Ta Là Đấng Không Toàn Năng!
Chương 10: Tộc Kruid
Bên ngoài những khoảng Không gian, y đang âm thầm nhìn Người.
Ánh mắt sáng lấp lánh, khóe miệng hơi câu lên, tay khoang trước ngực. Người đang rất hào hứng. Không biết lần này Người có định…
Quay đầu, Người bắt gặp ánh mắt y, thấy y ngẩn người, liền mỉm cười, dùng ý niệm truyền đạt:
“Diễn viên chính” lần này rất thú vị. Ngươi xem khi nào phù hợp để ta tham gia?
Y sửng sốt. Người thật sự muốn…! Được rồi, vậy thì để xem… – Dùng ý niệm lược qua tương lai “vở kịch”, thấy được đoạn thích hợp cho hai người, y liền nói qua với Người.
Ánh mắt Người dời trở lại nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa” và “diễn viên chính”.
…
Sao cơ? Cậu cũng định tiến vào trung tâm Rừng Hoang Dã? Nhưng làm gì chứ? Nơi đó chẳng phải rất nguy hiểm à? Không được, không được đâu. Người có thân phận cao quý như cậu sao có thể mạo hiểm vậy chứ? – Nghe ý định của Janica, Klen nhịn không được bật thốt lên.
Đối với lo lắng của Klen, anh ngoài mặt làm một biểu tình bất đắc dĩ cùng cảm động, nhưng trong lòng lại dấy lên sự khó chịu quen thuộc. Tất cả là vì ta rất yếu đuối, có phải không?
Đã lâu lắm rồi, sự cảm thông trong mắt anh chính là thương hại. Anh không cần sự thương hại đó. Vì anh biết, bản thân không phải thật sự thảm hại như thế này. Là có kẻ dám mưu toan hãm hại Cửu Hoàng tử của Vương quốc, phong ấn sức mạnh anh. Đó cũng là lý do anh phải tiến vào trung tâm Rừng Hoang Dã… tìm cách giải trừ gông cùm này, kích phát sức mạnh thật sự.
Là vì người Kruids? – Âm thanh khàn khàn của Đội trưởng Hiệp sĩ Adein vang lên.
Phải. Tôi đang tìm kiếm bọn họ. Tôi cần bọn họ giúp đỡ. Còn các anh? Vì sao từ phương Nam xa xôi đến đây? Chẳng phải Đế Quốc Terahemoth và Vương Quốc có căng thẳng trong quan hệ ngoại giao sao?
Ánh mắt vị Hiệp sĩ nhìn anh hơi thay đổi. Nhưng không rõ là gì. Anh ta trầm ngâm một lúc, trả lời:
Chúng tôi vượt qua eo biển El Rentare tiến vào mũi Lingua ở phía Nam Vương Quốc, cho nên tránh được rất nhiều rắc rối. Sau đó đến thành Serzines. Nhiệm vụ của chúng tôi cũng liên quan đến bộ lạc Kruid.
Janica nghe vậy liền hiểu được. Bọn họ chọn tuyến đường qua những khu vực nguy hiểm bậc nhất Vương Quốc, lại thuộc quản lý của Hiệp Hội Chiến Binh – tổ chức miễn cưỡng xem như có qua lại với Công Hội Mạo Hiểm Giả. Tuy không biết nhiệm vụ của họ là gì, nhưng anh cũng không quan tâm lắm. Miễn không phạm vào chuyện của anh là được.
Sau khi cùng Janica trò chuyện, trừ nữ Chiến Binh Agatha Elain vẫn giữ thái độ trầm mặc xa cách với anh, những thành viên khác ít nhiều đều hòa hợp, bày tỏ thân thiện. Nhưng ngoài mặt là vậy, Adein trong lòng cảm thấy có chút bất an. Nhưng mơ hồ không rõ, nên anh cũng không bận tâm nữa.
Nghỉ ngơi một chút, cả nhóm bao gồm Janica cùng tiến vào rừng. Từ giờ trở đi, bọn họ đã bước chân vào lãnh địa của Bộ lạc Kruid, sẽ không có thế lực nào dám ở đây chủ động tấn công họ nữa. Luật của tộc Kruid đảm bảo điều đó. Tuy bọn họ không chào đón người lạ tiến vào, cũng như thiết lập quanh khu vực làng Kruid là vô số dã thú nguy hiểm và bẫy rập, cơ quan. Nhưng bọn họ sẽ không cho phép xảy ra xung đột trong Rừng Hoang Dã – vùng đất được xem như Thánh Địa của họ.
Sâu trong Rừng Hoang Dã, một ngôi làng với các mái nhà như khối tứ diện đều được lợp lên bằng da của một loài dã thú, tường nhà là gỗ. Cả ngôi làng tràn đầy không khí vui tươi, màu sắc được trang trí rực rỡ.
Những đứa trẻ vui vẻ nhảy múa và ca hát, những người đàn ông cao lớn, nước da màu đồng đang vác trên vai những con dã thú khổng lồ đã bị giết trong chuyến đi săn. Phụ nữ thì dệt vải, phụ giúp việc thu hoạch ngô, khoai,… Bọn họ đều có một đặc điểm khác với những người ngoài: Đôi tai nhọn. Ngoài ra, toàn bộ những điểm khác đều giống với nhân loại bình thường.
Làn điệu truyền thống của người Kruids vang lên, văng vẳng trong không khí, hạnh phúc của mọi người đều hiển hiện bằng những tiếng cười nói không ngớt.
Nhưng trong một căn nhà lớn nhất, đặt ở sâu nhất trong làng, không khí trái ngược với bên ngoài, chỉ có trang nghiêm và tràn ngập uy quyền. Ngồi trong phòng là mười một người quyền lực nhất của tộc Kruid – Tộc trưởng và các vị Trưởng lão.
Ngồi giữa những gương mặt đầy nếp nhăn đã gần ba trăm tuổi, vị Tộc trưởng chưa tới một trăm tuổi kia quả thật như thanh niên trong nhóm người già, nhưng bọn họ đều có chung một biểu cảm, đều cực kỳ ngưng trọng. Những đôi lông mày trắng phau nhíu chặt, đôi môi khô héo run rẩy.
Tộc trưởng, Ngài cứ nói thật xem, Salamon Vĩ Đại còn… bao nhiêu thời gian nữa?
Một vị Trưởng lão có vẻ là già nhất, nheo lại con mắt trái còn dùng được của mình, mạnh dạn hỏi.
Tộc trưởng đương nhiệm Monol, người duy nhất không chằng chịt nếp nhăn trên mặt, nhưng sở hữu vết sẹo dài kéo từ giữa trán xéo xuống má phải. Cất giọng trả lời:
Có lẽ là bảy ngày nữa.
Một loạt tiếng thở hắt, than vãn vang lên. Chỉ bảy ngày nữa thôi sao?
Bảy ngày nữa, Salamon Vĩ Đại – một trong “Thập Đại Ma Pháp Sư” quyền năng tột đỉnh, người đã canh giữ vùng đất Thánh – Rừng Hoang Dã, của bọn họ suốt một ngàn năm nay… sẽ biến mất, trở về với Đất Mẹ.
Tất cả đều biết, đó là quy luật của tự nhiên, vật có sự sống thì một ngày nào đó, phải chết. Tuổi thọ trung bình của người Kruids là bốn trăm. Nhưng đối với các Ma pháp sư – những người sở hữu sức mạnh chi phối Thế giới, là lẽ thường khi họ có thể dùng Ma pháp kéo dài tuổi thọ của mình.
Và hơn một ngàn năm nay, Salamon Vĩ Đại – Ma pháp sư Cao cấp tầng 7, Hiền Nhân của Rừng Già, Đứa Con của Mẹ Hoang Dã – đã dùng sự tồn tại của mình để duy trì cân bằng của “Thập Đại Ma Pháp Sư”, bảo vệ tộc Kruids và vùng đất này khỏi lòng tham của người ngoài. Giờ đây, khi mà Ngài sắp về cõi Vĩnh Hằng, ai có thể tiếp tục gánh vác trọng trách đó? Đã ngàn năm qua, người có quyền năng Ma pháp mạnh mẽ nhất của bọn họ cũng chỉ có thể đột phá tầng 6.
Tộc trưởng hiện tại, Monol Thông Thái, chính là vị Ma pháp sư mạnh nhất họ có, Ma pháp sư Trung cấp tầng 6. Ông được xem như đệ tử duy nhất của Salamon Vĩ Đại, nhưng đáng tiếc, thời gian của Ngài đã sắp hết mà ông vẫn không thể nào nhảy qua khe vực ngăn cách để đến tầng 7 Ma pháp.
Nếu như trước kia, việc các Ma pháp sư Cao cấp ra đi cũng không chấn động đến mức này. Bởi vì lúc đó, chưa có những kẻ lộ rõ tham vọng muốn nuốt chửng tộc Kruid và những tri thức quý báu của họ.
Nhưng giờ đây, Đức Vua Thales Rominon Exir De Jerx, “Bình Minh Máu”, Quốc Vương của Vương Quốc Baranotine siêu cường… đã trực tiếp lăm le đến họ. Quốc Vương đã nhiều lần cử Sứ giả đến đề nghị tộc Kruid hãy dỡ bỏ hàng rào dã thú và cơ quan bảo vệ quanh làng, cũng như bày tỏ mong muốn di dời bộ lạc đến Vương Đô.
Bởi vì theo lời Ngài, “Những tri thức của tộc Kruid sẽ rất có ích cho sự phát triển của Vương Quốc. Rừng Hoang Dã cũng chứa đựng rất nhiều tài nguyên cần thiết cho công cuộc xây dựng Quốc gia này”.
Dĩ nhiên làm sao bọn họ nghe lời chứ? Như vậy chẳng khác nào xem họ là thú vật hoang dã, muốn đem về nhốt vào sở thú sao? Nhưng mà, Quốc Vương là Ma pháp sư Cao cấp tầng 7! Ông ấy là một trong “Thập Đại Ma Pháp Sư”!
Mọi người trong phòng đều biết những lo lắng của mình cũng chính là thử thách lớn nhất tộc Kruid từng phải đối mặt trong suốt năm ngàn năm qua. Nhưng bọn họ vẫn chưa nghĩ ra phương án giải quyết…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!