Tà Cốt Tiên Phong (Dịch) - Tiên Thiên Tiết Linh Thể
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Tà Cốt Tiên Phong (Dịch)


Tiên Thiên Tiết Linh Thể



Tiên Thiên Tiết Linh Thể: Thân thể trời sinh không thể dung nạp linh khí.

Đường Hỏa Nhi đem việc này để ở trong lòng, ngày thứ hai thừa dịp sư tôn Mộc Thanh Phong khảo sát tiến độ tu hành của nàng, đem sự tình nói ra.

Mộc Thanh Phong cau mày, suy nghĩ một lát, cũng không nói chuyện, loại chuyện này chỉ dựa vào thuật lại qua miệng, hắn cũng đắn đo khó định, nhất định phải tự mình gặp qua mới có thể có kết luận, thế là hắn dặn ái đồ đem Đỗ Mục gọi đến, hắn muốn đích thân suy tính một phen.

Đỗ Mục đã ở Kiếm Hoa Tông gần nửa năm, đã không phải là tiểu gà mờ, mặc dù không phải tinh thông mọi thứ, nhưng là hiểu biết vẫn là có. Dù sao tai nghe mắt thấy cũng được nửa năm, biết các vị Trưởng lão thực lực đều là Động Huyền đệ bát cảnh, đệ cửu cảnh, Chưởng tọa Sư tôn càng là cường giả cảnh giới đại đạo, đây chính là nhân vật thần tiên chân chính. Hắn là đệ tử đun nước mới vào tông môn, có tài đức gì có thể đạt được trưởng bối tông môn triệu kiến, đây nhất định đều là công lao của Đường Hỏa Nhi sư tỷ.

Mang tâm tình thấp thỏm, một đường đi theo Đường Hỏa Nhi đi vào Sí Viêm Cư, đã có một người trung niên đứng lặng ở trong viện.

Người kia niên kỷ khoảng trên dưới bốn mươi, một thân đạo bào xanh ngọc, tư thế bạch hạc thần tiên, hai mắt sáng tỏ, hai đầu lông mày linh khí ôn nhuận, quanh thân vờn quanh một tầng thanh khí nhàn nhạt, quả nhiên là nhân vật thần tiên.

Đường Hỏa Nhi đi đến trước mặt trung niên nhân, ngọt ngào kêu một tiếng: “Sư phụ.”

Đỗ Mục có đần độn cũng biết người này chính là tôn sư thụ nghiệp của Đường Hỏa Nhi sư tỷ, không đợi sư tỷ phân phó, đã nằm sát xuống đất dập đầu, “Đệ tử Đỗ Mục, bái kiến Mộc sư tôn.”

Mộc Thanh Phong thản nhiên nói: “Nghe Hỏa Nhi nói ngươi tu luyện xảy ra vấn đề, nàng đều không giải quyết được?”

Đỗ Mục vò đầu, vẫn là chi tiết nói ra: “Vâng, vô luận như thế nào tụ khí, dường như cũng bị phun ra từ khiếu huyệt khác. Mời sư tôn chỉ điểm đệ tử.”

Mộc Thanh Phong nói: “Ngươi làm thử một lần.”

Đỗ Mục theo lời bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí, vận hành ba mươi sáu chu thiên liền là bắt đầu ngưng khí, kết quả cùng vô số đêm vừa rồi không khác nhau chút nào, thiên địa chi khí tại thân thể khiếu huyệt kinh mạch vận chuyển, liền phốc phốc phốc như là quả cầu da xì hơi, lọt sạch sành sanh.

Mộc Thanh Phong đầu tiên là nhãn tình sáng lên, tiếp lấy chính là chấn kinh, sau khi khiếp sợ chính là thật sâu tiếc nuối, thở dài nói: “Quả nhiên… Ai!”

Đường Hỏa Nhi bất mãn kêu một tiếng: “Sư phụ.”

Mộc Thanh Phong cười khổ nói: “Đỗ… ”

“Đệ tử Đỗ Mục.” Đỗ Mục nói.

Mộc Thanh Phong nói: “Tiểu Đỗ Mục, ngộ tính của ngươi rất cao, Hỏa Nhi đều theo không kịp, không cần nhập tĩnh liền có thể trực tiếp hấp thu thiên địa linh khí, chỉ tu luyện ba tháng liền có thể vận hành ba mươi sáu chu thiên, phần này ngộ tính, coi như tại trong tất cả Thiết giai tông môn đều là trung thượng tư chất.”

Mộc Thanh Phong cách không nâng lên Đỗ Mục, một cánh tay đánh lên khắp người Đỗ Mục, đem toàn thân Đỗ Mục từ đầu đến chân đều bóp một lần. Tại trong quá trình này, Đỗ Mục ngược lại là vùng vẫy mấy lần, hắn không thích ứng bị một lão nam nhân như thế sờ tới sờ lui.

“Hô… “Mộc Thanh Phong biểu lộ rất nghiêm túc, hắn thở dài, đem Đỗ Mục để xuống, lắc đầu nói: “Đáng tiếc a đáng tiếc, đáng tiếc… ”

Mộc Thanh Phong thoáng nhìn ái đồ một chút, trước khi nàng nỗi bão, nói ra: “… Đáng tiếc hết lần này tới lần khác, vốn một bộ Tiên Thiên Tiết Linh Thể, coi như cuối cùng có thể thành công ngưng tụ xoáy khí, cố gắng nỗ lực cũng muốn vượt qua người bình thường gấp trăm lần nghìn lần, mà lại, cả đời khó mà đột phá Thoát Cốc Kỳ đệ tam cảnh.”

Mộc Thanh Phong biểu lộ cực kì phức tạp, tiểu tử này rõ ràng ngộ tính cực cao, thế nhưng lại là Tiên Thiên Tiết Linh Thể, đây thật là tạo hóa trêu ngươi. Nếu như không có Tiên Thiên Tiết Linh Thể, bằng vào ngộ tính tư chất, Kiếm Hoa Tông liền sẽ thêm ra một cái tuyệt thế thiên tài Lão thiên gia đã cho ngươi một thiên phú tốt, vì sao lại cho ngươi ngàn vạn không có một cái Tiên Thiên Tiết Linh Thể, đây là sự tình tàn khốc bực nào.

Sắc mặt của Đỗ Mục phi thường khó coi, mặc dù hắn không biết Tiên Thiên Tiết Linh Thể đến tột cùng là thứ đồ gì, nhưng vẻn vẹn là hai chữ “Tiết linh” đã làm cho hắn minh bạch phần nào. Tiết linh thể đương nhiên chính là tiết ra (thải ra) linh khí chi thể, cứ như vậy, hắn cũng liền nghĩ thông suốt vì cái gì chính mình có thể đem thiên địa linh khí vận hành ba mươi sáu chu thiên, y nguyên không ngưng tụ nổi xoáy khí. Xem ra lão thiên gia thật đúng là chiếu cố Đỗ Mục ta a.

Mặc dù lòng tràn đầy thất vọng, nhưng hắn vốn là một đứa cô nhi, nếu như không có Nguyên sư huynh cứu giúp, mình đã chết tại bên trong Yêu Thần miếu, hiện tại áo cơm không lo, còn có cầu mong gì hơn nữa, bình tĩnh nói: “Đệ tử vốn là một cô nhi, nếu không phải là nhờ Nguyên sư huynh đem ta mang lên núi, lúc này đã không tồn tại ở thế gian. Thoát Cốc đệ tam cảnh liền Thoát Cốc đệ tam cảnh đi, dù sao cũng tốt hơn chẳng làm nên trò trống gì, sống chết đầu đường. Tông môn có thể dung nạp đệ tử sinh tồn, đệ tử đã cảm kích vô cùng, không còn dám yêu cầu xa vời cái gì.”

Mộc Thanh Phong nhìn qua ánh mắt bình tĩnh của Đỗ Mục, không khỏi khẽ giật mình, hớn hở nói: “Ngươi có ý tưởng này, thật sự là đáng quý. Thế nhưng là ngươi phải biết, xem như Thoát Cốc đệ tam cảnh, ngươi cũng muốn nỗ lực viễn siêu người khác nghìn lần vạn lần cố gắng, mới có thể đạt tới. Thể chất bực này, hiện nay vẫn chưa có cánh giải quyết.” Đường Hỏa Nhi cũng là mặt mũi tràn đầy vẻ tiếc hận.

Nếu biết kết quả, Đỗ Mục tự nhiên không có cần thiết tiếp tục lưu lại Thanh Phong Cư.

Đường Hỏa Nhi đưa Đỗ Mục đi, chần chờ một chút, nói: “Đỗ sư đệ, kỳ thật Tiên Thiên Tiết Linh Thể cũng không phải là không thể tu luyện, chỉ cần ngươi có nghị lực, nhất định có thể đánh vỡ ma chú.” Đường Hỏa Nhi cũng biết đây chỉ là an ủi, Tiên Thiên Tiết Linh Thể từ xưa liền khó mà ngưng tụ xoáy khí, danh xưng chi thể ma chú, cái này ma chú Đỗ Mục như thế nào có thể bài trừ.

Đỗ Mục tự nhiên biết ý nghĩ của Đường Hỏa Nhi, nói: “Đa tạ Đường sư tỷ.” Hắn không lên tiếng than vãn ủ rũ, cũng không lên tiếng cổ vũ sĩ khí gì, một mực thể hiện ra rằng chiếm được là nhờ vận may của ta, mất đi là do số mệnh của ta, về phần ý tưởng chân thật trong nội tâm của hắn, mảy may cũng không có biểu hiện tại trên mặt.

Từ đó về sau, Đỗ Mục hoàn toàn như trước đây đun nước đưa nước, rảnh rỗi liền chạy ra phía sau núi, tu luyện càng thêm chăm chỉ, ngẫu nhiên cũng sẽ chạy về đi thỉnh giáo Đường Hỏa Nhi một chút. Đường Hỏa Nhi thấy hắn không hề từ bỏ, đối với hắn tu hành càng thêm để tâm

Chuyện Tiên Thiên Tiết Linh Thể của Đỗ Mục tự nhiên không có giấu diếm bọn người Lục Nhân Viễn, việc này hầu như mọi người đều biết. Đương nhiên, cũng không có ai cười hắn. Thứ nhất là vì tuổi hắn còn nhỏ, không ai thèm để ý đến gặp gỡ một đệ tử đun nước. Thứ hai, người tu đạo trong thiên hạ nhiều vô số kể, nhiều như tinh hà cát số, bên trong Kiếm Hoa Tông cũng không phải người người đều có tư chất kinh người, phổ thông đệ tử dừng lại tại Thoát Cốc Kỳ sơ kỳ có khối người, huống chi Đỗ Mục mặc dù thiên phú chênh lệch, nhưng mọi người ở tổ chín vẫn nhìn thấy hắn cố gắng, rõ như ban ngày, Thoát Cốc sơ cảnh đệ tử không có tư cách xem thường hắn, coi như đám nội môn đệ tử con mắt mọc trên trán thì cũng cần phải tập trung tu hành, nơi nào phí thời gian để mắt tới một tên năm sáu tuổi tiểu tử đun nước.

Đỗ Mục biết tự thân thể chất kém cỏi, cũng không nhụt chí, Mộc sư bá đều nói, chỉ cần nỗ lực so với thường nhân cao hơn ngàn vạn lần cố gắng, không phải là không thể thành công. Đã có hi vọng, vậy chỉ dùng mồ hôi đi đổi lấy càng lớn hi vọng, gấp trăm lần không được thì nghìn lần, nghìn lần không được thì vạn lần, sẽ có ngày thành công. Coi như cả đời chỉ có thể dừng lại tại Thoát Cốc Kỳ tam trọng thiên, thì tính sao, dù sao cũng so với ăn mày ở Hải Châu mạnh hơn nhiều lắm.

Thoát Cốc Kỳ tam trọng, hắc hắc, cũng chỉ là Thoát Cốc Kỳ tam trọng a… Ở sâu trong nội tâm vẫn là không cam lòng, thân ở môn phái tu hành mà không thể tu hành, có ai có thể cam tâm.

= = =

Đôi lời của ÔnNhu: Tác thật biết ngược đãi người khác !! Cầu Kim Phiếu !!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN