Tà Đạo Tu Tiên Lục - Chương 9: Khẩn cấp tập hội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Tà Đạo Tu Tiên Lục


Chương 9: Khẩn cấp tập hội


Thiền viện này cách quảng trường của Thanh Tâm đạo quán không xa, không đến vài bước lộ trình.

Không đến một hồi sau, Trần Nhược Tư và Mộ Dung Thiên đã đi lên tới quảng trường. Bởi vì nơi này thiền viện được bài trí rất đặc biệt, cho nên, bọn họ trong khi tập hợp lại, người phụ trách đạo quán sẽ cùng nhau ngồi tại một chỗ. Bạn đang xem tại Truyện FULL – truyenfull.vn

Quảng trường này khá lớn, giờ phút này khó có thể thấy giới hạn của nó, chỉ có thể thấy đầu người đã bắt đầu di động, nguyên nhân cũng có lẽ là Trần Nhược Tư quá thấp.

Ở phía bắc quảng trường là tổng bộ của đạo quán, tại phía trước của tổng bộ cách cửa lớn khoảng năm mươi thước là một cái Đàn tế trời lớn.

Mỗi lần cử hành nghi thức tế trời, cũng đều cử hành ở chỗ này.

Trong khi mọi người mặc dù đều muốn thành thần tiên nhưng cũng cho rằng người có sinh tử, vận mệnh có hoạ phúc khôn lường, đều là do trời quyết định. Cho nên, bình thường mọi người chỉ tế trời mà không phải tế thần.

Trên quảng trường, tiếng huyên náo cực kỳ ồn ào, nhưng sắp xếp hàng lối rất chỉnh tề, thứ tự ngăn nắp.

Trần Nhược Tư và Mộ Dung Thiên đi tới vị trí đứng của bọn họ, cũng chính là phía trước của đàn tế thiên, mặt hướng về phía chúng môn nhân, ở nơi đó cùng đợi chưởng môn đến.

Chưởng môn cùng mấy người chưởng bối của đạo quán đang cùng nhau nói chuyện, chậm rãi từ tổng bộ đạo quán, hướng về nơi đàn tế trời đi tới.

Mấy vị trưởng bối này đều là sư phụ, sư bá, sư thúc của Mộ Dung Thiên đồng thời cũng chính là sư công của Trần Nhược Tư.

Chưởng môn và các vị tiền bối đều là người gần hai trăm tuổi, thoạt nhìn bọn họ, vẻ mặt tự nhiên tràn đầy sinh lực không hề có biểu hiện già nua. Có lẽ chính là do tu đạo mang đến.

Chỉ chốc lát, bọn họ mấy người đã đi tới đứng bên cạnh Trần Nhược Tư mấy người, Trần Nhược Tư và sư phụ hắn Mộ Dung Thiên hướng về chưởng môn và mấy vị tiền bối hành lễ.

Chưởng môn và mấy vị tiền bối hướng về bọn họ cười, cúi đầu chào, sau đó nhìn thẳng vào chúng đạo, nhẹ nhành phất tay.

Trên quảng trường, phút chốc không một tiếng động, nháy mắt trở nên yên lặng.

Chưởng môn mỉm cười, nhìn chúng đạo nói: “Các đệ tử của Thanh Tâm đạo quán, xin chào. Ta hôm nay triệu tập mọi người lại là có chuyện quan trọng thông báo. Chúng ta, mấy vị lão tiền bối này cần phải bế quan tu luyện, mọi việc của đạo quán tạm thời do đại đồ đệ của ta là Mộ Dung Thiên quản lý, hy vọng từ nay về sau mọi người phối hợp với công việc của phó chưởng môn.

Lão nói đến đây, trên quảng trường vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

Sau khi tiếng vỗ tay dừng lại, chưởng môn nói tiếp: “Vẫn còn có một việc, đó là trấn giáo chí bảo cuả chúng ta – Tu La Thần Phổ. Hiện tại đối với nó có nhiều kẻ thèm muốn chiếm hữu, rất nhiều. Cho nên, ta đã được nhiều vị bằng hữu nhắc nhở. Họ nói, hiện tại có một vài giáo phái nhỏ đang thực hiện một số âm mưu ám muội, định bí mật lấy trộm bảo vật chí bảo của chúng ta. Các người nói, chúng ta nên làm như thế nào? Ha ha ha…”

Chúng môn nhân trên quảng trường, đồng thanh hô lớn hai tiếng: “Tăng cường phòng thủ, bảo vệ chí bảo…”

Những thanh âm này, âm tiếp âm, cơ hồ vang vọng khắp Kỳ Phong Sơn, truyền khắp ra vài dặm ở bên ngoài, bay tới hải dương, sa mạc xa xôi. Điều này cũng đủ để chứng minh dũng khí của chúng đạo Thanh Tâm đạo quán đồng tâm hiệp lực, quyết chí đồng lòng.

Một lát sau, chưởng môn hướng chúng đạo môn nhân phất tay, mỉm cười nói: “Tốt lắm, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, nhất định sẽ không làm cho chí bảo của chúng ta rơi vào ta kẻ khác. Sau đây, mời Mộ Dung Thiên phó chưởng môn cùng mọi người nói mấy câu”.

Mộ Dung Thiên từ trước cho tới giờ đều không nghe thấy nói qua bọn họ mấy vị trưởng bối cần bế quan, bây giờ đột nhiên bế quan, lão cảm thấy rất nghi hoặc, trong lòng lão thầm nghĩ: “Có thể nào mấy sư phụ bọn họ biết được có sự tình phát sinh, nên gia tăng tu luyện để đối phó với các chuyện phát sinh này chăng”.

Lão lúc này nghĩ rằng sự tình chắc sắp xảy ra rồi, căn bản chỉ là không nghe chưởng môn nói qua mà thôi.

“Sư phụ, sư phụ, chưởng môn gọi người lên nói chuyện với chúng đạo môn nhân kìa” Trần Nhược Tư kéo ống tay áo Mộ Dung Thiên, khẽ gọi.

“À”. Lão ngơ ngác lên tiếng, đi tới bên cạnh chưởng môn nói: “Sư phụ, người gọi đệ tử có việc gì thế”.

Chưởng môn ngẩn người nhìn Mộ Dung Thiên nói: “Đúng vậy, ngươi không nghe thấy ta vừa rồi gọi ngươi sao? Ngươi hãy nói với chúng đạo môn nhân mấy câu nhé?”

Mộ Dung Thiên đáp lại một tiếng, hắng giọng rồi đi về phía trước vài bước, mặt hướng về chúng đạo môn nhân lớn tiếng nói: “Các vị sư huynh đệ và các đệ tử của đạo quán, xin chào! Dưới tình hình cấp bách hiện nay, thúc đẩy ta lên đài này. Thật sự ta không biết nên nói gì, vậy rất mong mọi người sau này xuất lực nhiều hơn vì đạo quán, hỗ trợ lẫn nhau, học tập lẫn nhau, đồng tâm đồng sức, phát dương quang đại tinh thần đoàn kết của môn phái chúng ta, đối đãi cộng đồng đối mặt với khó khăn cùng khảo nghiệm, để phái của ta ngày càng cường đại thêm. Tương lai có thể khiến cả thế giới yêu ma quỷ quái đều phải bị tiêu diệt, làm cho chúng nhân có cảnh sống hoà bình, yên ổn, không hề bị yêu ma quỷ quái quấy nhiễu. Cảm ơn mọi người, ta đã nói xong rồi”.

Lão nói xong, hướng về chúng đạo, khom mình chào, sau đó lui về bên cạnh chưởng môn.

Trần Nhược Tư nhin qua Mộ Dung Thiên, nói khẽ: “Sư phụ, người nói thật tuyệt”.

Hắn lập tức giơ hai tay lên cao vỗ tay cổ vũ.

Vốn chúng đạo môn nhân đều bị kích động bởi lời nói vừa rồi của Mộ Dung Thiên, xem ra đều ngơ ngẩn hết cả, quên cả vỗ tay.

Bị Trần Nhược Tư phát động, tại trên quảng trường, ngay cả chưởng môn bọn họ cũng đều vỗ tay cổ vũ.

Trận vỗ tay này, liên miên không dứt, cũng không biết bao lâu, tới khi chưởng môn đưa tay ra thì mới dừng lại.

Chưởng môn nói: “Tốt lắm, việc cần nói đã nói, cũng không có việc gì nữa, các người về thôi, tu luyện thật tốt, để phát dương quang đại Thanh Tâm đạo quán này”.

Sau khi chúng đạo môn nhân đồng thanh dạ vang một tiếng, liền chậm rãi giải tán.

Chưởng môn đi tới bên cạnh Mộ Dung Thiên, vỗ vai lão, nghiêm giọng nói: “Thiên nhi, ngươi có lẽ trong lòng nghi hoặc chúng ta vì điều gì lại bế quan. Đi, chúng ta tới tổng bộ hãy nói chuyện”.

Lão nói xong hướng mấy vị tiền bối gật gật đầu, sau đó đi tới tổng bộ. Mộ Dung Thiên mặc dù có hơn trăm tuổi nhưng so với chưởng môn, lão chỉ là đệ tử của người, cũng như một đứa nhỏ, người cảm thấy gọi lão ta như vậy cho có phần thân thiết hơn một chút.

Khi này, Trần Nhược Tư xem ra cảm thấy lúng túng vô cùng, nó lặng lẽ đi tới bên cạnh Mộ Dung Thiên, kéo ống tay áo lão nói: “Sư phụ, chưởng môn gọi người là Thiên nhi, người cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, nói như thế không khiến cho người nghe buồn cười sao? Á, á”.

“Tiểu tinh linh quỷ, việc này không để ngươi nghe được. Đi đi, theo các sư huynh ngươi về trước đi, các vị sư công còn có việc muốn gặp ta”. Mộ Dung Thiên đẩy vai Trần Nhược Tư mỉm cười nói.

“Vâng, sư phụ, con đi đây, gặp người sau nhé”. Trần Nhược Tư khẽ cười, lui về sau hai bước hướng Mộ Dung Thiên vẫy tay, xoay người rời đi.

Tại thính đường của tổng bộ, chưởng môn và mấy vị tiền bối ngồi ở ghế trên, đang nói về một số sự việc, cùng đợi Mộ Dung Thiên đến.

Mộ Dung Thiên đã tới cửa chính của thính đường, bước nhanh về phó trước hướng bọn họ hành lễ từng người, hỏi thăm sức khoẻ, sau đó nói: “Các vị sư thúc bá, xin hỏi có chuyện lớn gì đã xảy ra?”

“Mấy hôm trước, nhận được thư của trụ trì Pháp Hoa Tự, trong thư ông ta nói: Thế lực của yêu thú hiện tại rất cường đại, hơn nữa đang có xu thế muốn khếch trương tới trung thổ. Thêm nữa pháp lực của bọn chúng vô cùng cường đại, còn có vài nhân vật thủ lĩnh yêu thú đã đạt được pháp lực thượng tiên. Ta nghĩ chúng ta nên liên kết các giáo phái tại trung thổ, mở một hội nghị bí mật để thương thảo về việc này, đồng thời đã định thời gian là ba tháng sau, hy vọng đáp ứng cử người tham gia hội nghị địa chỉ tại Pháp Hoa Tự”. Chưởng môn đứng dậy, bước đi hai bước nhìn Mộ Dung Thiên nói.

“À, đệ tử đã hiểu được là vì sao, nguyên là mọi người giả bế quan là muốn tham dự hội nghị thương thảo bí mật này. Mọi người hãy yên tâm đi đi, đệ tử sẽ hết sức xem xét sự tình của đạo quán, sẽ xử lý tốt nhất”. Mộ Dung Thiên nói.

“Trong hàng đệ từ cùng bối phận với ngươi, pháp lực ngươi là cao nhất, hơn nữa cũng nắm được tâm tư của chúng nhân, ngươi làm việc cũng khá cẩn trọng. Chúng ta đối với ngươi mà lo lắng vậy thì với ai mới có thể yên tâm được đây, ha ha ha.” Sư bá Mộ Dung Thiên đứng lên đi tới bên cạnh Mộ Dung Thiên nói, ông ta nói xong liền cười lớn lên.

“Đa tạ sự khích lệ của sư bá, tuy nhiên đệ tử không có được năng lực như lời người nói đâu”. Mộ Dung Thiên nói.

“Kỳ thật, việc ngươi dậy dỗ các đệ tử đó, đại đệ tử kêu là Nam Phong Tước đó, nó nếu được dậy dỗ tốt, rất có thể vượt qua ngươi. Chỉ là cái tên tiểu tử nào mà họ Trần gì đó, sao không thấy có cái gì tiến triển, trên người nó có chuyện gì phát sinh sao, cũng có chút quái dị. Ngươi từ nay về sau phải chú ý nhiều hơn đến nó một chút, xem có phải là phương pháp dạy của chúng ta chưa đúng, hoặc là không có làm cho nó phát huy hết năng khiếu hay không”. Chưởng môn nhìn Mộ Dung Thiên nói.

“Vâng, sư phụ, đồ nhi sẽ tích cực đốc thúc đối với bọn chúng, vậy chừng nào mọi người đình đi tới Pháp Hoa Tự”. Mộ Dung Thiên nói.

“Ngươi đi lo công việc đi, việc này chỉ có ngươi biết, chúng ta sẽ lặng lẽ đi thôi”. Chưởng môn nói.

“Vâng, sư phụ, đồ nhi cáo lui, sư phụ, sư bá, hãy bảo trọng”. Mộ Dung Thiên hướng bọn họ hành lễ, nói, lão nói xong liền xoay người rời khỏi đại sảnh tổng bộ.

Mộ Dung Thiên đi rồi, chưởng môn và mấy vị tiền bối ở trong đại sảnh thương lượng vài câu, rồi bắt đầu hướng về con đường nhỏ phía sau núi mà đi.

Không ai nghĩ rằng bọn họ đi lần này, thực không có trở lại, bọn họ cũng không liệu được, hội nghị bí mật lần này thực là một cái cạm bẫy.

Việc ấy để sau nói, tạm thời không đề cập tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN