Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 16: Nguyện dùng cả sinh mạng này hầu hạ công tử
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 16: Nguyện dùng cả sinh mạng này hầu hạ công tử


Trần Lương cùng Tuyết Hoa trực tiếp đi tới cửa hàng của Đan Dược Hội.

“Xin chào khách quan, 2 người muốn mua vật phẩm gì?” Một lão nương tươi cười tiến đến. Lão nương này không phải đan sư hay dược sư mà là thương nhân. Trần Lương không nhìn thấu tinh thần lực của lão nương này, chí ít phải là cấp 6 a. Đan Dược Hội ngoài bộ phận chính là tập hợp các Luyện Đan Sư và Linh Dược Sư thì còn có bộ phận Thương Phòng, phụ trách thu mua buôn bán đan dược và linh dược.

Kinh doanh rất quan trọng và có nhiều vấn đề cần giải quyết, yêu cầu về chất lượng nhân sự cũng không thấp nên cần phải có 1 bộ phận riêng giải quyết. Các luyện đan sư và linh dược sư không thể có đủ khả năng quản lý mảng kinh doanh này.

“Cô nương này cần một đan lô” Trần Lương quan sát cửa hàng, tất cả đan lô được đặt cùng một chỗ phía tay trái. Số lượng đan lô lến đến cả trăm cái, với rất nhiều chủng loại.

Đa phần là đan lô phổ thông được làm hàng loạt giống nhau. Số khác cao cấp hơn thì có đặc điểm riêng của mình. Một số đan lô có tia lửa bập bùng trên thân ngoài, một số khác lại có ánh sáng lóe lên. Phía sâu bên trong, có 1 đan lô vẻ ngoài hoàn toàn bình thường, nhưng khí tức phát ra từ nó lại vô cùng khó lường.

Lão nương nhìn 2 người trẻ tuổi, có hơi ngạc nhiên khi không nhìn thấu tu vi nam tử nhỏ tuổi. Lão nói “Các ngươi tham khảo dàn đan lô mới nhập này, 100 tinh thạch cấp 1 mỗi cái”

Đây đã là một cái giá không nhỏ. Đan Dược Hội không bán mấy loại đan lô chất lượng vỉa hè.

“Ta muốn hàng tốt phù hợp với riêng nữ nhân này” Trần Lương nói

Lão nương nhìn qua Tuyết Hoa rồi nhận xét “Tinh thần lực cấp 3, cơ thể có Quang thuộc tính Tam Tinh, rất tốt”

“Nữ nhân xinh đẹp này có sẵn thuộc tính Quang làm tăng hiệu quả cho đan dược trị thương, đồng thời hạn chế dược liệu tiêu tán. Thủy thuộc tính có tác dụng trung hòa dược liệu, tăng khả năng kết đan, đồng thời còn dịu hỏa tính của các dược liệu có tính hỏa quá cao. Vì vậy đan lô phù hợp cho nàng sẽ cần hỗ trợ về hỏa lực”

“Ngươi xem đan lô này thế nào” Lão nương chỉ vào 1 đan lô có hỏa diễm hình bàn tay trên vỏ ngoài nói “Được dung hợp với tim của Hỏa Tí Hầu, yêu thú cấp 4, đan lô này có thể phát ra nhiệt độ ngang với nắm đấm của Hỏa Tí Hầu, giá 500 tinh thạch cấp 1”

“Đan lô cấp cao hơn đi” Trần Lương bình thản nói

Lão nương mỉm cười đi tiếp vào bên trong, cầm lấy 1 đan lô có hắc sắc hỏa diễm bên trong “Đan lô này có tài liệu chủ đạo là cánh hoa của Phỉ Chi Hoa, sống tại những nơi cực nóng nhưng không có mặt trời. Đan lô này tạo ra nhiệt độ cao gấp đôi đan lô trước. Giá là 1600 tinh thạch cấp 1”

Vừa nghe đến giá, Tuyết Hoa đã toát mồ hôi “Công tử, đắt quá, tiểu nữ dùng đan lô thường cũng được rồi”

“Chưa đủ, ngoài khả năng hỏa diễm, đan lô còn cần chắc chắn, chịu được nổ đan của đan dược cấp 6” Trần Lương khoát tay ra hiệu Tuyết Hoa im lặng.

Tuyết Hoa từng kể cho hắn, luyện đan rất dễ xảy ra nổ đan. Tuyết Hoa đã làm nổ đan rất nhiều lần, nhưng may nàng thuê đan lô tốt nên chỉ làm nổ 3 đan lô khi học tập tại Vân Di Thành. Hắn muốn Tuyết Hoa có được sự tập trung vào luyện đan mà không phải lo lắng nổ đan lô, lo lắng tốn kém tiền bạc.

Lão nương chỉ mỉm cười, tiếp tục giới thiệu “Mời quý khách xem thử đan lô này, được làm từ Địa Cang Thạch, kết hợp với Kim Diễm Địa Hỏa. Đan lô có thể điều chế đan dược cấp 7, chịu được nổ dược liệu, nổ đan cấp 6 thượng đẳng. Giá 3000 tinh thạch cấp 1”

“Chốt mua” Trần Lương nhanh chóng ra quyết định

“Chúc mừng cô nương. Nàng thật là một nữ nhân diễm phúc khi có nam tử như này” Lão nương thâm ý nhìn Tuyết Hoa.

Tuyết Hoa chỉ đỏ mặt cúi xuống. Da mặt nàng còn quá mỏng để đối đáp với lão nương này.

“Lão nương, phiền bà dẫn nữ nhân này đi chọn dược liệu và hạt giống” Trần Lương phân phó Tuyết Hoa nhận 3100 tinh thạch cấp 1 trả tiền đan lô và mua các vật phẩm Tuyết Hoa cần. Ngoài ra hắn cũng ghi một vài hạt giống cần mua để hắn tự mình nghiên cứu.

Trần Lương ra ngoài cửa đứng ngắm trời xanh, cảm thán “Bước qua một bước đã là tay trắng, lại phải cong lưng mà kiếm tiền rồi a”

Không còn gì cần mua, cũng không còn tiền để mua bất kỳ cái gì, Trần Lương cùng Tuyết Hoa trở lại Thiên Khung Phái.

Trần Lương đưa cho Tuyết Hoa 5000 điểm cống hiến, nói

“Sắp tới ta cần bế quan một thời gian, ngươi cầm lấy 5000 điểm cống hiến này để thuê tháp tu luyện Quang, Thủy thuộc tính. Thiên Khung Phái có các tháp tu luyện phù hợp cho từng thuộc tính, chia làm 3 phẩm chất Thiên, Địa, Nhân. Ngươi chọn Nhân cấp để tu luyện, cao hơn cơ thể ngươi không chịu được”

Tuyết Hoa rưng rưng nước mắt. Nàng quỳ xuống bái lạy

“Công tử, ngươi cứu nguy vương quốc của ta, cứu nguy cha mẹ, huynh đệ ta, ta nguyện làm người hầu báo đáp ngươi. Nhưng ta còn chưa làm được gì cho ngươi, chỉ thấy ngươi cho ta thêm quá nhiều. Đời này Tuyết Hoa nợ cha mẹ ơn sinh thành, dưỡng dục, nợ công tử ơn tạo hóa nặng tựa Thái Sơn. Tuyết Hoa nguyện dùng cả sinh mạng này hầu hạ công tử”

“Được rồi, đứng lên đi, sau này ngươi sẽ có cơ hội báo đáp” Trần Lương đỡ Tuyết Hoa dậy.

Hắn đưa Tuyết Hoa đến tháp tu luyện nhân cấp thuộc tính quang. Nơi đây là một trong những đỉnh núi cao nhất Thiên Khung Phái, có trận pháp hấp thu ánh sáng và linh khí xung quanh. Chất lượng quang thuộc tính nơi đây ngang với nơi tu luyện của Trần Lương ở Thiên Đãng Sơn Mạch. Giá thuê tháp tu luyện nhân cấp là 10 điểm cống hiến một ngày.

Việc tiếp theo cần làm là để Ngạo Thiên trở lại nơi hoang dã. Trần Lương dành một ngày để di chuyển đến một khu rừng không thuộc sự kiểm soát của Thiên Khung Phái.

Thiên Khung Sơn vô cùng rộng lớn, được chia làm 2 nửa. Nửa thứ nhất thuộc về sự quản lý của nhân loại, bao gồm Thiên Khung Thành và Thiên Khung Phái. Nửa thứ hai thuộc về yêu thú, cũng là nơi lịch lãm rèn luyện cho đệ tử Thiên Khung Phái.

Trần Lương rời xa Ngạo Thiên để nó có được cuộc sống trưởng thành cần thiết của một yêu thú cấp cao.

Trần Lương trở về, làm 1 trận pháp báo động quanh ngôi nhà rồi đóng cửa tiềm tu. Hắn có 2 việc cần làm.

Một là hấp thu viên nội đan của yêu thú cấp 9, Lục Tí Hầu. Con yêu thú này vừa vặn phù hợp với yêu cầu về hình thái Tinh Linh mà hắn cần.

Hai là phá trận pháp bảo vệ của chiếc hộp hắn thu được từ trại của bọn sơn tặc. Đây là một trận pháp cấp 7 hạ đẳng nhất, phá giải không khó như trận pháp bảo vệ một tòa thành. Trần Lương mà bố trị trận pháp cấp 6 để bảo vệ nhà hắn thì còn khó phá hơn trận pháp cấp 7 này.

Nguyên bản, Trần Lương đã nghiên cứu luyện tập trận pháp cấp 6 này từ khi có được nó, lúc đấy còn chưa có tài liệu nên chỉ diễn luyện trong đầu và luyện tập điều khiển linh khí. Hiện giờ mọi thứ đã đầy đủ, hắn rất mong chờ xem bảo vật gì bên trong mà được bảo vệ bởi một trận pháp cấp 7.

Trần Lương dành thêm 10 ngày nghiên cứu trận pháp rồi bắt đầu lấy từng vật phẩm ra để bày trận. Mắt trận chính là 6 bàn tay của Lục Tí Hầu, bộ phận tích tụ hỏa diễm mạnh nhất của yêu thú này.

Lục Tí Hầu quanh năm sống tại phụ cận hỏa hồ, thường xuyên ngâm 2 tay trong hỏa hồ nên có sức nóng không gì sánh được. Chúng có thần thông sử dụng 6 tay cùng lúc đấm vào nhau tạo thành 1 cột lửa phóng tới kẻ thù, cực kỳ nguy hiểm.

Hàng ngày, Trần Lương đều đặn ngồi tu luyện rồi lại bày trận rồi lại tu luyện. Viên nội đan ngày càng thu nhỏ mà trận pháp cũng dần hình thành.

Tròn 1 tháng bế quan, Trần Lương đã luyện hóa xong nội đan từ 3 ngày trước, bước vào Vạn Nhiên hậu kỳ, hiện giờ là lúc hắn hoàn thành trận pháp cấp 6 thượng đẳng.

Trước khi thi triển, Trần Lương bày 1 trận pháp cách âm với bên ngoài, tránh những náo động không cần thiết. Hắn kích hoạt trận pháp, một cột lửa từ mắt trận phóng vào hộp gỗ, kích hoạt trận pháp cấp 7.

Không có gì bất ngờ, trận pháp cấp 7 bị phá hỏng, Trần Lương thu lại trận pháp cấp 6. Trận pháp của hắn là loại trận pháp tiêu hao, chỉ có thể sử dụng 1 lần, nên không tốn tinh thạch. Cùng 1 tác dụng, trận pháp dùng nhiều lần sẽ tốn nhiều nguyên liệu hơn để bố trí trận pháp. Mỗi lần sử dụng cũng cần đại lượng tinh thạch. Và quan trọng nhất là không thể mang theo bên người.

Trận pháp tiêu hao thì có thể mang theo bên người, như một biện pháp phòng mệnh lúc nguy cấp. Có điều sử dụng rất tốn kém tinh thạch và tốn thời gian bố trận. Ngoài ra lí do Trần Lương không muốn dùng là bởi khi có trận pháp hộ mệnh thì khả năng cảnh giác và sự nỗ lực sẽ giảm đi, tính ỷ lại sẽ cao hơn.

Cầm tới hộp gỗ, lúc này Trần Lương mới nhận ra bản thân hộp gỗ này cũng tính là một kiện bảo vật làm từ Trác Tinh Mộc, một loại cây sống 1000 năm dưới đất khi vừa nảy mầm. Trong 1000 năm này, nó chỉ phát triển bộ rễ và tích chứa năng lượng khủng bố.

Bộ rễ của Trác Mộc Tinh khi ở gần 1000 năm tuổi rất được võ giả yêu thích vì dễ hấp thu tăng tu vi, chất lượng nguyên khí cũng rất cao, có thể dùng cho tất cả thuộc tính. Chỉ 1 trượng cũng tốn tới 800 tinh thạch cấp 1. Một bộ rễ có rất nhiều nhánh, tổng chiều dài phải lên tới 20 trượng, cũng là một khoản tài phú lớn a.

Sau 1000 năm, mầm non trồi ra khỏi đất rồi phát triển cực nhanh. Toàn bộ năng lượng tích trữ trong rễ được tập trung vào sự phát triển của thân. Chỉ trong 1 năm, Trác Mộc Tinh đã cao lên tới 10 trượng. Thân cây rất cứng rắn, rất khó phá vỡ, thường được sử dụng để rèn bảo giáp. Lá của cây chứa linh khí dồi dào, là món ăn ưa thích của Dã Nhân Cổ, một loài yêu thú cấp 8 có đặc trưng là cổ rất dài, sống thành đàn. Có đàn Dã Nhân Cổ thủ hộ, rất khó để lấy được thân cây Trác Mộc Tinh.

Mở hộp gỗ ra, bên trong là 1 bông hoa 3 cánh bọc lấy 1 viên đan dược.

“Bất tử hoa, Nhất sinh đan!” Trần Lương thốt lên

Bông hoa màu tím. Trên mỗi cánh của bông hoa có các chấm đên lấm hình trông như một mặt quỷ hung dữ. Loài hoa này nổi bật với sức sống cực kỳ mãnh liệt và tuổi thọ trường tồn. Dùng địa hỏa thiêu không cháy, kiếm đâm không thủng, băng phong vạn năm không chết. Mỗi bông hoa có thể sống đến 5 vạn năm. Rất khó có thể tìm được loài linh dược không phải tiên dược mà sống được quá 3 vạn năm.

Bất tử hoa là bảo dược trị thương, có tác dụng khôi phục huyết mạch, thân thể, cải tạo gân cốt. Mang theo Bất tử hoa giống như cất thêm một mạng trong túi.

Nhất sinh đan có 3 màu đen, đỏ, trắng và mùi vị rất đặc trưng. Nhất sinh đan là đan dược cấp 7, ăn vào sẽ khiến cơ thể bị phá hoại, đau đớn chết đi sống lại. Đan dược này có 3 phần. Phần thứ nhất là Ăn Mòn, tác dụng là loại bỏ toàn bộ da của cơ thể, bao gồm túi da ngoài cơ thể, lớp vỏ ngoài của lục phủ ngũ tạng, vỏ ngoài của gân cốt. Sau đó sẽ đến phần thứ 2 là Hồi Phục phát huy tác dụng. Toàn bộ lớp da bị loại bỏ sẽ được đan dược khôi phục lại với độ cứng rắn gấp 2, 3 lần. Còn phần thứ 3 là giúp nâng cao tu vi.

Có cái tên Nhất Sinh Đan bởi sự lột xác này vô cùng đau đơn và nguy hiểm, không khác gì cửu tử nhất sinh. Nếu cơ thể không có nền tảng thể chất vững chắc kèm ý chí nghị lực phi thường thì sẽ chết trước khi cơ thể hồi phục.

Sau khi dùng Nhất Sinh Đan thì dùng Bất Tử Hoa sẽ loại bỏ được yếu tố cửu tử, có điều hiệu quả đan dược sẽ giảm xuống do hồi phục cơ thể khi chưa hoàn toàn loại bỏ toàn bộ da.

“Quá may mắn, Nhất sinh đan cực kỳ hữu dụng cho nhu cầu của ta hiện tại. Không hiểu sao lũ sơn tặc kia có được bảo vật này, chắc hẳn là nhặt được từ trên trời rơi xuống” Trần Lương phỏng đoán.

Buồn cười thay là sự phỏng đoán này lại chính là sự thật. Hộp bảo vật được người của Đan Dược Hội mang đến tặng cho một thiên tài của Lưu Ly Phái, một trong thất phái mạnh nhất trên Cửu Giới, có điều giữa đường bị đánh cướp bởi Nhân Sinh Phái, cũng là một trong thất phái đỉnh tiêm ngang với Lưu Ly Phái. Đan Dược Hội đành nhém hộp gỗ đi thật xa tránh rơi vào tay giặc. Hộp gỗ rơi trúng đầu 1 tên trong nhóm sơn tặc chết bất đắc kỳ tử.

Không còn vướng bận điều gì, Trần Lương lập tức ngồi xuống điều chỉnh cơ thể ở trạng thái tốt nhất rồi sử dụng Nhất Sinh Đan.

Ban đầu là tầng da ngoài cơ thể dần tan rã, giống như một dạng tra tấn lột da người sống, mức độ đau đớn có thể nghĩ tới kinh khủng bậc nào. Trần Lương người rung bần bật, cắn răng chịu đựng. Cơ thể hắn lúc này đỏ lừ, nhìn rõ từng mạch máu. Quá trình này diễn ra trong 20 hơi thở.

Tiếp theo đến lục phủ ngũ tạng có lớp màng ngoài biến mất. Lực lượng đau đớn còn gấp nhiều lần so với lột da. Trần Lương đã không còn có thể ngồi yên, hắn quỳ xuống gào thét. Cơ thể hắn gồng lên chống chọi với cơn đau. Các mạch máu phồng lên trông cực kỳ dữ tợn. Lúc này nhìn Trần Lương trông như 1 con quỷ đỏ từ địa ngục chui lên. Quá trình này diễn ra trong 10 hơi thở.

Giai đoạn cuối cùng, xương cốt bị lột da. Thực sự đã đau đến tột cùng như muốn ngất đi. Nhưng nếu ý chí không đủ, bất tỉnh lúc này sẽ là đóng đi cửa sinh duy nhất của Nhât Sinh Đan. Cơ thể buộc phải tỉnh táo để duy trì sự đối kháng với quá trình ăn mòn của đan dược.

5 hơi thở trôi qua, Trần Lương chỉ còn lại 1 tia tỉnh táo. Nhưng cuối cùng vẫn là hắn sống sót. Quá trình hồi phục cũng là đau đớn muôn phần, nhưng so với ăn mòn thì quả thực không đáng nói.

Từ đầu chí cuối, Trần Lương chưa từng nghĩ sẽ sử dụng đến Bất Tử Hoa. Nếu chỉ một chút đau đớn này còn không chịu được thì nói gì đến bước lên đỉnh cao ở kiếp này.

Quá trình hồi phục lại diễn ra rất lâu, đồng thời là tác dụng tăng tu vi của đan dược cũng phát huy tác dụng. Trần Lương khoanh chân ngồi, mọi sự chú ý của hắn đều đưa vào kiểm tra thân thể.

Quá trình hồi phục diễn ra 1 ngày đêm. Trần Lương mở mắt kiểm tra lại toàn bộ thân thể. Hắn dẫm lên 1 bước tung quyền, sàn nhà vỡ nát còn cái bàn cách hắn 1 xích cũng tan tành.

“Thật tốt, đan dược tốt, thân thể tốt” Trần Lương vui mừng. Tu vi của hắn vẫn là Vạn Nhiên hậu kỳ, nhưng đó là do cơ thể chưa hấp thu hết đan dược. Quá trình hấp thu này sẽ kéo dài 1 tháng.

Thân thể hắn vốn dĩ đã cứng rắn như đá, hiện giờ càng thêm khủng bố. Trần Lương dự đoán thể lực, khí lực và lực phòng thủ của thân thể hắn hiện giờ tương đương với Vạn Nhiên đại viên mãn sử dụng nguyên khí.

Điều này nói ra thì không thể tin được. Võ giả tu vi càng cao thì cơ thể càng rắn chắc nhờ được linh khí tẩy rửa. Theo lẽ thường thì sức mạnh thân thể sẽ kém tu vi tầm 3 cấp, thậm chí võ giả yếu kém thì chênh lệch 4 cấp cũng không có gì ngạc nhiên. Thiên tài thì sẽ chênh lệch 1, 2 cấp. Còn sức mạnh cơ thể cao hơn tu vi một tiểu cảnh giới sẽ bị cả Cửu Giới chửi là yêu nghiệt a.

Nhưng cái yêu nghiệt này có được phải nhờ vào rất nhiều yếu tố, cơ duyên, thiên phú và nghị lực phi thường a, thậm chí là phải thấm đẫm máu mới có được.

Hắn mở cửa hít thở khí trời sau một tháng nhốt mình trong phòng. Lương thực dự trữ cũng không còn a.

Từ xa nhìn lại, một thân ảnh kiều diễm đi đến.

“Vừa mở cửa đã thấy mỹ nhân, cuộc đời thật đẹp” Tâm trạng Trần Lương đang rất tốt.

Tuyết Hoa đi đến, nàng đã tuy luyện hơn 1 tháng, hiện giờ nàng trở lại để gieo trồng hạt giống mua từ Đan Dược Hội.

“Tham kiến công tử” Tuyết Hoa cúi chào

“Ngươi tu hành có gặp vấn đề gì không?

“Bẩm công tử không có vấn đề gì. Tuyết Hoa xuống để gieo hạt giống linh dược theo lời công tử dặn dò”

Tuyết Hoa cùng Trần Lương ra xem vườn đất. Hiện không thể gọi là dược viên được, vì chưa có linh dược nào trên đó.

Vừa nhìn vườn đất, Tuyết Hoa mắt miệng mở to ngạc nhiên, trước mặt nàng, đa phần vẫn là đất đai khô cằn, nhưng có một phần năm vườn đất đã trở lên cực kỳ màu mỡ, linh khí mười phần so với tình trạng khô cằn lúc trước.

“Năng suất của Thổ Bảo Trùng thật đáng ngạc nhiên” Trần Lương cười sung sướng.

Thực ra Thổ Bảo Trùng sẽ không đạt được hiệu quả này nếu không có linh mạch phía dưới. Tuy linh khí từ linh mạch cực kỳ mỏng manh, nhưng Thổ Bảo Trùng vẫn nhận ra và khát khao muốn làm vùng đất này sống lại để nhận được sự tưới tắm từ linh mạch. Vùng đất chết khô cằn thực sự là không thể hấp thu được gì từ linh mạch.

Trần Lương cùng Tuyết Hoa ra vườn gieo hạt và linh dược non. Vừa ra khỏi vườn thì một đoàn người đi tới. Người đi ở giữa tướng tá cao lớn, một thân oanh liệt, khí thế mười phần. Tiến đến đối diện với Trần Lương, người đó chỉ tay về phía Trần Lương nói lớn:

“Trần Lương, ta thách đấu võ đài với ngươi, ngươi có dám chấp nhận”

“Ngươi là ai, sao ta phải nhận lời?” Trần Lương hỏi

“Ta là Ngũ Hổ, ta không phục ngươi giành được quán quân kỳ thi tuyển vào Thiên Khung Phái, vì vậy ta đặt cược 100 điểm cống hiến để chiến đấu với ngươi. Người thắng sẽ nhận được 100 điểm cống hiến” Ngũ Hổ hùng hồn nói

Thách đấu là phương pháp rất phổ biến để kiếm điểm cống hiến. Thiên Khung Phái rất ủng hộ phương án này để gia tăng thực lực đệ tử, vì vậy đã đề ra luật lệ nếu người cùng cảnh giới lớn thách đấu thì bắt buộc phải nhận lời. Nếu không thỏa thuận được tiền cược thì người thua sẽ phải trả người thắng 50 điểm cống hiến.

Để đề phòng một người bị ức hiếp không gượng dậy được thì có một luật lệ khác, là người bị thua sẽ được quyền từ chối thách đấu trong 1 tháng. Nhiều người dựa vào luật này để tránh hoàn toàn bị mất điểm đó là nhờ đồng bạn thách đấu mình, sau đó truyền qua truyền lại điểm cống hiến.

Vì thế lại có thêm 1 luật là hai người chỉ được thách đấu nhau 1 năm 1 lần. Còn nếu ai nhờ đủ 12 người thì vẫn thoát được. Có điều người đó sẽ chịu sự sỉ nhục của cả Thiên Khung Phái.

“100 ít quá, ta từ chối” Trần Lương lắc đầu

“Ngươi cảnh giới gì?” Ngũ Hổ hỏi

“Vạn Nhiên”

“Ta cũng là Vạn Nhiên, theo luật ngươi không có quyền từ chối lời thách đấu của ta”

“Ta biết cùng cảnh giới không được phép từ chối thách đấu, nhưng cũng có luật là các đệ tử mới vào thì sau 6 tháng mới bắt buộc tiếp nhận thách đấu”

Ngũ Hổ im bặt, đúng là có luật này, nhưng hắn không ngờ Trần Lương lại nhất quyết từ chối đến thế. Điều đó càng làm hắn tự tin rằng kẻ trước mặt này thắng thi tuyển chỉ là nhờ trận pháp.

Thông tin Trần Lương giành giải nhất cuộc thi tuyển vào Thiên Khung Phái năm nay đã lan ra khắp Thiên Khung Phái đồng thời kèm theo là giải thưởng từ Hỏa Diễm Quốc và Nhữ Yên. Thông tin Nhữ Yên là quốc sắc thiên hương đã được nhiều người xác nhận càng khiến cho cái đầu của Trần Lương thêm đáng giá. Ít nhất là nhục mạ hắn để có được cảm tình của người đẹp cũng là rất tốt a, vì vậy mới có thách đấu ngày hôm nay.

“Vậy ngươi muốn bao nhiêu điểm mới đồng ý” Ngũ Hổ hỏi

“1 vạn” Trần Lương hời hợt nói

Hàng loạt tiếng xôn xao vang lên phía sau Ngũ Hổ, tất cả đều là khinh thường Trần Lương hèn nhát không dám nhận lời thách đấu nên đưa ra số điểm quá lớn.

“Được rồi, được rồi, ta có 1 vạn điểm cống hiến, các ngươi đều biết. Còn các ngươi không trả nổi thì về đi, đừng gây ồn ở đây” Trần Lương phẩy phẩy tay đuổi người

“Ngươi chắc chắn nhận lời thách đấu nếu bọn ta có đủ 1 vạn điểm cống hiến?” Một người lên tiếng

“Chắc chắn, mọi người làm chứng” Trần Lương mỉm cười nói, trong mắt hắn hiện lên 1 tia gian ngoan không người biết.

“Được, ta đề nghị chúng ta góp điểm cống hiến cho Ngũ Hổ thách đấu với Trần Lương, khi giành chiến thắng người nào góp bao nhiêu được nhận bấy nhiêu” Người kia quay lại nói với đám đông phía sau.

“Ta góp 1000”

“Ta 500”

“Ta góp toàn bộ số điểm ta có, 1670”

Hàng loạt âm thanh vang lên, chỉ chốc lát đã đủ 1 vạn điểm cống hiến. Trần Lương ngơ ngác nhìn  đám đông phía trước, thầm nghĩ:

“Hôm nay có phải ngày đại may mắn của ta không?”

Thực sự hắn đang rất muốn phá lên cười.

Nhưng trong mắt của mọi người thì là Trần Lương đang lo lắng đến bần thần cả người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN