Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 230: Thề báo thù
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 230: Thề báo thù


Dưới lực hút nặng tựa thái sơn, Trần Lương đành phải chui vào Tiểu Cửu Giới tránh cho tan xương nát thịt.

Không biết qua bao lâu, viên ngọc cuối cùng đã rơi chạm mặt đất. Từ trong Tiểu Cửu Giới nhìn ra ngoài, Trần Lương thấy một loạt những xương là xương, gãy vụn rơi vãi khắp nơi. Ngay cả nơi mà Tiểu Cửu Giới đang nằm trên, cũng được tạo thành từ những hạt bụi li ti màu xám bác, dường như là xương cốt bị nghiền ép mà thành.

Đa phần bộ xương đều đã không còn hình dạng ban đầu, chỉ có 1 vài bộ dường như là yêu thú mới rơi xuống nên còn có thể nhìn được một hai.

Trần Lương hít vào một hơi, thử xuất hiện bên ngoài. Chỉ ra có 1 tích tắc, hắn phải vội vã quay trở lại Tiểu Cửu Giới. Hắn tin tưởng nếu ở ngoài đấy 10 hơi thở thôi là chết tan xương nát thịt.

“Hèn gì bọn hắn bảo nơi đây là tử địa” Trần Lương thở dài.

Hắn lấy ra nội đan của Huyết phẩm thạch thú, chuẩn bị luyện hóa. Dù sao cũng không có cách thoát khỏi đây, trước tiên cứ nâng cao thực lực rồi tính.

Còn chưa bỏ nội đan vào miệng, hắn đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Chu Minh.

“Môn chủ, có chuyện hệ trọng cần môn chủ về giải quyết”

“Hiện giờ ta không thể về được. Có chuyện gì?”

Chu Minh hít sâu một hơi, nói:

“Huyết Vô Thần đại nhân cùng các trưởng lão trên đường làm nhiệm vụ trở về bị kẻ địch đánh cướp. Huyết Vô Thần cùng 5 Hoàng cấp trưởng lão và 1 Huyền cấp trưởng lão khác đã chiến tử, chỉ có 3 Huyền cấp trưởng lão chạy về báo tin. 3 vị trưởng lão có thể còn sống trở về, là nhờ Huyết Vô Thần đại nhân đã thiêu đốt sinh mệnh, sử dụng đến võ kỹ hi sinh để trọng thương kẻ địch”

Trần Lương chấn động tâm can. Huyết Vô Thần đã cùng hắn vào sinh ra tử hơn trăm năm trong chiến tranh tại Giang Đông Quốc. Nhờ có hắn chỉ huy quân đội, đưa ra sách lược chiến đấu mà Mùi Sứ Quân, Khai Thiên Môn mới có thể chiến đấu lâu dài, rèn luyện tinh binh.

Trăm năm cống hiến, Huyết Vô Thần đã có được sự tin tưởng rất lớn của Trần Lương, được cung cấp rộng rãi tài nguyên tu luyện.

Huyết Vô Thần vừa là một chiến lược sư, vừa có tu vi cao, tinh thần lực cao, thiên phú cao trong Khai Thiên Môn, tương lai có thể nói là tiền đồ vô lượng, đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển của Khai Thiên Môn.

Trước khi chết, hắn còn cứu sống 3 trưởng lão, trọng thương kẻ thù, mang lại tôn nghiêm cho Khai Thiên Môn. Đây chính là anh hùng trong mắt thế nhân.

Cái chết của hắn chính là một tổn thất cho môn phái, là một sự mất đi 1 người bạn của Trần Lương. Nghe tin tử trận của hắn, Trần Lương đau lòng khôn nguôi, kèm theo đó là sự tức giận sôi trào.

“Là kẻ nào làm?” Trần Lương căm phẫn hỏi

“Đối phương chỉ có 1 người, tu vi chắc là Địa cấp sơ kỳ. Hiện thuộc hạ đã phái người đi điều tra, nhưng chưa có kết quả. Thuộc hạ gọi cho môn chủ để nhờ tinh thần lực cấp 9 của môn chủ giúp đỡ tìm ra hung thủ”

“Ta hiện bị giam ở một nơi, không rời đi được. Ta sẽ tìm cách trở về”

“Môn chủ bị giam ở đâu?” Chu Minh lo lắng hỏi “Để ta thông báo cho 2 vị chủ mẫu và Khải Huyền tới giải cứu”

“Các ngươi cứu không nổi, ta sẽ tự tìm cách. Có tin tức gì thì gọi cho ta”

Cắt đứt liên lạc, Trần Lương tức giận dậm một chân xuống đất, nức toác đại địa. Tuổi thọ của Tiểu Cửu Giới so với Cửu Giới là một trời một vực, thiên địa phát triển rất thấp, vì vậy trong đây chỉ có các loại sinh vật cấp thấp. Nếu mang các loài yêu thú cấp cao vào sống tại Tiểu Cửu Giới, chỉ sợ cả giới sẽ bị chúng thống trị, phá hoại sự phát triển tự nhiên của tiểu giới.

“Khốn kiếp, ta phải rời khỏi đây” Trần Lương cất viên nội đan đi. Hắn không còn tâm trạng nào để ngồi tĩnh tâm tu luyện.

“Kẻ nào dám giết thuộc hạ của ta, ta thề sẽ báo thù cả nhà hắn!” Trần Lương nghiến răng.

Tại một nơi khác, cũng là kẻ thù của Trần Lương, Nhậm Ngã Vu sau 3 ngày làm tang lễ cho nhi tử, liền quay lại nơi ở của Loan Bà Bà.

“Thái Thượng trưởng lão, ta muốn biết thông tin về người thân của kẻ đã giết nhi tử của ta’

“Chi phí sẽ rất đắt đấy”

“Giá cả không quan trọng. Dù có phải táng gia bại sản, ta cũng phải tru di cửu tộc kẻ thù”

“1200 tinh thạch cấp 3. Đưa ta máu hoặc bất kỳ bộ phận nào của kẻ kia”

“Ta đồng ý 1200 tinh thạch cấp 3. Nhưng kẻ kia đã rơi xuống Thập Tử Địa. Ta không lấy được thứ gì của hắn”

“Thế thì ta không thể giúp được ngươi”

“Không còn cách nào khác sao?”

“Không còn” Loan Bà Bà lắc đầu nói “Ngươi chỉ có thể tự mình đi điều tra danh tính của hắn”

“Kẻ nào dám giết nhi tử của ta, ta thề sẽ báo thù cả nhà hắn!” Nhậm Ngã Vu nghiến răng.

Tại một nơi cách xa Vô Lượng Sơn ngàn dặm, một người vừa đứng dậy sau 300 năm bế quan tu luyện. Nhìn thấy ngọn lửa sinh mệnh của đồ nhi đã tắt từ lúc nào, hắn lẩm bẩm:

““Kẻ nào dám giết đồ nhi của ta, ta thề sẽ báo thù cả nhà hắn!”

Dưới Thập Tử Địa, Trần Lương chui ra, chui vào Tiểu Cửu Giới 10 lần, tập luyện gánh chịu ngàn vạn lần trọng lực của nơi này, hi vọng tìm được cách thoát thân.

Nhưng dường như cách này không ăn thua lắm. Mỗi một lần ra ngoài 5, 7 hơi thở, bị trọng lực đè đến nát người, Trần Lương lại phải vào dưỡng thương mấy ngày. Nhờ có Tuế Nguyệt, 10 lần dưỡng thương, hết 36 ngày, chỉ tương đương với 1 ngày bên ngoài.

Nó cũng giúp nhục thân Trần Lương có tăng trưởng lên một chút, nhưng để thoát khỏi nơi đây là không thể nào.

Thực ra không phải là hắn không nghĩ ra cách thoát thân, có điều không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn dùng đến cách đó. Dù sao thì mạng sống rất là đáng quý nha.

Sau nhiều ngày bị dày vò, tâm tình Trần Lương cũng đã trở nên ổn định hơn. Trước mắt không thể nào rời đi, vậy cũng đành tập trung vào tu luyện. Thập Tử Địa có thể giúp hắn tăng trưởng nhục thân, vậy tội gì bỏ qua.

Tiếp tục chuỗi ngày rèn luyện nhục thân trong đau đớn, sau 6 tháng, Trần Lương đã nâng thời gian chịu đựng từ 5 lên 9 hơi thở. Dù sao Tinh thạch với hắn đã không trọng yếu, vì vậy toàn bộ thời gian này, hắn đều dùng đến Tuế Nguyệt.

Cơ thể đã bão hòa tăng trưởng, và cũng chưa nghĩ ra cách thoát thân, Trần Lương đành lôi ra nội đan của Hoàng phẩm thạch thú để luyện hóa, sau đó là nội đan của Huyết phẩm Vô Lượng Thạch Thú.

Không có bất kỳ yếu tố nào tác động, Trần Lương ngồi liền một mạch 12 tháng để luyện hóa toàn bộ đống nội đan. Cảm nhận tác dụng của Huyết phẩm nội đan, Trần Lương mới nhận ra suýt nữa mình bị Nhậm Ngã Phi lừa.

So về giá trị và hiệu quả mang lại, nội đan Huyết phẩm không chỉ hơn Hoàng phẩm 5, 7 lần, cũng không phải 10, 20 lần, mà là cả trăm lần.

Nhục thân Trần Lương lại tiếp tục tăng trưởng 1 mảng lớn. Đây là điều hiển nhiên rồi. Nhưng giá trị của Huyết thú không chỉ dừng lại tại đó, mà nâng lên sức mạnh cùng số lượng huyết dịch mới là điểm đáng chú ý.

Mỗi một tảng Huyết phẩm Vô Lượng Tộc kết tinh ra Địa Linh Tiên đều là tập hợp từ tinh huyết của ngàn vạn người. Toàn bộ Huyết thạch đều được cống hiến cho 1 con thạch thú duy nhất. Vì vậy mỗi một Huyết thú là kết tinh từ tinh huyết của trăm ngàn vạn người.

Đây là số lượng cỡ nào kinh khủng, cỡ nào dọa người. Số lượng này, không phải 1, 2 năm có thể tạo ra, mà phải mất hàng ngàn năm, Vô Lượng Tộc chinh chiến vô số, thu thập trăm ngàn vạn xác chết mang về Vô Lượng Sơn mới có thể tạo ra được duy nhất 1 Huyết phẩm Vô Lượng Thạch Thú

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN