Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 192: Trao đổi
Bối Bối nhận phần thưởng xong liền tiến tới cửa nam Khổng Tú Thành đi tới. Nội thành cấm phi hành, vì vậy nàng tìm mua 1 con Hùm Cẩu, một loài yêu thú cấp 1, giống chó, có bờm, có tốc độ nhanh và dai sức hơn ngựa, để di chuyển.
Ngay khi nàng vừa cưỡi Hùm Cẩu rời đi, cách nàng 100 trượng phía sau lưng, có chừng 7 người cũng lấy ra Hùm Cẩu từ trong Không Thú bám theo nàng với khoảng cách không đổi.
Trần Lương không chuẩn bị sẵn thú cưỡi, tìm mua thì xung quanh không có. Hắn đành cùng 3 người Tuyết Phi, Tuyết Hoa, Lôi Bôn chạy như bay trên đường.
Ra khỏi cổng thành, Bối Bối bỏ lại Hùm Cẩu, phi thân bay đi, tốc độ nhanh hơn rất nhiều. 7 người theo đuôi nàng ra khỏi cổng thành thì thu lại Hùm Cẩu vào Không Vật rồi phi thân đuổi theo. Tốc độ bọn hắn có phần nhỉnh hơn Bối Bối.
Đám người Trần Lương là toán ra sau cùng, khoảng cách cùng Bối Bối đã lên tới 2 dặm. Trần Lương đành thu 3 người kia vào Tiểu Cửu Giới để hắn có thể đẩy tốc độ di chuyển lên cao, kịp thời đuổi kịp mục tiêu.
Cách Khổng Tú Thành 5 dặm, Trần Lương đuổi tới nơi, vừa kịp nhìn thấy Bối Bối bị 3 người vượt lên chặn đường, còn lại 4 người khác chặn sau lưng.
“Bối Bối cô nương, để lại đồ vật, bọn ta sẽ thả ngươi rời đi”
“Đây là bọn ta trân quý 1 thiên tài luyện đan sư mới không nỡ giết, mong cô nương đừng làm khó”
“Với năng lực của cô nương, tiền tài là vật ngoài thân, chẳng mấy chốc mà kiếm lại, không nên tiếc rẻ mà vất đi sinh mạng”
7 người, vừa cầm ra vũ khí, vừa nói lời khuyên nhủ.
“Các ngươi thật là những đạo tặc có lương tâm, chỉ cướp mà không giết” Bối Bối mỉa mai
“Bọn ta vốn dĩ không phải đạo tặc gì, chỉ là do cô nương nắm giữ những đồ vật rất quan trọng với bọn ta nên đành phải bỏ xuống mặt mũi mà ra tay với tiểu bối” Một người trung niên có chòm râu dê, nói
“Ý ngươi là viên Cực phẩm đan dược cấp 7 ta mới luyện?”
“Đúng vậy, ta đã nhiều năm dừng tại Huyền cấp lục huyệt, chỉ cần có thể luyện hóa viên đan dược kia, tin chắc có thể đột phá lên thất huyệt” Một người trung niên có chòm râu dê nói tiếp
“Nhưng ở đây ta chỉ có 1 viên, các ngươi lại có 7 người, giờ nên đưa cho ai?” Bối Bối lấy ra đan dược cầm trong tay, giơ giơ trước sau cho mấy người nhìn.
“Cô nương không cần li giản. Thân là thiên tài luyện đan sư, đồ vật, đan dược nàng sở hữu hẳn không thiếu thứ trợ giúp 7 lão già bọn ta đột phá tu vi. Cướp xong bọn ta tự biết chia nhau”
2 bên đang thương thuyết qua lại thì nhìn thấy Trần Lương bay đến gần, một lão giả nói:
“Tiểu tử, nơi đây không có chuyện của ngươi. Cút”
7 người kia đều là người của Khổng Tú Thành, tự nhiên là đoàn kết thành 1 nhóm, chắc chắn không muốn có thêm người ngoài đến chia phần.
Trần Lương không đáp lại, bay vòng qua 4 người, tiến đến gần Bối Bối, nói:
“Bối Bối cô nương, ta giúp nàng hạ sát 7 tên này”
Bối Bối mỉm cười, nói: “Cứ cho là ngươi hạ sát được 7 tên này, vậy chẳng phải ta sẽ phải đối mặt với 1 kẻ cướp mạnh hơn sao?”
“Ta không cướp của nàng, ta chỉ đơn thuần muốn mua lại phối phương của Khôi Thủy Đan. Tất nhiên vẫn sẽ trả Tinh thạch đầy đủ cho nàng”
“Đơn giản vậy?” Bối Bối có phần ngạc nhiên hỏi lại
“Lời nói của ta trước nay chưa từng thay đổi” Trần Lương phong khinh vân đạm đáp lời
“Ngươi tu vi gì?” Bối Bối hỏi
“Huyền cấp”
Trần Lương vừa nói ra câu trả lời, 7 người kia liền phá lên cười
“ha ha ha. Tiểu tử chưa trải sự đời”
“Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân cũng phải xem thực lực bản thân. Ngươi nghĩ mấy lão già bọn ta là Hoàng cấp sao mà đòi hạ sát. Nói cho ngươi biết bọn ta đều là Huyền cấp võ giả. Cho dù ngươi là thất huyệt cũng nguy hiểm vạn phần. Nếu ngươi từ ngũ huyệt trở xuống thì 1 người bọn ta cũng giết được ngươi”
“Nói nhiều với hắn làm gì. Hắn đã nói muốn hạ sát chúng ta, vậy cho hắn xuống địa ngục làm anh hùng”
“Ngươi nghe bọn họ nói rồi đấy” Bối Bối nhìn Trần Lương nói “Lão giả này là Huyền cấp lục huyệt, ngươi đánh nôiỉ không?”
“Không vấn đề gì. Nàng không cần quan tâm đến bọn hắn. Ta chỉ đang đợi nàng đồng ý cho ta mua phối phương của Khôi Thủy Đan, xong sẽ tiễn bọn hắn lên đường” Trần Lương thản nhiên nói như xung quanh chỉ toàn ruồi muỗi.
“Thôi được, ta đồng ý. Nếu ngươi đã tự tin như vậy, vậy giúp ta giải quyết 4 tên này, còn ta giải quyết 3 tên này”
“Được, giải quyết bọn hắn xong rồi lại nói chuyện” Trần Lương nói xong, lấy ra Địa Long Thương tấn công.
Ngàn vạn mũi tên như sóng thần ập đến 4 vị Huyền cấp võ giả. Chỉ với 1 lần tấn công, cả 4 đều nhận thụ thương nghiêm trọng. Trần Lương không gọi ra Chiến thần Atula, nhưng lại ngầm sử dụng Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí, vì vậy dễ dàng hạ gục đối phương.
Phía bên kia, Bối Bối cũng đã giải quyết xong 3 đối thủ. 3 người kia không bị công kích nghiêm trọng, nhưng nhìn sơ qua cũng biết bọn hắn đều đã trúng độc, da dẻ, mặt mũi sưng lên vô số mọng nước.
“Các ngươi không nhanh trở về giải độc mà táng thân thì đừng trách ta không cảnh báo”
Bối Bối nói rất nhẹ nhàng nhưng vào tai 3 người kia lại như sấm động cửu thiên. Cả 3 người đều vội vã phi thân hướng trở về thành. 4 đối thủ phía Trần Lương cũng tự biết thân biết phận mà rút đi
“Một vị luyện đan sư thiên tài lại không có hộ vệ đi theo chỉ có 2 khả năng. Một là vừa mới mất hộ vệ, hai là đan võ song tu. Thật không ngờ rằng nàng lại là một đan độc sư”
“Đúng vậy. Chứ không ta lại đi phô diễn thực lực đan đạo tại 1 thành thị xa lạ sao”
“Chiến lực của nàng quả thật khiến ta bất ngờ. Ta có 1 thắc mắc, với trình độ đan đạo của nàng, tại sao còn phải tham gia đan hội để lấy phối phương của 1 đan dược cấp thấp như vậy?”
“Sở thích thôi. Ta chưa có phối phương của nó thì ta tiện tay thu lấy, cũng không mất gì cả. Huống hồ phối phương của đan dược cấp 7 bán cũng rất được giá. Quay lại vấn đề, ngươi muốn phối phương của Khôi Thủy Đan?”
Trần Lương gật đầu, xong đưa ra khỏi Tiểu Cửu Giới 3 người Tuyết Hoa.
Nhìn Trần Lương lấy ra đồng bọn, Bối Bối cảnh giác, hỏi:
“Ngươi muốn cướp?”
“Không hề, ta đưa bọn họ ra ngoài để hít thở không khí trong lành thôi. Còn về phối phương của Khôi Thủy Đan, ta không phải luyện đan sư, người cần trao đổi với ngươi là vị cô nương này” Trần Lương đưa tay chỉ về Tuyết Hoa.
Bối Bối tất nhiên nhận ra Tuyết Hoa, người đã luyện ra được Cực phẩm đan dược cấp 6. Nàng tò mò hỏi:
“Ngươi là luyện đan sư cấp mấy?”
“Ta mới là luyện đan sư cấp 6, đang muốn có phối phương của đan dược cấp 7 để nghiên cứu dần”
“Ngươi rất khá, có thiên phú cao trong đan đạo. Được, ta rất thưởng thức vị cô nương này, lại thêm ngươi vừa giúp ta giải vây. Đưa ta 10 củ, cho ngươi phối phương của Khôi Thủy Đan”
“Đa tạ” Trần Lương ngay lập tức đưa 10 viên tinh thạch cấp 3 cho Bối Bối.
Bối Bối đưa phối phương của Khôi Thủy Đan cho Tuyết Hoa. Phối phương dài 100 trang, ghi chép chi tiết từng loại dược liệu và cách điều chế, cách khống hỏa…
Bọn hắn tạm thời hạ xuống nghỉ ngơi, chờ đợi Tuyết Hoa đọc quá một lượt 100 trang giấy để xác nhận tính chân thực.
“Các ngươi không phải người ở Khổng Tú Thành?” Bối Bối hỏi
“Không, bọn ta đang đi tới gặp Lữ Bích Ngọc xin chỉ dạy Châm Cứu cho Tuyết Hoa”
“Ta biết Lữ Bích Ngọc. Muốn bà ta chỉ dạy Châm Cứu, chỉ sợ các ngươi sẽ phải bỏ ra cái giá rất cao”
“Tinh thạch là vật ngoài thân, chỉ cần Tuyết Hoa được học thành tài, bao nhiêu cũng không phải vấn đề. À, ngươi có còn các phối phương khác của đan dược cấp 7?”
“Còn. Ngươi muốn mua?”
“Đúng vậy. Giá cả tùy ngươi nói”
“Tinh thạch với ta không quan trọng. Trước giờ ta đều dùng đồ vật để trao đổi. Phối phương của Khôi Thủy Đan là loại giá trị thấp nhất ta có. Các loại phối phương khác giá trị đều rất cao, ngươi lấy ra đồ vật đừng để mất mặt bản thân”
Bối Bối mỉm cười nói. Nàng nghĩ trong đầu đối phương cùng lắm lấy ra được 1, 2 kiện đồ vật lọt mắt nàng.
Trần Lương ngẫm nghĩ một hồi, quyết định lấy ra 1 con Huyết Độc Trùng, nói:
“Ngươi là đan độc sư, vậy có hứng thú với thứ này?”
Bối Bối vừa nhìn thì không để ý, nhưng càng nhìn, nàng càng trợn tròn mắt, lắp bắp:
“Ngươi! đây có phải 1 con Lai Phạm Trùng đã được bồi dưỡng thành Huyết Độc Trùng?”
“Ta quên không hỏi tên nó, chỉ biết nó là 1 loại Huyết Độc Trùng khá mạnh, có thể độc chết Địa cấp võ giả” Trần Lương nói, khuôn mặt vô tư, trái ngược với sự kinh ngạc ở Bối Bối.
“Đúng vậy, nó có thể độc chết Địa cấp, nhưng mức độ hiện giờ của nó chỉ có thể độc chết Địa cấp sơ kỳ, suy yếu Địa cấp trung kỳ. Có điều nó còn có thể phát triển rất xa đến mức độc chết Địa cấp đại viên mãn. Tiềm năng và giá trị của nó rất lớn. Ngươi kiếm đâu được 1 con này?” Bối Bối nói liên hồi
“Vậy sao, suýt nữa thì ta lãng phí rồi” Trần Lương lẩm bẩm trong mồm.
Hắn hiện đang giữ gã Huyết Độc Trùng Sư trong Tiểu Cửu Giới, định một thời gian ngắn nữa sẽ thả ra. Huyết Độc Trùng Sư chưa gây ra hậu quả nào cho Trần Lương, ngược lại Huyết Độc Trùng đã từng giúp hắn mấy lần.
Vì vậy Trần Lương tính thả Huyết Độc Trùng Sư rời đi, đồng thời cho phép hắn mang theo Huyết Độc Trùng của mình. Trần Lương không thông thạo độc, cũng không tìm được ai có độc huyết để nuôi Huyết Độc Trùng, giữ lại sẽ khiến 7 con Huyết Độc Trùng sớm đói chết.
“Vậy 1 con Huyết Độc Trùng đổi lấy 1 phối phương, thế nào?” Trần Lương hỏi
“Được, tất nhiên được” Bối Bối đồng ý.
Phối phương đan dược cấp 7 nàng sưu tầm được mười mấy loại, thêm cả những loại nàng tự nghĩ ra. Những loại nàng tự nghĩ ra đều là từ trăm nghìn loại kém hiệu quả vất bỏ, chỉ giữ lại những loại đạt tiêu chuẩn của nàng, xong mới ghi lại thành phối phương. Tổng số lượng phối phương lên tới 19 loại.
Chỉ có 1, 2 phối phương nàng chưa thuần thục thì sẽ không bán, còn lại đều có thể cho đi.
Trần Lương đưa cả 7 Huyết Độc Trùng hắn có cho Bối Bối, đổi lấy 7 phối phương đan dược cấp 7. Cả 2 bên đều có lợi ích lớn. Duy chỉ có gã Huyết Độc Trùng Sư buồn bực không yên.
Trước khi rời khỏi Tiểu Cửu Giới, Trần Lương để lại 1 câu khiến hắn lo lắng suy nghĩ:
“Ngươi chào tạm biệt 7 sủng thú này đi, từ nay bọn chúng sẽ vĩnh viễn rời khỏi ngươi”
Huyết Độc Trùng Sư lo cho tính mạng của mình. Hắn biết trước giờ Trần Lương giữ hắn lại để nuôi Huyết Độc Trùng, giờ tác dụng đã không còn, vậy tiếp theo thế nào.
Còn đang bồn chồn lo lắng, đột nhiên Huyết Độc Trùng Sư được đưa ra ngoài Tiểu Cửu Giới. Trần Lương nói:
“Từ nay ngươi được tự do”
Huyết Độc Trùng Sư nhìn mấy người Trần Lương, lại nhìn Bối Bối. Hắn thầm ghi nhớ dung mạo vị nữ nhân này, vì hắn đoán có thể 7 Huyết Độc Trùng đang ở trên người nàng. 7 Huyết Độc Trùng là toàn bộ gia tài của hắn, tất nhiên mong muốn tìm cách lấy lại. Nhưng trước mắt, hắn chỉ có thể rời đi.
Tuyết Hoa nhận lấy thêm 7 phối phương đan dươc cấp 7 thì vui mừng khôn xiết. Muốn đọc hết cả 8 phối phương, chỉ sợ mất cả ngày. Phía bên nàng không vội. Về phần Bối Bối có việc trong người nhưng cũng không vội gì 1, 2 ngày.
Sau cuộc trao đổi, cả 2 bên đều vui vẻ, vì vậy nói chuyện cũng cởi mở hơn. Không khí vui tươi bị dập tắt bởi sự xuất hiện của 1 người mang theo sát khí trùng thiên. Huyết sát chi khí mạnh tới nỗi khiến người ta cảm thấy rùng mình.
Trần Lương biết rằng kẻ đến chỉ với 1 mục đích duy nhất, sát nhân. Hắn cũng biết rằng kẻ này rất mạnh, Lôi Bôn không phải là đối thủ.
Nhưng Trần Lương không biết rằng hắn đã từng giáp mặt kẻ này một lần, chỉ là thời gian đã quá lâu và chỉ là gặp thoáng qua nên không nhớ.
Người đến, chính là Diêm Quỷ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!