Ta Là Đại Pháp Sư - Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 16: Không hổ ác danh phá hoại thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Ta Là Đại Pháp Sư


Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 16: Không hổ ác danh phá hoại thần



Lúc này do quá thẹn thùng nên Áo Lệ Na liền trốnở trong phòng không dám ra ngoài,Băng tuyết tiểu nữ vương cùng chúng nữ liền đi vào bên trong nhưng lại bắt ta đứng ngoài cửa không chịu cho vào trong,ta ở ngoài thật là đau khổ a,chỉ thấy trong phòng thi thoảng lại truyền ra những trận cười của các nàng,tai nghe những âm thanh duyên dáng đó khiến ta chịu không nổi mà muốn vào phòng nhưng các nàng nhất quyết không cho ta vào lại còn ra điều kiện nếu ta vào thì tối nay nhất định sẽ không chịu ngủ cùng ta, ôi với thói quen hàng đêm đều cùng mỹ nữ mấy người các nàng chiến đấu nếu bây giờ mà lại không chịu ngủ cùng ta thì đó chính là loại hình phạt tàn khốc nhất đối với ta và tiểu đệ đệ của ta khiến cho ta không thể làm gì hơn là đứng nghe mà thôi

Bất chợt một trận cười giòn tan từ phía sau truyền tới khiếnta chú ý mà quay lại,liền thấy Oánh đang từ phía sau đi tới,trên môi vẫn giữ nguyên nụ cười.Thật là nàng đang chế diễu ta chăng:

– Oánh tiểu thư có chuyện gì tìm ta chăng?

Oánh thản nhiên hướng ta nói:

– Sư huynh,sư phụ đang tìm người,hình như bọn họ có việc muốn hỏi ngươi,ngươi hãy đi theo ta.

Do nàng đã theo Lâm Tạp để học triệu tập ma pháp nên nàng gọi ta là sư huynh cũng không có gì là khó hiểu,cũng là do từ hồi học xong ma pháp rồi tới Ái Nhĩ Tiên Khắc thành rồi nhiều việc sảy ra khiến ta tới bây giờ mới gặp lại hai lão đầu đó, mấy lần gặp trước cũng chỉ là nói, đựơc vài câu, nên bây giờ cũng nên cùng họ nói chuyện,nghĩ thế ta liền nói với Oánh: xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

– vậy xin mời tiểu sư muội dẫn đường cho ta

Oánh mỉm cười quay người bước ra ngoài, ta liền hướng vào phòng dùng ma pháp truyền âm cho chúng nữ nói vài lờ khinh bạc, rồi liền bước theo Oánh rời khỏi tẩm cung của Áo Lệ Na

Giống như Lợi Đa Khắc tại Lai Nhân Cáp đặc vương cung có một khu nghiên cứu ma pháp riêng thì Lâm Tạp cũng có một khu biệt viện riêng của mình,do ông ta chuyên nghiên cứu về triệu hồi ma pháp nênchung quanh biệt viện có rất nhiều các loại ma thú, đủ các loại chủng tộc và hình dạng,bất quá tất cả ma thú ở đây đều bị Lâm tạp thiết lập một đạo cấm chế nên chúng tuyệt nhiên không thể gây hại gì đối với dânchúng,nếu không với lượng ma thú đó dám đảm bảo lão sẽ trở thành Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần thứ hai quá

Nhìn chung quanh là một tập đoàn ma thú nào là thanh oa, xích lân mãng xà,rồi tiểu thử tiểu kê, độc trùng hỗn độn,tuy tất cả đều là ma thú cấp cao nhưng so với mấy ma thú của ta thì quả thật chỉ là đem thứ hạ phẩm so với thứ cực phẩm rồi,nhìn đám ma thú này ta cũng hiểu tại sao Lâm Tạp lão đầu đối với tra tra điểu của ta luôn kỳ vọng ngưỡng mộ,tuy ông ta là cao thủ trong cao thủ của triệu tập ma pháp nhưng ma thú ông ta giành cả đời nghiên cứu vất vả và muốn thu phục là Hoả phượng Hoàng thì lại bị ta đoạt mất,thật khó trách ông ta lại thèm muốn nó như thế.

Vưu Tư Lợi và Lâm Tạp đang đợi ta trong phòng nghiên cứu của biệt viện, ta bước vào cửa liền cúi đầu vái lạy hai lão như một đệ tử hướng tới sư phụ của mình để vấn an sức khỏe:

– Nhị vị đại sư,ta đã trở lại,xin vấn an hai người.

Mắt ta quả thật đã ươn ướt,nguyên lai ta ta đã sớm coi hai lão ngoan đồng này là thân nhân của ta ở thương lan đại lục này,mặc dù cũng là do bọn họ nhàn rỗi mà so tài ma pháp rồi vô tình mang ta tới thế giới này,nhưng cuối cùng cũng là bọn họ dạy dỗ ma pháp cho ta,rồi lại gả Lị Vi Nhã cho ta,ta quả thật là luôn nhớ tới bọn họ a

Hai lão đầu quả thật cũng bị tình cảm của ta lây lan mà cảm động,không giống với tính cách trước kia của họ,có lẽ họ cũng coi ta như con rồi, ” Bạo Liệt Quyền” Vưu Tư Lợi liền tiến tới đỡ ta nói:

– Ngô Lai tiểu tử này, đã lâu rồi mới gặp ngươi,ngươi đã trưởng thành hơn rồi.

Trong kí ức của ta liền hiện lên những ngày còn sống ở trong rừng với hai lão đầu này,ta lại cảm thấy mũi ta có chút khó chịu,hình như là vì muốn khóc nên mới thế.Vưu Tư Lợi liền nói với ta:

-Nhìn bộ dạng hạnh phúc của Nhã nhi ta biết ngươi đối xử với nó rất tốt,ừm ta quả thật không nhìn lầm người khi giao Nhã nhi cho ngươi,tên tiểu tử à.

Lâm Tạp liền chen vào:

– Chúng ta được Oánh kể lại các cố sự của ngươi sau khi ngươi bị rời đi,bất quá có nhiều truyện nàng ta cũng kể không được rõ ràng lắm như truyện vì sao ngươi lại trở thành Ma Thần vương hay những truyện xảy ra sau này khi ngươi tới Long cốc,bây giờ ngươi hãy kể tường tận cho chúng ta nghe thử xem sao.

Ta cười khổ nói:

– Chuyện này nếu muốn kể tường tận quả thật là rất dài,lại nhiều truyện hai người không tưởng tượng nổi đâu.

Ta liền vận dụng hết khả năng diễn thuyết và giải thích để kể lại câu truyện của ta thật là sảng khoái a,ba người bọn họ say sưa nghe ta nói, mồm há hốc ra như nuốt từng lời của ta,nhất là khi nhắc tới những cố sự,nguy hiểm mà ta trải qua thì thần tình trong mắt Oánh như lóe lên,mơ màng,đôi mô anh đào mím chặt trông bộ dạng vô cùng đánh yêu. Vưu Tư Lợi và Lâm tạp lại chỉ quan tâm tới việc ta sáng tạo ra ma pháp,đối với việc sáng tạo của ta vô cùng hứng thú, khi ta nói tới việc sáng tạo không gian ma pháp,cùng với việc sử dụng thánh thú ma pháp cả hai lão đều lộ vẻ kinh dị,hai mắt lấp lánh tinh quang nhìn ta như thể vừa tìm được một thứ cực phẩm vậy,âu cũng là hai lão đầu đam mê ma pháp đến cuồng si, bọn họ đã dành cả cuộc đời mình để nghiên cứu ma pháp cho nên với họ không có gì hấp dẫ hơn sự thần kì của ma pháp, huống chi những ma pháp ta sáng tạo ra căn bản dù là trong suy nghĩ họ cũng chưa từng nghĩ tới,điều này khiến hai lão đầu đều hưng phấn đứng dậy

Lâm Tạp không thể chờ đợi ta nói hết đã vọt tới chỗ ta,cầm lấy cả hai tay ta,biểu tình vô cùng kích động lắp bắp nói

-Ngươi…ngươi nói ngươi không chỉ thu phục được Hoả phượng Hoàng mà ngay cả những thánh thú còn lại ngươi đều thu phục được hết,lại còn có cả Địa ngục hắc long cùng với Long vương của long tộc…ngươi không phải là đang dối gạt ta đấy chứ….ôi,ngươi hãy nói cho ta đó là thật đi

Ta liền nhẹ nhàng gạt tay ông ta ra rồi nói:

– Ta có nói thật hay không chẳng phải chỉ cần ta triệu tập chúng ra cho lão sư nha ngươi thấy là được rồi sao

Ta vừa nói xong,quang mang lóe lên trên không trung dưới mặt đất Hoả phượng Hoàng “Tra Tra Điểu”,Ngân sắc ma lang Đao Tử,Đại địa chi hùng “Lạn Tử”,Đại dương chi long “Lam Bì”, Lôi thú “Ngốc Qua” còn có Địa ngục hắc long “Lại Lại Trùng” và con nó Long vương “Kim Tử” đồng loạt xuất hiện

Hai cha con “Lại Lại Trùng” vốn không xuất hiện trong hình thái thật,thoạt nhìn chúng chỉ giống như một tiểu hắc xà đứng cạnh một kim tử tiểu long,nhưng cỗ khí tức ba động mà chúng phát tán trên thân chúng lại khiến cho vạn vật kinh hãi phải cúi đầu, thật là khiến cho ba người kia giật mình. Lâm Tạp nhịn không được liền đưa tay lên sờ vào lại lại trùng,ngay lập tức một đạo hắc ám quang mang từ lại lại trùng phóng tới người Lâm Tạp khiến lão đầu này vội lùi lại,ta liền huy quyền xuất ra ma pháp ” Bạo Liệt quyền” đánh vào cái đầu rắn của hắn rồi mắng:

-Đồ không có mắt,thật là bị sư phụ ta sờ vào đầu một chút thì ngươi sẽ chết à, hừ!

Lại Lại trùng ủy khuất nhìn ta một cái,rồi từ từ bò đến chỗ Lâm Tạp cúi đầu ra vẻ nhận lỗi, Lâm Tạp không những không cảm kích vì hành động cứu người vừa rồi của ta mà lại hung hăng nhìn ta một cái,ông ta đối với địa ngục hắc long vốn sùng bái như một thần vật vĩ đại có cầu cũng chưa chắc đã được nhìn thấy một lần,nay thấy ta ngược đãi nó tự nhiên lại muốn vì nó mà bất bình.

Lâm tạp cùng với Oánh đều say sưa nhìn ngắm bọn Lại Lại Trùng,tra tra điểu,dường như trước các thần vật này thời gian không gian thậm chí là cả tính mạng hai người này cũng chẳng còn màng tới,Vưu Tư Lợi liền hỏi ta về việc kết hợp ma pháp,đối với lão đầu này việc đó mới là hứng thú của ông ta.Ta cũng có nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo ông ta,tuy ma lực của là là cường đại vô hạn nhưng các vấn đề liên quan tới ma pháp tri thức trên nhiều phương diện ta lại không có hiểu biết nhiều lắm(mù tịt thì đúng hơn) bây giờ ta muốn thành công trong việc kết hợp ma pháp cần phải bổ xung thêm ma pháp tri thức,tất nhiên với tri thức ma pháp Vưu Tư Lợi đúng là một đại sư bậc nhất không còn nhi ngờ gì nữa

Ta liền đem việc kết hợp ma pháp ra nói với lão sư,đầu tiên là việc kết hợp hỏa hệ ma pháp và lôi hệ ma pháp thành “Hỏa lôi thần diệt tuyệt trảm”,tiếp thep là việc kết hợp phong hệ ma pháp và quang hệ ma pháp thành “Vô hình nhất tiễn” cuối cùng là việc kết hợp hắc ám ma pháp và quang minh ma pháp thành ” Lưỡng cực bạo phá”.Mặc dù Vưu tư Lợi không thể kết hợp được ma pháp giống ta nhưng trên lĩnh vực ma pháp tri thức lão lại có thể nhanh chóng hiểu rõ vấn đều và rất nhanh đã chỉ ra cho ta vài điểm mấu chốt.

Điều đáng tiếc nhất là do Vưu Tư Lợi chỉ là con người nên những hiểu biết về hắc ám hệ ma pháp và quang minh hệ ma pháp cũng không có gì nhiều,với không gian ma pháp do ta sáng tạo ra thì ông ta cũng chưa từng nghĩ tới do đó đối với việc phát triển lưỡng cực bạo phá ông ta có muốn cũng chẳng giúp ta được

Bất quá lần nói chuyện này tuyệt đốikhông phải là vô ích,trong đầu ta thoáng hiện lên một suy nghĩ,ta liền nói:

– Trong tất cả các ma pháp phối hợp của ta,ta chưa từng dùng tới thổ hệ ma pháp,sư phụ người có nghĩ ra thổ hệ ma pháp nên kết hợp với loại ma pháp nào chăng?

Vưu Tư Lợi ngẩn ra một lúc,sau đó mới trả lời ta:

– Thực ra thổ hệ ma pháp ở thương lan đại lục có rất ít người học,địa hệ ma pháp cần người học phải có sự thâm trầm cùng trang nghiêm,phòng ngự tuy mạnh nhưng lực công kích lại yếu,muốn thi phóng ma pháp lại tốn rất nhiều ma lực,cho nên theo ta rất ít có khả năng kết hợp thổ hệ ma pháp,mà ngay cả có thì tỉ lệ thành công cũng ít mà chưa chắc hiệu quả đã cao

Thì ra là như vậy,phàm những gì người khác không muốn làm,không thể làm thì ta lại càng muốn làm,càng muốn thử,ta nhất thời đối với việc kết hợp thổ hệ ma pháp lại càng có hứng thú hơn.Ta liền chìm đắm trong suy tư,thân thể ta cũng theo bản năng bắt đầu ngưng tụ thổ hệ ma pháp nguyên tố,một tia sáng ẩn hiện trong luồng quang mang từ thổ hệ ma pháp bao phủ lấy toàn thân thể của ta,đây là chung cực cấm chú của thổ hệ ma pháp gọi ta ” Đại địa cực quang”,ma pháp phòng ngự bậc nhất trong ma pháp hệ thổ,tuy nhiên cũng phải là đại ma đạo sư hệ thổ với ma pháp lực cực lớn mới có thể xuất ra “Đại địa cực quang” vì nó tiêu hao một lượng ma lực cực lớn,cho nên tại thánh ma đại lục đại địa cực quang chỉ có trong truyền thuyết mà thôi

Vưu Tư Lợi thấy ta thi phóng ma pháp chung cực cấm chú “Đại địa cực quang” thì vô cùng cao hứng,lại thấy ta còn hạn chế nó ở trong biệt viện nghiên cứu chưa có chính thức phát huy hêt uy lực của nó thì liền nói:

– “Đại địa cực quang”? Tiểu tử ngươi quả là thiên tài nha,hay ngươi hãy thử kết hợp quang minh lực lượng cùng thổ hệ nguyên tố xem thử chúng tạo ra cái gì,cho dù phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì ta nghĩ cả hai đều mang tính chất phòng thủ chắc không tạo ra sư phá hoại quá lớn đâu ( lão hồ ly này,đây đâu phải biệt viện nghiên cứu của lão đâu mà lão sót )

Thật là một ý hay, ta liền nhanh chóng theo lời gợi ý của Vưu Lợi Tư bên trong “Đại địa cực quang” ta liền gia cố thêm một tầng quang minh lực lượng,hai loại ma pháp này bắt đầu theo ý niệm của ta kết hợp lại,ngay lập tức chúng sinh ra phản ứng lực đối kháng,một luồng ma pháp ba động vô cùng cường đại liền thoát ra.Lâm Tạp,Oánh và mấy tên ma thú nhanh chóng bị ma lực ba động cường đại ảnh hưởng tới mà đều ngó lại chỗ ta,thấy tình hình trước mắt Lâm Tạp thất kinh kêu lên một tiếng:

-Ngô Lai tiểu tử,ngươi đang làm gì thế,đây là biệt viện nghiên cứu của ta…không được……

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN