Ta chỉ thích nam nhân - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Ta chỉ thích nam nhân


Chương 1


      …Trạng thái lân lân, cả thân người nhẹ tênh bỗng hụt hẫng như bị rơi xuống vực sâu, tiếp đến cảm thấy như đã ngủ một giấc thật sâu đang bắt đầu có nhận thức trở lại. Lúc đầu cảm giác được là hơi thở, đến độ phập phồng của lồng ngực rồi dần lan đến tay, chân và toàn thân nhưng không thể nào cử động nổi. Lát sau, ngón tay đã có thể nắm lại từ từ, các khớp ngón như lâu rồi không có hoạt động  nên đã như bị căng ra, hơi nhức. Mở mắt, ánh sáng chói vội nhắm lại, rồi lại hi hí mở ra nhưng mọi thức đều mờ.

       “Thiếu gia” giọng nói mơ hồ hình như là giọng nữ.
      
       ” Thiếu gia tỉnh rồi, mau mời đại phu, mau lên” một giọng nữ khác, thanh âm mang vẻ khẩn cấp.

       Sau đó, một khuôn mặt chắn tầm nhìn mờ ảo không thấy rõ nhưng có thể biết đó là một nữ nhân. Cố mở miệng nói nhưng không ra hơi, bỏ cuộc nghĩ thầm:” Đây là đâu??? Người là ai??? Mẹ…không phải…mẹ ơi.” rồi lại tối đen.

       Giật mình, mở mắt. “Ối má ơi! chói quá!”đưa tay lên trên trán che bớt ánh sáng, nheo mắt điều chỉnh tầm nhìn, cảnh vật dần rõ. Xung quanh được bày trí rất đẹp, nhìn có thể thấy cái giường được làm bằng gỗ có treo nhiều mành màu xanh ngọc với hoạ tiết hoa trắng. Quay đầu nhìn rộng hơn thì thấy đây là 1 căn phòng được thiết kế hoàn toàn  bằng gỗ rất phong nhã hợp để chụp hình cổ trang. Với cửa sổ và cửa chính bằng khung gỗ được dán giấy trắng, bộ bàn ghế tròn đặt giữa phòng còn bên kia căn phòng được thiết kế như thư phòng mini trong phim cổ trang với kệ sách và một cái bàn gỗ trên có đặt giá nhỏ treo 1 đống bút lông như đồ chơi. Cửa bỗng mở ra một tiểu a đầu khoảng 14 tuổi mặc đồ cosplay cổ trang tay bưng khay gỗ theo sau là một tiểu tử trạc tuổi cũng mặc đồ cosplay đi vào, vừa vào cửa cả hai bỗng mắt sáng rỡ, miệng cười như trúng số

       “Tỉnh rồi, thiếu gia tỉnh rồi”. Tiểu a đầu réo lên, còn tiểu tử kia lách qua chạy đến quỳ bên giường
    
       “Cuối cùng thiêú gia cũng tỉnh rồi. Đa tạ trời phật. Thiếu gia!!!tốt quá, tốt quá!!! Huhuhu…”.

       Vừa khóc vừa nắm lấy tay của người trên giường đang ngơ ngác nhìn: ” What??? Thiếu gia nào??? Cái gì vậy???chuyện gì??? Đóng phim à???….” Cả đống câu hỏi trong 1 giây tuôn ra trong đầu. Phải đến một lúc sau mới sực tỉnh, giật mạnh tay lại

       “Cái gì vậy?? Ngươi là ai??…”.

       Cứng họng vì không phải tiếng của mình, giọng nam rõ ràng là giọng nam tuy có chút thanh nhưng vẫn là… không phải giọng của mình. Đưa tay lên ôm cổ, tay sờ thấy “trái táo của Adam”, chạy lên xuống theo cử động nuốt nước bọt. Rồi vội nhìn xuống hai bàn tay… Trợn mắt. Tay to, ngón suông dài, tuy trắng nhưng vẫn có gân guốc của nam nhân. Vô thức úp 2 tay lên ngực ” Trời má!! Lép xẹp” Tim đập nhanh như nhảy khỏi lồng ngực. Không tin, vội đưa mắt nhìn xung quanh quét khắp phòng “gương, gương, gương…” Thấy  để ở góc phòng là cái bàn nhỏ trên có cái gương đồng, tay chân cuống cuồng đạp giường lao đến, nghĩ sẽ đường đường chạy lại nhưng tay chân vô lực nên bày ra cái tư thế vô cùng mắc cười thân nằm dưới đất, hai tay duỗi thẳng phía trước, nhưng hai chân vẫn ở trên giường, tạo thành một đường thẳng từ trên giường xuống đất

       “Chết tiệt”. Cái cằm bị đập xuống đất đau điếng, thốt lên.

        Tiểu tử kia vội lao lại xốc nách người nằm dưới đất đứng lên, y được kéo dậy mà hai cánh tay quơ quơ, chụp chụp đòi cái gương như con nít đòi kẹo, hiểu ý tiểu tử đỡ y lại gần cái gương. Nhìn vào…Tim ngừng đập. “Mỹ nam”.

        ” Thiếu gia, ngài có sao không?” lo lắng nhìn thấy cái cằm hơi đỏ.

        Mắt vẫn dán vào gương, vào cái hình ảnh một mỹ nam trợn mắt nhìn lại mình, chụp lấy tiểu tử đứng đỡ cạnh bên hỏi

        ” Cái…ai vậy?”.

        ” Thiếu gia…là ngài, là ngài đó. Ngài thiệt không sao chứ??”.

         Tiểu tử càng không biết là nên lo hay nên sợ, đưa tay sờ lên trán của thiếu gia. Không tin đẩy A Hoà ra, đưa tay lên mặt lần theo đường nét thanh tú kia.

       Mũi thẳng, mắt to, gương mặt hài hoà, tất cả đều tạo nên một khuôn mặt nam nhân vô cùng đẹp cùng với mái tóc đen dài để xoã đến ngang lưng.” Đây là mình? Không.thể. Mình là nữ mà, sao bây giờ lại là nam? Đã xảy ra chuyện gì?”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN