Ta là tổ tông của nữ chủ!!!!! - Hoàng triều tranh đấu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Ta là tổ tông của nữ chủ!!!!!


Hoàng triều tranh đấu


“Phu nhân,tiểu thư,phía trước hình như có gì đó ạ”-Nha hoàn vén màn trướn nhìn ra nói
“Là người của Hầu gia”-Ái Sinh bình tĩnh nói,Tiểu Hầu gia nam phản diện lớn nhất của cốt truyện
“Hình như họ đang gặp vấn đề gì ấy,chúng ta…..”
Ái Sinh đột nhiên lại cắt ngang lời nói:
“Mẹ,không được,đó là hắc y nhân,thủ vệ của chúng ta đánh không lại bọn chúng đâu.Hơn nữa cũng đừng nên lo chuyện bao đồng,chúng ta đi đường vòng”
“Nhưng…..”-Thượng Quan phu nhân tính nói rồi thôi
Bỗng nhiên nhóm người áo đen từ xa kia lại đổi hướng sang theo xe ngựa của Ái Sinh,trái tim của Ái Sinh thầm kêu một tiếng,nàng nhớ rồi hôm nay là ngày nguyên chủ thật sự mất đi danh tiết vì bị lũ người này bắt đi,ba ngày không rõ tung tích.Thử hỏi khuê nữ vào tay đạo tặc,chuyện gì sẽ xảy ra,không cần nghĩ cũng sẽ biết.Lũ người này là tử sĩ của Thất hoàng tử nhằm lấy lòng nữ chủ
“Phu xe,chạy nhanh lên”-Ái Sinh la lớn,sự gấp rút hiện rõ trong mắt,cô thì không sao chỉ sợ mẫu thân nguyên chủ
Bây giờ chỉ có thể trông cậy vào tên Hầu gia kia,mong hắn sẽ ra tay mà cứu giúp mặc dù khi nãy nàng đã không muốn lo chuyện của hắn.Ái Sinh cắn răng,nhảy thẳng ra khỏi xe ngựa
“Kỷ Viên”-Thượng Quan phu nhân hét lớn,nhỏm người định nhảy xuống theo Ái Sinh
“Phong Nhi,giữ mẫu thân lại,mau lên Bách Hoa Sơn tìm người giúp đỡ”
“Phu nhân,phu nhân,tiểu thư sẽ không sao đâu,chúng ta mau lên núi nhờ Viễn phủ giúp đỡ đi ạ”-Phong Nhi ôm chặt lấy Thượng Quan phu nhân
Ái Sinh nhìn cỗ xe ngựa dần đi xa,trong lòng bớt lo hơn một chút
“Ha,tiểu thư quý phủ,mời đi theo bọn ta”
“Các ngươi không có ý định giết ta ư?”-Ái Sinh vẫn cố gắng giả ngơ kéo thời gian,mong tên Hầu gia kia đến kịp,nàng không muốn đánh bọn chúng đâu,làm người phải hiền từ
“Tiểu thư cũng biết là bọn ta nhắm vào ngươi”
Tên hắc y nhân vừa nói xong thì ngay lập tức có thanh kiếm xuyên ngay cổ họng hắn,một giọng nam lạnh nhạt vang lên:
“Thượng Quan tiểu thư,người không sao chứ”
Ái Sinh lắc đầu,thu người đứng vào vòng bảo vệ của thủ vệ Hầu phủ,thầm quan sát tìm kiếm thứ gì có thể biểu trưng cho Thất hoàng tử,nếu có thể để tên Hầu gia kia biết,chắc chắn sẽ góp phần lớn trong việc giết chết tên hoàng tử kia
“Hắc y nhân đã diệt xong,không biết tiểu thư có thị thương ở đâu”
“Ta không sao,chỉ là bây giờ ta không còn xe ngựa lên Bách Hoa Sơn”
“Tiểu thư có muốn đi chung xe với ta”
“Xin lỗi hầu gia,nam nữ thọ thọ bất tương thân,tiểu nữ e là…….”-Ái Sinh hơi kéo dài giọng thì Hầu gia lại nói tiếp:
“Tiểu thư cứ đi xe ngựa của ta lên trước,sau đó phu xe sẽ quay lại đón ta sau,tiểu thư thấy thế nào?”
“Bắt Hầu gia phải chờ,ta….”
“Không sao,tiểu thư cứ đi trước đi,ta là nam nhân mà phải bắt tiểu thư chờ mới là lỗi”-Hầu gia mỉm cười nhìn Ái Sinh
“Vâng,đa tạ Hầu gia đã cứu giúp,ân này không có gì báo đáp,sau này Hầu gia cần gì giúp đỡ tiểu nữ sẽ cố gắng”
“Ta sẽ nhận lời này của cô nương”
Ái Sinh trong lòng mở cờ,tên này sau sẽ là boss phản diện lớn của truyện,hắn ta phất cờ muốn lật đổ vương triều lại bị Thất hoàng tử đánh bại.Nhiệm vụ của cô là thịt đôi nam nữ này,chỉ cần giúp tên Hầu gia kia thượng vị,thì nhiệm vụ cô cũng sẽ hoàn thành.Dùng ân báo đáp của cô để buộc chung hai người lại một thuyền,sau này cũng sẽ có lợi cho mình
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN