Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính - Chương 18: Cho Ngươi Năm Triệu (18)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính


Chương 18: Cho Ngươi Năm Triệu (18)


Edit: An Minh Tuệ.

_____________________

Nhìn thấy nửa tiếng nữa là thư viện phải đóng cửa, người đến đây để tự học cũng lần lượt đi về, Giang Niệm cùng Lâm Hiểu Nguyệt cũng cất xong sách chuẩn bị đi, còn thuận tiện mượn vài cuốn sách trở về, hai người ở trước cửa của thư viện chia tay, Lâm Hiểu Nguyệt muốn trở về phòng ngủ, Giang Niệm muốn chờ Thẩm lão bản nhà cô tới đón mình.

Tiết Hạo gặp Lâm Hiểu Nguyệt đi rồi, rốt cục lấy hết dũng khí, đi tới trước mặt Giang Niệm, hắn nói hắn muốn cùng cô nói mấy câu, bởi vì khẩn trương mà có chút cà lăm:

“Rất nhanh, thật sự, sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của cậu, chỉ vài phút, tớ gần đây cũng đang chuẩn bị xuất ngoại, về sau… Có lẽ liền không có cơ hội, tớ không muốn lưu lại tiếc nuối.”

Tiết Hạo thích Giang Niệm là bí mật được công khai trong lớp, Tiết Hạo bản thân là một học bá lợi hại, dáng dấp không tệ tính cách cũng tốt, người thổ lộ cũng không ít, nhưng hắn hết thảy đều cự tuyệt, về sau mới biết được, nguyên lai hắn thích chính là Giang Niệm, chỉ tiếc còn không có thổ lộ, Giang Niệm liền đã bị Thẩm Minh bắt được.

Trong trường học đã sớm có tin đồn về việc Tiết Hạo muốn xuất ngoại, chỉ là không biết là thật hay giả, bây giờ bản nhân hắn lại tự mình chứng thực.

Giang Niệm có thể cảm giác được tình cảm của Tiết Hạo, cô đối với hắn không có có một chút tâm tư dư thừa, bình thường lúc ở gần nhau cũng bị mọi người đùa, nhưng cô luôn duy trì lễ phép cùng khoảng cách nhất định, lần nói nhiều nhất mấy câu, còn là bởi vì Lý Mỹ nói xấu cô.

Bạn học trong lớp đại học thật sự rất ít liên lạc, mặc dù có học chung với nhau một lớp, không sai biệt lắm là đến giờ thì lên lớp tan học thì về, bằng không thì đều tự mình học tập, giao lưu cùng nhau ít càng thêm ít, trừ phi là một chút hoạt động tập thể, còn những cái khác còn thật là vô dụng.

Giang Niệm nghĩ nghĩ, nói:

“ Cậu đã quyết định muốn ra nước ngoài học sao?”

Tiết Hạo ân một tiếng.

“Tớ muốn tiếp tục đào tạo sâu, trong nhà cũng hi vọng tớ ra nước ngoài học, tớ suy tính thật lâu, quyết định đi xem một chút.”

Hắn muốn thi vào một trường cũng đúng là trường mà trước kia Thẩm Minh đã từng học, hắn không phải cố ý muốn cùng Thẩm Minh so sánh cái gì, chỉ là muốn chứng minh mình, muốn đi trường học tốt nhất.

Giang Niệm:

“Vậy tớ chúc mừng cậu trước, chúc cậu sớm ngày học thành trở về, đền đáp tổ quốc.”

Tiết Hạo sững sờ, cười cười nói:

“Cảm ơn.”

Hắn dừng một chút.

“Kỳ thật tớ một mực có vài lời muốn cùng cậu nói, thật lâu trước đó liền do dự, do dự đến do dự đi, cuối cùng…”

Lúc sau muốn nói ra đã muộn, nhưng hắn lại không cam tâm yên lặng như vậy thích, suy nghĩ liên tục, hắn vẫn là nhịn không được đứng ở trước mặt Giang Niệm.

Hắn là thật sự rất thích cô.

Giang Niệm nhạy cảm cảm giác được hắn đại khái muốn nói gì, nhân tiện nói:

“Đã đều là thật lâu chuyện lúc trước, hiện tại cậu cũng không cần suy nghĩ nhiều, đều đã qua, không có gì tốt để nghĩ tới. Người nha, cũng là muốn nhìn về phía trước a.”

Tiết Hạo trong lòng hơi đắng, trong lòng đã rõ ràng Giang Niệm là biết hắn thích, vì để tránh cho lẫn nhau xấu hổ, cô trực tiếp liền uyển chuyển cự tuyệt hắn. Hắn không biết mình là nên cao hứng hay là nên khổ sở, chí ít hắn nên may mắn, may mắn Giang Niệm là một cô gái quả quyết lại trực tiếp, chặt đứt tất cả tưởng niệm của hắn.

Hắn trầm mặc gật đầu, nhìn người con gái cao chưa tới đầu vai của mình, thấp giọng nói:

“Tớ hiểu được, cảm ơn.”

Giang Niệm lắc đầu nói không có việc gì.

Tiết Hạo yên tĩnh nửa ngày, từ trong túi quần lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, vốn là đồ mà hắn dùng để tỏ tình với cô, sau khi mua vẫn luôn bị khóa ở trong ngăn kéo, chân chính đến lúc cầm đi ra đã muộn.

“Đây là tặng cho cậu, là quà chia tay.”

Giang Niệm nhìn thoáng qua, lắc đầu nói:

“Thật xin lỗi, cái này tớ không thể nhận, không thích hợp.”

Tiết Hạo: “…”

Hắn bất đắc dĩ nở nụ cười.

“Có cái gì không thích hợp, tớ không có ý tứ gì khác, liền là đơn thuần quà chia tay, cậu đừng suy nghĩ nhiều.”

“Vô công không thụ lộc, huống chi chúng ta cũng không quen a, không thể tự nhiên mà nhận quà của cậu.”

“……”

Trái tim nguyên bản đang rỉ máu của Tiết Hạo cảm giác mình lại trúng một mũi tên.

… Bọn họ tốt xấu cũng bạn học bốn năm, làm sao còn không quen???

Thẩm Minh đã ở bên ngoài thư viện một lúc, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn ở chỗ này chờ Giang Niệm, lại là lần đầu tiên gặp phải có nam sinh ở trước mặt tỏ tình với cô.

Nam sinh kia coi như lớn lên đẹp trai, chính là thời điểm hăng hái, cúi đầu nhìn Giang Niệm có thể thấy không ít khẩn trương cùng ngượng ngùng. Hai người đứng chung một chỗ, nam coi như lớn lên đẹp trai, nữ nhỏ nhắn xinh xắn thanh tú, nhìn xem liền cảnh đẹp ý vui, thật tốt đẹp.

Thẩm Minh nhìn xem lại rất chướng mắt.

Hắn không cảm thấy cái kia nam sinh sẽ có gì tốt hơn hắn, càng không cảm thấy sau khi quen mình, Giang Niệm sẽ để ý một nam sinh bình thường như thế, hắn đối với lần này rất tự tin, có thể không có từ trước đến nay xuất hiện… Trong lòng của hắn có chút không vui vẻ.

_____cô gái của hắn, bị người khác ngấp nghé.

Từ trước đến nay, Thẩm lão bản tính trước kỹ càng, bày mưu nghĩ kế trong lòng dâng lên một tia cảm giác nguy cơ, thì ra là không chỉ hắn có thể nhìn thấy Giang Niệm là một cô gái tốt, nguyên lai tại nơi mà hắn chưa từng chú ý, Giang Niệm cũng là một cô gái đặc biệt bị người thích.

Hắn nhíu mày, không tiếp tục chờ, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Giang Niệm, chuông điện thoại vang lên rốt cục để Giang Niệm không tiếp tục nhìn thằng nhóc trước mặt kia. Thanh âm mềm mại của cô truyền đến, bộ dáng tâm tình rất tốt:

“Thẩm Minh, anh đã đến a?”

Thẩm Minh nhàn nhạt ân một tiếng:

“Đến.”

Lời này vừa ra miệng, quả nhiên liền gặp Giang Niệm quay đầu lại, liếc mắt liền nhìn thấy hắn, liền hướng phía hắn phất phất tay nói:

“Anh chờ một chút a, em ở chỗ này có chút việc, lập tức tới ngay.”

Thẩm Minh y nguyên nhàn nhạt.

“Ân” tiếng nói còn không có nói xong, bên kia đã vui sướng cúp điện thoại.

“……”

Hắn híp mắt, cất điện thoại, ngẩng đầu nhìn thấy Giang Niệm đang cùng cái kia nam sinh nói gì đó, bởi vì khoảng cách có chút xa, hắn cũng không thể nghe rõ ràng bọn họ đến cùng là đang nói thứ gì, chỉ là nhìn bầu không khí, tựa hồ còn rất tốt?

Giang Niệm không có quá quan tâm kỹ càng Thẩm Minh, đương nhiên cũng cũng không biết lòng dạ nhỏ mọn của hắn, cô cất điện thoại, nói:

“Tiết Hạo, xin lỗi, tớ muốn đi trước, Thẩm Minh tới đón tớ.”

Tiết Hạo cũng nhìn thấy Thẩm Minh cách đó không xa, miễn cưỡng cười cười, nói tốt.

Giang Niệm tựa hồ không có chút nào phát giác được Tiết Hạo mất tự nhiên, nói câu gặp lại cũng nhanh chân bước đi.

Tiết Hạo nhìn xem dáng vẻ vui sướng của Giang Niệm khi chạy hướng bên người Thẩm Minh, lại nhìn dáng người thon dài lạnh lùng của Thẩm Minh lạnh nhạt đứng dưới đèn đường, rõ ràng chỉ là một cái dáng người không rõ ràng lắm, liền bộ mặt hình dạng đều nhìn không rõ, lại như cũ cường thế đến làm cho người khác không thể bỏ qua.

Trầm ổn nội liễm, lại đạm mạc như vậy.

Nhìn một chút, Tiết Hạo đầu óc co lại, cũng không biết là cái gân nào dựng sai rồi, hắn đột nhiên kêu lên:

“Giang Niệm, tớ tùy thời chờ cậu.”

Giang Niệm kinh ngạc quay đầu, nghi hoặc nhìn Tiết Hạo một chút, tựa hồ không ngờ tới hắn sẽ nói lời như vậy.

Thẩm Minh lạnh lùng liếc nhìn Tiết Hạo một chút, nắm chặt tay Giang Niệm.

“Cậu không có cơ hội như vậy.”

Hắn không nhìn Tiết Hạo nữa, lôi kéo Giang Niệm bước nhanh rời đi.

… Quả nhiên là bá đạo tổng giám đốc, lời nói đều như thế bá khí!

Bất quá trên đường trở về, Thẩm Minh liền không có lại nói nhiều một câu, phá lệ yên tĩnh, hắn trầm mặc đã quen, Giang Niệm không có cảm thấy có cái gì kỳ quái, dù sao bọn họ ở cùng một chỗ nói chuyện nhiều nhất khẳng định là cô, sau khi lên xe Giang Niệm liền nhận được tin nhắn của Lâm Hiểu Nguyệt, cô nói Tiết Hạo tìm mình khẳng định là cùng mình tỏ tình, một cái bộ dáng bà tám đặc biệt hóng chuyện.

Giang Niệm trả lời cô bằng một cái liếc mắt.

Lâm Hiểu Nguyệt lại lốp bốp đánh chữ tới:

“ Cậu biết tớ vừa mới trở về nghe được tin tức bát quái gì sao? Liên quan tới Thẩm lão bản, buồn cười chết tớ rồi.”

Giang Niệm có chút hứng thú, hỏi cô cái gì tin tức bát quái??

“Bọn họ nói bạn trai thần bí của cậu đối với cậu thật là tốt, biết trước kia lái xe sang trọng nên xảy ra chuyện, cho nên hiện tại đổi cái xe bình thường tới đón cậu, miễn cho người khác nói linh tinh, thật sự là quá quan tâm ba la ba la… Ai, bọn họ làm sao biết, Thẩm lão bản đây là nghèo túng a, nghèo túng đến chỉ có thể đi xe nhỏ chừng trăm vạn xe!”

“…” Khụ khụ.

… Cô làm sao từ trong lời nói đó nghe được một hương vị chua xót cho một cô nhóc đáng thương a?

Hình như cũng là thật sự đáng thương, rõ ràng là trước kia luôn tùy tiện đi xe sang trọng giá trị hơn mười triệu, biệt thự sang trọng cũng tùy tiện ở, đi ra ngoài 24h luôn có vệ sĩ sẵn sàng đợi lệnh, suy nghĩ lại hiện tại một chút… Cũng chỉ có thể ở một chung cư nhỏ giá gần hai trăm, đi xe chừng trăm vạn, vệ sĩ cũng không có nhiều nhất chỉ có hai trợ lý, thật sự quá nghèo túng quá làm người ta cảm thấy chua xót! QAQ

Giang Niệm có nhiều như vậy những nỗi khổ sở, rõ ràng cô đã đem thần tài để vào đầu giường, cái này tài vận làm sao còn chưa tới?

Thời gian trôi qua so với một tổng giám đốc nghèo khó còn không bằng, cô thật sự sắp không còn mặt mũi tin tưởng đối với tài thần gia…

Thẩm Minh không để lại dấu vết nhìn cô vài lần, cuối cùng liền thấy cô lẩm bẩm một tiếng, cất điện thoại, tựa ở trên cửa sổ xe, một khuân mặt giống như đã mất đi mấy triệu cảm giác bi thương.

Thẩm Minh nhịn không được nhíu nhíu mày.

Đợi đến nhà, Giang Niệm đi tắm rửa, hắn về thư phòng đi xử lý một chút văn kiện, không đầy một lát, Giang Niệm đã tắm rửa sạch sẽ nằm úp sấp ở cửa thư phòng, cô mặc một chiếc váy ngủ màu hồng, tóc dài xõa ở đầu vai, trên đầu đeo một chiếc bờm tai mèo màu trắng, tươi mát sạch sẽ, cười nhẹ nhàng nói cô buồn ngủ quá, muốn ngủ:

“Anh cũng sớm nghỉ ngơi một chút a, đừng quá mệt mỏi, ngủ ngon.”

Thẩm Minh nhìn xem cô, gật đầu ân một tiếng.

Kỳ thật trước đó cũng đều như vậy, hắn thật sự rất bận, coi như về đến nhà cũng có không ít công việc chờ hắn xử lý, hắn nhìn văn kiện chồng chất cần xử lí, bình thường lúc này Giang Niệm đều sẽ không quấy rầy hắn, hoặc là đến thư phòng tìm quyển sách xem, hoặc là tự mình ở phòng khách xem tivi chơi điện thoại, vậy lần này lại cùng hắn nói một tiếng, quay đầu liền nằm ngáy o o nếu bị người khác mang đi bán cũng không biết tỉnh, vô tâm lại không có phổi, giống như là một đứa trẻ không rành mọi việc.

Ngày hôm nay cùng trước đó cũng không có gì quá khác biệt, có thể cũng không biết có phải hay không là trong lòng của hắn có nguyên nhân, rõ ràng rất lơ lỏng chuyện bình thường, hắn đã cảm thấy có một tia không thoải mái như vậy, nhìn mấy chữ liền không nhịn được nghĩ đến Giang Niệm.

Cuối cùng căn bản hắn cũng không tâm tư làm việc, dứt khoát ném bút đi, đứng dậy trở về phòng ngủ.

Giang Niệm mệt mỏi một ngày, cơ hồ là nằm xuống liền ngủ mất, thời điểm cô đang ngủ được mơ mơ màng màng, liền cảm giác bên người có người nằm xuống, trong nội tâm cô biết người kia khẳng định là Thẩm Minh, rất tự nhiên hướng hắn bên kia lăn lăn.

Đầu giường ánh đèn mờ nhạt yếu ớt, Thẩm Minh vuốt gương mặt của cô, cúi đầu hôn một cái vào trán cô.

Giang Niệm ôm lấy eo của hắn, nhỏ giọng lầm bầm nói:

“Anh hôm nay thật sớm.”

Thẩm Minh cứng một chút:

“Ngày hôm nay nghỉ ngơi.”

“… Nghỉ ngơi?”

“Ân.”

Giang Niệm rốt cục mở to mắt, chỉ trích hắn:

“Anh nghỉ ngơi còn ở thư phòng lâu như vậy, đều không có ở cùng em! Trước đó anh còn nói đền bù cho em đâu? Nguyên lai là lừa phỉnh em a?”

Thẩm Minh: “…”

Nguyên lai Thẩm Minh hắn cũng có thời điểm suy nghĩ không chu toàn.

“Anh là nói hôm nay có thể sớm đi nghỉ ngơi.”

Giang Niệm cau mũi một cái.

“Dù sao anh là ông chủ, anh nói đều đúng.”

Thẩm Minh câu môi dưới, ở chóp mũi cô đụng một cái. Giang Niệm cuối cùng lòng từ bi.

“Được rồi, trước tha cho anh, em muốn ngủ, buồn ngủ quá.”

Hắn ứng tiếng, môi ở chóp mũi cô cũng chuyển đến cánh môi của cô.

Mềm mại ôm ấp, không giống phong cách ngày thường lạnh nhạt của hắn.

Hắn đột nhiên hỏi:

“Niệm Niệm, ngày hôm nay người kia là ai?”

Giang Niệm: “… Ai vậy?”

Hắn trầm mặc không nói. Giang Niệm nháy con mắt, cười âm thanh:

“Anh nói người lúc nãy, Tiết Hạo a?”

Thẩm Minh híp mắt, nắm vuốt cái cằm cô nói:

“Hắn vì cái gì nói câu nói kia?”

Giang Niệm nói:

“Em cũng không biết, có thể là thấy chúng ta chênh lệch quá lớn, cảm giác về sau chúng ta đều sẽ chia tay a? Anh làm sao đột nhiên nhắc đến hắn a?”

“Cách xa hắn một chút.”

Giang Niệm phốc cười một tiếng:

“Thẩm Minh, anh có phải hay không ghen à nha?… Ngô!”

Lời nói của Giang Niệm vẫn chưa xong, hắn đã trùng điệp hôn lên cô.

Giang Niệm cùng với Thẩm Minh lâu như vậy, từ lần thăng cấp nằm chung phòng ngủ, nhưng lại không có chuyện gì phát sinh a? Bất quá Giang Niệm đều quen thuộc cùng Thẩm Minh hôn, dù sao bất kể thế nào hôn hôn, đến cuối cùng cái gì cũng sẽ không phát sinh.

Bất quá lần này giống như có điểm không giống, Giang Niệm đã sớm tỉnh cả ngủ, cô mở to mắt, trông thấy gương mặt tuấn dật của người đàn ông, tròng mắt đen nhánh bên trong, lại khiến cho người khác thâm thúy rung động, lúc con mắt có chút nheo lại, lại là khiến người ta run sợ, mang theo mong muốn.

“Niệm Niệm.”

Giang Niệm nhịn không được chạm vào bả vai rắn chắc của hắn, không thể không thừa nhận, lực lượng của cơ bụng sáu múi quả nhiên không phải tầm thường, xem như biết cái gì gọi là “Muốn sống không được muốn chết không xong”, nam chính quả nhiên là thiên phú đặc biệt.

Ngày thứ hai Giang Niệm ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy, rốt cuộc trải nghiệm một phen cái gì gọi là cảm giác mệt mỏi khi bị xe ngựa nghiền qua, lúc đi lại chân vốn là khó chịu, hiện tại eo cũng ê ẩm mềm nhũn, cả người đều không có một chút sức.

Thật quá đáng, chả qua hôm qua cô thật sự là mệt mỏi, bằng không thì cô liền sẽ không giống như rau xanh mặc hắn vò nắm…

Cũng không biết Thẩm lão bản là lúc nào rời giường, dù sao lúc cô tỉnh lại đã không có bóng người, cô hiện tại là khẽ động cũng không muốn động, dứt khoát làm ổ trên giường chơi điện thoại, thuận tiện lên xem trang cá nhân, lúc vào liền thấy Diêu Thục Cầm nữ sĩ đăng một tấm hình được chụp tỉ mỉ.

“Tâm tình không tốt, ra ngoài giải sầu một chút.”

Nhìn trên người bà nào là khuyên tai dây chuyền đều là cực phẩm ngọc lục bảo, trong tay là túi xác nào đó hàng hiệu bản giới hạn, còn đang ở vị trí rộng rãi xa hoa, ngoài cửa sổ mây bay nhẹ nhàng… Là máy bay tư nhân!

Giang Niệm trong đầu ánh sáng lóe lên!

Cái này hai mẹ con, một cái ngược thân cô, một cái ngược tâm cô, chẳng lẽ đây chính là trong truyền thuyết ngược thân lại ngược tâm???!!!

Thẩm Minh lúc đi vào liền gặp Giang Niệm sống không còn gì luyến tiếc đang núp ở bên giường, dáng vẻ đáng thương, hắn đi qua ngồi vào bên cạnh cô, nói khẽ:

“Tỉnh liền dậy dùng cơm.”

Giang Niệm trừng lên mí mắt, cái đồ ma quỷ này ngươi hãy lăn đi!

Đại khái là bởi vì cô có cái này giác ngộ, hào quang của nữ chính đình trệ từ lâu rốt cục có một tia buông lỏng, đi lên nhảy một cái, biến thành sáu mươi mốt điểm.

… Có thể cô vì cái gì tuyệt không vui vẻ đâu. QAQ

Giang Niệm sau khi tốt nghiệp đại học lựa chọn tiếp tục học nghiên cứu, cô thi chính là trường học nghiên cứu sinh, Lâm Hiểu Nguyệt giống như Tiết Hạo chuẩn bị ra nước ngoài học, cùng Giang Niệm cùng phòng ngủ hai người khác bởi vì người nhà thúc giục đều lựa chọn về nhà làm việc.

Ba năm nghiên cứu sinh tiếp tục học, Thẩm Minh cũng từ một người mới lập nghiệp, biến thành thương nhân ưu tú, vốn chỉ là một công ty nhỏ cũng phát triển thành một công ty lớn, bốn năm yên lặng rốt cục hắn lại một lần nữa nữa có mặt trong tạp chí tài chính và kinh tế, trở thành một thanh niên ưu tú, còn là một người đàn ông mà tất cả phụ nữ độc thân đều muốn gả, người đàn ông hoàng kim! Người ngoài đối với hắn rất nhiều khen ngợi, nói thẳng ra hắn là kỳ tài trong giới kinh doanh, tương lai không có giới hạn, Vân Vân.

Thẩm Minh có được thành tích này, Thẩm lão gia tử vui vẻ nhất, liền ngay cả một mực bất mãn với con trai mình là Thẩm Sơn cũng không thể không thừa nhận Thẩm Minh là người con trai khiến hắn kiêu ngạo, Diêu Thục Cầm nữ sĩ cũng cao hứng, đến mức bưng nước mắt cùng nhóm chị em của mình khoe khoang nói:

“ Tôi thế nhưng là nhìn tận mắt con trai mình hắn ngậm bao nhiêu đắng, bị bao nhiêu tội mới rốt cục có ngày hôm nay, thật sự quá khó khăn.”

Đám chị em khóe miệng giật giật, nhớ đến mấy đứa con trai của bọn họ luôn gây phiền phức, liền kế thừa gia nghiệp cũng khó khăn, Thẩm Minh một người lập nghiệp có thể có ngày hôm nay… Đời trước là tích nhiều ít phúc mới sinh ra con trai như vậy.

Đáng tiếc a, Thẩm Minh năng lực tuy có, đầu óc tốt, chính là mắt mù, thích một người chả ra gì, còn đưa về nhà thỉnh cầu Thẩm gia Lão gia tử chủ trì hôn sự của bọn hắn, cái này nếu ở cổ đại, chính là điển hình chính là một hôn quân bị sắc đẹp mê hoặc!

Có một chị em nói:

“Thẩm Minh mang về cô bé kia, lão gia tử nhà bà sẽ không đồng ý đi, dù sao cô gái kia cái gì cũng không có… Nếu như tìm môn đăng hộ đối, ít nhiều cũng có thể giúp Thẩm Minh một chút, đúng không?”

“Đúng vậy a, đó là một gia đình nhỏ a, cũng không sợ làm trò cười? Trong lòng còn không biết nghĩ như thế nào đâu?”

“Tôi nhìn Huệ Linh cũng không tệ, có tài năng lại đối xử mọi người đều tốt, tôi thấy không ai không thích cô bé, cùng Thẩm Minh nhà bà là tuyệt phối a. Khó trách Thẩm lão gia tử cũng như vậy thích!”

“Hừm, Huệ Linh so Giang Niệm là muốn tốt hơn rất nhiều.”

Diêu Thục Cầm nữ sĩ nhướng mày, nói:

“Con trai của tôi năng lực ở nơi đó, cưới cô gái nào không phải cưới? Đương nhiên muốn cưới hợp ý của hắn mới là tốt nhất. Lại nói, bằng vào thực lực của nhà chúng tôi, cũng không cần thông gia giúp đỡ cái gì. Tôi làm mẹ, chỉ hi vọng hắn vui vẻ.”

“……”

Cái này vừa nói, người bên ngoài ngược lại không tiện nói thêm gì nữa, cũng có chút đoán không được Diêu Thục Cầm nữ sĩ đối với Giang Niệm kia đến cùng là cái gì cái nhìn, rõ ràng một mực phản đối, làm sao còn giúp trong lời nói đâu?

Diêu Thục Cầm nữ sĩ đương nhiên không cảm thấy mình có giúp Giang Niệm nói chuyện qua, bà mặc dù không hài lòng Giang Niệm, không có nghĩa là Giang Niệm không là cô bé tốt, dù sao lúc trước bị buộc cầm lấy năm triệu, về sau cũng không có ở trước mặt Thẩm Minh nói xấu bà, ngược lại còn giúp bà giấu diếm Thẩm Minh, về sau còn đem tiền trả lại.

Liền thấy ở điểm ấy, Giang Niệm cũng không phải là một người ham tiền, bất mãn thế nào cũng không thể phủ nhận tính cách của cô.

Từ đó về sau bà đương nhiên cũng phí nhiều ít tâm tư chiếu cố một chút lòng tự trọng của Giang Niệm, mỗi lần dạo phố đều chịu đựng không thể tùy tiện mua cho cô hai cái túi Hermes Prada, nếu mua lại sợ Giang Niệm cảm thấy bà đang dùng tiền vũ nhục cô, chỉ có thể bỏ đi.

Huống chi Giang Niệm rất có thể chính là con dâu bà, bà thế nào lại cùng Giang Niệm đấu, cũng là người trong nhà, không thể để người ngoài chê cười đi. Đương nhiên, nếu như Thẩm Minh thay quyết định bà khẳng định giơ hai tay hai chân tán thành.

Có ý nghĩ này người nhà họ Thẩm cũng không phản đối, đương nhiên cuối cùng cũng không có chờ đến Thẩm Minh thay đổi chủ ý, thẳng đến lúc Thẩm Minh đem Giang Niệm đưa đến trước mặt Thẩm lão gia tử, gặp đám người của Thẩm gia, được Lão gia tử cho phép, cũng liền không có ai dám nói lời phản đối.

Thẩm gia bên này một phái gió êm sóng lặng, Giang gia bên này liền muốn lật trời.

Bọn họ lúc trước liền cho rằng Thẩm Minh là một thanh niên tốt có chí khí, làm sao biết người ta nhà lớp nghiệp lớn, ở cả nước đều xếp hàng đầu! Hai nhà chênh lệch lớn như vậy, con gái của bọn họ gả đi vào, có thể tốt hơn sao?

Ngẫm lại Giang Niệm là bị bọn họ sủng lớn, trong nhà không coi là giàu có, chí ít chưa ăn qua khổ gì, không bị qua tội gì, Giang Niệm cũng là người không chịu nổi ủy khuất, nếu quả thật muốn gả vào nhà giàu hào môn, về sau muốn cho con gái chỗ dựa đều không làm được!

Không được không được, không thể để cho con gái chịu tội như vậy.

Thẩm Minh nói:

“Thúc thúc yên tâm, người nhà của cháu đều đồng ý cháu cưới Niệm Niệm, mà chúng cháu cũng đã cùng ở một chỗ nhiều năm, đều hiểu lẫn nhau, trong nhà cũng nhìn ra được chúng cháu quyết tâm, sẽ không phản đối. Còn về sau cưới Niệm Niệm y nguyên có thể làm chuyện cô ấy muốn làm, nhà chúng cháu không có quy củ gì, huống chi có cháu ở bên cạnh, coi như thật sự xảy ra chuyện, cũng có cháu ôm lấy, sẽ không để cho Niệm Niệm chịu ủy khuất.”

Mấy năm này Thẩm Minh hàng năm chí ít đều sẽ đi Giang gia hai lần, một lần nghỉ hè, một lần ngày tết, bởi vì đi lại nhiều lần, Thẩm Minh lại xác thực xuất sắc hiếu thuận, Giang ba ba nhìn Thẩm Minh cũng giống nhìn con trai ruột của mình, càng nhìn càng thích.

Cho nên Thẩm Minh nói như vậy, Giang ba ba Giang mụ mụ liền tin hơn phân nửa, chỉ là lo lắng là tránh không được, nhìn đến bộ dáng không tim không phổi của con gái lại thấy bực mình! Khả năng trở thành kiểu này không phải vì bị Thẩm Minh sủng sao?

Như thế suy nghĩ, tự nhiên cũng đồng ý.

Cho nên năm mới thứ nhất khi Giang Niệm cầm được bằng Thạc sĩ, Thẩm Minh mang theo Thẩm Sơn cùng Diêu Thục Cầm nữ sĩ đến Giang gia cầu hôn, hai nhà tiến hành trận đầu gặp gỡ.

Diêu Thục Cầm nữ sĩ quen biết nói chuyện, Giang mụ mụ làm giáo viên Ngữ Văn cũng không kém, hai bên ngươi tới ta đi, một trận nhìn không rõ bên trong chứa đầy đao kiếm, cuối cùng đem hôn sự quyết định vào mùa xuân sang năm, khi đó phòng ở mới sửa xong, cũng vừa vặn vào ở.

Thoáng một cái chớp mắt, Giang Niệm liền muốn làm cô dâu, Lâm Hiểu Nguyệt ở nước ngoài vui đến quên cả trời đất cũng mang theo bạn trai ngoại quốc trở về, làm phù dâu cho cô.

Một năm không gặp, Lâm Hiểu Nguyệt giống như không bị cản trở càng thêm nhiệt tình, vừa gặp mặt liền cho cô một cái khóa cổ, siết cho cô kém chút không có thở nổi.

“Giang Niệm, nhìn cậu này tháng ngày trôi qua không tệ a, cái này khuôn mặt nhỏ mọng nước trơn mượt, Thẩm lão bản đem cậu nuôi đến không tệ nha.”

Giang Niệm liếc mắt:

“Đi thôi, trở về thử lễ phục.”

Lâm Hiểu Nguyệt cười hì hì, còn nói:

“Trước đó ở trong lớp biết được chuyện của cậu cùng với Thẩm Minh, bọn họ đều giật mình kêu lên, cậu cũng giấu đủ sâu, cũng thật lâu mới tuôn ra bạn trai cậu chính là Thẩm Minh a!”

“Cùng bọn họ lại không quen, loại chuyện này lúc đầu cũng không cần phải khắp nơi nói.”

“Cũng đúng, Thẩm lão bản nhà cậu gần nhất thế nào?”

Hắn có thể thế nào, đương nhiên là quá tốt rồi, công việc liền không ngừng phát tiển, lực lượng của cơ bụng sáu múi cũng càng ngày càng cường đại, trước kia nói hắn là phái cấm dục là còn chưa đủ hiểu rõ hắn, hiện tại Giang Niệm đã biết, hắn cùng cấm dục một chút cũng không liên quan.

Cái này, hai mẹ con đối cô tra tấn về thể xác tinh thần liền không đình chỉ qua, còn một ngày so qua một ngày, là ma quỷ chân chính cũng không sai!

Bất quá sắp đến kết hôn, Giang Niệm thật là có nhiều khẩn trương, Giang mụ mụ càng khẩn trương, mỗi lúc trời tối đều phải đi qua nhắc cô mấy lần mới có thể ngủ được, tối hôm đó Giang Niệm đang cùng Lâm Hiểu Nguyệt nói về năm tháng đại học, bên ngoài Giang mụ mụ lại tiến vào, lần này còn ôm một cái thùng giấy to.

Giang Niệm kỳ quái nói:

“Đây là cho con sao? Cái gì a?”

Giang mụ mụ thừa nước đục thả câu, nói:

“Chính con mở ra nhìn xem chẳng phải sẽ biết.”

Giang Niệm rất cảm động, ôm Giang mụ mụ một cái, tại vạn phần mong đợi mở ra thùng giấy.

Lâm Hiểu Nguyệt:

“…… Tài, thần tài??”

Giang Niệm kinh: “……!!!”

_____Chỉ thấy thần tài lão gia trang nghiêm lại uy nghiêm yên lặng ngồi ở trong thùng, trong tay còn bưng lấy một khối vàng cực to!

__________________________________

Tác giả có lời muốn nói: cảm ơn mọi người ủng hộ chính bản, trước một trăm tiểu hồng bao ~~ a a đát ~~

__________________

Chương này mình edit hơn 5000 từ mà muốn mỏi còn mắt.. ☘️☘️☘️

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN