Sủng Yêu
Chap1
“Tiểu Vũ , em động lòng rồi.” Trong bóng tối,âm thanh sắc bén của người đàn ông vang lên . Rõ ràng là hỏi nhưng giọng điệu là khẳng định .
Cô gái hốt hoảng lắp bắp .
“Không, em không có . Em chỉ …”
Không để cô nói hết câu , người đàn ông đã lạnh lùng cắt ngang
” Em đã quên hai mươi mấy vong hồn nhà họ An chết oan uổng thế nào rồi? Quên mất cha mẹ đã chết ra sao? Quên mất hai chúng ta trốn chạy khi bị truy sát, sống nhục nhã như một con chó mặc người ta chà đạp suốt 8 năm qua rồi ? An Tiểu Vũ ,em nói xem ? Em như bây giờ có xứng đáng là người nhà họ An không ?”
“Em xin lỗi.”
Cô cúi đầu, giọng nghẹn lại .
Làm sao cô quên được cái chết bi thảm của cả nhà. Làm sao cô quên được,anh trai vì cô đã sống khổ cực thế nào . Để chuẩn bị cho kế hoạch lần này anh trai cô đã cố gắng suốt 8 năm qua, nhưng vào phút cuối cô lại động lòng trắc ẩn. Cô không thể xuống tay ….
” Ngay từ đầu, anh không nên để em đến bên cạnh hắn . Anh cho em một cơ hội cuối giết chết Diệp Thần ,đánh cắp dữ liệu mật của công ty Diệp thị và hồ sơ cơ mật của tổ chức H giao cho anh . Xong xuôi mọi việc anh đưa em ra nước ngoài ,còn lại việc ở đây anh sẽ tự lo.”
Cô cụp mắt xuống ,giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo không nghe ra chút cảm xúc nào
” Được.”
Người đàn ông bước đến,vỗ nhẹ lên vai cô
” Tiểu Vũ , em là con gái nhà họ An và là người thân duy nhất của anh trên đời này. Anh hi vọng em sẽ không phản bội anh, đừng làm anh thất vọng .”
——————————
Trong căn phòng xa hoa cổ kính . Một người đàn ông đang phát điên ,hét vào điện thoại
” Cho thêm người đi tìm, tìm không được cô ấy các người cũng đừng về nữa.”
Cô lững thững như người vô hồn bước vào phòng , người đàn ông kia vừa vứt điện thoại xuống đất ngẩng mặt lên liền nhìn thấy cô.
Hắn chạy nhanh lại phía cô, ôm chặt cô,nói bằng giọng lo lắng
” Vũ nhi, em làm sao vậy hả? Đi ra ngoài vào lúc trời tối còn không có vệ sĩ đi cùng ,cũng không nói với anh một tiếng, gọi điện thì em không nghe . Em biết anh lo lắm không?”
Cô ngước mặt lên nhìn hắn , đôi mắt ngấn nước . Chỉ im lặng nhìn hắn không nói gì.
Hắn thấy cô như vậy thì hoảng hốt , nghĩ là vì hắn nặng lời nên vội vàng xin lỗi
” Vũ nhi ngoan, là anh không tốt. Anh không nên to tiếng với em .Anh …”
Cô đưa tay che miệng hắn lại , nhẹ nhàng lắc đầu . Rồi vòng tay qua ôm hắn chôn mặt vào ngực hắn, cô chỉ yên lặng ôm hắn không nói gì .
Hắn vuốt nhẹ tóc cô
“Em sao vậy?”
Cô vẫn không nói gì chỉ nhẹ lắc đầu
Một lúc sau tâm trạng đã bình ổn hơn ,cô buông hắn ra.
” Diệp Thần, nếu như có một ngày . Em chỉ nói là nếu như thôi . Em vì một người khác mà phản bội anh, anh sẽ làm thế nào?”
Hắn nhướng mày, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cô . Nghiêm túc lên tiếng
” Anh sẽ giết chết kẻ khiến em phản bội anh sau đó sẽ đoạt lại em rồi trói em trên giường ngày ngày làm em .”
Giống như đang nói đùa, nhưng cô biết .Hắn đang nói thật .
“Nếu như một ngày anh muốn giết em thì sao?”
Hắn nhẹ nhàng hôn lên tay cô,đôi mắt lóe lên tia nguy hiểm nhưng lại nhanh chóng biến mất
“Ngày đó sẽ không bao giờ xảy ra.”
“Em đang nói là nếu như.”
” Anh sẽ không để điều đó xảy ra , dù chỉ là nếu như .”
Giọng cô nghẹn ngào , cúi mặt
” Nếu một ngày em phải giết anh thì sao?”
Hắn cúi xuống nâng mặt cô lên . Hôn nhẹ xuống môi cô,nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt
” Anh tình nguyện chết trong vòng tay của em .”
Cô nhắm mắt lại “Anh thật ngốc.”
Hắn nhìn cô khẽ thở dài. Em không nên ép anh…
__________
Sáng hôm sau
Nhìn người đàn ông đang ngủ say trên giường ,đôi hàng mi cô khẽ cụp xuống. Tối hôm qua lúc hai người quan hệ ….Trên môi cô có bôi thuốc ngủ…
Hồ sơ, dữ liệu cô đã cop lại và gửi đi rồi. Giờ chỉ còn một việc cuối .
Cô cầm con dao trên tay run run, đôi môi anh đào khẽ mấp máy
“Xin lỗi .”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!