Ta Muốn Nghỉ Hưu
Chương 30: Cuồn sạch bệnh kỷ bác sĩ 3
Giở trò lưu manh Văn Mang nhận được Tu Y một phen khinh bỉ ánh mắt, tính toán không trả lời Văn Mang bán hắn cái mông thì bị hệ thống âm thanh cản lại.
[Ký chủ ngươi hoàn thành nguyên thân ước muốn tức phải cùng Văn Mang thân mật]
Tu Y nghiêng đầu cấp hệ thống hỏi: ” Ý ngươi nói sao? Ân?”
[Là ngươi làm hắn cấp ngươi miêu lương, cấp ngươi loát mao, cấp ngượi sạn phân, cấp ngươi cùng ngủ, coi trọng ngươi hơn cái kia bạch nguyệt quang ]
Miêu bản tính rừ rừ thanh âm tỏ vẻ không vui Tu Y liếm mình móng vuốt chân hừ lạnh cùng hệ thống trả lời: “Đương nhiên hắn là ta sạn phân quan sẽ coi ta là miêu chủ ân”
Hệ thống nhìn nhà mình ký trung nhị hình thức trả lời không khỏi thở dài, nhà hắn ký chủ quả thật bị thiếu giảm trí tuệ rồi: [ Ký chủ ngươi chỉ cần cùng hắn làm nũng là được]
Tu Y nghĩ thế nào mới tính làm nũng nhìn về Văn Mang trông ngóng ánh mắt hắn bãi ra chiêu tài miêu tư thế nghiêng nghiêng đầu, bên móng để lộ hồng hào đệm thịt nhẹ nhàng miêu mễ: ” Miêu!”
Bị manh một phát Văn Mang lòng mang đầy ác thú mà dùng tay đẩy nhẹ mèo con đang đứng hai chân kia làm Tu Y xém bật ngửa về sau ngã khỏi ghế nhỏ, Văn Mang nhanh chóng dùng tay đỡ lấy Tu y phía sau lưng.
Trặn hoảng hồn Tu Y bản năng cấp cho nơi chọc mao một đường móng mèo trên tay, làm xong hết thảy Tu Y não hoat động lại bình thường có điểm hối hận- hắn không muốn phải diện bích đâu meow!
Vết thương hồng nhẹ để lại chút rỉ máu trên mu bàn tay, Văn Mang mắt trong thâm lại không như hòa mà nhìn trên tay dễ dàng bóp chết chỉ mèo con, lực đạo siết chặt lại dần dần.
Văn Mang dừng lại nhìn miêu dùng đầu lưỡi hồng hào liếm nhẹ vết cào, gai trên lưỡi miêu khiến Văn Mang cảm nhận được trận tê dại cảm xúc. Ý cười chạm đến đáy mắt một bên kiều kiều khóe miệng một bên thả lực tay dùng vuốt cằm mèo nhỏ.
Đôi mắt tương tự người nào đó đang trợn to nhìn chính mình mang theo lấy lòng ý vị, Văn Mang: ” Tiểu miêu nhỏ ngươi thật biết lấy lòng”
” Ngươi chưa có tên ta cho ngươi lấy được không? Ngao Ngao được không?” Văn Mang thuận tay loát loát miêu mao.
” Miao!!!”- đi tông ngươi mới Ngao Ngao, cả nhà ngươi mới là Ngao Ngao, lão tử là miêu!!!
” Ngươi không thích tên này ân?” Văn Mang nâng Tu Y miêu mông mặt đối mặt hắn.
Nhìn to lớn mặt ngươi phóng đại nhanh chóng, Tu Y đuôi mèo dựng thẳng lên: ” Miao!”-Đừng hù ta chứ!
Mòe con dựng thẳng đuôi Văn Mang mới chú ý đến phí bên dưới đuôi có một vết rất nhỏ, nhìn kỹ ra điểm hình dạng Văn Mang cong môi, lấy tay rờ nhẹ Tu Y mông nhỏ, cười: ” Ngươi phía dưới có vết bớt hình trái tim đỏ nên gọi ngươi Hỏa Hỏa a!”
Bớt? Đỏ? Trái tim hình?Σ(・口・)
– Hệ thống ngươi ra đây!
[Có chuyện gì?]
– Ân ta mông khi nào có bớt đỏ hình trái tim ngươi trả lời xem trong mèo này kí ức làm gì có này chuyện?
Tạc mao ký chủ không dễ chọc:[ Này bớt đại diện ấn ký của ngài a ký chủ, thế giới trước do đãi tích phân nên sau các thế giới sẽ không dùng tích phân đổi được nữa ấn ký sẽ tùy chỗ mà xuất hiện trên người]
– Ngươi sao không nói ta trước?- Thay đổi tùy theo, vậy lỡ nó xuất hiện chỗ bậy bạ thì sao?
Ngươi cũng đâu có hỏi- hệ thống nghĩ. Nhưng trả cho Tu y là một sự im lặng phá lệ quen thuộc.
– Hừ đi tông nhà ngươi hệ thống ân!
” Ngươi im lặng là đồng ý a~~, Vậy hảo Hỏa Hỏa ở đây ta đi làm ngươi chút miêu lương.” Văn Mang đặt Tu Y sang bên rồi mới đem đồ vào bếp.
Tu Y trên ghế sofa ngó đầu cố gắng nhìn phía bếp trong, không thấy được gì Tu Y định nhảy xuống sofa nhưng hắn chưa từng nghĩ sofa lại làm hắn chật vật.
Từ trên nhìn xuống nó cao cả ra, Tu Y nắm móng trên da sofa đem người với xuống làm chân trước chạm mặt đất sau mới cả người, mà hắn thân hình quá nhỏ nên không thành công.
Nhớ đến người ta nói miêu động vật nhảy cao xuống sẽ tự động giữ thăng bằng nên Tu Y trực tiếp nhảy xuống bốn chân vững thẳng nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
Vượt cửa ải lần đầu miêu sinh Tu Y có điểm thành công vẻ vang vểnh râu mèo lắc hông bước vào nhà bếp.
Nhà bếp trong, văn Mang rửa sạch tay, sắc cụm rau quả, chuẩn bị hoàn toàn bữa tối sau hắn mới cấp Hỏa Hỏa miêu lương.
Tu y lực chú ý không đặt vào dưới bàn miêu lương mà là trên bàn ăn ngon lành bữa Văn Mang, dùng hạ lực xuống Tu Y mèo phóng lên ghế rồi nhảy lên bàn. Thấy Văn Mang vẫn không để ý hắn mới mò mò lại gần dĩa cá chiên xù trước mặt, thượng điểm miêu lưỡi quét vòng miệng, Tu y rón rén dịch lại gần chút lại nhìn về phía Văn Mang thấy hắn không biểu hiện gì Tu Y mới lếch lại chút lại nhìn về phía Văn Mang lại nhích nhích tới khi miêu vuốt gần như đáp thượng cái kia cá Tu Y mới bị đạo đũa cản lại. Đứng hình miêu mễ Tu Y bày trò cũ, nghiêng đầu ngây thơ nhìn thẳng Văn Mang: ” Miao”ㅇㅅㅇ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!