Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 72: Hố Người Không Bõ, Hố Cả Tông Môn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
40


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 72: Hố Người Không Bõ, Hố Cả Tông Môn


Hoàng Đình Trấn sau mấy năm thành lập, đã có rất nhiều thay đổi. Lượng người đến, đi tấp nập, giao thương thuận lợi, tranh chấp chỉ ở mức nhỏ lẻ. Các thế lực có thể mở trụ sở ở đây đều là huyết tinh đánh cướp mà có, không bên nào là cừu non. Vì vậy gây chiến quy mô lớn chỉ khiến 2 bên lưỡng bại câu thương, thậm chí bên thắng cũng te tua mặt mày.

Điều này giúp cho Hoàng Đình Trấn dần ổn định và cân bằng, đồng thời thu hút võ giả nhờ vào linh khí đậm đặc, từ đó thu hút giao thương hơn. Chỉ riêng các thế lực nơi đây đã có tới mấy chục vạn người, cung cấp vô vàn các loại dịch vụ, sản phẩm. Sau khi ổn định, càng là một điểm đến hấp dẫn cho các thế lực khác.

Thiên Thị Các, Thiên Tin Các, Đan Dược hội, Luyện Khí hội và Trận Pháp hội đều đã mở trụ sở ở Hoàng Đình Trấn, cung cấp đa dạng các loại tài liệu, nguyên vật liệu.

Loanh quanh mấy tháng, Trần Lương cũng đếm được 7 cửa hàng bán Không Vật và rất nhiều cửa hàng bán chiến khí, bảo giáp. Đây đều là các đối thủ sắp tới của Khai Thiên Môn.

Hết 4 tháng, Trần Lương quyết định quay về nơi đóng trại tại Côn Lôn Sâm. Nơi đó vừa có trận pháp bảo vệ, vừa được dọn dẹp sạch sẽ. Còn ở Hoàng Đình Trấn không có đủ chỗ ở cho cả trăm con người, hoặc phải ở phân tán, rất bất tiện.

Ưng Sát phân phó 2 người ở trước cửa Khai Thiên Môn để những ai xuất hiện thì hướng dẫn tập trung tại Côn Lôn Sâm.

Đệ tử Khai Thiên Môn hiện được chia làm 1 loại. Đệ tử nội môn là những người trong đợt tập huấn vừa rồi, còn lại là các đệ tử ngoại môn.

Còn chưa sang tháng thứ 5, đệ tử ngoại môn đầu tiên đã xuất hiện tại Côn Lôn Sâm, chính là A Phủ. Hắn dành 1 năm vừa rồi để trở về thăm phụ mẫu, đồng thời để lại thêm tinh thạch cho phụ mẫu hắn dưỡng già.

Trương Phá Vân vẫn đang trên đường trở về. Mấy lần hắn cứu giúp Trần Lương, nên vừa rồi Trần Lương đã đưa cho lão danh sách các tài liệu dùng để phá phong ấn. Tất cả đều là những tài liệu quý hiếm chỉ có thể ngộ, không thể cầu nên Lão dành cả năm vừa rồi để ra ngoài tìm kiếm.

Thời điểm Trương Phá Vân trở về chính là lúc Trần Lương dẫn đệ tử cùng trưởng lão Khai Thiên Môn tiến tới đòi lại trụ sở.

Trước cổng Khai Thiên Môn, đứng trên lưng Kim Thiết Nhân bay trên trời, xung quanh Trần Lương là 9 trưởng lão cùng Trương Phá Vân. Các đệ tử đứng dưới.

“Chu Chỉ Tông, mau trả lại trụ sở cho Khai Thiên Môn” Trần Lương sử dụng Sư Tử Hống hét vang toàn bộ khu vực.

Lục tục xung quanh có các ánh mắt cùng tinh thần lực hướng ra theo dõi kỳ biến.

Chu Chỉ Tông đệ tử nhìn thấy đội ngũ 10 tiên nhân bay trên trời liền lâm vào cảnh giác cao độ, toàn bộ nhân mã được tập hợp.

Một Nữ nhân tướng mạo đoan trang, khí chất cao ngạo làm trung tâm bay tới, theo đó là 12 cường giả bay cùng nàng.

“Không cần biết các ngươi là ai, nơi đây đã là trụ sở của Chu Chỉ Tông. Coi như thật sự các ngươi là Khai Thiên Môn thì khi các ngươi rời đi, nơi đây không còn ai quản lý, chả nhẽ bọn ta không được dọn đến”

“Ta không muốn nói lí lẽ. Khai Thiên Môn ta muốn thu nơi này. Chu Chỉ Tông không rời đi, diệt tông”

“Diệt Tông. Ha ha ha. Nhìn bên các ngươi được mấy người. Nhân số bên ta ít nhất cũng gấp đôi, chưa kể bên ta còn có hộ tông đại trận. Ta cho các ngươi cơ hội cuối cùng, ngay lập tức biến khỏi nơi đây. Nếu không, một lát nữa chỉ sợ muốn đi không được” – Tông chủ của Chu Chỉ Tông không muốn khai chiến. Tuy Chu Chỉ Tông nhiều hơn về nhân số, nhưng nếu 2 bên đánh nhau, chỉ sợ bên nàng có thắng cũng đại thương số lượng lớn.

“Ta đếm đến 10, các ngươi nếu muốn chiến, Khai Thiên Môn tử chiến đến cùng, đòi lại vật thuộc về Khai Thiên Môn, một tấc đất cũng không bỏ.

1

2”

“Ngươi điên rồi, ngươi định hi sinh tất cả đệ tử sao”

“3

4”

“Dù Khai Thiên Môn có chiến thắng cũng không còn mấy người sống, làm sao giữ nổi trụ sở môn phái” Tông chủ Chu Chỉ Tông quát lớn

“5

6

7

8”

“Lui xuống hộ trận” Tông chủ Chu Chỉ Tông ra quyết định. Nàng không muốn thương tổn vô ích, tốt nhất là dùng đại trận tiêu diệt đối thủ, tuy có tốn chút tinh thạch nhưng nhân số sẽ toàn vẹn.

13 người các nàng nhanh chóng hạ thân xuống bay bên cạnh các đệ tử.

“Hộ trận tấn công” Tông chủ Chu Chỉ Tông ra lệnh.

Hộ tông đại trận của bọn hắn là một trận pháp cấp 8, vừa có khả năng phòng thủ, vừa có khả năng tấn công.

Hộ tông đại trận bật lên đánh ra mười mấy tia sét công kích nhắm vào đám người Trần Lương đang bay trên cao. Đám đệ tử bên dưới trong mắt Tông chủ Chu Chỉ Tông chỉ là mấy con kiến hôi, không đáng nhắc tới.

Trương Phá Vân cùng 9 trưởng lão đánh ra võ kỹ chống đỡ. Đồng thời Trần Lương lấy ra một vật, là một viên đá, nhìn qua đã thấy là đậm đặc sấm sét thuộc tính

“Đến lúc rồi” Trần Lương nhẹ nhàng mỉm cười

Trần Lương kích hoạt viên đá trong tay.

Bên trong trụ sở của Chu Chỉ Tông đột nhiên hiện lên một trận pháp. trận pháp này nhỏ hơn trận pháp của Chu Chỉ Tông và nằm bên trong nó. Từ ngoài nhìn vào giống như Chu Chỉ Tông có 2 trận pháp.

“Đây là cái gì?”

“Tông chủ, chúng ta có 2 trận pháp hộ tông sao?”

“Tông chủ, ngài lén bố trí thêm trận pháp hộ tông lúc nào mà ta không biết?”

Các trưởng lão vây quanh tông chủ nhìn nhau, ngươi hỏi ta, ta hỏi ngươi, không ai có câu trả lời.

“Các ngươi nhìn hòn đá trên tay tên kia, hắn vừa lấy ra thì trận pháp này kích hoạt. Chỉ sợ là chúng ta trúng kế của hắn rồi”

Tông chủ Chu Chỉ Tông vừa dứt lời, hàng loạt cột sét từ không trung giáng xuống đệ tử và trưởng lão Chu Chỉ Tông.

Kết thúc đợt tấn công, tất cả đệ tử bị sét đánh trúng đều cháy đen thành than. Đám trưởng lão thì Hoàng cấp chưa chết nhưng cũng bị thương từ nặng đến nhẹ. Lúc này đứng vững chỉ còn Tông chủ Chu Chỉ Tông cùng 5 trưởng lão khác.

Các đệ tử bình thường vội vã lùi vào trong rất sâu. Cấp độ chiến đấu này đã không phải bọn hắn có thể nhúng tay.

“Mau lấy trận pháp của ta phá trận pháp của hắn” Tông chủ Chu Chỉ Tông ra lệnh cho vị trưởng lão đứng gần đó, nắm giữ hộ tông đại trận của tông phái.

Các cột sét từ trận pháp bên ngoài điên cuồng đánh vào bên trong, nhưng không làm trận pháp bên trong có chút suy chuyển

“Vô ích thôi, trận pháp của ta cũng cấp 8, nhưng không phải mấy loại trận pháp thông thường của các người có thể sánh được”

Trần Lương đứng ngoài nói, hắn cũng không có điều khiển trận pháp của mình đánh trả lại trận pháp của Chu Chỉ Tông.

Tông chủ cùng trưởng lão Chu Chỉ Tông không nghe, trận pháp của bọn hắn vẫn không ngừng tấn công khiến trận pháp bên trong cũng có chút lung lay

“Hừ”

Trần Lương tức giận, để cho 5 cột sét từ trên cao giáng xuống, trong đó có 1 cột mang theo áp lực mạnh hơn hẳn 4 cột còn lại.

Vị trưởng lão đang điều khiển trận pháp của Chu Chỉ Tông nhận lấy cột sết mạnh nhất, chống đỡ không nổi, bị đánh thành tro tàn. Mắt trận hắn cầm trên tay rơi ra ngoài.

Đã có cảnh báo trước mắt, 4 người còn lại, không có ai dám tiến tới cầm lấy Mắt trận, tránh làm mục tiêu tiếp theo của Trần Lương.

“Trận pháp của hắn mạnh hơn hẳn của chúng ta, làm sao bây giờ” 4 người còn lại lâm vào hoảng loạn, không ngờ đối phương lại có cao cấp trận pháp sư, che giấu hoàn toàn trận pháp khiến bọn hắn ở đây cả năm mà không biết.

“Khai Thiên Môn dừng tay” Từ xa bay tới 3 người, trong đó có 2 nam, 1 nữ.

“Vạn Tượng Môn tới cứu rồi” Tông chủ Chu Chỉ Tông thở phào nói

3 người Vạn Tượng Môn từ xa nhìn thấy Chu Chỉ Tông bị đánh đến xác nằm la liệt, chỉ còn lại 4 người thì chấn kinh. Vạn Tượng Môn biết được có người muốn tiến đánh Chu Chỉ Tông nên sai 3 trưởng lão Hoàng cấp đến theo dõi tình hình.

Nếu gặp phải cường địch, liền để cho Chu Chỉ Tông tự sinh tự diệt. Quan hệ 2 bên bất quá là thông gia, không thể đồng sinh cộng tử.

Nếu địch không quá mạnh thì 3 Hoàng cấp võ giả đến giúp đỡ là quá đủ rồi.

Trên thực tế, nếu không có trận pháp, bên Khai Thiên Môn là đánh không lại Chu Chỉ Tông đấy, lại thêm 3 Hoàng cấp võ giả hỗ trợ thì Khai Thiên Môn hoàn toàn không có cửa thắng.

“Chỉ Nhược Tông chủ, các ngươi bị làm sao?” Một tên cầm đầu nhóm 3 người hướng Tông chủ Chu Chỉ Tông hỏi thăm

“Bọn hắn tự xưng Khai Thiên Môn đến đòi trụ sở. Có một trận pháp bí mật được ẩn giấu tại đây, mạnh hơn trận pháp của Chu Chỉ Tông. Bọn ta vừa bị trận pháp này đánh giết. Đây rõ ràng là một cái bẫy được bày ra từ 1 năm trước”

Nghe được lời của tông Chỉ Nhược, 3 võ giả của Vạn Tượng Môn không khỏi chấn động.

“Thật không thể tin nổi. Khai Thiên Môn đào hố từ một năm trước để lửa người. Tên môn chủ này cũng lớn gan quá đi”

Bọn hắn nhìn lại đội ngũ của Khai Thiên Môn, đánh giá qua một lượt. Không tính trận pháp đáng sợ kia thì lực lượng chiến đấu này cũng không lớn, ít nhất là Vạn Tượng Môn có thể đánh hạ được.

Nhìn thấy bên Trần Lương chỉ có 10 cường giả, 1 tên trong Vạn Tượng Môn mạnh mẽ quát

“Chu Chỉ Tông và Vạn Tượng Môn bọn ta là thông gia sống chết có nhau. Các ngươi đánh không lại 2 phái bọn ta, mau rời khỏi đây”

“Vạn Tượng Môn có một trưởng lão là Địa cấp cường giả, các ngươi chịu không nổi một đòn công kích của hắn. Các ngươi không đi nhanh, lát có muốn đi cũng không được”

“Vạn Tượng Môn ta rộng lượng không truy cứu. Ngươi để lại Mắt trận liền có thể rời đi”

3 người 1 ý, hợp tác với nhau xua đuổi Khai Thiên Môn. Có thể cứu Chu Chỉ Tông một nạn, lại không tốn một binh một tốt của Vạn Tượng Môn, đấy là không gì tốt hơn.

“Các ngươi quá để ý mình” Trần Lương cười nói. Hắn kích hoạt Mắt trận, 4 luồng sét ầm vang đánh xuống 4 cường giả.

Bọn hắn dốc hết sức chống đỡ, không có ai bị thương nhưng cũng chật vật đến xây xẩm mặt mày. Đây chỉ là 1 đòn cảnh báo của Trần Lương, nếu không số lượng có thể đứng vững cũng không còn là 4.

3 người Vạn Tượng Môn nghẹn họng nhìn tên môn chủ đeo mặt nạ của Khai Thiên Môn. Một tên nói

“Ngươi quyết cùng Vạn Tượng Môn và Chu Chỉ Tông đối đầu?”

“Không, Không có Chu Chỉ Tông ở đây. Sau hôm nay, Chu Chỉ Tông không còn tồn tại. Nếu Vạn Tượng Môn muốn chiến, Khai Thiên Môn sẵn lòng phụng bồi” Trần Lương một thân ngạo khí nói ra

“Ngươi muốn gì?” Tông chủ Chu Chỉ Tông quát lên. Nàng đã không còn giữ được bình tĩnh sau câu nói của Trần Lương. Nàng nghĩ tên môn chủ này nếu muốn diệt tông của nàng thì đã làm luôn rồi, hắn muốn trao đổi điều gì đó.

Trần Lương mỉm cười nhìn tông chủ Chu Chỉ Tông, nói:

“Chu Chỉ Tông hẳn không chỉ có một địa điểm ở đây. Tài sản cùng con người của Chu Chỉ Tông nhiều hơn Khai Thiên Môn rất nhiều nên ta muốn mời Chu Chỉ Tông hợp tác”

“Hợp tác như nào?” Tông chủ Chu Chỉ Tông cau mày, lời mời hợp tác này chắc chắn không tốt đẹp gì

“Thứ nhất, tất cả người của Chu Chỉ Tông để lại Không Vật và toàn bộ bảo vật, chỉ rời đi người không.

Thứ hai, các trưởng lão cùng tông chủ mời ở lại tệ xá một thời gian. Chu Chỉ Tông muốn nhận lại các trưởng lão Hoàng cấp, giá cả là 10 tinh thạch cấp 3, nhận lại trưởng lão Huyền cấp, giá cả là 50 tinh thạch cấp 3.

Riêng tông chủ, mời ở lại Khai Thiên Môn làm khách trong 50 năm.

Thực ra ban đầu ta không định làm thế này đâu, nhưng Vạn Tượng Môn đến uy hiếp nên không thể để tông chủ đi ngay được”

Nói ra câu cuối cùng, mặt Trần Lương không thể che dấu được nụ cười nồng đậm đầy mỉa mai của hắn.

“Nằm mơ, bọn ta có chết cũng không để ngươi toại nguyện” Một đệ tử mặt đỏ tía tai quát lên, thể hiện ý chí sống chết vì tông môn.

Trần Lương không nói gì, quan trọng là lời của đám trưởng lão cùng tông chủ mà thôi.

“Điều kiện thứ nhất ta có thể đồng ý, nhưng điều kiện thứ 2, 3 quá không hợp lý. Ta có thể cam đoan Chu Chỉ Tông từ nay nước sông không phạm nước giếng với Khai Thiên Môn” Môn chủ Chu Chỉ Tông nói

“Không có gì là không hợp lý. Ta sẽ so sánh một chút giữa việc thả người và giết toàn bộ các ngươi.

Giết toàn bộ các ngươi thì hiển nhiên toàn bộ bảo vật của các ngươi sẽ thuộc về ta. Vì vậy các ngươi không có tư cách đồng ý điều kiện thứ nhất.

Giết 13 người bọn ngươi, ta không thu thêm được lợi ích gì, nhưng sẽ giải trừ đe dọa rất lớn từ Chu Chỉ Tông. Dù sao đây cũng là 6 vị Huyền cấp cùng 7 Hoàng cấp nha, chưa kể còn có một vị là trận pháp sư cấp 8.

Các ngươi bị giết 6 cường giả cao tầng, hẳn là thiệt hại vô cùng. Mỗi một vị Huyền cấp đều đáng giá cả trăm tinh thạch cấp 3 mà không phải là 50 như giá ta đưa ra. Vì vậy, đổi 50 tinh thạch cấp 3 lấy 1 Huyền cấp cường giả đã là một mức giá rất hợp lý cho Chu Chỉ Tông.

Ta không muốn nhiều lời, càng không muốn cò kè bớt một thêm hai. Cho các ngươi 1 canh giờ suy nghĩ. Tử chiến, à không phải, là tự sát, hay mấy trăm người sống sót rời đi”

Trần Lương dứt lời, cảm xúc bên dưới chia làm 2 khu vực riêng biệt.

Bên trong Chu Chỉ Tông, những tiếng xì xào vang lên đầy lo lắng. Ai cũng mang trên người một tâm trạng nặng trĩu, mạng sống ngàn cân treo sợi tóc. Vận mệnh sống hay chết sẽ được quyết định chỉ sau 1 canh giờ

Bên ngoài Chu Chỉ Tông, đệ tử Khai Thiên Môn lại một tâm trạng mừng rỡ. Vừa đi huấn luyện địa ngục về, cả tông môn đều tăng trưởng lớn về sức mạnh, Khai Thiên Môn lại chuẩn bị có được một lượng lớn tài nguyên. Cho dù Chu Chỉ Tông lựa chọn tử chiến, thì những chiến khí bọn hắn kinh doanh, những bảo vật bọn hắn cất giữ đều sẽ thuộc về Khai Thiên Môn.

Giờ thì các đệ tử cùng trưởng lão Khai Thiên Môn đã hiểu vì sao Trần Lương lựa chọn để không tổng bộ của bọn hắn cả một năm trời, thậm chí huấn luyện xong cũng chưa có trở về, hóa ra là để thu được thêm trận pháp cấp 8 của Chu Chỉ Tông.

20 năm huấn luyện, lượng tài nguyên tiêu hao cực kỳ khổng lồ. Nhưng vừa trở về, Khai Thiên Môn liền có một sự bổ sung còn lớn hơn thế, rộng mở phát triển. Càng nghĩ, bọn hắn càng phục tông chủ cơ trí hơn người, tính xa ngàn dặm.

3 trưởng lão Vạn Tượng Môn đứng đó không biết phải làm gì cho tốt. Chu Chỉ Tông đã như cá nằm trên thớt, Khai Thiên Môn không cần tốt một binh một tốt liền có thể diệt sát toàn bộ Chu Chỉ Tông.

Vạn Tượng Môn dù có gửi quân cứu trợ cũng không cứu được. Bọn hắn cũng không biết được chiến lực của Khai Thiên Môn như nào. 10 tên tiên nhân kia là Hoàng cấp hay Huyền cấp, liệu có Địa cấp không? Tất cả đều không có lời giải đáp.

Vì vậy, Vạn Tượng Môn không thể tiến đánh Khai Thiên Môn cứu Chu Chỉ Tông được.

Nghĩ không ra, bọn hắn quyết định trở về Vạn Tượng Môn báo cáo tình hình.

1 canh giờ sau.

Tông chủ Chu Chỉ Tông nặng nề ngước nhìn Trần Lương nói:

“Bọn ta chấp nhận điều kiện”

Hắn không có lựa chọn nào khác. Tiến vào chiếm cứ trụ sở của Khai Thiên Môn có môn chủ, 12 trưởng lão cùng mấy trăm đệ tử, đều là tinh anh được môn phái cho lên đây để bồi dưỡng tu luyện. Thiếu đi những người này, môn phái gần như sụp đổ. Ở bên ngoài chỉ còn 2 Huyền cấp trưởng lão cùng 10 Hoàng cấp trưởng lão cùng các đệ tử bình thường, không đủ để quật khởi Chu Chỉ Tông.

“Ha ha, lựa chọn khôn ngoan. Phiền Trương lão cùng các trưởng lão xuống phong ấn tạm thời tu vi của tất cả bọn hắn” Trần Lương yêu cầu.

Công tác thu hoạch bảo vật, kiểm kê tài sản đã có Tuyết Hoa cùng các trưởng lão lo. Trần Lương chỉ thu lấy Mắt trận của Chu Chỉ Tông. Hắn sẽ cần đụng tay đụng chân một chút để 2 trận pháp hỗ trợ nhau chống đỡ cường địch.

Sau 2 tháng, lúc này trưởng lão đang rất bận rộn điều hành Khai Thiên Môn phát dương quang đại thì nhận được liên lạc từ Tuyết Phi qua Truyền Tin Thạch.

Kích hoạt Truyền Tin Thạch, Trần Lương nghe được câu đầu tiên của Tuyết Phi:

“Gấp lắm rồi, mau tới cưới ta”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN