Ta Muốn Nghỉ Hưu - Chương 14: Hôn thê bỏ trốn của tổng tài đại nhân 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Ta Muốn Nghỉ Hưu


Chương 14: Hôn thê bỏ trốn của tổng tài đại nhân 4


Long Hạo chỉ nhìn Tu Y, tay khư khư giữ chặt lọ bánh quy, bên miệng còn vươn chút vụn bánh, Tu Y biết rõ là do nguyên thân tính cách nên giờ hắn cảm giác muốn đậu tiểu tử này một chút. Nhưng nguyên tác cốt truyện Long Hạo có chút khuynh hướng tự kỉ, hắn giờ làm động tác khiến tiểu tử để lại bóng ma thì đừng nói nghỉ hưu, Long Ngạo Thiên có thể khiến hắn Tu Y trải qua cơn ác mộng bảo đảm cực kì tồi tệ.

Kiềm hãm một chút, Tu Y ôm Long Hạo đứng dậy đặt hắn ngồi vào ghế bàn ăn, hơi hướng người hỏi: ” Nhóc có muốn ăn gì không để ca làm cho ngươi ăn?”

Long Hạo vẫn cứ nhìn Tu Y, hồi sau mới khẽ gật gật đầu, nhóc con lầm bầm nói nhỏ: ” Gì cũng được”

Advertisement / Quảng cáo

Nhìn diện than tiểu tử trước mặt, Tu Y thấy hắn cùng thuộc một dạng với Long Ngạo Thiên, nhẹ thở dài Tu Y chỉ hy vọng trước mắt Long Hạo không cần trở thành Long Ngạo Thiên thứ hai.

Làm tốt công tác chuẩn bị thực phẩm Tu Y quyết định làm món cơm rang trứng đơn giản cho hắn và Long Hạo. Lúc còn trạch nam Tu Y cũng có chút tài nghệ nấu ăn nên món cơm rang nhanh chóng được bày biện trên bàn ăn.

Sau lục tử lạnh tìm chút sữa hun nóng lên cấp cho Long Hạo rồi hai người ai ăn phần đấy, theo nguyên tắc chung không ai nói chuyện với ai.

Ăn xong liếc nhìn đồng hồ cũng đã tới 11 giờ nhưng Long Hạo mới năm tuổi tiểu hài tử sao có thể thức khuya như vậy, bắt Long Hạo uống sạch sữa, rửa xong chén bát, Tu Y mới bế đem Long Hạo về phòng.

Trên đường Tu Y cũng hỏi Long Hạo chút đồ vật nhưng tiểu tử vẫn một dạng trầm mặt, Tu Y đành đem hắn lên giường sửa chăn hảo, chuẩn bị đi ra Tu Y quay lại thả xuống trán long Hạo một nụ an hôn:” Ngủ ngon và lần sau nhớ chiều ăn no đừng buổi tối mò xuống bếp coi chừng bị tưởng là tiểu tặc”- nhịn không nổi lại đậu hắn một cái rồi mới đóng cửa ra ngoài.

Sáng hôm sau đồng hồ sinh học lại lần nữa cấp Tu Y báo tỉnh, đại 5 giờ 30 sáng, Tu Y thấy bên trong tử quần áo đã được trang bị một ít đồ dùng, lựa hảo áo thun cùng quần thể dục Tu Y trước chạy quanh sân. Nói sân nghe chút nhỏ nhưng đây là nhà Long Ngạo Thiên tuy không nhưn thần thuyết ngàn bước vạn rộng nhưng cũng tính rộng.

Ẩm ướt một đầu kiểm tra hôm nay chạy được một tiếng Tu Y mới nghỉ chân. Hôm nay chủ nhật nên hắn không cần đi làm, nếu nói Tu Y tự tiện quả không sai, hắn cũng không ngờ mình có thể tự nhiên như vậy. Nhưng nguyên thân Hỏa Thanh thân thể quá nhược, thân chút võ nghệ Tu Y cũng khó lòng dùng nếu không rèn luyện thân thể này.

Dạo bộ Tu Y dừng lại ở vườn hoa sau nhà, có rất nhiều hoa Tu Y không nhận biết được. Thế giới trước ở trong cung vườn ngự uyển hắn cũng đi qua nhưng phong phú độ thì không bằng nơi này.

Advertisement / Quảng cáo

Nghĩ tới nguyên thân nguyện vọng Tu Y chạy lại quản gia đang tưới cây hỏi chút làm vườn sự.

Quản gia: ” Ngươi muốn học làm vườn?”

Tu Y: ” Có chút hứng thú nên muốn học hỏi thử”

Quản gia:”Có thể ta đây còn tưởng trong nhà này mình ta thích thú thôi chứ”- quản gia gia cười rộ lên hiện rõ hiền hậu trên khuôn mặt làm Tu Y cảm thấy ấm áp làm hắn nhớ tới viện trưởng cô nhi viện nơi hắn ở lúc nhỏ.

Một buổi sáng trải qua dạy dỗ của quản gia, Tu Y mới vào nhà ăn sáng. Tắm rửa bẩn đất ở vườn hoa Tu Y mới xuống nhà dưới, trên bàn ăn Ngọc Hàn Băng đã ngồi sẵn nơi đó, Tu Y đang tự hỏi là mình có nên vào ngồi hay không, thân là trợ lí sinh hoạt hắn cũng không biết mình nên làm gì.

Hắn đành xuống bếp phụ quản gia làm đồ ăn, mới đầu quản gia còn đuổi hắn đi bảo nhưng sao vài chút năn nỉ quản gia mới cho hắn chen một tay.

Phụ dọn đồ ăn lên bàn, lúc sau Long Ngạo Thiên mới bế Long Hạo xuống, ngồi vào bàn ăn, Long Ngạo Thiên ngồi chủ trung tâm kế bên là Ngọc Hàn Băng và Long Hạo, thấy Tu Y vẫn chưa ngồi xuống, Long Ngạo Thiên nhìn nhìn eo Tu Y sau mới kêu: ” Ngươi cũng vào ngồi.”

Tu Y thấy Long Ngạo Thiên kêu mình hắn mới ngồi trạm kế bên Long Hạo, thấy nhóc con vẫn trầm mặt như không quen mình Tu Y đau lòng nghĩ nhóc con quả thật vô tâm.

Advertisement / Quảng cáo

Ăn theo quy cũ không ai nói chuyện với ai, Tu Y thấy nhóc con cứ nhìn vào dĩa thịt thăn bên phía Ngọc Hàn Băng nhưng hình như ngại tay với không tới, Long Hạo vẫn không kêu ai mà ngoan ngoãn ngồi ăn phần mình.

Quả thật là nhóc con đáng yêu, Tu Y vươn người gắp chút thịt thăn vào chén Long Hạo xong tiếp tục ăn cơm. Hành động của Tu Y làm Long Hạo cùng Long Ngạo Thiên đều cứng đơ, dừng lại một chút Long hạo mới gắp thịt cùng cơm ăn vào, môi kiều kiều lên có lẽ tâm trạng có chút vui vẻ còn Long Ngạo Thiên nhìn chính mình nhi tử ăn vào rồi lại nhìn Tu Y sau cũng ăn phần cơm của mình. Riêng Ngọc Hàn Băng không biết chuyện đang xảy ra trong bàn ăn.

Sau bữa sáng Ngọc Hàn Băng rời đi nghe nói nàng có hẹn với Lục Thanh, Lục Thanh tên này đối Tu Y chẳng đặc biệt gì nhưng theo nguyên thân kí ức Lục Thanh kiểu như nữ xứng yêu nam chủ rồi hại nữ chủ đại loại vậy, trong này còn có Long Tu là con nuôi gia đình chú của Long Ngạo Thiên hắn cũng thích thượng Long Ngạo Thiên.

Haizz quả thật đào hoa số, đưa Long Hạo lên phòng sách Long Ngạo Thiên kêu Tu Y lên thư phòng bàn việc.

Vào thư phòng Tu Y nhìn vị ra tư thế tổng tài này móc ra bản hợp đồng Tu Y có điểm đen khi nhìn thấy dòng hợp đồng nội dung công việc của trợ lí sinh hoạt, Long Ngạo Thiên đa nghi cũng hảo đi thế nào còn làm hợp đồng theo phong cách nô lệ bán thân thế này cái gì mà 24/24 giờ, rồi không được nghỉ lễ,… Tu Y cảm thấy mình muốn bạo a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN