Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã - Chương 12: Bước đầu theo đuổi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
377


Sủng Yêu: Bí Mật Của Bà Xã


Chương 12: Bước đầu theo đuổi


Kể từ khi đi dự bữa
tiệc đó xong Mạc Tử yên dứt khoát không bước chân ra ngoài, điều này
khiến Vân Hinh Như cảm thấy khác thường, cứ nghĩ là con gái bởi vì Trác
Lân mà vết thương trong lòng vẫn chưa khỏi nên mới tự nhốt bản thân
trong nhà. Tất nhiên Vân Hinh Như không tin những lời con gái nói, mặc
dù nhận được câu trả lời xác đáng nhưng là một người mẹ, cũng là người
chứng kiến đoạn tình yêu của con gái, sao bà có thể dễ dàng tin tưởng
con gái đã từ bỏ Trác Lân cơ chứ?!

Vì vậy tự bản thân bà đi xác
nhận, hỏi han tình hình của con gái nhưng con gái lại trả lời bản thân
không sao, cô chỉ cảm thấy chán nản, không muốn ra ngoài. Thật ra nguyên nhân cũng cô ở trong nhà rất đơn giản, cô chỉ là đang suy nghĩ xem rốt
cuộc Bùi Vân có âm mưu gì đối với Trác thị, liệu chuyện này có liên quan đến Ám Dạ thị hay không, đó là điều Mạc Tử Yên quan tâm. Dành suốt ba
ngày để nghĩ đến chuyện này, Mạc Tử Yên sợ rằng nếu không suy nghĩ thật
kĩ thì bản thân có giống như trước trở thành một con cờ trong tay Trác
Lân hay không, ba ngày tuy không dài nhưng cũng đủ để một người làm mẹ
lo lắng cho con gái của mình!

“Yên Nhi, chuyện học của con ở
trường đại học…” Mấy ngày nay bà đang cảm thấy có nên nói chuyện này hay không nhưng Yên Nhi đã 20 tuổi, đủ tuổi để hiểu rõ bản thân đang làm
gì, dù sao Mạc gia chỉ có một người con là Yên Nhi, định sẵn sau này sẽ
kế thừa sản nghiệp của gia đình nhưng vì mấy năm trước con gái vì tình
yêu mà đánh mất lý trí nên bà đã không nói, hiện tại xem như cũng đã khá hơn rồi. Bà cùng Vũ Hiên cũng không thể sống lâu hơn nữa, nếu con gái
vẫn không lớn lên được thì Mạc gia sẽ đi về đâu?! Cuộc đời chồng bà đều
cống hiến hết sức mình vì gia nghiệp, nếu thật sự bại trong tay con gái, Vân Hinh Như thật sự không biết làm sao!

Bà cảm thấy tinh thần
con gái đã tốt hơn rất nhiều, vẫn nên học cách quản lý công ty thì hơn,
dù sao học trong trường đại học cũng không làm được gì, so với môi
trường học tập thì xã hội tàn khốc hơn nhiều, trong trường lý thuyết thì nhiều nhưng thực hành cũng chẳng ra làm sao. Nếu thật sự phải đợi con
gái tốt nghiệp Vân Hinh Như cảm thấy không ổn lắm, tốt hơn hết là nên để nó đi công ty thực tập thử xem, 20 tuổi cũng đã đủ để nhận thức thế
giới bên ngoài rồi, nếu sau này mới để con gái làm quen thì bà không yên tâm.

Mạc Tử Yên có chút kinh ngạc, mới nhớ đến bản thân đang đi
học đại học, điều này khiến cô không khỏi phiền não, dù sao trước kia đi học cũng không phải bởi vì cô thích, nếu không phải Trác Lân cũng vào
đại học thì con lâu Mạc Tử Yên cô mới hứng thú với trường học, học ở nhà còn tốt hơn ở trường, cái gì mà ngôi trường thượng lưu, Mạc Tử Yên cảm
thấy chỉ là một đám thiên chi kiêu nữ khinh thường người khác! Hiện tại
Trác Lân đã học năm ba nhưng vì sản nghiệp của gia đình mà nghĩ học, Mạc Tử Yên cô tại sao lại không thể nghĩ học chứ? Cô dù gì cũng là người
thừa kế duy nhất của Mạc gia, mặc dù bản thân cô không mấy tình nguyện.

“Mẹ, con nghĩ kĩ rồi, con muốn đến công thi ba học tập ạ!” Câu trả lời của
con gái khiến Vân Hinh Như kinh ngạc, nhưng nhiều hơn vẫn là vui mừng,
điều này khiến bà không khỏi nghĩ rằng con gái đã lớn rồi.

“Thật sao?!”

“Vâng…” Mạc Tử Yên gật đầu, cô tuyệt đối sẽ không để những chuyện trước kia tái diễn, cô sẽ đưa Mạc thị đi lên đỉnh cao, tất nhiên cũng không thiếu Ám
Dạ thị, những chuyện trước kia là cô có lỗi với anh, cô tất nhiên sẽ đền bù cho anh, đền bù cả cuộc đời cô cho anh!

Nhắc đến chuyện này
Mạc Tử Yên mới nhớ đến, dường như mấy ngày này cô đã bỏ lỡ cơ hội tiếp
cận anh mất rồi?! Càng nghĩ Mạc Tử Yên cảm thấy phiền não, xem ra bản
thân cô nên lập ra một lịch trình để theo đuổi anh rồi, nếu không lại
mất thời gian như ba ngày này thì cả đời này chỉ sợ Mạc Tử Yên cô sẽ
không thể khiến Ám Dạ Duật anh yêu cô được!

“Mẹ con ra ngoài một
lát ạ!” Nói xong không đợi Vân Hinh Như trả lời, Mạc Tử Yên liền chạy về phòng thay đồ, bắt đầu cuộc hành trình theo đuổi của bản thân.

Bất quá khi lên xe Mạc Tử Yên mới ý thức bản thân nên tìm anh ở đâu, chẳng
lẽ đi đến công ty của anh?! Không được, như vậy quá lộ liễu, nếu đến rồi thì cô biết phải nói gì?! Mạc Tử Yên nhìn đồng hồ, bây giờ là 12 giờ 07 phút, đang là giờ ăn trưa nên chắc hẳn anh đang ăn cơm ở đâu đó, liệu
cô có nên đến nha hàng anh thường hay đến để tìm không?!

Lần đầu
tiên trong cuộc đời Mạc đại tiểu thư của chúng ta lại cảm thấy bối rối
vì phải suy nghĩ làm thế nào để theo đuổi một người đàn ông, trước kia
không cần đợi cô theo đuổi cũng có không ít người theo đuổi cô, mặc dù
Trác Lân là người đầu tiên cô yêu nhưng khi tỏ tình cũng không cảm thấy
bối rối như vậy. Có lẽ bởi vì anh không giống người đàn ông khác, anh là mẫu người đàn ông mà tất cả phụ nữ đều mơ ước nhưng lại không dễ dàng
chạm đến, điều này khiến một người kiêu ngạo như cô cũng cảm thấy bất
lực, rất ít khi Mạc Tử Yên cô không tự tin như vậy, cô thật sự muốn biết liệu bản thân có thể theo đuổi được anh hay không?!

Nếu theo
đuổi được thì sao? Liệu có thể khiến anh yêu cô hay không đó là điều
khiến Mạc tử Yên phải lo lắng, mặc dù kết hôn năm năm nhưng cô vẫn không thể hiểu rõ được anh, anh là một người rất khó để nắm bắt…

“Cốc!” Mạc Tử Yên lấy tay gõ vào đầu mình, sao cô đột nhiên lại suy nghĩ nhiều như thế chứ, cứ theo đuổi anh thì sẽ biết anh có yêu cô hay không mà,
Mạc Tử Yên của ngày xưa là một người rất tự tin, bất kể chuyện gì cũng
không cúi đầu chịu thua, vẻ tự tin cô đâu mất rồi chứ?!

Mạc Tử
Yên nhanh chóng hồi phục tinh thần, nói với địa chỉ nhà hàng anh hay đến cho bác Hải để bác chở cô đến đó, dù sao binh đến tướng chặn, nước đến
đất ngăn, đến lúc đó chết thì chết, Mạc Tử Yên cô cũng không sợ!

Bác Hải nahnh chóng lái xe đến nhà hàng mà cô đưa địa chỉ, cô nói với bác
Hải vài lời rồi mở cửa xuống xe, đi vào bên trong nhà hàng.

Nhà
hàng này là nhà hàng mà trước kia anh thường hay đến để ăn trưa, sở dĩ
cô biết được là trước cô cũng tình cờ đến đây, huống hồ sống chung năm
năm, ít nhiều gì Mạc Tử Yên cô cũng biết được sở thích của anh một chút!

Vừa mới bước vào Mạc Tử Yên đã nhìn thấy một người đàn ông tuấn tú ngồi ở
bàn số ba, người đó không ai khác ngoài anh, hôm nay anh mặc một chiếc
áo sơ mi màu trắng tinh khiết không nhiễm một hạt bụi, áo khoác ngoài
đen khiến anh càng thêm lịch lãm, dường như nhận thấy ánh mắt của cô anh liền vội vàng đi dậy đi đến bên cạnh cô, bên môi còn gợi lên ý cười khó hiểu, không hiểu sao nhìn thấy nụ cười này Mạc Tử Yên cảm thấy có gì đó là lạ. Nhìn lại bàn của anh thì thấy có một cô gái đang ngoài quay lưng với cô, mặc dù chỉ thấy bóng lưng nhưng Mạc Tử Yên cũng hiểu rõ cô gái
này xinh đẹp không kém cô!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN