Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân
Chương 211: Vô Lượng Tộc
Nguyên khí khô cạn, Thanh Phong không thể dùng bất kỳ võ kỹ nào để phòng thủ. Ngay cả Phong Hỏa Song Đồng của hắn cũng trở nên vô dụng.
Thanh Phong gấp rút lấy ra 1 tờ giấy, hay chính xác hơn là huyết phù, nhém về phía trước.
Huyết phù là 1 đồ vật được chế tạo từ sự kết hợp giữa trận pháp và luyện khí, dùng để phòng thủ. Huyết phù có thời hạn sử dụng rất ngắn, chỉ vài năm không dùng là mất tác dụng, mà giá cả lại phi thường cao. Vì vậy không nhiều người sở hữu, trừ khi có kế hoạch sử dụng trong thời gian ngắn.
Tờ huyết phù hắn có được đạt tới cấp 7, thu lấy từ 1 tên thiếu chủ muốn đánh giết Thanh Phong.
Huyết phù nổ tung, tạo ra 1 màng chắn huyết sắc ngăn cản hư ảnh Thiên Linh Khuyển. Thần thú rất mạnh, lại bị huyết phù nhất thời ngăn cản, hư ảnh ảm đạm đi ít nhiều.
“Bùm” Màng chắn huyết sắc tan biến, hư ảnh Thiên Linh Khuyển không còn bất kỳ trở ngại nào, đâm sầm vào Thanh Phong, tạo nên 1 vụ nổ chấn động thiên địa, biển cả dậy sóng, không gian phá toái.
Cơ thể Thanh Phong giống như một quả bóng xì hơi, bay vút ra sau ngàn trượng mới rơi xuống biển, không rõ sống chết.
Hư ảnh Thiên Linh Khuyển tan biến. Trần Lương đã không còn đủ lượng nguyên khí để duy trì thần thú, cũng không cần thiết để duy trì. Hắn tin rằng Thanh Phong chưa chết, nhưng không có đi truy sát kẻ địch.
Đối phương và hắn không có thù sinh tử. Đối phương còn để lại một niềm cảm phục anh hùng trọng anh hùng, khi mà quang minh chính đại chiến đấu với hắn. Nếu đối phương sử dụng mọi thủ đoạn để tấn công, có lẽ người nằm xuống chưa chắc sẽ là Thanh Phong.
Dứt điểm bằng đặc kỹ của Bán Thần Khí, Trần Lương có lợi thế hơn do trước đó Thanh Phong đã đánh ra 3 lần Phong Hỏa Luân. Đồng thời Trần Lương có 2 Nhân Sinh, còn Thanh Phong chỉ có 1.
“Tha đối phương 1 mạng, nhưng có thể đi cướp” suy nghĩ vừa hiện lên trong đầu Trần Lương, hắn liền thi hành ngay. Đối phương sở hữu bảo vật, tài phú, chỉ sợ không kém hắn.
Trần Lương mệt mỏi phi hành tới điểm rơi của Thanh Phong. Chui xuống mặt biển, Trần Lương chợt khựng lại. Thanh Phong không có giống như trong suy nghĩ của hắn, trọng thương gần chết, mà đang ngồi dưỡng thương trên 1 tảng đá, mắt nhìn chằm chằm vào kẻ vừa xuất hiện.
“Muốn chiến tiếp?” Thanh Phong hỏi
Trần Lương cười nói:
“Không, không. Ta xuống xem thương thế của ngươi thế nào, có cần hỗ trợ gì không?”
“Không cần, ta đã phục dụng đan dược, nghỉ ngơi một lát liền được. Công kích của ngươi rất mạnh, nếu không có huyết phù và kiện Bán Thần Khí áo giáp này, chỉ sợ ta cũng xong đời”
“Tốt rồi. Vậy ngươi nghỉ ngơi, ta không làm phiền” Nói xong, Trần Lương liền rời đi.
Vừa phi hành, hắn vừa thầm nghĩ trong đầu “Hú hồn con chồn. Tên biến thái này trông còn khỏe lắm”
Nhìn đối phương không có suy yếu như hắn tưởng, Trần Lương không dám chiến tiếp, càng bỏ đi ý tưởng đạo tặc. Bản thân hắn cũng đã suy yếu vô cùng, Khuyển Dạ Xoa cũng không thể tiếp tục sử dụng, nếu có thêm biến cố nào khác sẽ rất nguy hiểm.
Vì vậy Trần Lương quyết định phi hành trở lại hòn đảo, tìm một địa điểm phù hợp rồi chui vào Tiểu Cửu Giới nghỉ ngơi, dưỡng thương.
Lần này không bị thương quá nặng, chỉ là nguyên khí cạn kiệt, Trần Lương chỉ cần phục dụng Hồi nguyên đan để tăng tốc độ hồi phục là đủ.
3 ngày sau hắn rời đi, kiểm tra Thanh Phong vẫn thấy đả tọa ở chỗ cũ, không biết là do thương thế nặng hay gì. Trần Lương không quan tâm, phi hành rời khỏi Miêu Liễu Vực.
Đích đến tiếp theo của hắn là một địa điểm hẻo lánh, ít người biết ở Tinh La Vực. Phía tây nam Tinh La Vực có 1 bộ tộc được trời sinh thần lực. Lực lượng nhục thân của bọn hắn lúc mới sinh ra đã gấp mấy lần người thường.
Nơi ở của bọn hắn cũng được thiên nhiên ban tặng những điều kiện rất tốt để rèn luyện nhục thân. Dễ dàng nhìn thấy là trọng lực tăng 100 lần, 1000 lần, các loại thiên tài địa bảo, linh dược cường hóa cơ thể từ trong ra ngoài…
Nhờ lợi thế về nhục thân, chiến lực của Vô Lượng Tộc vô cùng mạnh mẽ. Người yếu nhất trong bộ tộc cũng có năng lực đánh bại võ giả phổ thông.
Có ưu thế trời bạn, nhưng Vô Lượng Tộc không có nửa điểm chểnh mảng tu luyện. Ngược lại, bọn hắn còn là đám người cuồng tu, tôn thờ sức mạnh. Kẻ thắng mới có tiếng nói, kẻ thua chỉ có thể chấp nhận bị sỉ nhục.
Tất cả những điều lệ liên quan đến sức mạnh tại Vô Lượng Tộc đều vô cùng khắt khe.
Đáng chú ý có thể kể đến luật hôn nhân và gia đình. Các thành viên của bộ tộc khi lập gia đình thì con cái đều sẽ sống tại Vô Lượng Tộc, lấy họ của Vô Lượng Tộc. Nữ Vô Lượng Tộc lấy chồng thì chồng nàng phải ở rể tại Vô Lượng Tộc.
Bọn hắn quan tâm nhất khi chọn đối tượng dựng vợ, gả chồng, không phải gia tài của đối phương, cũng không phải tu vi của đối phương, mà là huyết mạch, nòi giống người đó.
Cho dù ngươi tư chất ngu đần, nhưng bản thân lại sở hữu điểm chất lượng thuộc tính 11 điểm, hay có được Lôi Linh Huyết Mạch, hoặc Kim Hoàng Thể Chất. Vậy ngươi chính là đối tượng mục tiêu làm dâu, rể của Vô Lượng Tộc.
Các nghiên cứu về huyết mạch của Vô Lượng Tộc chỉ ra rằng, hôn nhân cận huyết có xác suất cao tạo ra thế hệ sau bị khuyết tật bẩm sinh, dễ nhận lấy khiếm khuyết của cả bố và mẹ. Vì vậy, mặc dù không cấm hoàn toàn hôn nhân trong gia tộc, nhưng không cho phép kết đôi có huyết thống chung từ 3 đời trở xuống.
Vô Lượng Tộc đã truyền thừa từ trăm ngàn năm nay, nội tình hùng hậu vô cùng, được xếp vào một trong bốn gia tộc cự đầu tại Tinh La Vực.
Một trong những nội tình của Vô Lượng Tộc, cũng chính là mục tiêu của Trần Lương, Vô Lượng Thạch. Bên trong Vô Lượng Thạch có một loại khí tên là Địa Linh Tiên. Luyện hóa Địa Linh Tiên sẽ gia cố cơ thể càng thêm vững chắc, không gì phá được.
Năng lượng của Địa Linh Tiên rất mạnh. Tại Vô Lượng Tộc, chỉ có Huyền cấp võ giả mới có đặc quyền luyện hóa. Nhục thân yếu mà hấp thu Địa Linh Tiên vào người, cơ thể sẽ bạo thể mà chết. Mà Địa cấp tu vi luyện hóa Địa Linh Tiên thì lại không có mấy tác dụng.
Vô Lượng Tộc có quy định, kẻ nào mang Vô Lượng Thạch ra khỏi vùng đất của gia tộc sẽ bị chịu hình phạt ngũ mã phanh thây, chết không chỗ chôn.
Muốn thu được Địa Linh Tiên chỉ có 1 cách duy nhất, đến đàm phán với Vô Lượng Tộc, xuất ra bảo vật đủ đánh động bọn hắn, đủ để trao đổi lấy thời gian sống tại Vô Lượng Sơn.
Dù sao, Vô Lượng Thạch không nhiều, cũng không ít, mà lại còn sản xuất được. Phương thức sản xuất ra Vô Lượng Thạch rất đặc biệt, lấy xác người làm nguyên liệu. Vô Lượng Sơn xuất hiện Vô Lượng Thạch là bởi đất đai ở đây sẽ hấp thu xác người, dần dần chuyển hóa thành Vô Lượng Thạch chứa Địa Linh Tiên.
Vì vậy, muốn có Vô Lượng Thạch, Vô Lượng Tộc chỉ cần đưa thêm nhiều xác chết đến Vô Lượng Sơn. Tất nhiên không phải đưa đến mỗi xác chết liền có ngay Vô Lượng Thạch, mà cần trăm năm thời gian phân hủy đại lượng xác chết mà thành.
Không biết có phải vì nguyên nhân này mà Vô Lượng Tộc rất hiếu chiến và không sợ chết. Tín ngưỡng của bọn hắn coi chết là trở về với đất mẹ và được luân hồi vào cơ thể mới.
Nhờ các chính sách về thông gia, số lượng tộc nhân của Vô Lượng Tộc rất lớn, lên đến mấy tỷ người, cường giả vô số. Trần Lương không rõ số lượng Thiên nhân, nhưng chắc không chỉ một người.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!