Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính - Chương 16: Cho Ngươi Năm Triệu (16)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính


Chương 16: Cho Ngươi Năm Triệu (16)


Edit:An Minh Tuệ.

____________________

Giang Niệm trong mơ hay ngoài mơ đối với thần tài đều phá lệ thành kính, cô cảm thấy cô lẽ ra có thể đạt được thần tài chiếu cố, dù sao hắn khả năng cũng tìm không được giống cô dạng này một tín đồ tiều tụy.

Bất quá giấc mơ của cô rất nhanh liền tan nát, buổi tối thời điểm cô đưa Thẩm Minh rời đi, tên ma quỷ kia liền ra tay đánh nát giấc mơ nhà giàu, giấc mơ du lịch vòng quanh thế giới, bây giờ tất cả những gì cô sắp xếp chỉ còn lại trong mơ…

Hắn sờ sờ đầu cô, trong thanh âm thanh lãnh lộ ra một chút ôn nhu:

“Chuyện này là mẹ anh làm không đúng, anh thay mặt mẹ xin lỗi em, bà không xấu, đối với em cũng không có ác ý, chỉ là anh không có đi theo kế hoạch của bà, cho nên giận chó đánh mèo lên em. Lần này anh rời khỏi, cũng là nghĩ hướng trong nhà cho thấy anh có ý nghĩ của mình cùng quyết định.”

Giang Niệm còn có thể làm sao nha, đành phải làm một nữ chính xem tiền tài như cặn bã, tại thời điểm nam chính có yêu cầu cô có thể cầm chặt không cho sao?

Cô bẹp miệng, muốn nói không quan hệ, cô rất thích dạng này giận chó đánh mèo a… Nếu như là lửa giận đó hừng hực hơn có phải hay không không chỉ có năm triệu rồi??

Thế nhưng là không thể, bởi vì cô là một nữ chính mà vô số tiền tài có đạp ở dưới chân cũng có thể mặt không đổi sắc a!

Giang Niệm lề mà lề mề từ trong áo lấy ra ví tiền, lại từ trong ví tiền lấy ra thẻ, đưa cho hắn nói:

“ Em rõ ràng, em đều hiểu… Em không có ghi hận mẹ anh, em biết bác cũng là vì muốn tốt cho anh.”

Thẩm Minh ân một tiếng, đem thẻ thu vào, sau đó ôm lấy cô:

“Niệm Niệm, đừng lo lắng.”

Cô ân một tiếng, ghé vào trong ngực hắn, tuyệt vọng nhắm mắt lại.

…… Chẳng lẽ là thần tài không có nghe thấy cô cầu nguyện đến tiều tụy dáng vóc sao?

“Ân? Tại sao khóc?”

“Liền là nghĩ đến muốn cùng anh tách ra…”

Hắn cười cười, muốn nói cô gái ngốc, cúi đầu hôn môi của cô.

Thẩm Minh vừa đi, Giang Niệm liền gần hai tháng không có gặp lại hắn, hắn rời đi Thẩm thị ra lập nghiệp, so với thời điểm lúc trước hắn ở Thẩm thị làm việc còn muốn bận bịu, dù sao cũng là bắt đầu lại từ đầu, mặc dù có đặc biệt từ chức đi theo Thẩm Minh là trợ lý Từ Siêu hỗ trợ, hắn cũng y nguyên loay hoay chân không chạm đất.

Giang Niệm muốn cách một hai ngày mới có thể cùng hắn gọi trước điện thoại, tin nhắn liên lạc cái gì cũng không cần.

Nếu như không phải biết kia là nam chính, Giang Niệm đều muốn coi là đối phương cầm của cô năm triệu chạy trốn, mặc dù đã là quá khứ, cũng hơn một tháng, bây giờ nghĩ đến lòng của cô còn đang rỉ máu.

Bất quá cô cũng nghĩ thông, cô hiện tại mất đi chỉ là năm triệu, nhưng tương lai nhất định sẽ có vô số cái năm triệu!

Mặc dù Giang Niệm cùng Thẩm Minh liên lạc bình thường, kỳ tích chính là Diêu Thục Cầm nữ sĩ thường thường liền gọi điện thoại cho cô, hoặc là liền nói con trai của bà cỡ nào cỡ nào cố gắng, cỡ nào cỡ nào khó được, hoặc là liền nói con trai của bà mệt mỏi đều gầy tốt xấu cháu cũng là bạn gái hắn, nên khuyên hắn một chút về nhà nha!

Giang Niệm còn không có từ trong bi thống mất đi năm triệu lấy lại tinh thần đâu, Diêu Thục Cầm nữ sĩ lại nói:

“Giang Niệm a, đoạn thời gian trước Thẩm Minh đem kia năm triệu trả lại cho bác, hắn hi vọng bác và cháu nói lời xin lỗi… Bác biết cháu là cô gái tốt, chính là cảm thấy cháu cùng con trai bác hai đứa là không có tương lai cháu biết không?”

Giang Niệm tâm vừa đau một chút, cô biết, cô đương nhiên biết rồi!

Diêu Thục Cầm:

“Xin lỗi là không thể nào xin lỗi, nếu như lại cho bác một cơ hội, bác còn sẽ làm như vậy! Cháu nếu quả thật thích Thẩm Minh, liền khuyên hắn mau về nhà đi, trong nhà đều tốt, đồ trong nhà tương lai đều là của hắn, hắn làm gì phải đi ăn cái kia khổ đi bên ngoài xông xáo đâu? Đúng không?”

Giang Niệm suy tư nói: “Cái này cháu khả năng không có cách nào khuyên Thẩm Minh, anh ấy đã ra tới, bác cũng thử ủng hộ, cổ vũ anh ấy, bác lại chỉ một mực phản đối… Đối với Thẩm Minh như vậy cũng là tổn thương a, huống chi Thẩm Minh hiện tại cần nhất hẳn là người nhà ủng hộ.”

… Khuyên là không thể nào khuyên, không có một ngàn vạn, nói cái gì cô cũng là sẽ không khuyên!

Nào biết Diêu Thục Cầm nữ sĩ nghĩ nghĩ, bất đắc dĩ thở dài, nói:

“Cháu nói có chút đạo lý, bác cũng rõ ràng, Thẩm Minh đều đi ra, bác liền… Bác liền xem trước một chút hắn có thể đi tới một bước nào đi, chờ hắn ăn được rồi khổ, nhất định sẽ biết vẫn là trong nhà tốt.”

Giang Niệm: “……???”

Cái này, Diêu Thục Cầm nữ sĩ không khỏi cũng quá không kiên định đi, bác làm sao lại không kiên trì một chút nữa đâu? QAQ

Đến khi Giang Niệm trở lại A thị, người bận rộn Thẩm Minh phái Từ Siêu tới đón cô, Từ Siêu nói Thẩm Minh có cái dự án hợp tác, bởi vì rất trọng yếu nên hắn không đi không được, cho nên liền để hắn tới.

Từ Siêu đưa Giang Niệm đi đến phòng ở mới của Thẩm Minh, cách A thị còn rất gần, ước chừng hơn hai trăm mét.

Nghe nói là lúc hắn học đại học, tự mình đầu tư cổ phiếu mua phòng, bởi vì để không quá lâu chính hắn đều quên mất, lần này rời đi Thẩm thị mới nhớ tới, chính dễ dàng dùng.

Từ Siêu đem Giang Niệm thu xếp tốt sau liền về công ty, Giang Niệm vào internet sau liền nằm trên ghế sa lon chơi điện thoại, Lâm Hiểu Nguyệt lúc này còn chưa tới trường học đâu, nói là muốn sáng mai buổi sáng mới đến, lúc này đang ở nhà thu thập hành lý, thuận tiện cùng Giang Niệm mở giọng nói nói chuyện phiếm.

“Trước đó cậu nói Thẩm lão bản đi đến nhà cậu chào hỏi, hiện tại cậu liền đến nhà củaThẩm lão bản, hai người có phải hay không phát triển được cũng quá nhanh rồi? Bạn trai tớ còn không có đâu!”

Giang Niệm nga một tiếng:

“Chúng mình không giống, cậu chậm rãi tìm, không nóng nảy.”

“Chúng mình nơi nào không giống nhau?”

… Đương nhiên là bởi vì cô là nữ chính, đương nhiên không giống nhau, Giang Niệm cười ha hả nói:

“Bởi vì tớ cùng Thẩm lão bản là chú định duyên phận đến gặp nhau đi.”

“Ọe ——“ Lâm Hiểu Nguyệt buồn nôn run lập cập, “Không nói nữa, tớ đi sắp xếp hành lý, ngày mai gặp.”

Giang Niệm ân một tiếng.

Lâm Hiểu Nguyệt:

“Hi vọng thời điểm ngày mai gặp cậu còn có thể bảo trụ trinh tiết của mình.”

Giang Niệm: “…”

Cô rút sạch suy nghĩ, nghĩ một chút dáng người của Thẩm Minh, thời điểm mỗi lần hắn ôm cô, cũng có thể cảm giác được cơ thể của hắn cứng rắn, đặc biệt thích hợp ngược luyến tình thâm, quá đáng tiếc!

Thẩm Minh là buổi tối mới trở về, cô phát hiện hơn một tháng không gặp, Thẩm Minh nhìn giống như càng đẹp trai hơn, gương mặt kia vốn là không thể bắt bẻ, một thân khí chất tự nhiên mà thành, trầm ổn nội liễm, phong thái tuyệt tuyệt.

Hắn cởi áo khoác treo ở một bên, kéo tay áo đi tới, trông thấy cô lúc đáy mắt tràn đầy ý cười, xoa xoa đầu cô nói:

“Có đói bụng không? Chờ anh tắm rửa liền ra ngoài ăn cơm.”

Một người đàn ông như vậy mà cởi quần áo ra càng khiến người ta cảm thấy dụ dỗ.

Giang Niệm cảm thấy cô vẫn là thật muốn hắn, mặc dù đây là ma quỷ đã làm vỡ vụn mộng phú bà của cô, vẫn là không nhịn được ôm lấy eo của hắn:

“Thẩm Minh, chúng ta lâu như vậy không gặp, anh cũng không nhớ em à? Làm sao lại nghĩ đến ăn đâu?”

Thẩm Minh nhíu mày, xoa bóp gương mặt cô:

“Hừm, anh cần hướng em biểu đạt một chút nỗi nhớ tình yêu sao?”

Trên mặt hắn cười thoạt nhìn như là không có ý tốt, có chút nguy hiểm, Giang Niệm ho một tiếng buông ra hắn:

“Được rồi được rồi, anh đi tắm rửa đi, em thật đói!”

Hắn liếc cô một cái, nhàn nhạt: “Ân.”

____________________________

Cắm vào phiếu tên sách

Tác giả có lời muốn nói:

Không có ý tứ, ta hôm nay sửa chữa thật nhiều lần _(:з” ∠)_

PS: Ba mươi vị trí đầu đưa tiểu hồng bao a, quá không có ý tứ càng chậm.

______________________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN