nhưng hoàng thượng bởi vì một……”
“Quân vô hí ngôn, chuyện này trẫm đã quyết định, mẫu hậu không cần nhiều lời!”
Trong lúc nhất thời, không ai nhường ai.
Đế vương giằng co với Thái hậu, giương cung bạt kiếm.
Rõ ràng đã đến mùa xuân, nhưng mọi người lại cảm nhận được khí lạnh mùa đông bắt đầu khởi động.
Ảnh Nguyệt trở lại liền nhìn thấy đế vương ôm Thiển phi đứng ở cửa cung Phượng Minh, vội vàng dặn dò đám thái y sau lưng.
Đuôi mắt Quân Mặc Ảnh xẹt qua bọn họ, dừng một chút, quay đầu lại nhìn Uyển tần, trực tiếp mở miệng: “Ngươi, đi cùng trẫm.”
Uyển tần sửng sốt một chút, tại sao hoàng thượng muốn nàng đi theo?
Chỉ là rất nhanh nàng liền biết, hoàng thượng không muốn để Thiển phi nghỉ ở cung Phượng Minh, mà cung điện của nàng gần cung Phượng minh nhất, cho nên mới phải……
“Dạ, nô tì tuân chỉ.” Nàng thấp giọng lên tiếng.
Những người liên quan phía sau lưng kinh hồn bạt vía nhìn bọn họ, cho là đế vương muốn đi, đang muốn lấy hơi, lại không nghĩ rằng ngay sau đó đế vương lạnh nhạt nói: “Người nơi này, một bước cũng không cho phép rời đi!”
Bỏ lại một câu như vậy, hắn liền ôm Phượng Thiển không quay đầu lại đi luôn.
Đáy lòng của mọi người run lên, hai mặt nhìn nhau.
Đế vương đây là, muốn làm lớn hơn, điều tra kỹ chuyện này?
Sắc mặt thái hậu càng tím bầm, huyệt thái dương giật giật.
******
Uyển tần đi sau lưng Quân Mặc Ảnh, đột nhiên cảm thấy có chút may mắn.
Hoàn hảo cung điện của nàng đang ở gần, không cần đứng ở chỗ kia với mọi người.
Nếu không theo dáng vẻ của Thiển phi bây giờ, hoàng thượng nhất định là phải bồi, ít nhất cũng phải đợi đến khi thái y chẩn đoán chính xác sẽ không xảy ra vấn đề gì, mới có thể tới chỗ này xử trí những người đó. Vậy nói không chừng phải đứng mấy canh giờ……
Lúc Phượng Thiển bị Quân Mặc Ảnh ôm đến trên giường, hơi thở có chút suy yếu, chỉ là may ý thức của nàng coi như thanh tỉnh.
Quân Mặc Ảnh luôn ở với nàng, Uyển tần phân phó tỳ nữ đi lấy nước, tìm quần áo mới, lo trong lo ngoài.
Đám thái y đều ở bên ngoài điện thương lượng đối sách, mỗi một người đều nhanh chóng nghĩ ra phương thuốc.
Bọn họ không dám trễ nãi thởi gian chẩn bệnh, không bao lâu sau, viện chính Thái Y viện đã tiến vào.
“Hoàng thượng, vi thần cho là, hiện tại thân thể nương nương quá yếu, không chịu nổi dược lực thật mạnh, nhưng nếu là không uống thuốc đại bổ, lại khó có thể ổn định hơi thai. Vốn cho rằng…… Sợ là chỉ có thể lấy Lan La thảo làm thuốc dẫn, dựa vào những dược vật khác, mới có thể giữ được long chủng trong bụng nương nương.”
Lan La thảo.
Lúc trước cho Nam Cung Triệt một bụi, cung Càn Long cũng còn một bụi.
“Vậy còn chờ gì, để Ảnh Nguyệt đi cùng các ngươi!” Quân Mặc Ảnh nóng nảy quát một tiếng.
Phượng Thiển nhìn thái y mồ hôi lạnh chảy ròng ròng phải chạy đi, trong lòng bất đắc dĩ, tính khí nam nhân này, thật càng ngày càng tệ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!