Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 198: Đại Triển Thần Uy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 198: Đại Triển Thần Uy


Đúng như Trần Lương dự đoán, ngày hôm đó và hôm sau hắn đã phải tiếp thêm 7 đợt khách đến viếng thăm và chào mời dịch vụ bảo vệ. Có bên còn đưa ra mức giá thấp nhất là 10 Củ.

3 ngày sau đó, trong khi Trần Lương vẫn chưa nhận lời bên nào, thì ở phía ngoài có 50 kẻ mang theo sát khí. Kẻ địch còn cách 100 trượng, Trần Lương mở cửa, đi ra, bình thản nói:

“Các ngươi sát khí đằng đằng đến chỗ ta là muốn cướp phải không?”

“Hay lắm, kẻ thông minh không nói nhiều lời. Ngươi thức thời mau đưa toàn bộ tài sản ra đây, còn có thể giữ lại 1 mạng” Một nam tử trung niên râu ria xồm xoàm chiếm nửa khuôn mặt lên tiếng.

“Các ngươi tuy đông, nhưng toàn bộ là Hoàng cấp tu vi, chỉ có ngươi là Huyền cấp sơ giai. Không ngại nói cho ngươi biết 3 bọn ta là Huyền cấp thất huyệt. Nếu các ngươi đã muốn chết, vậy liền ra tay đi. Kẻo đến lượt ta thì các ngươi đến cơ hội bỏ chạy cũng không có” Trần Lương nói.

“Hừ, tiểu tử miệng còn hôi sữa mẹ như ngươi còn dám ba hoa khoác lác. Ngươi nếu đã muốn chết. Vậy lão tử cho ngươi toại nguyện”

Nam tử trung niên hét lớn: “Tất cả chuẩn bị!”

Hắn cùng 49 người đồng loạt triển khai các loại tư thế, thi triển các loại thần thông, Tinh linh hóa hình cũng rất đa dạng.

3 người Trần Lương cũng vận chuyển nguyên linh khí, lấy ra vũ khí chuẩn bị ứng chiến.

“Cho ngươi 1 cơ hội cuối cùng, Tài sản chỉ là vật ngoài thân, chết rồi đều không còn lại gì” Nam tử trung niên nói

“Nói nhiều, chiến đi” Trần Lương huơ huơ tay, nói

Nam tử trung niên hít vào một hơi, chuẩn bị ra lệnh tấn công thì một âm thanh vang lên ngăn cản hắn.

“Khoan đã” Người vừa nói là 1 lão giả râu tóc bạc trắng, đang chạy như bay về vị trí ở giữa 2 bên

“Thiển lão, có gì nói sau” Nam tử trung niên cau mày.

“Ngô Kiên, vị công tử cùng 2 tiểu thư đây đều nằm dưới sự bảo hộ của ta. Ngươi dám tấn công họ, chính là đắc tội với Thiển lão ta”

“Nếu Thiển lão đã ra mặt, ta tạm tha cho tiểu tử nhà ngươi” Ngô Kiên hạ xuống vũ khí.

Thiển Lão quay qua mỉm cười với Trần Lương:

“Công tử, 50 người này tuy không mạnh, nhưng số lượng nhiều cũng gây ra nguy hiểm nhất định. Ngươi có thể không lo, nhưng 2 vị tiểu thư nếu gặp bất trắc gì thật sự là đáng tiếc. Ta là Thiển Lưu Vân, người của Mạn Bố Cung, đã từng đến gặp ngươi hôm trước. Hiện giờ lũ sói đói bắt đầu săn mồi. Không chỉ 50 người này, còn rất nhiều cao thủ khác rình rập, chỉ chờ ngươi suy yếu là xông ra giết người cướp của.

Ngươi chả nhẽ tiết kiệm 30 Củ, mà không cần mạng?”

“Thiển lão, không phải ta không muốn, mà ta quả thực không còn mấy Tinh thạch trong người” Trần Lương nói giọng bất đắc dĩ

“Cây bảo thương của ngươi trông rất đắt giá. Thế này đi, ta cầm tạm bảo thương của ngươi, ngươi đến chỗ ta tạm trú rồi gọi người nhà đến đưa Tinh thạch. Ta đã nhường hết nước hết cái rồi đấy” Thiển lão cố nói

“Thiển lão, tiểu tử này không biết trời cao đất dày. Hắn không nhận bảo hộ của ngươi thì tránh ra cho ta làm việc” Ngô Kiên quát lớn

“Công tử, mau theo ta rời đi” Thiển lão nói với Trần Lương.

“Không chơi với các ngươi nữa. Các ngươi cũng không cần tiếp tục làm trò trước mặt ta”

Trần Lương nói xong, liền sử dụng Địa Long Thương, thi triển Hải Hoàng Thương tấn công.

Nói riêng về vũ khí, Ngô Kiên và đa phần Huyền cấp sử dụng Bách Thánh Khí, tăng lực công kích từ 15 đến 30 lần. Như Lão, thân là Huyền cấp thất huyệt, khi còn ở trong Ác Nhân Cốc sử dụng vũ khí chính là 1 kiện Bách thánh khí tăng cường 30 lần lực công kích. Trong 49 thuộc hạ của Ngô Kiên, có mấy người còn dùng Thập Thánh Khí tăng lực công kích 2 – 8 lần.

Còn Địa Long Thương của Trần Lương tăng lực công kích lên đến 80 lần, chưa nói đến Khuyển Dạ Xoa còn tăng lên 660 lần.

Trần Lương không muốn dây dưa. Cái hắn muốn là đại triển thần uy, chúng sinh khiếp đảm để không ai còn dám có ý đồ với hắn.

Vì vậy Hải Hoàng Thương của Trần Lương là sự kết hợp với Chiến thần Atula và Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí.

Một đợt sóng thần được tạo nên bởi ngàn vạn chiến thương, trùng trùng điệp điệp ập đến 50 người Ngô Kiên. Bọn hắn cũng dốc toàn lực tấn công, muốn trấn sát con mồi, thu hoạch tiền tài.

Cuộc chiến 1 đối 50 rất nhanh chóng có kết quả. Biển thương dũng mãnh phá tan tầng tầng lớp lớp các loại võ kỹ. Sau đó số lượng chiến thương còn hơn một nửa tiếp tục đánh tới 50 người.

“Rầm rầm rầm, á á á”

Tiếng nổ chấn động mặt đất xen với tiếng rên la vang khắp phiến không gian. Tô điểm cho phần âm thanh là phần hình ảnh hoàng tráng, được thực hiện bởi 50 diễn viễn ngã la liệt trên mặt đất, cơ thể trọng thương, máu nhuộm đại địa, không rõ sống chết.

Khán giả quan chiến rúng động không thôi. Thời điểm Ngô Kiên đến, rất nhiều người đã có mặt, đứng khoanh tay xem trò vui. Với nhiều người, nhìn khung cảnh cướp bóc đã là quen mắt, dễ nhìn.

Tuy một vài người còn nghi ngờ về chiến lực của Trần Lương, nhưng tất cả đều cho rằng hắn không có bất cứ cơ hội nào trở mình khi mà số lượng chênh lệch quá lớn như thế. Không ngờ kết quả sau cùng lại khiến bọn hắn phải nhìn nhau như không tin vào mắt mình.

Một lát sau, Ngô Kiên lồm cồm bò dậy, mồm miệng đầy máu, một bên tay nát bét, có thể nói là trọng thương gần chết.

“Ngươi, sao lại mạnh vậy!” Ngô Kiên gắng gượng nói

“Người chết không cần biết” Trần Lương nói xong, liền đánh ra Cửu Vĩ Hắc Long hạ miệng to tới cắn nát thân thể con mồi.

Có điều Ngô Kiên chưa tới số tử, một đôi phong dực lao tới cắt Cửu Vĩ Hắc Long ra làm 3, cứu thoát hắn khỏi tử thần chỉ trong gang tấc.

Người ra tay chính là Thiển Lưu Vân. Hắn bay tới che chắn trước người Ngô Kiên, nói:

“Hắn đã trọng thương gần chết, ngươi cần gì phải đuổi cùng giết tận”

“Đồng bọn của hắn đều đã chết, cũng nên tiễn hắn lên đường cùng huynh đệ cho đỡ lẻ loi. Các cụ có câu “Chết chung còn hơn sống một mình”, ta chỉ là muốn giúp hắn 1 tay a” Trần Lương mỉm cười nói.

Thiển Lưu Vân nhìn phía sau la liệt thuộc hạ của mình thì lòng đau như cắt. Hắn đi kiểm tra 10 người gần nhất, toàn bộ đều đã thân tử đạo tiêu. Mỗi khi xác nhận 1 người tử vong, Thiển Lưu Vân đều dâng lên một cỗ tức giận vô cùng, hận không thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu kẻ thù.

Trong lúc Thiển Lưu Vân đi kiểm tra tình trạng của những người còn lại, Trần Lương lại ra tay đâm 1 thương Cửu Vĩ Hắc Long về phía Ngô Kiên. Thiển Lưu Vân một lần nữa kịp thời ra tay cứu Ngô Kiên 1 mạng.

“Ngươi có 2 lựa chọn. 1 bảo vệ hắn, chết cùng hắn. 2 là tránh ra để ta giết hắn” Trần Lương nói với Thiển Lưu Vân.

“Tiểu tử chớ ngông cuồng” Một vị tráng hán dẫn theo 30 người, khí thế hùng hổ chạy như bay về bên cạnh Thiển Lưu Vân.

Trần Lương ngưng trọng nhìn 30 người này. Số lượng ít hơn, nhưng sức mạnh lại vượt trội hơn chục lần, có tới 20 người là Huyền cấp, từ sơ giai tới ngũ huyệt.

“Tiểu tử, cho ngươi cơ hội cuối cùng, giao ra tất cả tài sản rồi cuốn xéo” Thiển lão quát.

Trần Lương vừa thể hiện ra chiến lực khiến Thiển lão có phần e ngại, nếu có thể tránh được chiến đấu thì là tốt nhất.

“Hừ, cuối cùng cũng lộ ra đuôi sói rồi sao. Tưởng ngươi còn muốn bảo vệ ta. Muốn đánh liền đánh, không cần nói nhiều” Trần Lương mỉa mai.

“Hừ. Không cùng ngươi dài dòng. Tất cả chuẩn bị” Thiển lão quát lên 1 tiếng, toàn bộ 32 người vận chuyển nguyên linh khí, sẵn sàng đánh ra 1 đòn mạnh nhất.

Đối phương có thể hạ gục 50 người bên bọn hắn cũng đã thể hiện ra toàn bộ sức mạnh. 32 người lúc này mạnh hơn 50 người trước mười mấy lần, không tin không thuấn sát được kẻ địch. Cho dù 2 nữ nhân bên cạnh mạnh ngang hắn thì vẫn dư sức nghiền nát.

“Tiểu tử, giờ ngươi hối hận cũng đã muộn. Chịu chết đi” Thiển lão nói xong, liền mở đầu tấn công.

Hàng loạt võ kỹ bay đầy trời, mang theo uy thế nhiếp người tấn công về phía 3 người Trần Lương.

Những người xung quanh quan chiến, đều không khỏi hít một hơi lạnh. Nhóm người Thiển lão thuộc về Cung Đan Phái, là một trong 3 thế lực mạnh nhất nơi đây, không người dám địch.

50 người lúc trước chỉ là đám thuộc hạ chân chạy, có thực lực thấp nhất trong thế lực của Cung Đan Phát. 32 người lúc này mới là thực lực chân chính của bọn hắn, đủ để khinh thường hết thảy.

Lần thứ nhất, khán giả đánh giá thấp Trần Lương, nên nghiêng về Cung Đan Phái. Lần thứ hai, chứng kiến sức mạnh tổng thể của đám người Thiển lão, nên vẫn là đặt cược phần thắng thuộc về Cung Đan Phái.

Những người đứng ngoài dồn sự chú ý về phía 3 người Trần Lương, xem bọn hắn dở trò gì, lấy ra được át chủ bài nào, lại muốn biết xem 2 mỹ nhân có phải chỉ là bình hoa di động.

Điều bọn hắn không ngờ là mặc dù phía bên Cung Đan Phái đã phát động tấn công, 2 nàng lại không có nửa điểm phòng bị, chỉ dửng dưng đứng đó nhìn rợp trời võ kỹ bay tới. Người duy nhất thi triển công kích vẫn là nam nhân kia.

Trần Lương tiếp tục sử dụng Chiến thần Atula và Hủy Diệt Nguyên Khí đánh ra Hải Hoàng Thương đối đầu với rợp trời võ kỹ. Chỉ có điều, lúc này vũ khí trong tay hắn không còn là Địa Long Thương mà đã được thay bằng một thanh chiến thương màu trắng, danh xưng Khuyển Dạ Xoa.

2 luồng công kích va vào nhau, tạo nên tiếng nổ kinh thiên động địa, liên miên không dứt. Cả 3 người Trần Lương và 32 người Thiển lão đều bị xung kích đẩy lùi về sau.

Chiến quả rất nhanh được biết, một loạt chiến thương lên tới mấy ngàn chiếc còn sót lại sau cuộc đụng độ, tiếp tục lao về phía đám người Cung Đan Phái. Khỏi phải nói bọn hắn sửng sốt đến mức nào, vội vội vàng vàng đánh ra võ kỹ phá hủy nốt những chiến thương kia.

2 bên không ai nhận vết thương nào nhưng tinh thần Cung Đan Phái bị đả kích nghiêm trọng. Bọn hắn không tiếp tục tấn công mà bàng hoàng nhìn thân ảnh nhỏ bé mà giờ đây lại trở nên to lớn vĩ ngạn.

Khán giả quan chiến cũng nín thở nhìn người thanh niên một mình chống lại 32 người, trong đó có 22 Huyền cấp võ giả. Đây là kỳ tích cả đời bọn hắn chưa từng gặp qua.

Một lão giả râu tóc bạc trắng lẩm bẩm:

“Ta sống gần 3000 năm, nhưng chưa từng gặp trường hợp nào như này”

Những người khác tiếp tục bàn luận

“Không lẽ tiểu tử này là Địa cấp cường giả. Tất cả chúng ta đều đánh giá sai hắn rồi”

“Hèn gì hắn không tiếc trăm củ mua vị trí xếp hàng”

“Địa cấp võ giả rất hiếm gặp. Thông thường thế tục sự việc đều do Huyền cấp trở xuống thực hiện. Chúng ta không ai nghĩ hắn là Địa cấp cũng là bình thường”

“Thật may chúng ta lựa chọn tịnh quan kỳ biến, khà khà”

“Cung Đan Phái lần này gặp rắc rối rồi”

Một mình chống lại Cung Đan Phái, Trần Lương đã trở thành chiến thần vô địch trong mắt chúng nhân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN