Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính - Chương 94: Nữ phụ phản công thời tận thế (12)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
74


Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính


Chương 94: Nữ phụ phản công thời tận thế (12)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit : An Minh Tuệ.
_______________________

Hai tháng sau, thời gian tiến vào tháng mười, khí trời đang nóng bắt đầu chuyển lạnh, mà chỉ mất có một đêm, trước đó còn nóng đến kêu cha gọi mẹ, bây giờ liền bọc lấy áo bông run lẩy bẩy, gió thu càng là rét lạnh thấu xương.

Một nhóm của Thẩm Đông Minh đã rời khỏi thủ đô để đi làm nhiệm vụ ở trước lần bộc phát virus thứ hai.

Anh tiếp nhận nhiệm vụ, đó chính là đi thành phố Z để đón Dương giáo sư là chuyên gia về phương diện gen học cùng đoàn đội nghiên cứu của họ. Chính phủ vì đối kháng virus tận thế, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, mà đã phái ra trên trăm tiểu đội để đưa các chuyên gia liên quan đến các lĩnh vực y học, sinh vật khoa học đưa về thủ đô, để mọi người cùng nhau nghiên cứu ra phương pháp đối kháng virus.

Chỉ tiếc là bọn họ vừa tới thành phố Z không lâu, virus lại một lần nữa bộc phát, xong có không ít địa phương còn xuất hiện ra Zombie chó mèo, bọn họ không chỉ có tổn thất mấy người chiến hữu, liền ngay cả máy bay trực thăng cũng bởi vì chiến đấu mà phải bỏ lại, chỉ có thể tìm phương pháp khác.

Bọn họ trải qua bao nhiêu gian khổ, con đường đã từng chỉ cần mấy ngày thời gian để đi, mà lần này về ước chừng bọn họ đã đi gần hai tháng, rốt cục mới về tới thủ đô.

huống ở thủ đô chỉ sợ sẽ không tốt.

Thẩm Đông Tuyết nói: “Anh, em lo lắng cho cha, mong rằng sẽ không xảy ra chuyện gì, còn có ông nội bà nội bọn họ cũng đều đã có tuổi, nếu như lần thứ hai virus không có kháng sinh, như vậy. . .”

“Không nên suy nghĩ bậy bạ, chúng ta trước trở về rồi hãy nói.”

Thẩm Đông Tuyết vâng một tiếng, thở dài, mắt thấy thủ đô càng ngày càng gần đến thủ đô, bọn họ vui vẻ kích động đồng thời, lại nhịn không được khẩn trương cùng lo lắng, bây giờ tình huống ở toàn cầu đều không tốt, vậy thì ở thủ đô cũng k thể tránh khỏi đi? Cô ấy chỉ hi vọng người nhà của cô ấy có thể bình an.

Thẩm Đông Tuyết lại quay đầu, đối với một người đàn ông mặc áo đen ngồi dựa vào góc tường nhắm mắt ở một bên, nói: “Đúng rồi Tần Việt, anh nói người nhà của anh ở hai tháng trước đã đi theo bộ đội đến Đế Đô, Đế Đô chỉ sợ là đã loạn, anh biết nên làm sao để tìm được bọn họ sao? Nếu như có khó khăn thì em có thể giúp các anh, chỉ cần cô chú đã đi làm đăng ký, muốn tìm được bọn họ rất thuận tiện.”

Tần Việt nhàn nhạt: “Không cần.”

“Anh đã cứu chúng em, chúng em giúp anh là điều đương nhiên, anh không nên khách khí.”

“Không cần.”

“. . .”

Thẩm Đông Tuyết bất đắc dĩ lắc đầu, cô ấy sớm đã thành thói quen Tần Việt lạnh lùng, người đàn ông này lấy tư thái mạnh mẽ, ở thời điểm bọn họ lâm vào tình thế nguy hiểm xuất hiện, lúc ấy bọn họ ở ven đường nghỉ ngơi, muốn đem một chiếc xe đang nằm ngang ở gần đấy dời ra chỗ khác, lại không nghĩ ven đường đột nhiên xuất hiện một con rắn biến dị, trong khoảnh khắc liền nuốt lấy một đồng đội, đánh bọn họ trở tay không kịp!

Con rắn kia rất to lớn, chỉ vẫy đuôi một cái liền đem xe của bọn họ vung lên, mắt thấy phải đối mặt với thời khắc sống còn đó, đột nhiên Tần Việt mang người xuất hiện, không chỉ có cứu được bọn họ, còn tiện thể đem con rắn biến dị kia giết chết, chỉ riêng thịt rắn bọn họ đã ăn được mấy ngày, da rắn cũng được may thành quần áo cùng áo giáp, cả đoạn đường này, bọn họ dựa vào quần áo da rắn mà vượt qua không ít nan quan, cũng làm cho Thẩm Đông Tuyết nhận thức được Tần Việt là một người đàn ông cực kỳ mạnh mẽ, lại cực kỳ lạnh lùng.

Mặc dù hắn trợ giúp bọn họ, quan hệ lẫn nhau lại không có vì vậy mà gần gũi hơn, chỉ là bởi vì mục đích đều là Đế Đô liền cùng một chỗ đồng hành, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, lại không tính là một đội ngũ, đồng thời hắn không tín nhiệm bọn họ, nói chuyện làm việc đều lộ ra khoảng cách, nếu như không có việc quan trọng, hắn có thể đem tất cả mọi người xem như không tồn tại.

Thậm chí Tần Việt còn nói, hắn giúp bọn họ chỉ là thuận tay, chỉ vì đủ khả năng, nếu như nguy hiểm đến tính mạng mình, hắn sẽ không chút do dự xoay người rời đi.

Nhưng mà coi như như thế, Thẩm Đông Tuyết đối với Tần Việt vẫn là hết sức kính nể cùng thưởng thức, liền ngay cả Thẩm Đông Minh đối với hắn cũng khen ngợi có thừa.

Diêu Tiểu Duyệt tự nhiên cũng là như thế, cô ta coi trọng Tần Việt, trừ bởi vì hắn lợi hại, càng là do hắn là một người đàn ông còn có quy tắc trong thời loạn này, hắn sẽ không lạm sát kẻ vô tội, càng sẽ không ỷ vào bản thân mạnh mẽ mà đi cướp đoạt tài sản cùng vật tư của người khác, càng không có những thứ được gọi là tình một đêm vì phát tiết cảm xúc hoặc là nhiều phụ nữ vây quanh.

Diêu Tiểu Duyệt sinh sống ở tận thế vài chục năm, tận mắt nhìn thấy kể cả là dị năng giả bình thường đều có hai người thậm chí là mấy người tình nhân, dị năng giả mạnh mẽ thì càng không ít, còn có không ít người ôm ấp yêu thương, mà có chút dị năng giả thậm chí ỷ vào thân phận của mình phi phàm, tùy ý làm nhục dân chúng bình thường ở khu dân nghèo, chỉ cần dung mạo xinh đẹp,  bất luận là nam hay nữ, đều có thể gặp nguy hiểm.

Chỉ có Tần Việt, bên cạnh hắn không có những cái tai tiếng vớ vẩn kia, trọng tình trọng nghĩa, mặc dù lạnh lùng, nhưng chỉ cần là người được hắn tán thành, hắn liền sẽ liều mạng đi bảo vệ.

Người đàn ông này là điển hình của trong nóng ngoài lạnh, huống chi dáng dấp lại xuất sắc như thế, ai sẽ không nghĩ đi lôi kéo hắn? Không thấy Thẩm Đông Minh đều thỉnh thoảng thuyết phục Tần Việt cùng anh về quân đội sao? Mặc dù đều bị Tần Việt cự tuyệt.

Diêu Tiểu Duyệt cũng rất nghi hoặc, rõ ràng cô ta ở trong hoàn cảnh nguy hiểm cứu được Tần Việt, giúp hắn đánh lui Zombie, vì cái gì hắn đối với cô ta còn lạnh lùng như vậy? Nếu như không phải cô ta mặt dày mày dạn đi theo, chỉ sợ cô ra có rời đi hắn cũng sẽ không nhiều lời một chữ. Cũng là rất để người ta không biết làm sao, khó trách người ngoài đều nói Tần Việt không dễ tiếp xúc, bởi vì hắn không ham sắc cũng không ham tiền tài, hắn chính là một khối đá cứng, rất khó chơi.

Dọc theo con đường này đều không thể để Tần Việt thay đổi cái nhìn đối với cô ta, chờ đến Đế Đô, cô ta nghĩ muốn tới gần hắn chỉ sợ khó hơn.

Ở kiếp trước, virus bộc phát lần thứ hai cũng khiến cho Đế Đô đại loạn, Thẩm tướng quân hạ lệnh để tất cả người sống sót rút khỏi Đế Đô, tạm thời ở vùng ngoại thành cách Đế Đô mười km, đây cũng chính là bước đầu hình thành nên căn cứ Phi Long, đây chính là căn cứ lớn nhất của người sống sót trong tương lai.

Hiện tại đã qua hai tháng, người ở Đế Đô cũng đã rút đi, truyện chỉ đang duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, coi như bây giờ đến đó chỉ sợ đối mặt cũng là toàn thành Zombie, đương nhiên loại chuyện này Diêu Tiểu Duyệt không thể nói rõ, chỉ là đề nghị người đế đô nhiều, nếu quả thật có một nửa lây nhiễm thành Zombie, một nửa người còn lại chỉ sợ cũng không ít người bị Zombie tác động đến, người sống sót sẽ chỉ càng ít, càng không khả có khả năng ở lại trong thành chờ chết: “Chúng ta đều không rõ ràng tình huống ở đó, cứ thế mà đi vào thì quá nguy hiểm.”

Thẩm Đông Minh gật gật đầu, nói: “Đến lúc đó tôi sẽ mang hai người đi qua nhìn một chút xem tình huống như thế nào, bằng không thì chúng ta cứ thế xông vào cũng không an toàn.”

“Được, vậy sáng mai tôi cùng mọi người cùng đi, có nguy hiểm gì cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau.”

“Được.”

Diêu Tiểu Duyệt cùng mấy người Thẩm Đông Minh cũng ở chung được gần một tháng, một tháng qua biểu hiện của cô ta so với Thẩm Đông Tuyết không hề kém, thậm chí so với cô ấy còn tốt hơn, bất kể là năng lực ứng đối Zombie hay là sự hiểu rõ đối với động thực vật biến dị đều đầy đủ để cho người ta đối với cô ta lau mắt mà nhìn, cũng bởi vì có nhắc nhở của cô ta, mà bọn họ giảm ít đi không ít tổn thất.

Hôm sau trời vừa sáng, một đoàn người một lần nữa xuất phát, chỉ là càng đến gần Đế Đô, đường xá cũng càng thông suốt, liền ngay cả Zombie đều ít càng thêm ít, tình huống này ngược lại là khiến mọi người ngoài ý muốn, khoảng một giờ đi đường đến buổi chiều bọn họ cũng đã đến Đế Đô lúc, bọn họ phát hiện người trên đường đều nhiều hơn, nhìn bộ dáng cũng không giống như là đang chạy trối chết.

Nhìn thấy tình huống này Diêu Tiểu Duyệt khiếp sợ cực kỳ, cô ta đều đã làm tốt chuẩn bị để chiến đấu, nhưng mà tại sao tình huống ở Đế Đô cùng với suy nghĩ của cô ta không giống nhau? ? ?

Xe dừng lại ở bên đường, Thẩm Đông Minh xuống xe kéo một người đàn ông hỏi: “Mọi người đều là từ trong đó đi ra? Hiện tại tình huống ở Đế Đô như thế nào?”

Diêu Tiểu Duyệt nói: “Hiện tại mọi thứ đều loạn như vậy, mấy người sao không ở yên trong khu vực an toàn chứ, làm sao lại còn chạy ra ngoài? Đây không phải là muốn chết sao?”

Người đàn ông bị giữ chặt hừ một tiếng, không vui vẻ, nói: “Tôi là dị năng hệ hỏa, mặc dù trong đội ngũ của tôi có mấy người bình thường, nhưng chúng tôi đều tham dự qua hành động thanh trừ Zombie rồi, cũng đi theo mấy người trong quân đội học qua một chút bản lĩnh nữa, đối phó với Zombie bình thường thì dư xài, làm sao lại không thể đi ra ngoài chứ? Huống chi chúng tôi có tay có chân có sức lực, lúc nguy nan của nhân loại càng là phải đứng ra! Ngược lại là mấy người, xem ra hẳn là từ nơi khác chạy tới đi?”

Diêu Tiểu Duyệt cảm thấy không thích, khe khẽ hừ một tiếng, cô ta cảm thấy mấy người này chính là đang đi tìm cái chết.

Tần Việt đi lên phía trước, Lý Minh cũng đi sau lưng hắn, Tần Việt nói: “Người anh em này, ý của anh là nói tình huống ở Đế Đô đã được khống chế, cũng không có gì nguy hiểm thật sao?”

“Làm sao lại không có nguy hiểm? Rất nguy hiểm mới đúng!” Người đàn ông kia một mặt cảm khái, may mắn nói, “Lúc đầu chúng tôi là chuẩn bị rút đi, nghĩ đến liều chết cũng muốn chạy đi, dù sao toàn bộ trong thành đều là Zombie đi qua đi lại, cậu có thể không sợ sao? Nhưng mà virus bộc phát không được bao lâu, tôi đã nhìn thấy ở chung cư Hạnh phúc có người tổ chức dẫn đầu đi thanh lý Zombie, những người này thật là ngốc mà, bởi vì bọn họ không chỉ có đem Zombie trong khu vực của họ dọn dẹp sạch sẽ, còn bắt đầu thanh lý đường đi! Tôi len lén quan sát bọn họ rất lâu, phát hiện kỳ thật Zombie cũng không có đáng sợ như vậy, bắt đầu học bọn họ bắt đầu tổ chức đội ngũ ra ngoài thanh lý Zombie, nhưng mà cũng có lúc chúng tôi không ứng phó được, chúng tôi cũng chỉ có thể đi mời người ở chung cư Hạnh phúc đến hỗ trợ, bọn họ đều là người tốt, nghe việc người khác gặp nạn liền đến giúp đỡ, cùng một chỗ thanh lý Zombie, còn để cho chúng tôi học tập phương pháp tự vệ cùng kỹ xảo đối phó Zombie ở chỗ mấy người trong quân đội. . .”

Người đàn ông lốp bốp nói một tràng, sau đó còn nói lên tình huống hiện tại ở trong thành đang chuyển biến tốt đẹp, thành Bắc đã hoàn toàn mở cửa, trở thành khu vực an toàn, còn xây dựng thêm tường thành nặng nề mà cao lớn, đem khu vực chưa thanh lý vạch ra rõ ràng, quân đội còn tổ chức đội ngũ đem người sống sót ở các địa điểm thành Nam đón ra, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, cùng với mỗi ngày đều tổ chức đội ngũ bắt đầu thanh lý Zombie trong nội thành, đó là hành động mà tất cả mọi người đều có thể tham gia, có lúc là dân chúng tự tổ chức, có lúc là báo danh tham gia ở phía quân đội, sau khi báo danh tham gia trước tiên sẽ được tiến hành huấn luyện, sau khi thích hợp ra chiến trường mới có thể để họ đi, mỗi ngày còn có thể chia được một chút vật tư. . .

Kỳ thật con người chính là như vậy, chỉ cần có người dẫn đầu, có người có thể bước ra bước đầu tiên đi nếm thử, người sau lưng bắt chước sẽ càng ngày càng nhiều, người làm nhiều hơn, liền sẽ sinh ra tâm lý chung, huống chi đây còn là vì bản thân cùng sự tồn vong của nhân loại.

Về phần ngày hôm nay vì cái gì anh ra ngoài? Đây không phải là bởi vì mấy ngày trước trưởng khu Giang bắt được một con heo trở về, vốn là chuẩn bị giết ăn, nhưng lại sợ có khả năng con heo này là con heo duy nhất còn sống trên đời này, sau đó liền không có bỏ được, sau đó thử nghĩ đến chuyện có thể nuôi ra được một đàn heo hay không. . . Con heo kia anh cũng đã đi xem qua, dáng dấp lại mập lại to, làm thịt kho tàu khẳng định ăn rất ngon, bây giờ anh ra ngoài biết đâu lại may mắn tìm được một con nữa thì sao?

Thẩm Đông Tuyết vắt hết óc, cũng không nghĩ tới trong quân đôi có nhân vật này, nói: “Trưởng khu Giang? Là trưởng khu của khu vực an toàn sao? Tôi chưa từng nghe qua có nhân vật này nha.”

Người đàn ông ôi hai tiếng cười: “Cái gì mà trưởng khu an toàn chứ, đó là người dẫn đầu của chung cư Hạnh phúc, lúc đầu chúng tôi gọi cô ấy là Giang đội trưởng, nhưng mà trong chung cư Hạnh phúc còn có mấy đội ngũ nữa, người họ Giang cũng không ít, cho nên mọi người vì cố ý để cho cô ấy đặc biệt một chút, gọi là trưởng khu Giang không phải là vừa vặn tốt sao?”

“. . . ? ? ?”

. . . Người đứng đầu chung cư liền gọi là trưởng khu, như thế gọi là sáng tạo sao? ? ?

Diêu Tiểu Duyệt cơ hồ không dám tin!

Tình huống ở Đế Đô lần này không khỏi cũng quá tốt rồi đi? ! Cái này sao có thể, đời trước rõ ràng không phải như vậy!

Nhưng mà đợi đến lúc cô ta đến trước cửa thành ở trong miệng người đàn ông kia, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, thời điểm tận mắt nhìn thấy tường thành rộng lớn cao lớn, trông thấy ở ngoài thành không ít người sống sót đang xếp hàng đăng ký để tiến vào trong thành, thậm chí còn có không ít người mặc đồng phục đi ở bên ngoài tuần tra, cô ta không thể không thừa nhận, thay đổi, đúng là thay đổi, tình huống này cùng với trong trí nhớ của cô ta hoàn toàn không giống nhau.

Mấy người Thẩm Đông Minh cùng Thẩm Đông Tuyết lại là vạn phần may mắn, người một nhà của Dương giáo sư cùng đoàn đội nghiên cứu của họ càng là vui đến phát khóc, bọn họ một đường sống chết mà đến đây, trải qua bao nhiêu mưa gió, bây giờ rốt cuộc tìm được chỗ tránh nạn, trong lúc nhất thời mấy người ở cửa thành ôm nhau mà khóc, đặc biệt cảm ơn cái người gọi là trưởng khu Giang kia.

Lý Minh ở bên tai Tần Việt nhỏ giọng nói: “Anh Việt, cái người trưởng khu Giang kia, làm sao càng nghe càng giống Giang Niệm vậy?”

Khuôn mặt không thay đổi của Tần Việt cũng lộ ra vẻ tươi cười hiếm thấy: “Là cô ấy.”

Người ngốc như vậy lại còn tốt như thế, trên đời này cũng không tìm được người thứ hai.
___________________
Tác giả có lời muốn nói: Ba mươi vị trí đầu, ngẫu nhiên ba mươi tiểu hồng bao a, a a kít, ngủ ngon nha.

Cố sự này khả năng không có rất thú vị, thỏa mãn ta nhiều năm qua nghĩ viết tận thế tâm đi, yêu ngươi manh.
____________________

🎉Chúc mừng năm mớiiiiiii!!!! 🎊

Chúc mọi người có một năm 2021 thật may mắn, thật ý nghĩa, cũng thật vui vẻ nha.

Chúc cho các nàng hoàn thành được tất cả những dự định mà các nàng mong muốn trong năm mới này..

Có thật nhiều tiền có thành tích tốt còn có tềnh yêu…

Người nhạt nhẽo như mình cũng không biết chúc gì hơn. Chỉ có thể Lì xì năm mới cho các nàng 3 chương thôi.

Yêu các nàng. ❤️❤️❤️

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN