Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 67: Diêm Quỷ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
19


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 67: Diêm Quỷ


Tiếp tục tiến lên, Trần Lương gặp phải rất nhiều yêu thú.Tuy không quá nguy hiểm nhưng số lượng yêu thú nhiều cũng khiến hắn có phần vất vả.

Kim Thiết Nhân và Ngân Thiết Nhân không sử dụng được trong Tam Thập Tam Môn vì Thiết Cầu Năng xuất hiện trong đây sẽ bị dịch chuyển ra ngoài ngay lập tức. Quy tắc nơi này được bố trí là để nó trở thành một vùng đất bảo tồn linh dược.

Ngạo Thiên đã là yêu thú cấp 8, cũng không vào được Tam Thập Tam Môn.

Những yêu thú đơn lẻ  tại Tam Thập Tam Môn không còn có sức uy hiếp tới Trần Lương. Nhưng trước mặt hắn là mấy chục con Báo Mang đang nghỉ ngơi uống nước. Nếu bọn chúng liên tục dùng yêu ảnh tấn công đủ khiến mệt chết Trần Lương

Không cần suy nghĩ, Trần Lương tìm đường khác vòng qua bầy Báo Mang. Cửa ải cuối cùng mới là lúc hắn cần tung toàn bộ lực lượng để vượt qua, còn lúc này thì chưa.

Từ cửa vào đến cực nam là một đoạn đường tương đương xa, mất 3 ngày di chuyển liên tục Trần Lương mới tới được vùng đất được coi là cấm địa của Tam Thập Tam Môn.

Quang cảnh nơi đây vừa tráng lệ vừa đáng sợ, chỉ cần đứng nhìn cũng đã biết phía trước đầy rẫy nguy hiểm chết người.

Trần Lương giơ tay phải lên, chạm phải vầng bạch sắc quang mang sáng đến chói mắt để cảm nhận luồng ánh sáng này. Quang mang mạnh đến nỗi da Trần Lương cảm giác nóng cháy như ngàn vãn mũi kiếm đâm vào.

Nếu không phải nhục thân hắn cứng rắn, mạnh mẽ như kim thiết, chỉ sợ có thể bị quang mang đốt đến bốc cháy.

Kích hoạt Bách Thánh Khí bảo giáp, cảm giác nóng cháy giảm đi rất nhiều, gần như không còn, đủ để giúp hắn hoạt động thoải mái trong đây.

Thu lại Bách Thánh Khí bảo giáp, Trần Lương giơ tay trái lên, xuyên qua tầng hắc sắc quang mang. Cánh tay hắn bùng lên một cảm giác làn da ngoài như bị ngàn vạn ròi bọ ăn mòn đến tận xương tủy.

Tiên Linh võ giả sơ kỳ chỉ sợ sẽ không mất quá 3 hơi thở liền cánh tay chỉ còn lại xương cốt.

Kích hoạt Bách Thánh Khí bảo giáp tương tự có hiệu quả như bên bạch sắc quang mang.

Cấm địa được chia làm hai vùng đất đối lập nhau. Vùng đất bên phải tràn ngập bạch sắc quang mang, đi kèm với nó là chói mắt cùng hủy diệt thuộc tính.

Vùng đất bên trái lại chìm trong hắc sắc quang mang, giống như bóng tối bủa vây cùng với ăn mòn thuộc tính.

Trong ghi chép của Thiên Khung Phái, bọn hắn đã làm một thử nghiệm. Hồn sư lấy ra một phần vạn hồn phách của đệ tử đưa vào một ngọn nến đặc biệt, khi nào đệ tử chết, ngọn nến sẽ tắt.

Người đệ tử này trang bị Bách Thánh Khí bước vào bạch sắc quang mang, liên tục cất tiếng nói truyền thông tin ra ngoài. Nhưng sau 10 hơi thở liền không còn truyền tin mà vang lên tiếng niệm phật.

Lúc đó cây nến sinh mạng của hắn vẫn không tắt, phải mất đến 1 ngày sau, tính mạng của hắn mới tan biến. Ánh sáng quá mạnh khiến người đệ tử kia đi quá 3 bước là bên ngoài không nhìn được thân ảnh của hắn, nên không rõ tình trạng cụ thể ra sao.

Thiên Khung Phái làm thêm 1 thí nghiệm khác, một đệ tử mặc Thập thánh khí bảo giáp chỉ bước qua vầng sáng 1 bước, dự tính gặp bất kỳ nguy hiểm gì liền rời khỏi.

Nhưng sau 10 hơi thở, hắn đột nhiên quay người, từng bước tiến vào sâu trong vùng đất bạch sắc quang mang, mặc cho các đệ tử bên ngoài kêu gọi. Người đệ tử này sau nửa ngày cũng bỏ mạng.

Lần thử thứ ba, kế hoạch là đệ tử bước vào đúng 10 hơi thở thì được các đệ tử bên ngoài kéo ra. Lần này tên đệ tử không chết, nhưng cơ thể chỉ biết ngồi xuống niệm kinh, thần trí bị phá hủy.

Hắn được mang trở về Thiên Khung Phái nhưng các sư phụ cũng vô phương cứu chữa. 100 ngày sau cơ thể hắn khô héo mà chết.

Tương tự bên hắc sắc quang mang cũng gặp tình trạng tương tự, nhưng lúc không còn nhận thức, bọn hắn không niệm kinh phật mà là gào rú hò hét. Kéo ra ngoài thì 10 ngày sau kiệt sức mà chết.

Trần Lương đã hiểu nguy hiểm của 2 vùng đất, chính là phá hủy nhục thân cùng nhận thức của bất kỳ sinh vật nào trong đó. Nhưng hắn cũng có phần nắm chắc vượt qua được 2 cửa ải này.

Có thể có những nguy hiểm chưa được khám phá, có điều hắn vẫn muốn mạo hiểm tiến vào sâu bên trong. Đây đã là cơ hội cuối cùng cho hắn.

Đang phân vân lựa chọn tiến vào nơi nào trước thì đột nhiên một âm thanh sau lưng Trần Lương vang lên

“Hóa ra ngươi là kẻ mở đường giúp bọn ta”

Trần Lương quay ngoắt lại nhìn kẻ vừa nói. Ấn tượng đầu tiên chính là một loại khí tà ác đến rùng người mà bất cứ ai nhìn hắn đều có thể nhận ra. Một đặc điểm khác là hắn sở hữu một đôi mắt màu đỏ, có thể làm suy sụp tinh thần những kẻ yết ớt dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

“Năng lực của ngươi không tồi, máu của ngươi chắc phải ngon lắm” Ác nhân mắt đỏ liếm môi nói tiếp, chầm chậm tiến lên, đồng thời rút ra một thanh kiếm cũng một màu đỏ như máu.

Trần Lương không nói gì, vẻn vẹn lấy ra Địa Long Thương chờ đợi ứng chiến.

“Diêm Quỷ đứng lại. Ngươi còn có nhiệm vụ quan trọng tại thân. Hắn để bọn ta thu thập là được”

Phía sau Diêm Quỷ là 2 người trẻ tuổi khí thế lẫm liệt lấy ra vũ khí của mình bước vượt qua Diêm Quỷ

“Các ngươi không đánh lại hắn” Diêm Quỷ nói

“Diêm Quỷ chớ khinh người. Bọn ta đều là thân truyền đệ tử của trưởng lão, chiến lực có thể xếp hàng đầu tại Tam Thập Tam Môn lần này. Hợp lực bọn ta cũng chưa chắc thua kém ngươi. Chỉ là do cơ thể đặc thù của ngươi mới được môn chủ giao nhiệm vụ trọng yếu. Đừng tưởng bản thân quá cao, không coi ai ra gì” Một người cau mày quay lại nói.

“Huống hồ phía trước chỉ có 1 tiểu tử. Bọn ta hợp công đã là rất coi trọng hắn. Ta không tin trong Tam Thập Tam Môn có kẻ nào một mình chống đỡ được 2 huynh đệ bọn ta” Người còn lại tiếp lời.

“Thôi được, hắn bước vào trong kia cũng không sống được. Các ngươi vẫn là giữ sức thì hơn”

Diêm Quỷ vượt qua 2 huynh đệ tiến gần về phía Trần Lương nói tiếp:

“Ta chọn hắc. Ngươi chọn gì?”

“Vậy ta chọn bạch” Trần Lương trả lời, hắn đánh giá tên Diêm Quỷ này rất nguy hiểm, không muốn cạnh tranh vô ích.

“Mời tiến trước” Diêm Quỷ cười, giơ tay mời

Trần Lương chậm rãi tiến bước vào vùng đất tràn ngập bạch sắc quang mang, biến mất khỏi tầm mắt của 3 kẻ bên ngoài.

Diêm Quỷ quay ra nói với 2 huynh đệ: “Nếu hắn có thể quay trở ra, bắt giữ hoặc giết chết hắn. Tốt nhất là bắt giữ nếu được”

Diêm Quỷ chỉ là đề ra một trường hợp mà chính hắn cũng nghĩ khó có thể xảy ra. Rất nhiều cường giả đã tiến vào 2 vùng đất của cấm địa nhưng đều không có người ra. Chính bản thân hắn cũng muôn phần thận trọng cho nhiệm vụ lần này.

Phân phó xong, Diêm Quỷ bước vào hắc sắc quang mang vùng đất.

Kích hoạt Bách Thánh Khí bảo vệ toàn bộ cơ thể, tập trung tinh thần lực cấp 8 bảo vệ não hải, Trần Lương từng bước tiến về phía trước.

Sau 5 hơi thở, Trần Lương dần cảm nhận mặt đất dưới chân không còn là đất cứng mà thay vào đó là những hạt bụi cứng, phát ra âm thanh rắc rắc mỗi khi chân hắn giẫm xuống.

Cúi xuống bốc lên một nắm, sử dụng xúc giác cùng tinh thần lực phân tích vật chất, Trần Lương nhận ra đây chính là xương nhân loại vỡ vụn mà thành.

Tiếp tục tiến lên hắn nhận ra một số vũ khí đã bị tan rã gần như biến mất. Nhiều trong số đó là Bách Thánh Khí bị bạch sắc quang mang mài mòn qua năm dài tháng rộng.

Qua 10 hơi thở, Trần Lương vẫn tỉnh táo tiến về phía trước. Quá chói mắt để nhìn đường đi, Trần Lương sử dụng một lượng nhỏ tinh thần lực dò đường.

Cuối cùng, Trần Lương đã thấy được thủ phạm khiến những người vào đây quên mất bản thân, chỉ còn biết ngồi thiền tụng kinh. Đó chính là Hắc Bạch Song Hoa. Chính bản thân Trần Lương kiếp trước đã được gặp 1 lần.

Hắc Bạch Song Hoa có 2 bông trên 1 thân, một bông màu trắng, một bông màu đen. Mỗi bông đều có 1 miệng để nuốt lấy thức ăn của chúng, chính là não của nhân loại hoặc yêu thú. Hắc Bạch Song Hoa có 2 tác dụng đối lập nhau, phụ thuộc vào bông nào là bông được cho ăn.

Bạch hoa được cho ăn sẽ tỏa ra một loại khí có mùi hương dịu nhẹ, cho tác dụng tăng trưởng tinh thần lực.

Hắc hoa được cho ăn sẽ tỏa ra một loại khí không màu, không mùi, thấm xuyên qua đầu, tiến vào não hải phá hủy thần trí nạn nhân. Loại khí này chỉ có thể ngăn chặn nhờ vào tinh thần lực.

Nếu không phải tinh thần lực của Trần Lương cường đại, đủ ngăn chặn khí từ Hắc hoa thì hắn cũng sẽ trở thành nạn nhân như bao người khác. Thực ra chỉ cần tinh thần lực cấp 5 là đủ bảo vệ khỏi Hắc hoa, nhưng võ giả dưới 33 tuổi có được tinh thần lực cấp 5 rất hiếm, là tương lai cường giả đỉnh phong, sẽ không mạo hiểm nếu không biết về Hắc hoa.

Ngo ngoe bên cạnh Hắc hoa chính là Man Ngưu Trùng, một loài yêu thú sống cộng sinh trên Hắc hoa. Những nạn nhân của Hắc hoa sẽ là thức ăn cho Man Ngưu Trùng, từ máu thịt cho đến tất cả cơ quan nội tạng, ngoại trừ não hải, được Man Ngưu Trùng hút lấy đổ vào miệng của Hắc Hoa.

Cả 2 loài này đều là loại da dày thịt béo, không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ cao của bạch sắc quang mang. Không những thế, quanh đây chắc chắn vẫn còn những loài yêu thú khác sống được tại vùng đất này, nếu không Hắc Bạch Song Hoa cũng không tồn tại được.

Trần Lương dễ dàng thu lấy Hắc Bạch Song Hoa vào Tiểu Cửu Giới. Đây vừa là lợi khí chống lại kẻ thù, vừa là lợi dược tăng lên tinh thần lực cho hắn và đệ tử Khai Thiên Môn.

Đã không còn tác nhân phá hủy thần trí nhưng Trần Lương vẫn không thu hồi tinh thần lực. Hắn để một nửa bảo vệ não hải, một nửa mở rộng ra ngoài quan sát cảnh quan.

Phía bên Hắc sắc quang mang vùng đất, Diêm Quỷ tương tự có được 2 tầng bảo vệ bản thân khỏi bị ăn mòn. Một bộ áo giáp Bách Thánh Khí là chính hắn bằng vào tự thân chiến lực hạ sát một cường giả Cự Linh cảnh, thu lấy tất cả bảo vật của đối thủ bao gồm bộ Bách Thánh Khí này.

Tầng bảo vệ thứ hai, chính là lớp da ngoài nổi lên như vảy kỳ lân, dễ dàng tay không bắt kiếm.

Diêm Quỷ trời sinh tà ác, khát máu.

Hắn sinh ra tại một thôn nhỏ chủ yếu sống nhờ vào săn bắt hái lượm.

Năm lên 4 tuổi, hắn cắn chảy máu tay đứa nhỏ cùng thôn, từ đó không còn ai chơi với hắn, cả thôn xóm ghét bỏ.

Xu hướng bạo lực, khí tức tà ác khiến ngay cả cha me hắn cũng ghét bỏ.

Năm lên 6, con chó trong nhà sủa hắn, hắn liền cầm dao đâm chết nó rồi uống cạn máu. Phụ mẫu hắn về nhìn thấy con vật đi theo vợ chồng bao nhiêu năm bị giết tàn ác liền đánh hắn tới tấp đến bị thương toàn thân.

Diêm Quỷ đau đớn bỏ chạy vào rừng sống như dã thú. Hình dáng nhân loại, nhưng năng lực có phần giống với dã thú nhiều hơn. Các giác quan của Diêm Quỷ phát triển hơn người thường giúp hắn có thể sinh tồn nơi rừng núi đầy rẫy nguy hiểm.

2 năm sau, hắn quay trở về thôn thảm sát toàn bộ dân làng và cả phụ mẫu hắn. Hắn không uống máu bất cứ ai, bởi huyết mạch của bọn họ quá yếu. So về huyết mạch thì yêu thú vượt trội nhân loại rất nhiều. Nhưng tu luyện sẽ giúp cải thiện cả nhục thân và huyết mạch nhân loại.

Mới 8 tuổi, Diêm Quỷ đã có được Nhị tinh cảnh giới. Hắn biết rằng muốn bản thân trở thành mạnh nhất, uống được càng nhiều máu ngon thì chỉ sống trong khu rừng cạnh thôn là không đủ.

Hắn rời bỏ nơi sinh ra hắn, bắt đầu quá trình tu luyện của bản thân.

Diêm Quỷ có năng lực đặc biệt là uống máu nhân loại cùng yêu thú để tăng lên tu vi, tăng lên nhục thân của hắn.

Trong một lần gặp lớn lao hung hiểm, hắn gặp một trận chiến giữa Hỏa Kỳ Lân và một cường giả nhân loại.

Vị cường giả kia kiếm trong tay sắc bén đến kinh người, phá hủy lớp vảy của Hỏa Kỳ Lân, khiến nó trọng thương đổ máu thành dòng.

Chiến trường nhanh chóng rời ra xa chính là cơ hội cho Diêm Quỷ tiến đến uống toàn bộ lượng máu của Hỏa Kỳ Lân rơi xuống.

Nhưng hắn đã quá coi thường huyết mạch Hỏa Kỳ Lân. Còn chưa uống hết vũng máu, cơ thể Diêm Quỷ đã đỏ ửng như thiết sắt trong lò rèn.

Bên trong huyết mạch hắn sôi sùng sục thiêu đốt lục phủ ngũ tạng khiến Diêm Quỷ đau đớn chết đi sống lại.

Hắn vật lộn hành xác tới 3 ngày 3 đêm mới dứt. Tiếng hét của Diêm Quỷ chỉ dừng lại khi hắn trọng thương ngất đi.

Ý chí sinh tồn, cơ thể đặc biệt đã giúp hắn dần sống lại, không những hồi phục mà còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Tu vi tăng từ Giáp Linh sơ kỳ tên trung kỳ. Và quan trọng nhất là nhục thân hắn cường hãn hơn rất nhiều. Sau nhiều ngày luyện tập kết hợp với đan dược, hắn còn có thể biến lớp da ngoài thành vảy kỳ lân, cứng rắn tựa một kiện bảo giáp.

Trong môn phái, Diêm Quỷ được coi là vô địch vượt cấp. Nhục thân cường hãn, thiên phú võ đạo đỉnh cao, tu luyện công pháp cùng võ kỹ đều là cấp cao nhất mà trưởng môn dành tặng cho hắn. Không những thế, hắn có một bản năng chiến đấu hoang dã cực mạnh, dễ dàng đánh giá được đối thủ mạnh yếu.

Và một đặc tính đặc thù khiến tu vi của hắn tiến triển thần tốc, chính là có khả năng hấp thu máu huyết của nhân loại và yêu thú để lớn mạnh bản thân. Chưa đầy 33 tuổi, hắn đã đạt được Giáp Linh cảnh đại viên mãn nhờ vào sự hỗ trợ của môn phái cùng nỗ lực tự thân không ngừng. Diêm Quỷ đã uống máu tươi của rất nhiều cường giả, yêu thú hùng mạnh.

Trần Lương phải đối mặt với Hắc Bạch Song Hoa, còn Diêm Quỷ phải đối mặt với La Sát Mộc.

La Sát Mộc là một loài cây to, có hoa màu xanh nước biển và mọc ra quả màu vàng. La Sát Quả chính là nguyên nhân gây ra cho những võ giả, yêu thú tiến tới gần nó phát điên.

La Sát Quả có khả năng rung rung tạo ra một loại âm thanh đặc biệt, tai người không nghe thấy nhưng lại gây ra âm thanh cực kỳ khó chịu trong não hải. Những âm thanh này tựa tiếng gào thét, tiếng đám đông hỗn loại, tiếng vạn thú gầm vang khiến đối tượng bị ảo giác lạc vào một không gian khác, phải gào thét giống với những người xung quanh.

Diêm Quỷ không những có tinh thần lực cấp 5, hắn còn có một tinh thần, ý chí cứng rắn không gì sánh được. Tiếng thét gào lại càng là âm thanh quen thuộc mỗi khi hắn đi tàn sát bát phương.

Vì vậy La Sát Mộc không có gây ra cho hắn chút khó khăn nào.

Bên Bạch sắc quang mang vùng đất, Trần Lương đang phải chật vật chiến đấu với hơn 3 chục con Tự Đầu Thử. Kích thước bọn chúng chỉ to bằng đầu người nhưng tốc độ nhanh cùng số lượng lớn khiến Trần Lương khó ngăn chặn được hết.

Bọn chúng tấn công con mồi nhờ vào chiếc sừng nhọn trên đầu

Trần Lương liên tục bị đám Tự Đầu Thử đâm vào chân, vào đầu, vào tay, vào ngực, vào bụng. Những chỗ bị đâm không bị quá lớn vết thương nhưng cũng gây ra những vết xước đáng kể. Sau đó bạch sắc quang mang thiêu đốt khiến những vết thương này không lành lại được.

Vất vả một hồi, Trần Lương đã tiêu diệt được hết đám yêu thú. Liên tục chiến đấu, hắn cũng không khỏi cảm thấy mệt nhọc. Chịu đủ mọi áp lực, từ bạch sắc quang mang chứa đựng hủy diệt cùng chói mắt, đến đề phòng các loại tập kích vô hình khó lường trước, và chống trả lại các loài yêu thú, yêu vật tấn công, Trần Lương đang nặng nề bước đi như một người hành khất giữa sa mạc vô tận. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN