Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 6: Tập luyện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 6: Tập luyện


Điểm dừng chân đầu tiên là Hoàng thành của Trường Giang Quốc. Buổi đấu giá đã qua được 2 tuần, những người đến vì buổi đấu giá hầu hết đều đã rời đi, cũng không còn ai nhớ đến Trần Lương, trừ Đa Cách.

Trần Lương đi gặp Hoa quản sự, rút cả số tinh thạch trong ngân phiếu, thu về 564 tinh thạch cấp 1. Dù sao thì hiện giờ Trần Lương đã có nhẫn không gian.

Tiếp theo hắn vẫn dùng cánh Viễn Chinh Ưng khởi hành về nhà. Tổng thời gian dùng cánh đã hết 40 canh giờ, còn 10 canh giờ sẽ để dành khi rời đi.

Về nhà, việc đầu tiên là bịa 1 câu chuyện cho cha mẹ hắn để Tuyết Hoa sống cùng

“Sư tỷ này bán thân lấy tiền chôn cất cha, con vừa được tiên nhân cho nhiều tiền nên giúp đỡ tỷ ấy”

“Còn đây là số tiền tiên nhân ban cho hài nhi” Trần Lương đưa ra 5000 lượng vàng đặt lên bàn. Chúng ta sẽ xây lại ngôi nhà rộng hơn, chắc chắn hơn và ấm cúng hơn. Hắn không muốn đưa cha mẹ quá nhiều tiền, bởi cuộc sống hiện tại đang ổn, tự nhiên có một khoản tiền lớn từ trên trời rơi xuống dễ khiến con người ta lạc lối.

Cuộc sống, nhiều tiền quá cũng không hẳn là tốt a. Tất nhiên là không có tiền thì không vui nha. Nói chung, biết đủ thì luôn vui, tham nhiều ắt lo lắng. Cuộc sống hiện tại đang yên ổn, đang vui thì không nên có biến động quá lớn, vì không thể biết được biến động đấy sẽ  tạo ra kết quả tốt hay xấu.

5000 lượng vàng, cả nhà dùng 3000 lượng cất lại ngôi nhà mới có 3 gian phòng, 1 chuồng nuôi gia súc gia cầm và 1 sân tập võ. 800 lượng để mua sắm đồ đạc. 1000 lượng chôn xuống đất giấu, đề phòng có ngày dùng đến, cái này là hắn chuẩn bị cho cha mẹ khi hắn đi xa. Còn 200 lượng vàng thì để tiêu dần.

Cha mẹ Trần Lương đối xử với Tuyết Hoa như con cái trong nhà, không hề coi nàng là người hầu.

Được đối xử rất tốt, nhưng giờ nàng mới cảm nhận được thế nào là địa ngục trần gian. Khi còn ở Vân Di Quốc, Tuyết Hoa chỉ luyện công pháp, hấp thụ linh khí và tập kiếm. Nàng thân nữ chân yếu tay mềm, cũng lười tập thể lực.

Nhưng vào tay Trần Lương, hắn ép nàng tập thể lực đến nằm bò ra đất để thở. Chạy bộ, hít đất, đứng tấn, nâng tạ, không có cái nào là không khiến nàng ngất xỉu khi mới tập.

Cường độ tập luyện của Trần Lương thậm chí còn gấp 10 lần so với Tuyết Hoa. Mỗi ngày chạy 30 dặm, nhấc 300 cân 100 lần, cầm xô nước đứng tấn nửa canh giờ, tập thương pháp 2 canh giờ, tu luyện Cửu Nguyệt 2 canh giờ, ngoài ra còn tu luyện một số võ kỹ khác. Tuyết Hoa không biết liệu Trần Lương có còn là người. Tập thể lực từ năm 4 tuổi, 2 nguyên khí cầu đậm đặc gấp nhiều lần so với thông thường, kiến thức 2 vạn năm, ý chí của lão quái 1000 tuổi. Nhìn lại thì thật không thể nói Trần Lương là người thường được.

Sau 1 tháng, sức lực của Tuyết Hoa tăng gấp đôi so với trước. Trần Lương bắt đầu dạy cho nàng kiếm kỹ Ngọa Phượng. Kiếm pháp này là chương đầu tiên trong bộ Phượng Vi Cửu Thiên gồm có 4 chương. Khi nào tu vi tới Huyền cảnh giới mới có thể luyện chương thứ 4, đạt tới Thiên giai võ kỹ.

Tương tự như công pháp, võ kỹ cũng phân chia đẳng cấp thành Phàm, Linh, Quỷ, Thiên. Càng sớm tu công pháp cấp càng cao thì càng tốt. Nhưng với võ kỹ thì công pháp cao đòi hỏi tu vi cao để triển khai. Vì vậy, Tuyết Hoa và Trần Lương hiện cũng chỉ có thể tu luyện Phàm cấp võ kỹ.

Võ kỹ cùng cấp cũng có thể chênh lệch rất lớn về uy năng. Uy năng của võ kỹ chia làm Thượng, Trung, Hạ.

Võ kỹ tu luyện của Tuyết Hoa, Ngọa Phượng có phẩm chất, uy năng của Thượng phẩm trong Phàm Cấp.

Trần Lương cũng bắt đầu rèn luyện thương pháp. Tuy có kiến thức thượng thừa về thương pháp nhưng kỹ năng là cái không thể truyền thừa, chỉ có thông qua luyện tập, chiến đấu mới có thể nâng cao kỹ năng.

Bộ thương pháp Trần Lương đang luyện tập là Thạch Phá Thương bao gồm 3 thức là Thương Phá Sơn, Thương Vô Thủy, Thương Tam Phong, tương ứng với 3 đường thương là Chém, Đâm, Quét ngang. Yêu cầu đi kèm là cơ thể người sử dụng phải rất khỏe để đáp ứng được lực rung và phản chấn của thương.

Cung Thừa Hy chưa từng sử dụng võ kỹ này. Khi lên Hoàng cấp hắn mới được xem và đánh giá bộ võ kỹ này là thượng đẳng võ kỹ trong thương pháp.

Hiện giờ tinh thạch đã không thiếu, Trần Lương vận dụng Cửu Nguyệt tăng nhanh tốc độ hấp thu linh khí. Mỗi ngày 1 viên tinh thạch, Trần Lương tăng tu vi lên Tam Tinh chỉ trong vòng 10 tháng. Tin tức này mà loan ra Cửu Giới cũng gây chết người nha.

Nguyên khí cầu sau to hơn nguyên khí cầu trước, vì vậy Nhất tinh chỉ 1 năm là có nhưng Trần Lương mất gần 2 năm mới lên được Nhị tinh. Theo tốc độ này thì phải đến năm 12 tuổi Trần Lương mới lên Tam tinh. Nhưng giờ có tinh thạch, linh khí nghèo nàn nơi đây đã không ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện của Trần Lương.

Tuyết Hoa thì không có công pháp và kỹ năng biến thái như Trần Lương. Nàng chỉ ngồi gần Trần Lương để hấp thu một chút linh khí từ tinh thạch. Công pháp nàng tu luyện là phàm cấp, tốc độ khá chậm. Nhưng có tinh thạch cũng như  chỉ dẫn của Trần Lương, tốc độ tu luyện của nàng cũng tăng lên đáng kể, hiện tại đã tới Nhị tinh đại viên mãn, tầm 1 năm nữa sẽ lên Tam tinh.

Tốc độ này cũng coi là nhanh. Vì những người song thuộc tính sẽ phải hấp thu linh khí của cả 2 thuộc tính để tu luyện. Không thể đồng thời hấp thu cả 2 loại linh khí cùng lúc, phải lần lượt hấp thu xong loại này, giữ linh khí trong cơ thể, hấp thu loại thứ 2, trộn lẫn 2 loại vào rồi chuyển hóa thành nguyên khí. Trong quá trình lưu giữ linh khí trong cơ thể sẽ khiến linh khí bị xói mòn, thất thoát khiến tốc độ tu luyện của song thuộc tính chậm hơn bình thường.

“Chúc mừng công tử lên Tam tinh. Tốc độ tu luyện của công tử thật không thể lý giải theo lẽ thường” Tuyết Hoa mỉm cười.

“Với ta, mọi thứ chỉ vừa bắt đầu. Công pháp của ta tu luyện tên là Cửu Nguyệt, 9 vầng trăng, tượng trưng cho 9 nguyên khí cầu. Sau khi hấp thu linh khí lên Tam Tinh sẽ phải tán tinh, trở về Luyện thể cảnh, tu luyện lại Nhất tinh” Trần Lương nhẹ nhàng nói

“Sao lại thế?” Tuyết Hoa ngạc nhiên, nàng chưa từng nghe đến loại công pháp như vậy

“Tu luyện nhất, nhị, tam tinh có 2 tác dụng. Một là ngưng  tụ nguyên khí cầu cho cơ thể sử dụng, hai là linh khí vào cơ thể, cải tạo cơ thể mạnh mẽ hơn. Tán tinh sẽ có 2 lần tác dụng cải tạo cơ thể. Một là khi tán tinh, nguyên khí sẽ giải phóng ra, cải tạo toàn bộ cơ thể. Tác dụng cải tạo cơ thể của nguyên khí mạnh hơn linh khí nhiều lần. Thậm chí có một phần sẽ bám vào các bộ phận của cơ thể, tạo thành lớp giáp mỏng bảo vệ lục phủ ngũ tạng.

Tác dụng lần thứ 2 chính là vì tán tinh nên sẽ phải tu luyện lại. Hấp thụ linh khí sẽ tiếp tục cải tạo thân thể.

Vì vậy, tu luyện Cửu Nguyệt lên đến Vạn Nhiên cảnh giới về sau, cơ thể mạnh hơn người cùng cấp nhiều lần.” Trần Lương giải đáp. Với Tuyết Hoa, Trần Lương cũng không cần phải giấu giếm khả năng của mình. Dù sao thì những gì hắn đã thể hiện trước đó cũng đã vô pháp giải thích rồi.

Ngày qua ngày, Trần Lương, Tuyết Hoa cùng với cha mẹ sống rất vui vẻ. Thời gian rảnh, Tuyết Hoa cùng mẹ học may vá, thêu thùa, chăm sóc con gà, con lợn. Trần Lương thì cùng cha vào rừng săn thú, yêu thú cấp 1.

Trần Lương hướng dẫn cha hắn tu luyện và ăn đan dược, đã lên được Nhị tinh cảnh giới, sau này đi săn cũng dễ dàng hơn. Hắn sắm cho cha 1 bộ đồ đi săn, trong đó có 3 hỏa pháo có thể trọng thương yêu thú cấp 2

Trần Lương không thể giúp cha mẹ tu luyện đến mức tăng tuổi thọ được. Vì cha mẹ hắn đã qua tuổi thanh niên, tu vi quá thấp, không thể mạnh mẽ tu luyện được nữa.

Sau khi tán tinh, Trần Lương sẽ cần 1 tháng nghỉ ngơi trước khi tiếp tục hấp thu linh khí. Hiện giờ tuy là luyện thể cảnh nhưng Trần Lương tin là có thể chiến thắng Nhị tinh cảnh giới chỉ cần dựa vào sức mạnh thể chất và thương pháp của hắn.

Trần Lương không bỏ 1 ngày nào luyện thương. Dù nắng hay mưa, hắn vẫn đều đặn luyện thương 2 canh giờ mỗi ngày. Đối thủ rèn luyện thì có Tuyết Hoa và yêu thú cấp 2, 3.

Sau 1 năm, Trần Lương tán tinh lần 2, da hắn đã tương đương với da Nguyệt Lang, đao thương bình thường khó lòng khiến hắn chảy máu.

Tuyết Hoa lúc này 16 tuổi. Cơ thể dậy thì đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Bầu ngực căng tròn, trắng nõn cho dù khoác lên người bộ váy áo nào cũng đều thu hút mọi ánh nhìn của nam nhân. Cặp mông vểnh lên đầy đặn như khiêu khích con người ta muốn bóc lịch. Thân là công chúa Vân Di Quốc, lại được luyện tập võ thuật trình độ cao với Trần Lương, cơ thể Tuyết Hoa toát lên phong thái hấp dẫn kiêu sa.

Người đẹp thì không thiếu, nhưng vừa đẹp vừa có trình độ cao, thì dù là bình dân cũng có sức hấp dẫn rất lớn

Một đồn mười, mười đồn trăm, từ lúc Tuyết Hoa 16 tuổi, mỗi ngày đều có bà mai đến giới thiệu các công tử muốn được thề non hẹn biển với nàng. Từ tiểu thành như Trấn Thành cho đến Hoàng thành của Trường Giang Quốc đều có các công tử mang quà đến nhà Trần Lương để tỏ lòng ái mộ Tuyết Hoa.

Để từ chối, Tuyết Hoa ra điều kiện, những người dưới 25 tuổi đánh võ thắng được nàng và em trai nàng, tức Trần Lương, mới có thể hẹn hò với nàng.

Có điều Tuyết Hoa đã là Tam tinh, lại tu luyện võ kỹ Thượng đẳng phàm cấp, các công tử ở tiểu quốc này đều chưa tới Vạn nhiên, sao có thể đánh thắng nàng.

Trần Lương 12 tuổi, đã quay trở lại Tam tinh sau 2 lần tán tinh. Lúc này 3 nguyên khí cầu trong đan điền của hắn vô cùng đậm đặc, dường như đông đặc lại thành thể rắn. Nồng độ nguyên khí này gấp nhiều lần so với thông thường, giúp cho lực tấn công, phòng thủ và thời gian hoạt động của Trần Lương đều gia tăng mạnh mẽ.

Để có đủ tinh thạch tu luyện, Trần Lương để Tuyết Hoa thay mặt bán đấu giá 5 võ kỹ phàm cấp thượng đẳng, thu về 225 tinh thạch cấp 1. Hiện giờ trong nhẫn không gian còn 127 tinh thạch cấp 1.

Tuyết Hoa thì tiếng tăm ngày càng lan xa. Không chỉ vẻ đẹp thơm ngon ngọt nước, võ đạo của nàng càng khiến người ta chú ý hơn. Những người đến khiêu chiến cũng dần mạnh hơn, quyền quý hơn.

Hôm nay, mừng sinh nhật Trần Lương 12 tuổi, cả nhà Trần Lương ngồi quây quần bên nhau. Trần Lương thì chơi đàn, mà Tuyết Hoa thì hát khúc Ái Lang Quân. Bài ca là lời tâm sự của nữ nhân mong chờ 1 chàng trai đỗ đạt làm quan trở về cưới nàng.

Tu luyện Tinh Thần Lực chính là học hỏi vạn vật trên thế gian. Càng hiểu biết sâu, rộng thì tinh thần lực càng cao. Vì vậy để nâng cao tinh thần lực của mình, Trần Lương học thêm về dược liệu và cầm nghệ.

Cầm nghệ không đơn thuần chỉ là để giải trí. Cầm nghệ cũng như bất kỳ môn nghệ thuật nào, muốn đạt đến trình độ tông sư đều cần một quá trình học hỏi, rèn luyện không ngừng. Học về cầm nghệ chính là học nắm bắt cảm xúc của người khác, nắm bắt tiết tấu của thiên địa và cảm ngộ thế gian vạn vật. Một khúc cầm hay có thể khiến người nghe lệ rơi đồng cảm, hay khiến tâm trạng một người thất tình vui tươi trở lại.

Tinh thần lực của Trần Lương hiện vẫn là cấp 7 đại viên mãn, tiếp cận cấp 8. Bày trận pháp cấp 5 giúp tinh thần lực của hắn tăng lên một chút. Trần Lương có kiến thức của trận pháp sư nhưng kỹ năng còn rất kém. Những thực hành về trận pháp cấp cao sẽ giúp hắn hiểu hơn về trận pháp, từ đó gia tăng tinh thần lực.

Còn tinh thần lực của Tuyết Hoa đã lên cấp 2, nàng rất có năng khiếu trong ca hát và đan dược. Cách đây 2 năm, nàng vào Vân Thành học tập đan dược, ở đây có lớp dạy học làm đan sư nổi tiếng hàng đầu Trường Giang quốc. Tòa thành này cách Tiều Thôn 2 canh giờ phi ngựa.

“Hay, tiếng hát thật ngọt ngào, tại hạ Ngô Chung, con trai tướng quân Ngô Hiền, rất mong được Tuyết Hoa cô nương hát tặng 1 bài” tiếng vọng từ ngoài cửa vào phá vỡ không khí yên vui trong sinh nhật Trần Lương.

Cả nhà đi ra ngoài, nhìn thấy người đứng trước cửa là 1 thanh niên tướng mạo khôi ngô, da ngăm ngăm đen, miệng tươi cười, tay cầm 1 bó hồng hoa rất đẹp.

“Trăm nghe không bằng một thấy, Tuyết Hoa thật đẹp” Ngô Chung hết lời khen ngợi

“Muốn nghe Tuyết Hoa hát rất đơn giản, chắc công tử đã nghe quy tắc rồi?” Tuyết Hoa nhẹ nhàng nói

“Đúng vậy, tại hạ Ngô Chung, 25 tuổi, Vạn Nhiên cảnh giới, mong được ngày ngày cùng Tuyết Hoa cô nương đàm luận thơ phú, ca hát và cả võ đạo. Tuyết Hoa cô nương còn trẻ đã có thể chiến thắng được Tam Tinh sơ kỳ, thật khiến tại hạ muôn phần nể phục” Ngô Chung ưỡn ngực tự tin. Hắn tin chắc Tuyết Hoa không thể là Vạn nhiên cảnh giới được. Mà dù cùng đẳng cấp hắn cũng tự tin chiến thắng nàng.

20 tuổi, Ngô Chung đã ra chiến trường cùng cha, thiết huyết vô tình, chém giết kẻ địch vô số. Thiên phú tu luyện, nỗ lực rèn luyện lại được cha hắn yêu thương bồi dưỡng nên 23 tuổi, Ngô Chung đã lên được Vạn Nhiên cảnh giới, cũng được coi là người nổi bật trong thế hệ trẻ tại Trường Giang Quốc.

Tuyết Hoa nhìn Trần Lương hỏi ý kiến hắn. Nàng biết mình không thể chiến thắng được Ngô Chung

Từ Tam Tinh lên Vạn Nhiên là một sự thoát biến về chất. Chỉ có lên Vạn Nhiên cảnh mới, võ giả mới có thể tu luyện kỹ năng dành riêng cho thuộc tính của mình. Bởi lúc này cơ thể tràn ngập lực lượng thuộc tính, mới có thể điều động nguyên khí thuộc tính

Sự thoát biến này không phải có thể bù đắp được bằng võ kỹ.

“Ngươi cứ lên rèn luyện đi, cố gắng hết sức là được” Trần Lương sớm nhìn ra cảnh giới của Ngô Chung nhưng hắn muốn Tuyết Hoa rèn luyện nên sẽ ra tay sau

Tuyết Hoa bước lên, hướng Ngô Chung chào “Mong được công tử chỉ giáo”.

Nói xong, nàng mang kiếm tấn công về Ngô Chung. Chỉ sau đợt giao thủ đầu tiên, Ngô Chung đã phải thu hồi lại sự khinh thị với Tuyết Hoa.

Ngoài võ kỹ, Trần Lương còn hướng dẫn Tuyết Hoa cách điều khiển nguyên khí. Nguyên khí tập trung vào bàn chân giúp sức bật tốt hơn, tập trung vào vũ khí khiến vũ khí sắc bén hơn, bền hơn. Tuyết Hoa tập trung nguyên khí vào lòng bàn tay thậm chí có thể tay không bắt vũ khí thông thường.

Ngày nào Trần Lương và Tuyết Hoa cũng giao đấu với nhau giúp kỹ năng chiến đấu của nàng tăng lên rất nhiều. Chỉ riêng kiến thức 1000 năm ở kiếp trước của hắn cũng đã đủ để dạy Tuyết Hoa chưa kể là còn có kí ức bách khoa toàn thư võ đạo của Cung Thừa Hy.

Ban đầu, Ngô Chung hạn chế bản thân ở Tam Tinh sơ kỳ, nhưng hắn phải nhanh chóng đẩy lên hậu kỳ do sự thua kém về võ kỹ. Ngô Chung cũng có võ kỹ Phàm cấp thượng đẳng, nhưng trong thượng đẳng cũng có mạnh yếu, võ kỹ của hắn sao có thể so với Tuyết Hoa, đỉnh cấp của thượng đẳng.

“Tuyết Hoa cô nương, tại hạ thực không muốn tổn thương nàng, dừng chiến tại đây nhé” Ngô Chung dần chèn ép Tuyết Hoa, hắn tươi cười, phong thái mười phần hào hoa.

“Ngươi chịu thua?” Tuyết Hoa nói

Ngô Chung mỉm cười. Tuyết Hoa càng cứng đầu càng hấp dẫn hắn. Bản năng của đàn ông luôn là chinh phục đối phương. Đối phương càng khó ăn thì ăn được càng thêm mĩ vị.

Trong một khắc sơ sẩy, kiếm của Tuyết Hoa xuyên qua quyền sáo của Ngô Chung đâm vào yết hầu khiến hắn phải vận dụng Đồng Nhân, võ kỹ bảo vệ thân thể, mạnh mẽ chống lại kiếm sắc.

“Đến lúc kết thúc, tại hạ đắc tội” Ngô Chung mất kiên nhẫn

“Tuyết Hoa chịu thua đi” Trần Lương nói

“Ta chịu thua, tiểu đệ ta sẽ lên thay” Tuyết Hoa phi người lui về sau.

Ngô Chung đánh giá Trần Lương, không hiểu sao Tuyết Hoa lại để một tiểu tử lên đấu với mình. Dù sao cũng cầm chắc chiến thắng, Ngô Chung thể hiện phong phạm hào sảng, khiêm tốn, nói:

“Mời tiểu đệ lên. Nếu đệ đỡ được của ta 3 chiêu, ta sẽ nhận thua”

Trần Lương tiến lên đứng cách Ngô Chung 1 trượng, dồn nguyên khí vào tay phải và chân trái, bật mạnh lên tung một đấm vào ngực Ngô Chung. Ngô Chung bay ra sau ngất xỉu. Còn may là không bị trọng thương. Chỉ là do ngạc nhiên và bị chấn động mạnh nên mới ngất.

Trận chiến kết thúc chóng vánh. Ngô Chung còn chưa kịp vận nguyên khí, chưa kịp triển khai võ kỹ thuộc tính của hắn a. Còn may thân thể Ngô Chung đã lên đến Vạn Nhiên, cứng rắn gấp đôi so với Tam Tinh. Nếu vừa rồi là Tam Tinh thì sợ là Ngô Chung không chết cũng trọng thương.

Ngô Chung trở về rất là uất ức, nhưng hắn cũng không còn mặt mũi nào đến tỷ thí lại. Dù sao tỉ thí công bắng, hắn khinh thường người khác là do hắn thôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN