Ta Là Đại Pháp Sư
Ta Là Đại Pháp Sư - Chương 16 Vô nại đích chiến đấu
Trong sách vở từ xưa đã có giảng giải tường tận về sức phá hoại kinh người mà ma pháp sư “tự bạo” sinh ra,,nơi này không tính là nhiều, hơn trăm hắc ám nữ yêu tinh nhuệ đồng thời lựa chọn “tự bạo” không chút hối hận, ánh sáng kiều diễm tráng lệ mang theo lực lượng hủy diệt quét ngang qua thế trận của quân đội thần tộc, nhất thời cướp đi sanh mệnh của hàng vạn thiên sứ chiến sĩ.
Thảm cảnh như thế làm “Cáo tử thiên sứ” Gia Bách Liệt luôn tỉnh táo trầm tĩnh cũng nhịn không được ngửa mặt lên trời hú lên bi thiết, hai mắt vằn máu, khuôn mặt anh tuấn nhăn nhó vì lửa giận, quang minh lực lượng khổng lồ lập tức ngưng tụ trên người hắn.
Phản ứng của ba người Mễ Già Lặc, Lạp Phỉ Nhĩ, Tác Liên Đặc cũng không sai biệt lắm so với Gia Bách Liệt. Trong cơn bi thống bọn họ không hẹn mà cùng lúc dùng toàn lực ngưng tụ quang minh lực lượng, trong nhất thời bốn quang cầu thật lớn soi sáng bầu trời Ma giới ảm đạm.
“Thái Dương Chi Kiếm!”
Bốn gã “sí thiên sứ” đồng thời phát ra thánh quang hệ chung cực công kích ma pháp, bốn vầng sáng hình kiếm thật lớn từ bốn phương vị khác nhau đồng loạt phóng ra, phá vỡ hư không quét thẳng về phía Ma tộc bộ đội đáng thương.
Ai cũng không thể tưởng tượng được chuyện gì đã xảy ra, bốn luồng kiếm quang “Thái Dương Chi Kiếm” sau khi phi hành được một đoạn ngắn thì lần lượt tụ về một nơi dung hợp lại, cuối cùng biến thành một quần sáng thật lớn như một thanh kim kiếm thực sự kèm theo những tiếng kêu và khí thế kinh thiên động địa bắn về phía ma tộc bộ đội.
Ánh sáng kinh người đột nhiên rực sáng chói lòa, mọi người trên chiến trường dưới ảnh hưởng của ánh sáng chói lòa đều tự động nhắm mắt lại, khi mọi người mở mắt đã đẫm ướt ra, chỉ thấy ma thú quân đoàn mới vừa rồi còn đang giương nanh múa vuốt diệu võ dương oai đã có hơn phân nửa biến mất không còn chút dấu vết, nơi vốn dĩ có hơn mười vạn ma thú bây giờ đã xuất hiện một hố đen sâu mấy trăm thước nhìn không thấy đáy, thấy tình cảnh này cả hai phe chiến trường đều không khỏi sợ đến ngây người.
Bốn vị “sí thiên sứ” cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả này, bằng thực lực của bọn họ bình thường muốn tìm một đối thủ xứng tay đã là vô cùng khó khăn, ép bọn họ phải dùng đến chung cực ma pháp “Thái Dương Chi Kiếm” xác suất càng nhỏ bé hơn, cho nên bọn họ căn bản là không biết đem bốn đạo “Thái Dương Chi Kiếm” dung hợp với nhau thì uy lực có thể hủy thiên diệt địa như đập miếng đậu hũ, khủng khiếp đến ai cũng phải run sợ.
Chiến trường tạm thời yên tĩnh được một lúc rồi rất nhanh điên cuồng trở lại, trận chém giết đẫm máu giữa hay bên càng thêm thảm khốc, đám thiên sứ chiến sĩ thánh khiết không tỳ vết cũng biến thành đám võ sĩ nhuộm đầy máu tanh.
Bất thình lình, ma thú quân đoàn đã tổn thất hơn phân nửa binh lực bắt đầu chia làm hai bộ phận nhanh chóng rút lui khỏi chiến trường. Gia Bách Liệt lấy làm lạ, ngưng thần nhìn lại chỉ thấy một đoàn kỵ sĩ giáp đen cưỡi trăm ngàn chủng loại vật cưỡi kì quái xuyên qua thông đạo mà ma thú môn vừa rút lui để lại, như một đám mây đen lớn sà xuống.
“Hắc ám kị binh!”
Gia Bách Liệt lẩm bẩm trong miệng, trên thực tế hắc ám kị binh không phải là một đơn vị bộ đội mà là danh xưng chung của tất cả kị binh Ma giới, kị binh Ma giới cũng giống như ma thú quân đoàn là một đám hỗn loạn không có trật tự và bao gồm nhiều thành phần rất khác biệt, kỵ sĩ có binh lính của nhân hình Ma tộc, có thú nhân, dã man nhân, có nhân hình ma thú cao cấp vân vân…, thú cưỡi của bọn họ càng kì quái không giống ai – lớn có phi long, cự tượng, nhỏ có ma ưng, man ngưu, địa hành long, kì nhông lớn vân vân…thậm chí còn có một ít đại tinh tinh , thoạt nhìn mặc dù hỗn loạn không điều khiển được nhưng đám kị sĩ thiên hình vạn trạng này khi tác chiến lại có thể phối hợp sở trường sở đoản, bổ sung cho nhau, có uy lực vô song.
Cũng giống như tọa kị của chúng, chiến lực của các hắc ám kị binh cũng chênh lệch nhau rất nhiều, trong đó vừa có cao cấp Ma tộc có năng lực ma pháp siêu việt điêu luyện, cũng có dã man nhân chiến sĩ thân hình khổng lồ chỉ biết cậy mạnh, vừa bắt đầu xông đến là đã kêu gào ầm ĩ như một đám ôn dịch đen thui xưa này chưa từng có.
Trước khi tiến hành cận chiến song phương đã bắt đầu dùng ma pháp công kích lẫn nhau, biểu hiện của hắc ám kị binh so với ma thú tốt hơn rất nhiều, không chỉ có năng lực chống lại ma pháp rất mạnh mà uy lực ma pháp công kích của bọn họ cũng hơn xa đám ma thú phún hỏa, phún độc vân vân… Trong lúc nhất thời giữa không gian tràn ngập ma pháp năng lượng đen trắng khác nhau làn lượt bay qua bay lại, song phương đếu có tổn thất không ít.
Theo khoảng cách nhanh chóng bị rút ngắn, song phương cuối cùng đã bắt đầu cuộc chiến tay đôi, hắc ám kị binh đen sì cùng thiên sứ chiến sĩ trắng toát lẫn lộn chung một chỗ điên cuồng chém giết lẫn nhau, trong tình cảnh này chỉ cần một chút sơ hở là có thể mất mạng ngay.
Đám “sí thiên sứ” cũng tham gia vào chiến trường, vung lưỡi kiếm chém đông giết tây tàn sát, giữa đám hắc ám kị binh tả xung hữu đột như chỗ không người.
Sau khi chém giết được một lúc, Mễ Già Lặc đột nhiên vỗ cánh bay vút lên không trung, bên ngoài thân thể mềm mại hoàn mỹ kì diệu của nàng thoáng hiện ra một vòng sáng trắng nhu hòa, lập tức ánh sáng trắng hóa thành ngàn vạn sợi tơ ánh sáng như lưới phủ kín bầu trời chụp xuống. Những sợi tơ này như có sanh mạng, tất cả đều đồng thời tự động bắn vào người đám thiên sứ chiến sĩ đang kịch chiến, thiên sứ chiến sĩ nào bị tơ sáng bắn trúng nhất thời quanh mình thánh quang đại thịnh, từ lực công kích, lực phòng ngự cho đến tốc độ đều trong nháy mắt tăng lên mấy lần.
Đó là phép hỗ trợ “thần thánh chi quang”, có thể đồng thời tiến hành hỗ trợ cho hàng ngàn hàng vạn chiến sĩ, đương nhiên nó cũng cần phải dùng một lượng ma lực cực kỳ khổng lồ hậu thuẫn. Ma lực hao tổn cũng rất lớn, mạnh như Mễ Già Lặc ngay sau khi phát ra siêu pháp thuật “thần thánh chi quang” cũng chịu không nổi thần sắc nhợt nhạt nguyên khí đại thương.
Bất quá, sự khổ cực của nàng cũng không có uổng phí, sau khi được “thần thánh chi quang” của nàng viện trợ, đám thiên sứ chiến sĩ lập tức hiển lộ thần uy không gì cản nổi đánh cho đối thủ của họ không còn manh giáp.
Mễ Già Lặc hít một hơi thật dài, nàng vừa muốn xòe cánh bay vào chiến trường thì một âm thanh nhẹ nhàng êm ái dẽ nghe cùng cực đột nhiên vang lên sau lưng nàng: “Thật là xinh đẹp, lần này Mễ Già Lặc nàng dùng ‘thần thánh chi quang’ so với trước kia quy mô lớn hơn rất nhiều a.”
Mễ Già Lặc nghe tiếng nhất thời kinh hãi thất sắc, thân thể mềm mại run rẩy, nàng xoay người lại, chỉ thấy một cái bóng xinh đẹp vô cùng hiện lên giữa không trung, từ từ đậm dần, cuối cùng biến thành một tuyệt sắc mỹ nữ tóc bạc trắng xóa tung bay, đẹp đến không còn gì để nói, sau lưng nàng tám cánh chim đen nhánh mở rộng phe phẩy, hoàn mỹ không gì sánh bằng.
“Vũ… Vũ Y ……”
Mễ Già Lặc nhẹ nhàng thốt lên cái tên của người ngày xưa từng là bằng hữu tốt nhất, khuôn mặt tái nhợt không khỏi hiện ra ánh mắt kinh dị.
Vũ Y khe khẽ thở dài, đưa tay nhẹ vuốt mái tóc bạc của mình nói: “Mễ Già Lặc, chúng ta rốt cục cũng đã gặp nhau trên chiến trường.”
Mặc dù đã cùng thiên giới đoạn tuyệt, nhưng Vũ Y ngoại trừ lúc chủ nhân Ngô Lai tráng liệt “[hy sinh]” rút kiếm đấu với đám “sí thiên sứ” còn thì nàng bình thường vẫn là ở phía sau màn chỉ huy, rất ít khi đích thân can thiệp vào chiến trường, càng không có chuyện cùng đám “sí thiên sứ” sanh tử tương tranh, do đó nàng mới có thể nói như vậy, trong giọng nói tràn ngập sự bất đắc dĩ.
Là người cùng giới trong đám “sí thiên sứ”, Vũ Y và Mễ Già Lặc giao tình cực tốt, có thể nói là sinh tử chi giao tình như cốt nhục, hết sức hiểu rõ lẫn nhau. Hôm nay các nàng là hai bên đối địch gặp nhau giữa chiến trường binh qua, trong lòng các nàng tự nhiên là cảm xúc lẫn lộn vạn phần bất đắc dĩ.
“Tại sao, Vũ Y, ngươi tại sao phải phản bội thiên giới, tại sao phải đọa lạc? Thân là ‘sí thiên sứ’ sao ngươi lại cam tâm tình nguyện trở thành thị nữ của ác ma ‘Ma Thần Vương’ kia, mặc cho hắn trêu cợt đùa bỡn, ngươi có thể nói cho ta biết chuyện này rốt cuộc là tại sao không?”
Mễ Già Lặc cũng không cách nào giữ được bình tĩnh, nhịn không được kích động chất vấn Vũ Y, chính là bởi vì nàng quá hiểu rõ tính cách của Vũ Y, đối với chuyển biến phi thường của Vũ Y nàng khó có thể tiếp nhận.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Vũ Y bất chợt hiện lên vẻ tươi cười rạng rỡ đầy hạnh phúc, nói: “Mễ Già Lặc, ngươi có từng yêu ai chưa? Ngươi có biết đem trái tim cùng linh hồn của mình hoàn toàn giao phó cho một người thì cảm giác như thế nào không? Không, ngươi không biết, ngươi là “sí thiên sứ” thánh khiết không tỳ vết không vương bụi trần, tình yêu là loại cảm giác căn bản không tồn tại trong lòng ngươi, ngươi với nó chỉ có một sự khinh thường mà thôi. Nhưng ta đã yêu, ta có thể làm một người có tình có ái, hạnh phúc của một người phụ nữ là yêu và được yêu. Ta yêu chủ nhân, ta nguyện ý vì người làm bất cứ chuyện gì, cho dù là đối địch với thiên giới cũng không hối tiếc, hơn nữa chủ nhân có một câu nói rất đúng – ‘chánh tà không có phân biệt, chẳng qua là do tâm’, thế nào là chánh, thế nào là tà đây? Chẳng lẽ thần tộc trời sanh đã là đại biểu cho chánh nghĩa mà Ma tộc trời sanh là tà ác sao? Trải qua mấy ngày sống trong Ma giới ta ý thức được rõ ràng rằng bản chất của Ma tộc và Thần tộc trên thực tế cũng không có khác nhau gì cả, bọn họ cũng là những sinh mạng sống bình thường, cho dù là thần vương cũng không có tư cách phán định vận mệnh Ma tộc! Cho nên, ta đối với lựa chọn của mình không chút hối hận!”
Mễ Già Lặc hiển nhiên căn bản không cách nào hiểu được những gì Vũ Y nói, nàng chỉ cảm thấy hình bóng Vũ Y đã càng ngày càng xa cách nàng, chỉ có thể thở dài một tiếng nói: “Ngươi có ý nghĩ hoang đường như vậy, xem ra ngươi thật sự đã đọa lạc rồi. Vũ Y, chúng ta đã chánh thức trở thành kẻ địch, đến đây, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu.”
Cánh tay phải của nàng đột nhiên giơ lên trời cao, một vàng sáng rực rỡ chói lòa từ vô tận hư không chiếu xuống ngưng tụ trên bàn tay đưa cao của nàng. Khi ánh sáng tắt dần, hiện ra trên bàn tay ngà ngọc của nàng một thanh trường kiếm trắng bạc, thanh kiếm vừa dài lại vừa lớn không sai biệt mấy so với cự kiếm hơn nữa trên mặt kiếm khắc đầy những dùng chú văn màu vàng, vừa nhìn đã thấy uy phong cùng cực mà thần bí cũng cùng cực.
Thân thể mềm mại của Vũ Y run lên, giật mình nói: “‘ Vương giả chi kiếm ‘? Thật không ngờ ngay cả binh khí tùy thân mà Chư Thần Chi Vương yêu thích nhất, hắn cũng ban cho ngươi.”
“Vương giả chi kiếm” là thần binh đặc biệt luôn theo bên người Chư Thần Chi Vương, có thể nói là đứng đầu tất cả các loại thần khí trong trời đất, vẫn là biểu tượng cho thân phận Chư Thần Chi Vương, nhờ oai kiếm này hắn mấy đánh cho Lộ Tây Pháp đại bại rồi đuổi về Ma giới, cho đến khi Mị Lan có năng lực “nhận hóa” vô biên xuất hiện, Lộ Tây Pháp mới có thể chân chánh cùng hắn phân cao thấp.
Trong lòng khiếp sợ Vũ Y cũng rút “Thương khung vân kiếm” của mình ra, cầm kiếm vung ngang một cái, tám cánh giãn ra một lượng quang minh lực lượng khổng lồ lập tức hội tụ về phía nàng.
Mặc dù trong tay đang cầm “vương giả chi kiếm” có uy lực vô song nhưng Vũ Y hôm nay đã không còn là thiên sứ tám cánh như ngày xưa nữa, Mễ Già Lặc không dám có chút nào khinh thường. Cùng với một tiếng thét vang thân hình của nàng nhất thời như lửa bốc cháy hừng hực. Ngọn lửa lay động như một con rồng lửa khổng lồ sống động đang cuộn mình bay lượn, từng trận sóng nhiệt uy thế kinh nhân tỏa ra ngập trời.
Thiên sứ trời sanh ngoại trừ có năng lực khống chế quang minh lực lượng, còn cực kì am hiểu địa, thủy, phong, hỏa, lôi mấy loại nguyên tố ma pháp, chỉ là bởi vì uy lực của thánh quang hệ ma pháp mạnh hơn nguyên tố ma pháp rất nhiều hơn nữa bọn họ triệu hồi quang minh lực lượng đến cũng dễ dàng hơn những nguyên tố ma pháp khác, cho nên thiên sứ bình thường rất ít khi sử dụng nguyên tố ma pháp. Song Mễ Già Lặc lại rất khác. Trời sanh nàng mẫn cảm dị thường với hỏa nguyên tố hơn nữa đối với năng lực điều khiển cũng vượt trội so với quang minh lực lượng. Kể từ đó, nàng lại tự mình sáng tạo ra rất nhiều hỏa ma pháp đặc biệt uy lực vô cùng lớn có thể mà tung hoành các giới không có địch thủ, nhờ vậy mà mới có danh “hỏa thiên sứ”.
Vũ Y nhận ra đó là ma pháp mà Mễ Già Lặc tự nghĩ ra “liệt diễm phi long”, uy lực cực kì mạnh mẽ có thể ngang ngửa với hỏa hệ cấm chú “Hỏa diễm thần chi nộ”, nàng vội vàng uốn người nhanh chóng lao tới. Trên “Thương khung vân kiếm” chợt lóe lên một ánh sáng chói lòa, một kiếm đã trực tiếp chém xuống – là chiêu “Thiên mang thiểm liệt trảm” trong “Thánh kiếm kỹ”. Bạn đang xem tại TruyệnYY – www._com
Đôi mắt xinh đẹp của Mễ Già Lặc thoáng ngưng đọng, rồng lửa đang bay lượn lập tức quấn quanh thân”vương giả chi kiếm”, làm “thương khung vân kiếm” chém đến cách đỉnh đầu nàng nửa thước thì bị một tấm “liệt hỏa thần thuẫn” do ngọn lửa tạo thành chắn ngang. Mặc dù thuẫn này gần như chỉ cản được “thương khung vân kiếm” mang theo uy lực như núi lở ép xuống của “Thiên mang thiểm liệt trảm” một lúc ngắn, nhưng chút thời gian trở ngại ngắn ngủi này cũng đủ để “vương giả chi kiếm” của Mễ Già Lặc được “liệt diễm phi long” gia trì hoàn toàn, một kiếm liền đâm thẳng ra.
Đối với một kiếm thủ mà nói kiếm chính là phần kéo dài của thân thể mình, phương pháp đem chân khí hoặc ma pháp gia trì lên nó là thủ đoạn tác chiến chủ yếu của đám kiếm sĩ và ma pháp kiếm sĩ. Nhưng kiếm cuối cùng cũng là từ sắt thép mà chế tạo ra nên chúng chỉ là những công cụ không có sanh mạng, không giống như kinh mạch cơ thể con người có thể thoải mái tiếp nhận chân khí, ma lực các loại. Bình thường mà nói một thanh kiếm có thể tiếp nhận khoảng chừng ba mươi phần trăm năng lượng gia trì đã có thể tính là bảo vật, giống như “Thương khung vân kiếm” của Vũ Y có thể tiếp nhận năng lượng khoảng chừng tám mươi phần trăm, mà “Vương giả chi kiếm” lại có thể tiếp nhận trăm phần trăm , do vậy mà uy lực vô cùng.
“Thương khung vân kiếm” của Vũ Y cùng “Vương giả chi kiếm” của Mễ Già Lặc đều tự mang theo năng lượng lăng lệ tuyệt luân đồng thời va vào nhau một kích. Năng lượng khổng lồ nhất thời nổ mạnh. Hai nữ nhân cũng cùng lúc đó kêu lên một tiếng, bị sóng năng lượng cường đại đánh bay đi. Trong lúc vạn phần nguy ngập,các nàng tuy đều dựng phòng ngự kết giới để chống cự, nhưng vụ nổ này là do năng lượng của cả hai nàng dồn về một chỗ hỏi sao không đáng sợ được, hơn nữa các nàng cũng không có thời gian đủ để sử dụng ma pháp phòng ngự tuyệt đối “thánh quang linh trận” mà chỉ có thể khẩn trương dựng nên trung cấp kết giới “thánh hộ mạc”. Dưới sức công phá cực mạnh của đợt sóng năng lượng này, phòng ngự kết giới của các nàng nhanh chóng bị nghiền nát. Khải giáp bao phủ toàn thân cũng theo đó hóa thành từng mảnh vụn, lông chim đen trắng hai màu khác biệt rơi vãi đầy trời, tình hình cực kì thảm khốc.
Sức mạnh của Vũ Y cuối cùng vẫn mạnh hơn Mễ Già Lặc rất nhiều. Nàng rất nhanh ổn định thân hình, tuy nhiên bộ dạng nàng lúc này thoạt nhìn có vẻ không tốt lắm, khải giáp màu đen bao phủ cơ thể cùng bộ đồ bó sát người đã bị tan tành không còn gì cả, lộ ra da thịt trắng như tuyết, nõn nà, ngay cả mái tóc dài bạc trắng trên đầu cũng bị cắt ngắn đi không ít, thoạt nhìn có chút chật vật.
So với Vũ Y Mễ Già Lặc càng thảm hơn nhiều, không chỉ có áo giáp, cùng quần áo bị nghiền nát không còn gì cả hơn nữa ngay cả nội phủ, kinh mạch đều đã bị thương, vừa vất vả ổn định thân hình đang lắc lư không ngừng liền phun ra một ngụm máu tươi.
Sóng năng lượng do vụ nổ mạnh cũng ảnh hưởng đến đám binh lính thần ma hai bên đang đánh nhau bên dưới , trong phút chốc liền có mấy trăm người thương vong.
Mễ Già Lặc nhanh chóng sử dụng ma pháp hồi phục để trị liệu đồng thời vội vàng tìm kiếm tung tích Vũ Y.
Nhưng ngay lúc đó có vô số Ma giới chiến sĩ xông vào chiến trường. Bọn họ không phải là đám binh lính hỗn tạp vừa rồi, mà bay lượn trên bầu trời chính là đọa lạc thiên sứ, hắc ám nữ yêu và hấp huyết quỷ, còn trên mặt đất là đám binh sĩ người sói nhanh như gió và cuồng bạo chiến sĩ hưng phấn gào to, hiển nhiên là quân đoàn số một tinh nhuệ nhất Ma giới.
Quân đoàn số một gia nhập làm tình hình trận chiến nhất thời đảo ngược, ưu thế từ “thần thánh chi quang” của Mễ Già Lặc gia trì trong phạm vi lớn nhẹ nhàng biến mất.
Một quả cầu do hai luồng sáng mỹ lệ màu đen và lam pha trộn như sao sáng trên trời đột nhiên xuất hiện tại không trung trên cao của chiến trường. Như ẩn như hiện bên trong quang cầu là một bóng người vô cùng xinh đẹp, tương phản với chiến trường đẫm máu tanh phía dưới tạo nên một cảnh tượng đẹp đẽ vô song.
Người này không phải ai khác, chính là người đại diện cho khế ước của ma vương Lộ Tây Pháp – ” Địa ngục thánh nữ ” Băng Thanh Ảnh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!