Tà Giáo Tránh Ra - Chương 7: Bước đầu của tìm hiểu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Tà Giáo Tránh Ra


Chương 7: Bước đầu của tìm hiểu


Trần Dương dùng xong thẻ đổi giới tính rồi trên màn hình liền nhận được một lời mời kết hôn, cậu nghi hoặc nhấn vào xem thử, thì ra là từ Vô Lại. Trần Dương có chút bất ngờ có phải là hệ thống bị trục trặc gì đó rồi hay không, hai nhân vật nam làm sao có thể kết hôn được. Trần Dương do dự một chút cuối cùng liền nhấn thử vào ô đồng ý, muốn xem xem hệ thống tiếp theo sẽ xử lý như thế nào.

[Hệ thống thông báo]: Nhân giới Vô Lại cùng tiên giới Ma Tước tâm đầu ý hợp, kết thành phu thê là cặp đồng giới đầu tiên tại Biện Kinh mau mau đến chỗ Hồng Nương để nhận quà.

Trần Dương giật mình nhanh chóng mở lại diễn đàn của Vô Hạn Đấu Giới, lần bảo trì này ngoài đưa thêm một số boss level cao còn có tính năng kết hôn đồng giới nữa.

[Vô Lại]: Bà xã sau này anh đưa em đi làm nhiệm vụ nha ha ha.

Trần Dương nhìn đoạn tin nhắn kia liền khó xử.

[Ma Tước]: Em tưởng rằng hệ thống trục trặc, không nghĩ tới lần này còn có thêm tính năng kết hôn đồng giới.

[Vô Lại]: Ý trời ha ha.

Quà mà hệ thống nói chính là một cặp nhẫn cho hai người, tuy rằng lực chiến của cặp nhẫn này cũng như là lực chiến của cặp nhẫn trước kia nhưng thiết kế lại có phần đặc biệt lạ mắt hơn. Trần Dương khẽ thở dài nhìn kiệu hoa đỏ đi khắp thành Vũ Lăng, dù sao thì mấy cái này đều không có thật kết hôn với ai mà chẳng được.

Kiệu hoa sẽ đi một vòng rồi kết thúc tại chỗ Hồng Nương, Trần Dương từ phía xa đã nhìn thấy Tiểu XY cưỡi thú cưỡi Hỏa Long mới ra trong sự kiện lần này, mái tóc dài theo gió lay động, trên người mặc một bộ thời trang đẹp mắt mới lạ màu tím, nhìn tới quả thật đúng là đẹp mặt vô cùng, có lẽ Ô Nha tặng cho Tiểu XY.

Trần Dương xuống kiệu liền ngay lập tức bị Tiểu XY công kích, Tiểu XY mang vào trang bị mới kia lực chiến liền tăng cao, kết quả Trần Dương sau một hồi giao chiến liền bị bại ở dưới chân của tiểu XY.

[Hệ thống thông báo]: Tiên giới Ma Tước bị hạ sát bởi nhân giới Tiểu XY.

[Hệ thống thông báo]: Nhân giới Tiểu XY bị hạ sát bởi nhân giới Vô Lại.

Tiểu XY đánh Trần Dương, Vô Lại liền đánh Tiểu XY, sau đó Ô Nha liền cưỡi Hỏa Long chạy tới đánh Vô Lại, nhưng lúc Vô Lại chuẩn bị chết thì Tiểu XY lại hồi sinh mang theo vạch máu rất thấp nhảy vào, Vô Lại liền cứ như vậy vô tình đánh chết Tiểu XY, sau đó Ô Nha liền hạ sát Vô Lại. Diễn biến cứ như vậy kéo dài không biết bao nhiêu lần, màu chữ trên tên của Vô Lại đã chuyển thành màu đỏ. Vô Lại cùng Ô Nha giao chiến, trên hệ thống liên tục thông báo hai người hạ sát nhau, kênh thế giới lại bắt đầu rôm rả.

[Hoa Rơi Hữu Ý]: Ở chỗ Hồng Nương mọi người mau đến xem top 1 cùng top 2 giao chiến.

[Tình Hữu Độc Chung]: Tiểu XY giết vợ của Vô Lại, Vô Lại giết Tiểu XY, Ô Nha trả thù cho vợ mình, kết quả hiện tại Vô Lại và Ô Nha vẫn đang chém giết.

[Uống Một Ngụm Trà]: Lại cá cược đi, lần này Ô Nha thắng hay là Vô Lại thắng.

[Tiểu Tăng]: Nhưng mà vợ chồng Ô Nha phối hợp cũng thật là ăn ý, nhìn xem cứ lúc Vô Lại chuẩn bị chết thì Tiểu XY lại chạy vào chết cùng, làm như vậy chính là muốn Vô Lại bị vào ngục mà.

Vô Hạn Đấu Giới có quy định, nếu như hai nhân vật cùng ở trong một giới sát hại nhau nhiều lần thì người công kích sẽ bị vào ngục khoảng 3 giờ đồng hồ, trong 3 giờ đó bị cấm chơi không thể làm nhiệm vụ tiếp được.

[Hệ thống thông báo]: Nhân giới Vô Lại nhiều lần hạ sát nhân giới Tiểu XY, trời đất khó dung, tống vào trong ngục.

Trần Dương chỉ mới vừa đi vệ sinh vào mà cả Biện Kinh đều chấn động rồi, cậu kéo lai khung trò chuyện trên thế giới lúc này mới hiểu ra được chuyện gì vừa mới xảy ra. Trần Dương nhắn tin cho Vô Lại.

[Ma Tước]: Sao hai người không chọn tỉ thí với nhau lại giao chiến ở ngoài như vậy?

[Vô Lại]: Bà xã, đây là giải quyết ân oán cá nhân không phải là muốn tỉ thí.

[Ma Tước]: Bọn họ cùng nhau chơi xấu anh hả?

[Vô Lại]: Đúng vậy bà xã, em nhất định phải báo thù cho anh.

Trần Dương nhìn khung trò chuyện trên màn hình, Vô Lại một câu bà xã hai câu bà xã thật sự là khiến cho cậu cảm thấy không thể thích nghi được mà.

[Ma Tước]: Đừng gọi em là bà xã có được không?

[Vô Lại]: Không được bà xã.

Trần Dương lúc này chỉ muốn đánh người, cậu xem lại cấp bậc của Ô Nha và Vô Lại, hoàn hảo thấy hai người bọn họ không ai bị hạ cấp cả như vậy Vô Lại cũng đã giết được Ô Nha.

[Vô Lại]: Bà xã, anh giết được Ô Nha rất nhiều mạng nha.

[Ma Tước]: Em có việc phải đi rồi, không cùng anh nói chuyện nữa.

Trần Dương tắt máy tính nằm lên giường, tâm trạng chẳng hiểu sao rất khó miêu tả, có một chút gì đó không được thoải mái, Trần Dương mang suy nghĩ chìm vào giấc mộng cứ như vậy ngủ đến tận buổi sáng ngày hôm sau.

Thời gian kế tiếp Trần Dương nghỉ hè tại Thiên Tân trôi qua vô cùng bình yên, buổi sáng ngủ đến tận trưa, buổi trưa ăn cơm xong liền vào Vô Hạn Đấu giới, buổi tối lại xuống ăn cơm rồi chơi game, sáng trưa chiều tối cùng Chu Thi Hàm nhắn tin nói chuyện, nhưng mà cuộc sống bình yên này lại giống như khuyết thiếu một thứ gì đó.

Từ sau lần ly hôn hôm ấy Ô Nha rất ít khi xuất hiện, hoặc là thời gian cậu đăng nhập vào game thì hắn lại không có ở đó. Hôm nay Vô Lại mang Trần Dương đi làm nhiệm vụ, Trần Dương cùng Vô Lại nhắn tin trao đổi qua lại thế nào liền nói đến chuyện của Ô Nha, mà người chủ động hỏi lại là cậu.

[Ma Tước]: Vô Lại, anh ở ngoài đời có quan hệ như thế nào với Ô Nha vậy?

[Vô Lại]: Là quan hệ bàn bè, sao vậy bà xã, em không hỏi anh lại đi hỏi người đàn ông khác là sao?

Trần Dương lúc trước không có ý định tìm hiểu Ô Nha nhưng mà hiện tại lại cảm thấy rất tò mò về hắn, hắn bao nhiêu tuổi, làm công việc gì, tính cách thế nào, ngoại hình ra sao, cậu quả thật rất là muốn biết.

[Ma Tước]: Anh bao nhiêu tuổi rồi?

[Vô Lại]: Anh 26 tuổi, vẫn còn độc thân ha ha.

Trần Dương ngẩn người, Vô Lại chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, hắn nói hắn cùng Ô Nha là bạn bè, như vậy Ô Nha cũng sẽ ở trong độ tuổi này, cậu nghĩ Ô Nha nhiều nhất chỉ là trong khoảng độ tuổi ba mươi trở lại mà thôi.

[Ma Tước]: Ô Nha cũng vậy hả?

[Vô Lại]: Bà xã em lại hỏi người đàn ông khác nữa, hắn cũng vậy nhưng mà không đẹp bằng anh đâu.

Ô Nha cũng 26 tuổi, thì ra Ô Nha vẫn còn rất trẻ, mới trẻ như vậy nhưng lại có thật nhiều tiền để nạp vào game, như vậy có hai khả năng, thứ nhất Ô Nha là kiểu game thủ sống chết vì game, khả năng thứ hai là hắn thật sự rất giàu có. Nhưng mà Trần Dương lại nghĩ có rất ít khả năng Ô Nha là kiểu thứ nhất, tuy rằng Ô Nha có vẻ rất háo thắng nhưng từ trước đến nay mấy hoạt động bang chiến hay là tam chiến liên server gì đó hắn lại rất ít tham gia, hơn nữa Ô Nha cũng không tham gia bang hội nào cả, trong bảng xếp hạng PK cũng cho thấy hắn rất ít khi cùng người khác tỉ thí.

[Ma Tước]: Các anh làm công việc gì vậy?

[Vô Lại]: Bà xã, em chỉ được quan tâm đến anh mà thôi, anh làm trong lĩnh vực truyền thông.

Trần Dương còn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi nhưng sau đó cậu nghĩ bản thân không nên hỏi quá nhiều, dù sao mấy ngày nay Ô Nha cũng không hề nói chuyện với cậu nữa.

[Ma Tước]: Là vậy à, đến giờ ăn trưa rồi em đi ăn đây.

___

Gần đây trong Chu thị đang điêu đứng, không phải là vì công ty ở bên ngoài xảy ra chuyện gì mà là do Chu tổng tự mình gây áp lực cho nhân viên. Không rõ là ai trêu chọc Chu tổng khiến cho Chu tổng thời gian này rất gắt gao với nhân viên, còn thông báo sẽ làm một cuộc sát hạch thường niên cắt giảm nhân sự khiến cho mọi người đều sống trong nỗi sợ hãi.

Đi làm muộn một phút liền bị truy hỏi lý do, lý do chính đáng sẽ không bị ghi lại, không chính đáng sẽ bị viết vào sổ theo dõi cuối tháng trừ lương, nhưng mà đối với Chu tổng đặc biệt khó tính ở trên cao kia thì không hề có bất cứ lý do nào là chính đáng với hắn cả.

Một lần Chu Lập nhìn thấy nhân viên nam không sơ vin chỉnh tề, vạt áo phía sau lại nhét qua dây thắt lưng, hắn đứng lại nhíu mày nhìn chằm chằm nhân viên đó hại người đó tưởng mình làm sai chuyện gì, kết quả sau buổi chiều nam nhân viên kia liền bị trưởng phòng gọi vào trong phòng nhắc nhở về trang phục mặc không gọn gàng, từ đó về sau tất cả mọi người đều rất chú trọng đến việc này, ngay cả nữ nhân viên cũng buộc hết tóc lại búi ở phía sau gáy không để rơi ra dù chỉ là một sợi tóc.

Công ty hiện tại vẫn chưa phải là thời điểm bận rộn nhất nhưng mà Chu tổng của chúng ta buổi sáng đến công ty rất sớm, đến giờ tan tầm lại chưa chịu trở về nhà ngay mà ở lại tăng ca. Đang là thời điểm nhạy cảm sát hạch cắt giảm nhân sự cho nên không ai dám lơ là cả, chỉ cần Chu tổng chưa về nhà thì nhân viên sẽ tiếp tục ngồi lại giải quyết công việc, công ty đều tích cực như vậy khiến cho khối lượng công việc sau đó liền trở thành việc lẽ ra ngày mai mới phải hoàn thành nhưng hôm nay đã làm xong hết rồi, thậm chí còn bắt tay giải quyết đến việc của ngày hôm sau nữa.

Tại sao Chu Lập gần đây lại khó tính như vậy, còn không phải là vì người nào đó ở trên game gây ra. Ma Tước đột nhiên dùng thẻ đổi giới tính lại đồng ý kết hôn cùng với Vô Lại, hai người bọn họ trở thành cặp đôi đồng giới đầu tiên tại server Biện Kinh này. Sau đó Ma Tước cũng không nói chuyện với hắn, rõ ràng có lúc hắn cùng Ma Tước đăng nhập cùng thời điểm nhưng mà hắn lại không hề nhận được bất cứ một tin nhắn nào.

Chiều hôm ấy Chu Lập ở trong phòng làm việc chơi Vô Hạn Đấu Giới, thư ký của hắn gõ cửa mang hợp đồng tiến vào liền nhìn thấy hắn đăm chiêu nhíu mày nhìn chằm chằm vào máy tính, nữ thư ký kia chẳng hiểu sao cứ đứng ở một bên im lặng cầm hợp đồng không dám lên tiếng cũng không dám rời đi chỉ sợ làm ảnh hưởng đến chuyện hắn đang làm.

Chu Lập vừa mới giết được con boss cuối cùng trong phó bản, lúc này mới ngẩng đầu nhìn nữ thư ký kia lạnh giọng nói:

“Cô để hợp đồng ở đó rồi ra ngoài làm việc đi”

Nữ thư ký thật sự muốn khóc, rõ ràng chỉ cần Chu Lập nói câu này sớm hơm thì cô đã không cần bất động đứng ở chỗ này lâu như vậy rồi.

Chu Lập nhìn hữu hảo duy nhất trong danh sách bạn bè của mình phát sáng, đại biểu cho việc người chơi này hiện đang online, hắn cuối cùng vẫn là nhấn tới mở ra cuộc trò chuyện giữa mình và Ma Tước.

[Ô Nha]: Em lên cấp 80 rồi à?

Trần Dương ở bên này vừa nhìn thấy tin nhắn từ Ô Nha liền giật mình đến độ ngừng lại động tác, cuối cùng bị boss giết chết phải đi lại phó bản từ đầu. Trần Dương do dự một chút cuối cùng liền trả lời Ô Nha lại một cậu.

[Ma Tước]: Đúng vậy.

Chu Lập nhíu mày đợi người kia tiếp tục nói nhưng mà đối phương lại có vẻ như là không có ý định trả lời tiếp.

[Ô Nha]: Em đang làm gì?

Trần Dương vốn cũng đợi Ô Nha nói chuyện, cậu còn đang định tìm chuyện hỏi hắn rằng phó bản kia phải đi ra sao thì hắn đã hỏi lại cậu rồi.

[Ma Tước]: Em đang ở trong ôn tuyền.

[Ô Nha]: Anh muốn hỏi em hiện tại đang làm gì ở bên ngoài cơ.

Trần Dương tim đập thình thịch, có phải là Ô Nha đang muốn tán tỉnh cậu hay không, tại sao đang chơi game lại không hỏi chuyện trong game mà lại đi hỏi chuyện ngoài đời. Trần Dương ngẩn người mất vài giâu, đôi tay thon dài chậm rãi gõ lại vài từ hiển nhiên.

[Ma Tước]: Em đang chơi game.

Đúng là một sự thật hiển nhiên rồi, Trần Dương rõ ràng là đang chơi game nên mới có thể ngồi đây cùng nói chuyện với Ô Nha được.

[Ô Nha]: Mười phút nữa anh sẽ tan ca.

Trần Dương nhìn dòng chữ kia, hình như là không có liên quan đến cậu cho lắm, hắn cũng không cần phải báo cáo với cậu thì phải.

[Ma Tước]: Là thế hả.

[Ô Nha]: Buổi tối em có online không?

Trần Dương hiện đang nghỉ hè nên rất rảnh, đa số thời gian không ăn thì ngủ, không ăn ngủ thì chính là lên Vô Hạn Đấu Giới này.

[Ma Tước]: Có.

[Ô Nha]: Buổi tối 8 giờ anh sẽ online, bây giờ anh sẽ trở về nhà ăn cơm rồi tắm rửa.

Chu Lập của chúng ta là một người nguyên tắc, bởi vì nguyên tắc quá cho nên sẽ có chút khô khan, tuy rằng bạn gái đã từng có ba người nhưng đến thời điểm hiện tại vẫn chưa thể hiểu được như thế nào là tình yêu, lý do tại vì sao nói như vậy chính là ba lần bạn gái hắn nói lời chia tay hắn đều gật đầu đồng ý không hề có một chút buồn bực hay đau khổ nào, hơn nữa quá trình đi hẹn hò đúng thật là rất tuân thủ theo các bước như ăn tối xem phim rồi đi mua sắm nhưng mà khi đi lại chẳng khác gì hai người xa lạ tình cờ đi cùng tới một điểm đến vậy.

Trần Dương nhìn thấy dòng tin nhắn của Ô Nha kia liền rơi vào trạng thái hỗn loạn, có một chút mơ hồ lại có một chút vui vẻ, có một chút chờ mong lại có một chút hoang mang, nhưng mà buổi tối hôm ấy Trần Dương quả thật rất để ý tới thời gian mà đăng nhập vào Vô Hạn Đấu Giới.

Phía góc phải của màn hình máy tính hiện lên đúng chính xác 20 giờ 00 phút, Trần Dương nhận được một lời mời tổ đội từ Ô Nha, sau đó lại nhận được lời kêu gọi tập trung đến trước một phó bản, hai người bọn họ lại tiếp tục như trước đây cùng nhau treo máy làm nhiệm vụ.

[Ô Nha]: Hôm nay em dùng bữa ngon miệng không?

Trần Dương trên trán xuất hiện ba vạch đen, phương thức mở đầu cuộc trò chuyện này hình như hơi cổ lỗ sĩ rồi.

[Ma Tước]: Ăn ngon, còn anh thì sao?

[Ô Nha]: Anh cũng vậy.

Hết chuyện để nói, hai người tiếp tục bảo trì im lặng, năm phút sau Ô Nha lại nhắn tin.

[Ô Nha]: Em thích cái gì?

Trần Dương khó hiểu, thích cái gì rốt cuộc là thích cái gì.

[Ma Tước]: Thích cái gì là sao?

Thật ra thì Chu Lập của chúng ta đang tiến hành bước một tìm hiểu đối phương, chỉ là phương thức trò chuyện của hắn lại không được giống như người khác khéo léo mà dẫn dắt câu chuyện mà thôi.

[Ô Nha]: Em thích màu gì?

Trần Dương cảm thấy chuyện này có cần thiết để hỏi hay sao, nhưng mà cậu vẫn thành thật mà trả lời hắn.

[Ma Tước]: Màu tím.

[Ô Nha]: Em thích ăn gì?

[Ma Tước]: Thứ em thích ăn thì nhiều lắm, hơn nữa em cũng không phải là người kén ăn.

[Ô Nha]: Nói vài món em thích ăn nhất được không?

Trần Dương cảm thấy Ô Nha hình như là hơi có điều gì khác người bình thường một chút.

[Ma Tước]: Địa tam tiên, thịt nướng, xiên que, tôm.

[Ô Nha]: Em không thích ăn gì?

[Ma Tước]: Có lẽ là rau xanh.

[Ô Nha]: Đồ uống em thích uống?

Trần Dương cảm thấy cuộc nói chuyện này không bình thường một chút nào, nếu như hiện tại bọn họ dùng tiếng anh để trao đổi thì những đoạn hội thoại này đã trở thành đoạn hội thoại cho học sinh học trong sách giáo khoa rồi.

[Ma Tước]: Nước ép hoa quả, em không uống được rượu, uống cà phê thì sẽ buồn ngủ.

Trần Dương một mạch trả lời luôn bởi vì nghĩ Ô Nha sẽ lại hỏi mấy cái vấn đề ăn uống đó của cậu.

[Ô Nha]: Em thuận tay trái hay tay phải?

Vấn đề này cũng phải hỏi sao, hắn có phải là người từ tổ điều tra hay không đây.

[Ma Tước]: Em thuận tay phải, nhưng mà anh hỏi chuyện này làm gì?

[Ô Nha]: Anh muốn tìm hiểu em.

[Ma Tước]: Tìm hiểu?

[Ô Nha]: Đúng vậy, chính là bước đầu của cách làm quen.

Ở bên này Chu Lập đang ghi lại một vài thông tin ở trong máy tính cá nhân của mình, nhìn tới liền sẽ xuất hiện một dòng chữ ở cỡ chữ 20 được in đậm và căn lề giữa “Thông tin về Ma Tước” phía bên dưới là một loạt những dòng chữ nhỏ hơn ghi thế này.

Họ Tên: Trần Dương

Giới tính: Nam

Tuổi: Chưa biết

Quê quán: Thiên Tân

Nơi đang ở: Triều Dương Bắc Kinh

Nghề nghiệp: Sinh viên trường đại học X Bắc Kinh

Số điện thoại: 155 xxxx xxxx

Màu sắc yêu thích: Màu tím

Món yêu thích: Địa tam tiên, thịt nướng, xiên que, tôm, nước ép hoa quả

Môn không thích: Rau xanh

Tay thuận: Tay phải

Lưu ý: Không uống được rượu, uống cà phê sẽ buồn ngủ, là người không kén ăn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN