Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 86: Tiếu ngạo đột phá cấp 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
10


Tà Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân


Chương 86: Tiếu ngạo đột phá cấp 7


Từ xa, Trần Lương cùng Ngạo Thiên chạy tới giúp Tiếu Ngạo triệt hạ Huyết Dương. Huyết khí trong người Tiếu Ngạo giảm nhanh qua từng hơi thở.

Bọn Trần Lương chạy tới nơi thì Huyết Dương đã hoàn toàn tắt thở, huyết khí trong người Tiếu Ngạo cũng chỉ còn lại một phần, đổ gục xuống.

Còn may, nhục thân của Đại Địa Ngưu Ma Vương đa phần là các khoảng không ẩn chứa vùng không gian riêng. Máu huyết và nội tạng của nó khác xa so với các yêu thú thông thường.

Đại Địa Ngưu Ma Vương không có dạ dày, vì vậy chúng không ăn thịt hay thực vật mà chỉ luyện hóa nội đan yêu thú hoặc Nhân Sinh nhân loại. Chúng cũng không có nhiều cơ quan khác, dẫn đến huyết khí trong cơ thể cũng không nhiều.

Muốn giết chết Đại Địa Ngưu Ma Vương rất khó, cần hủy diệt toàn bộ thân thể của nó. Ngay cả khi cơ thể bị đục thành tổ ong, Đại Địa Ngưu Ma Vương nếu được điều trị vẫn có thể phục hồi.

Trần Lương thu xác Huyết Dương cùng cơ thể Tiếu Ngạo vào rồi chạy khỏi khu vực này. Âm thanh chiến đấu đã thu hút một số loại yêu thú mạnh mẽ mò đến.

Tìm kiếm một nơi không có yêu thú xung quanh, Trần Lương thả Tiếu Ngạo ra ngoài và đưa đan dược chữa thương vào miệng nó. Hắn và Ngạo Thiên cũng ngồi xuống chữa thương.

Được nửa ngày tĩnh dưỡng, bọn hắn lại tiếp tục phải di chuyển do Trần Lương cảm nhận được phía nam 15 dặm có một đàn yêu thú Tích Vân Cam di chuyển về chỗ bọn hắn.

Nhờ vào tinh thần lực cường đại, có thể mở rộng phạm vi cảm nhận lên đến 50 dặm, Trần Lương có thể sớm thấy được sự xuất hiện của yêu thú cùng nhân loại để tránh đi hoặc tấn công.

Có thể nói, tinh thần lực cấp 9 chính là bùa hộ mạng để Trần Lương có thể tồn tại trong Ác Nhân Cốc. Không có nó, chỉ sợ hắn đã chết mấy lần từ khi vào đây.

Tiếp tục nghỉ ngơi 3 ngày thì cả đoàn hồi phục, lần này may mắn không có ai bị thương nặng. Tiếu Ngạo chỉ là thiếu máu nên ngất đi, chứ trên cơ thể nó đến 1 vết thương cũng không có.

Trần Lương lấy ra nội đan của Huyết Dương đưa cho Tiếu Ngạo

“Thưởng cho ngươi, lần này chiến đấu rất tốt, dám mạo hiểm để giành thắng lợi”

Tiếu Ngạo vui mừng đớp lấy nội đan Huyết Dương, nhưng nó chưa vội luyện hóa mà lưu trữ trong cơ thể.

Đoàn đội tiếp tục tiến lên. Sau 1 ngày, bọn hắn đi tới chân 1 ngọn núi. Tiếu Ngạo rống lên 1 tiếng, tăng tốc chạy về phía đỉnh núi. Trần Lương thấy xung quanh không có nguy hiểm nên để kệ nó xung phong.

Lên đến đỉnh núi, Tiếu Ngạo rống lên 1 tiếng

“Gaoo uuuuuuuu”

Nó khoan khoái tận hưởng linh khí tươi mát, chứa đầy Không gian thuộc tính. Nơi đây mới chỉ là rìa ngoài, tiến sâu vào trong sẽ càng thu được chất lượng không gian linh khí cao hơn.

Trần Lương đứng trên đỉnh núi nhìn không gian phía trước, là một thảo nguyên bát ngát không có điểm dừng. Có thể dễ dàng nhận ra điểm khác biệt của thảo nguyên này là sự xuất hiện của các vết nứt không gian.

Trong tầm mắt của Trần Lương, xa xa phía trước là một vết nứt không gian kéo dài 20 trượng nằm cách mặt đất 3 trượng cao.

Cả nhóm tiếp tục tiến lên, Tiếu Ngạo muốn tiến vào sâu bên trong, đến nơi có không gian linh khí nồng đậm hơn.

Bọn hắn đi tới một đồng cỏ trải dài bát ngát không thấy điểm dừng, chỉ thấy một đàn ngựa gặm cỏ hay mấy con chuột chũi chạy khắp nơi. Trần Lương thảnh thơi ngồi trên lưng Ngạo Thiên tận hưởng làn gió mát mẻ. Từ ngày vào Ác Nhân Cốc, thật hiếm khi hắn mới có dịp thư giãn thế này.

Đang đi, đột nhiên Tiếu Ngạo dừng lại gầm gừ phía trước. Trần Lương cảm thấy kỳ lạ vì tinh thần lực của hắn thả ra 20 dặm xung quanh đều không thấy có bóng dáng nguy hiểm nào

“Chuyện gì vậy Tiếu Ngạo?” Trần Lương hỏi

Tiếu Ngạo khuôn mặt thù địch sủa lên 3 tiếng về phía trước, báo hiệu có nguy hiểm.

Trần Lương tin tưởng vào khả năng của Tiếu Ngạo. Tại vùng đất có không gian linh khí cao như này thì các loài yêu thú có Thiên Phú Thần Thông về không gian rất nhiều.

Trần Lương thu hẹp tinh thần lực lại còn 10 dặm, vẫn không cảm nhận được gì. Hắn liền thu nhỏ lại 1 dặm, 100 trượng, 50 trượng, lúc này hắn mới ẩn ẩn nhận ra có sự khác lạ trong không gian.

Thu gọn lại 30 trượng, hắn không thấy gì. Tăng lên 40 trượng, cũng không thấy gì. Nhích lên từng trượng một, cuối cùng hắn phán đoán ra được vấn đề cách hắn 49 trượng.

Trần Lương đoán một yêu thú nào đó có thần thông không gian cao minh, ẩn mình tại không gian khác, đợi con mồi đi qua thì bất ngờ đánh lén.

Trong đầu hắn hiện lên mấy loại yêu thú, phổ biến nhất là Điệt Ngư, yêu thú cấp 9. Chúng đợi con mồi đi qua thì chui ra đâm lén rồi trốn ngay lập tức, chờ đợi con mồi bị độc chết mới ra ngoài. Nếu là Điệt Ngư thì Trần Lương không sợ, nhưng một số loại khác thuộc dạng tấn công vật lý mạnh mẽ, có thể tạo cho hắn tổn thương lớn.

Không muốn đánh cược, Trần Lương quyết định đi vòng sang một bên.

Nhưng bước được 3 bước, hắn lại thở dài lẩm bẩm “Không được, ta cần một khỏa đạo tâm kiên định, không nhường bước. Nếu chỉ muốn ăn chắc thì sao có thể gập mạnh càng mạnh”

Trần Lương quay trở lại vị trí ban đầu rồi tiếp tục bước đi theo hướng đã định. Nếu Tiếu Ngạo mở ra Thiên Phú Thần Thông của nó thì có thể lôi kẻ địch nấp trong không gian ra, nhưng hiện giờ chỉ có thể lấy bản thân nhử nó ra để đánh.

Hắn thu lại tinh thần lực còn 10 trượng, bất cứ một thay đổi nào trong 10 trượng này đều sẽ không thể lọt qua cảm nhận của hắn, kể cả 1 con kiến là đực hay cái hắn cũng có thể biết.

Còn cách mục tiêu 1 trượng, yêu thú vẫn không có ra mặt tấn công.

Trần Lương vừa đi qua 1 bước, con yêu thú liền xé rách không gian, một chi móng vuốt vỗ mạnh xuống lưng Trần Lương.

Hắn đã sớm cảm nhận được sự thay đổi trong không gian nên kịp thời nhảy qua 1 bên tránh được. Cú vỗ tay rạch phá trên đất 4 vệt chém dài, chứng tỏ nhục thân của con yêu thú rất mạnh.

Trần Lương còn chưa kịp phản công, con yêu thú đã trốn lại vào trong không gian thứ nguyên. Muốn lôi con yêu thú này ra ngoài, phải nhờ đến võ giả Không gian thuộc tính hoặc các yêu thú có không gian thần thông như Đại Địa Ngưu Ma Vương.

Đã không thể tấn công, Trần Lương lựa chọn rời đi.

Trong không gian thứ nguyên, con yêu thú lén di chuyển theo nhân loại, muốn ra tay đánh lén lần 2.

Trần Lương cảm nhận được con yêu thú di chuyển theo mình, liền ra lệnh cho Ngạo Thiên điều khiển linh khí, ngăn chặn không cho con yêu thú kia rẽ ra không gian tiến đến gần mình.

Nếu Trần Lương bước vào Hoàng cấp, cũng có thể điều khiển linh khí xung quanh hắn, phạm vi càng gần, năng lực điều khiển càng mạnh, ngăn cản những kẻ trốn trong không gian thứ nguyên áp sát. Nhưng hiện giờ thì chưa làm được.

Biết được đối phương theo dõi được mình, con yêu thú quyết định từ bỏ. Thực ra chiến lực của nó không thấp, nhưng bản năng chiến đấu của nó là ám sát nên nếu thấy con mồi có thể phát hiện được mình thì nó sẽ bỏ qua.

Cả nhóm Trần Lương tiếp tục tiến lên.

Đi đến một rừng cây nhỏ, Tiếu Ngạo hú lên 2 tiếng rồi nằm xuống ngủ. Lúc này nó mới lấy nội đan của Huyết Dương ra luyện hóa.

Trần Lương bày ra một trận pháp ẩn nấp rồi cùng Ngạo Thiên ngồi cạnh trông chừng cho Tiếu Ngạo. Hắn cũng muốn dừng lại nghỉ ngơi để ổn định lại căn cơ. Mới bước vào cấp 9, sự liên kết giữa Nhân Sinh cùng cơ thể hắn còn chưa vững chắc.

Đây cũng là lí do Trần Lương thi triển Vô Cực Quyền mới tiêu hết được một nửa lượng nguyên khí trong đan điền. Nếu có thể sử dụng càng nhiều người cho Vô Cực Quyền, khả năng phòng thủ của hắn sẽ càng mạnh.

Giấc ngủ của Tiếu Ngạo Cửu Thiên không ngờ kéo dài đến 1 tháng.

Khoảng thời gian này không có gì biến động. Có rừng cây che chắn tầm nhìn nên yêu thú và nhân loại đi qua bọn hắn cũng không có phát hiện. Chỉ có một con Nhạn Điểu thỉnh thoảng xuất hiện ở gần đấy, như có như không nhìn về phía nhóm Trần Lương.

Nhạn Điểu chỉ là một loài yêu thú cấp 6. Thức ăn của bọn chúng là sâu trùng và một số loài yêu thú kích thước nhỏ. Cơ thể Nhạn Điểu to bằng đầu người, thịt thơm, ngon, mềm nên là món ăn ưa thích của nhiều yêu thú và nhân loại. Nhạn Điểu chỉ có khả năng duy nhất là tốc độ bay rất nhanh để trốn thoát kẻ thù.

Sự xuất hiện của Nhạn Điểu cũng không mang lại ảnh hưởng gì nên Trần Lương cũng không để tâm.

1 tháng sau tỉnh dậy, Tiếu Ngạo cất lên một tiếng hú dài

“Gao uuuuuuuuu”

“Không ngờ ngươi lại bước sang cấp 7 nhanh như vậy, ta còn tưởng phải vài năm nữa. Có vẻ như Không gian linh khí cao giúp hiệu quả luyện hóa nội đan của ngươi cao hơn rất nhiều”

Giờ thì Trần Lương đã hiểu vì sao tốc độ phát triển của Tiếu Ngạo Cửu Thiên trước đó tương đối chậm chạp.

Bọn hắn lại tiếp tục lên đường.

Ác Nhân Cốc không thiếu nhân loại tiến vào, đa phần là để lẩn trốn kẻ thù, một số ít lại là để tìm kiếm cơ duyên, săn giết yêu thú.

Trước mặt hắn lúc này là một đôi đạo lữ dáng vẻ tử tế đang hỏi thăm hắn:

“Đạo huynh, ngươi một thân một mình đi lại trong Ác Nhân Cốc rất nguy hiểm, có muốn gia nhập với 2 bọn ta để bảo vệ lẫn nhau?”

“Đa tạ hai vị quan tâm, ta còn có 2 con thú này làm bạn. Lúc cần vẫn có thể chạy trốn được”

Đôi nam nữ không khỏi mắt sáng lên nhìn Tam Nhãn Lang cùng Đại Địa Ngưu Ma Vương. Nữ nhân nở nụ cười nói

“Đạo huynh có thể thu phục được 2 con yêu thú này làm ta vô cùng ngưỡng mộ. Ngươi làm thế nào làm được?”

“Ha ha, ta là may mắn nhặt được trứng của bọn hắn thôi. Trời xanh ưu ái, mọi chuyện ắt thuận buồm xuôi gió”

“Ha ha, nghe hơi vô lý nhưng lại rất thuyết phục. Bọn chúng đã hoàn toàn trưởng thành chưa?”

“Con Đại Địa Ngưu Ma Vương này vừa mới đột phá cấp 7, con Tam Nhãn Lang cũng mới chỉ cấp 9, còn xa xa mới được như mẫu thân của nó”

“Hai bọn ta cũng mới bước vào Hoàng cấp không lâu, may mà có cặp nên mới tồn tại được trong Ác Nhân Cốc này, nhưng cũng không thiếu lần suýt bỏ mạng. Đạo huynh hẳn là phải có tu vi Hoàng cấp lâu dài, thậm chí là Huyền cấp mới dám 1 thân 1 mình đi lại thong dong như thế?”

“À không, tại hạ mới bước vào Cự Linh cảnh, đang ngao du sơn thủy để chứng Đạo của bản thân”

Vừa nghe được tu vi của Trần Lương, hai phu thê nhìn nhau cười ngụ ý. Người nam tử nói “Hóa ra tiểu hữu này mới Cự Linh cảnh, chúng ta có nên giúp hắn sớm lên đường”

“Phu quân thật tốt bụng, ta cũng có ý giúp tiểu hữu đây trông nom 2 con yêu thú kẻo lại bị giết tại nơi ác liệt như Ác Nhân Cốc thì thật đáng tiếc”

Nghe đôi phu thê cười nói trao đổi, Trần Lương cũng mỉm cười đáp lại:

“Hai vị thật tốt quá. Ta cũng rất mừng gặp được hai vị để rèn luyện Đạo mà ta tìm kiếm”

“Bọn ta vẫn luôn là người tốt mà. Hỏi thí không phải, Đạo của tiểu hữu tìm kiếm là gì”

“Hủy diệt”

Vừa nói dứt lời, Trần Lương lấy ra Địa Long Thương, vận chuyển nguyên khí chém 1 thương về phía đôi đạo lữ.

Bọn hắn phản ứng cũng không chậm, vừa nhìn thấy Trần Lương vận chuyển nguyên khí, bọn hắn ngay lập tức bay lùi lại, tránh thoát kịp thời.

Từ trên cao nhìn xuống, nam tử nói:

“Tiểu tử còn chưa bước vào Hoàng cấp lại dám giơ mũi thương về phía bọn ta, thật không biết sống chết. Tưởng 1 con Tam Nhãn Lang cấp 9 là có thể chống đỡ phu thê bọn ta hợp kích sau”

“Ta không chĩa mũi thương về phía các ngươi thì các ngươi sẽ không tấn công ta sao?” Trần Lương hỏi ngược lại

“Biết vậy sao ngươi còn trả lời tất cả những câu hỏi của bọn ta, không lẽ tất cả đều nói dối? Ta đã kiểm tra qua, đúng là Tam Nhãn Lang mới cấp 9 và Đại Địa Ngưu Ma Vương cấp 7, chỉ có ngươi là ta không dò xét được. Không lẽ ngươi không phải Cự Linh cảnh?”

“Tất cả đều là thật, chỉ là ta muốn tăng mức độ khó lên chơi cho vui thôi”

“Tên này…” Nam tử không biết nói gì. Từ khi bước vào Hoàng cấp, đây là lần đầu hắn chứng kiến một Cự Linh cảnh dám ăn nói hỗn xước trước mặt hắn như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN