Sủng Yêu - Chap27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Sủng Yêu


Chap27



Cô gào lên bật khóc sao cô có thể yêu một con người tàn nhẫn như vậy!
– Diệp Thần anh có còn nhân tính không hả nó là con của anh.

Giọng hắn lạnh lùng không để người khác nhìn ra điều gì bất thường.
– Tôi chỉ cần em.

Cô lắc đầu, liền tục ném gối ôm về phía hắn và bác sĩ
– Tôi cần con, không cho phép các người làm hại con tôi. Anh cút ra ngoài tôi không muốn nhìn thấy anh.

Hắn nhìn lại cô rồi cùng bác sĩ ra ngoài.

Vị bác sĩ Trần bây giờ lên tiếng
– Tôi thấy cô ấy rất yêu đứa nhỏ này. Giữ lại đứa nhỏ có thể sẽ cải thiện được tình trạng bây giờ của hai người.

Hắn không nói gì chỉ bước về phòng làm việc.
Ngồi trước bàn làm việc hắn ngả người ra phía sau,tay đưa lên day trán.

Hắn nhớ đến mẹ hắn bà là một người phụ nữ xinh đẹp mĩ lệ. Hắn hận bà, hận bà phá hủy hết tất cả mọi thứ, hận bà bóp chết tuổi thơ của hắn. Lúc hắn còn nhỏ hắn cũng có một gia đình vô cùng hạnh phúc phúc, cha hắn vô cùng yêu thương mẹ và hắn nhưng mọi thứ đã thay đổi khi hắn lên năm tuổi… Khi hắn nghe được tiếng súng nổ từ trong phòng ngủ của cha mẹ liền vội vàng chạy vào đập vào mắt hắn là hình ảnh người cha luôn yêu thương hắn đang nằm im trên vũng máu còn mẹ hắn quần áo xộc xệch đầu tóc hơi rối trên tay vẫn cầm súng đờ đẫn nhìn xác cha hắn.
Thấy hắn ngoài cửa phòng bà liền mỉm cười vẫy tay gọi hắn
– Lại đây, mẹ đưa con thoát khỏi nơi này. Cuối cùng mẹ cũng đã được tự do rồi… Tự do rồi…

Bà cứ như vậy ngồi lẩm bẩm lúc thì cười khi thì khóc… Sau đó bà điên rồi!
Hắn thật sự không hiểu nổi cha rất yêu bà nên mới giam giữ bà bên cạnh chăm sóc bà cha chưa từng làm gì sai tại sao bà lại giết ông ấy?

Từ sau ngày kinh hoàng hôm ấy hắn ở cùng ông nội cũng không còn gặp bà nữa. Đến hôm kỉ niệm 10 nằm ngày cưới của hai người chính tay hắn cầm khẩu súng năm đó bà từng dùng để mang bà đến cạnh cha.
Hắn mang thi thể của bà chôn chung một chỗ cùng cha cho dù có xuống địa ngục bà cũng không thể có được tự do mà mình mong muốn.

Mẹ, ra đi bình an, không cần trách tôi! Cha vẫn luôn đợi bà.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN