Sủng thê của ma vương
Chương 1 : Hai đóa hoa xinh đẹp
Năm 2658, thân vương ma tộc phát động chiến tranh, chỉ huy một đoàn quân thiện chiến tiến vào thành trì của nhân loại.
Nam nhân người tưới máu tươi, mái tóc đen huyền, huyết sắc đồng tử sáng rực trong đêm tối. Hắn ta cao ngạo đứng trên xác người chồng chất, ánh mắt lãnh khốc nhìn về phía nhân loại đang dõi theo trận chiến, xung quanh gió bão nổi lên, mây đen che lấp mặt trời.
– Nhân loại, các người dám giết người trong hoàng thất. Một mạng của hoàng thất, sự diệt vong của các ngươi chính là sự trả giá cho cái hành động ngu xuẩn này.
Thanh âm trầm thấp khàn khàn vang trong không gian. Những con người nhỏ bé không ngừng run rẩy. Một trong những người đang đứng trên cao hướng ra trước cổng thành trì có một bé gái. Bé gái đó nổi bật hơn tất cả. Mái tóc bạch kim phấp phới, đôi mắt mang một màu xanh biếc như trời cao, gương mặt thoát tục.
Nó nhìn xuống nam nhân hai tay đầy máu, gương mặt vẫn không chút biến sắc.
Mười năm sau.
Thế giới lúc bấy giờ được chia ra làm hai nửa như hai thế giới. Một bên là con người sinh sống, một bên là những loài yêu thú, sinh vật kì bí trị vì. Nhân loại cũng trở nên kiên cường hơn để chống chọi với từng đợt tấn công của ma giới. Bọn họ chủ trương học theo những kiến thức về pháp thuật và võ công được cất giữ và tích lũy bởi các vị thần cổ xưa. Những kiến thức được ghi trên những tảng đá, bức tường, hay trong những quyển sách và được cất giữ ở những nơi từng ở cũng những vị đấng tối cao.
Nhưng chỉ có nhân lực thôi thì chưa đủ, nhân loại còn có một vị quân sự trẻ tuổi tài ba. Đó là một người thiếu nữ trẻ tuổi tên là Mạn Đà La. Cô là hậu duệ đời thứ 3 của thần Eos – vị thần của bình minh từng che chở nhân loại. Từ năm lên 5, sau khi Ma Vương kéo xuống Trái Đất thì tài năng của cô cũng nở rộ, bao nhiêu đợt kháng chiến dưới sự chỉ huy của Mạn Đà La đã thành công đẩy lùi bước tiến của địch, giúp cân bằng lãnh thổ của hai bên. Bên cạnh đó Mạn Đà La còn có một người em song sinh chính là tướng quân của đoàn binh tinh nhuệ tên Mạn Châu Sa. Nhân loại có cặp Mạn song sinh giống như một thanh kiếm sắc bén cùng với một chiếc khiên kiên cường, cả hai đều tài hoa và xuất chúng.
“Cuộc họp quân sự bắt đầu”
Tiếng loa vừa reo lên thì mọi người đã nhanh chóng chạy vào phòng họp. Một người đàn ông từ từ bước lên bục rồi đi tới nơi đứng để phát biểu.
– Mời người trực tuần phát biểu. – Những quản trị hội đồng ngồi dưới lên tiếng.
Người đàn ông đó cúi đầu nghiêm trang chào rồi mới bật mic lên nói : – Cả tuần hôm nay đều trôi qua bình thường, ma vương vẫn chưa phát động cuộc chiến mới, ma thú cũng không đi tới biên giới. Nhưng vào 3h sáng nay ở phía Bắc, cụ thể là ở rừng Mão Quan đã có dấu vết xuất hiện của một luồng sức mạnh. Tiếp đến là những cơn gió hắc lào thổi vào từ cánh rừng làm ảnh hưởng thành phố L và những ngôi làng lân cận. Người dân ở đó sau khi gió hắc lào thổi vào bỗng trở nên điên loạn, đi tấn công đến thành phố O, đến giờ số người mà chúng ta mất đi đã lên đến hơn một ngàn người.
– Cái gì cơ ?! – Mọi người ở phía dưới nghe phát biểu mà đứng ngồi không yên, ai cũng xì xào.
“Rầm” một tiếng thật to. Quản trị hội đồng tối cao ra lệnh cho mọi người im lặng, không được nháo lên.
– Tiếp tục đi, hết rồi à?
– Vâng, quân đội được cử đi sau khi tiến vào thành phố L cũng không quay về được, đều mất hết tín hiệu. Bây giờ đã cử một số khác đi đến bảo vệ thành phố O. Xin hết! – Người trực tuần báo cáo rồi đi xuống chỗ ngồi.
Bầu không khí trở nên căng thẳng. Mọi người nhốn nháo hết cả lên. Một luồng gió lạ xuất hiện làm biến đổi con người, lại còn số lượng tổn thất nhiều như vậy, nếu mà tiến vào trung tâm đất nước là thủ đô S thì sao?
– Triệu nhà quản trị Mạn Đà La và tướng quân Mạn Châu Sa ra đây. – Quản trị hội đồng tối cao ngồi xuống đưa tay xoa xoa mi tâm.
Loa lên tên của hai vị nữ tướng. Mọi người lại bắt đầu xôn xao. Lần này không phải là một bầu trời căng thẳng, mà ai cũng vui sướng. Nhà quản trị Mạn Đà La mỗi lần xuất hiện trước công chúng lúc nào cũng che mặt vì sợ bị ảnh hưởng đến cuộc sống đời thường. Vì cô chỉ là một cô gái 18 tuổi chưa tròn, cô vẫn còn phải đi học nên lúc nào cũng che giấu thân phận bằng những cái tên giả, và Mạn Châu Sa cũng vậy. Mỗi lần đi ra chiến trường cô đều đeo mặt nạ hoặc mũ sắt, chính vậy mà hai người đều còn là một ẩn số. Nhưng chỉ cần là đi họp quân sự hay hội đồng thì hai hậu duệ của bình minh này sẽ lộ diện, có lẽ vì vậy mà mỗi lần có lệnh triệu tập thì có rất nhiều người dân muốn chen vào nhưng đều bị ghìm lại ở cửa chính.
Tiếng bước chân đều đều càng lúc một gần, rồi hai thân ảnh nhỏ nhắn tiến vào phòng. Người con gái đi đầu chính là một thiếu nữ xinh đẹp, dung nhan khuynh thành có cảm giác thật mạnh mẽ. Mái tóc đen tuyền mượt mà được tóm cao, đôi mắt xanh nước có phần âm u thâm trầm sắc bén, gương mặt nhỏ nhắn cùng làn da trắng được tôn lên trên màu áo đen.
– Là Mạn Châu Sa.
Mọi người không ngừng trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của cô tướng quân rồi tất cả đều lặng mình trước người thiếu nữ đi theo phía sau. Dù đó là một gương mặt y hệt Mạn Châu Sa, nhưng nó lại khác Mạn Châu Sa. Nếu của người thiếu nữ tóc đen kia là một vẻ đẹp khuynh thành mạnh mẽ, đầy hoang dã nhưng cũng rất quyến rũ, thì vẻ đẹp này lại là một vẻ đẹp thanh tao, thoát tục, thuần khiết và sắc sảo hơn rất nhiều. Mái tóc bạch kim bóng mượt xõa dài, đôi mắt của Mạn Đà La cũng trong hơn đôi mắt thâm trầm kia rất nhiều, giống như bầu trời xanh cao trên kia. Khoác trên người bộ quân sự blouse trắng tao nhã, Mạn Đà La tiến lên bục.
– … – Không giống như lúc bọn họ thấy Mạn Châu Sa, ai cũng lặng người, ngây người, chết đứng tại chỗ. Mạn Đà La mang lại cho người khác cảm giác thật mong manh, thật bé nhỏ, thật dễ vỡ giống như một chú nai trắng xinh đẹp, chỉ cần một tác động nhỏ hay một tiếng động nhỏ có thể làm nó chạy đi.
– Chuyện này các con có ý kiến gì không? – Nguyên lão lúc này mới lên tiếng nhìn hai người con gái.
– Về việc có luồng gió kì lạ này, con nghĩ là nên để tụi con đi một chuyến lại đó. – Mạn Đà La đáp.
– Còn con Mạn tướng quân?
– Dạ, con cũng nghĩ như nhà quản trị ạ. – Giọng của Mạn Châu Sa trầm trầm.
– Vậy được. Vậy chiều nay lập tức lên đường, sẽ cử đội quân Alpha đi theo.
Mạn Đà La vừa nghe xong lập tức đưa tay ra chắn phía trước, ý muốn từ chối : – Không cần đâu ạ. Chỉ cần con với Mạn tướng quân đi đến đó là được, ở đó còn có đội quân đang chống chọi. Bây giờ đang tổn thất rất lớn, với đà này có lẽ sẽ xảy ra một cuộc chiến, không nên làm hao tổn lực lượng. Thành phố S là thủ đô, cũng là trái tim của nhân loại, nếu nơi này không được bảo hộ kĩ càng mà đem quân đi với tụi con, con sợ tới lúc đó trở mình không kịp.
Tất cả thành viên hội đồng “ồ” lên ngưỡng mộ. Cứ tưởng cô sẽ kêu thật nhiều binh lính đi theo để bảo hộ bản thân, nhưng không ngờ cô có thể đặt lợi ích của mọi người lên đầu. Mạn Đà La lúc nào cũng vậy, chính là luôn làm cho người khác kinh ngạc như vậy. Dù tuổi đời còn ít, nhưng đằng sau đó lại là một bầu trời kiến thức khiến người khác ngưỡng mộ.
– Thôi được, nhưng hai con phải cẩn thận. Rõ chưa? – Nguyên lão một lần nữa căn dặn.
– Tuân mệnh. – Cả hai đặt tay lên ngực rồi cúi người.
– Tan họp.
Phòng họp phút chốc chỉ còn Mạn Đà La đang đứng trước bản đồ lớn cùng với quản trị tối cao. Cô đứng nhìn chằm chằm lên biểu đồ, mắt dò từng nơi.
– Tiểu La … – Nam nhân kia tiến lại gần cô, rồi bắt lấy bàn tay thon thả xinh đẹp kia nâng lên – Tiểu La, đợi sinh nhật 18 của em rồi, chúng ta kết hôn được không?
Mạn Đà La mặt không biến sắc, đôi mắt vẫn như vậy, vẫn một màu xanh trong. Cô rút ra khỏi lòng bàn tay ấm nóng cứng rắn kia, giọng trong trẻo như dây đàn cứ đều đều : – Tạ quản trị, xin anh tự trọng. Tôi không hề có tình cảm với anh.
Nói rồi cô quay lưng bước đi, bỏ lại nam nhân đứng đó, tay vẫn nắm chặt như muốn giữ chặt hơi ấm còn sót lại của cô. Hắn nhìn xuống lòng bàn tay của mình. Tại sao tay của cô lại lạnh như vậy? Lạnh đến nỗi nhiệt truyền đến tim của hắn …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!