Ta Sinh Con Cho Tổng Tài - Chương 27: Sơn thủy gặp lại ở nơi này
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
332


Ta Sinh Con Cho Tổng Tài


Chương 27: Sơn thủy gặp lại ở nơi này


Edit + Beta: Vịt

Sau một đêm ngủ ngon, Dư Bảo Nguyên dậy thật sớm, sau khi rửa mặt, không quên thêm ít thức ăn mèo vào trong bát mèo nhỏ cho Khoai Sọ.

Tâm tình hôm nay của Khoai Sọ dường như không tệ, rất hãnh diện mà meow meow kêu mấy cái, liền vùi đầu nhỏ vào trong bát mèo hì hục ăn.

Dư Bảo Nguyên cười khẽ, yên lòng ra cửa đi làm.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)

Vừa vào phòng trợ lý, một mảnh binh hoang mã loạn.

Anna đang tay trái tay phải mỗi tay một điện thoại, sau khi nói thân thiết và ôn nhu với điện thoại bên tay trái “Vâng ạ, xin Lương tổng ngài sau đó kiểm tra hòm thư nha”, gào thét điên cuồng với điện thoại bên phải: “Thành tích cao nhất của cậu là dưỡng thai sao! Bà đây giao báo cáo đơn giản như vậy cho cậu cũng làm lỗi? Khẩn trương, làm lại! Làm không tốt cậu tới hố phân bơi bướm cho tôi!”

Sắc mặt cô ngưng trọng, bước bước lớn cực kỳ nhanh đi lại xung quanh. Mỗi bước của cô là một bước dài, Dư Bảo Nguyên dường như có thể nghe thấy váy ngắn bó sát của cô sắp gào thét hỏng mất.

“Đây là sao thế?” Dư Bảo Nguyên để đồ đạc của mình xuống, “Sao đột nhiên bận thành như vậy?”

Anna cúp điện thoại, thở dài, “Mệt.”

“Hạng mục mới?” Dư Bảo Nguyên đưa một chén nước nóng qua.

Anna gật gật đầu,”Hôm qua không phải họp qua điện thoại sao? Ở trong hội nghị qua điện thoại nhận hạng mục mới. Đối phương muốn phương án nhanh nhất, cho nên phải tăng nhanh tiến độ.”

Dư Bảo Nguyên ở chỗ mình ngồi xuống, mở máy tính ra, thủ tục xem xét hòm thư một phen, “Đây có một mail mới, xin…… Xin nữ sĩ Bao Cúc Hoa kiểm tra và nhận, là gửi cho chị!”

Anna trợn mắt trắng, con ngươi đều sắp trợn đến đỉnh đầu rồi, “Lại nhắc tới cái tên này, quá đủ rồi.”

“Bọn họ đối với tên thật của chị thật là có chấp niệm, mail gửi tới, toàn viết tên thật của chị.”

Anna cười lạnh, “Hội nghị hôm qua thì mở miệng một tiếng là chị Cúc gọi chị đấy. Bà đây không tại chỗ cầm dao mổ đại sát tứ phương đều là tạo hóa bọn họ kiếp trước tu luyện!”

Dư Bảo Nguyên nhìn xuống dưới, “Văn kiện này xử lý thế nào?”

Anna thu hồi cảm xúc phẫn uất, đơn giản xem xét một chút, “Cần đóng dấu thành tài liệu giấy, đưa tới công ty đối phương, chờ bọn họ ký xong chúng ta lại cầm về backup. Tiểu Nguyên Bảo, chị hiện tại không thoát thân được, cậu đi đưa một chuyến nhé.”

“Được,” Dư Bảo Nguyên gật gật đầu, nhìn xuống tên và địa chỉ công ty đối phương, “Tập đoàn Lục thị…… Là công ty của Lục Dương?”

Anna ừ một tiếng, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đều là nụ cười quyến rũ cảnh cáo, “Không sai, chính là đại soái ca Lục Dương kia. Tiểu Nguyên Bảo, cậu cũng không thể nhìn thấy trai đẹp là không đi được đường đấy nhé.”

Dư Bảo Nguyên khinh thường mà bĩu môi.

Soái ca?

…… Có đẹp trai bằng cậu không?

Đóng dấu tài liệu xong, ra khỏi công ty, đón xe. Cố thị và Lục thị đều ở trong cùng một giới thương nhân, vì vậy 10 phút đã tới cửa tập đoàn Lục thị.

Cậu cầm lấy hồ sơ, ở quầy lễ tân ghi danh, đơn giản nói chuyện với người phụ trách hạng mục của đối phương, đưa phương án tới, coi như là thở phào nhẹ nhõm.

Từ Lục thị vừa ra, liền nhận được điện thoại đòi mạng của Anna.

“Tiểu Nguyên Bảo, đưa đến chưa?”

“Ừm,” Dư Bảo Nguyên đáp lại, “Đã giao cho đối phương.”

Anna ở đầu kia cũng thở phào, “Vậy được, cậu về đi…… Chờ chút, cậu vẫn ở Lục thị chứ?”

“Vẫn ở cửa Lục thị, sao thế?”

“Lầu 1 cao ốc thương mại bên cạnh Lục thị mới mở quán vịt nướng, hôm nay thứ hai chỉ nửa giá, mang cho chị hai con vịt về.”

“Được,” Dư Bảo Nguyên nhìn đồng hồ một cái, thời gian vẫn đủ, “Quán tên gì?”

“Hình như là làm vịt gì đó, hẳn có thể nhìn thấy.”

Dư Bảo Nguyên thu điện thoại, đi tới tòa thương mại bên cạnh Lục thị, vừa vào lầu 1, biển quán khổng lồ siêu lớn, lóe tia sáng màu hồng phấn chói mắt đập ngay vào mi mắt.

Làm Vịt.

Hay…… Tên quán kích thích.

Đi tới cửa sổ, “Cho tôi 2 con vịt nướng, mang đi.”

“Được,” Tiểu ca bên trong đáp lại,”Xin hỏi ngài muốn da giòn hay là……” Vừa nói, hắn vừa ngẩng đầu, nhưng chỉ một cái như vậy, hai người đều ngây ngẩn.

Tiểu ca run run,”Cậu cậu cậu chính là ai ấy nhỉ, Lưu Nguyên Bảo!”

“Lộ Dương, tôi tên là Dư Bảo Nguyên!”

Lộ Dương lập tức nghĩ tới, gõ đầu mình một cái, “Đúng đúng đúng, là Dư Bảo Nguyên, là Dư Bảo Nguyên. Tớ vừa nãy thất thố, nói sai, hì hì.”

Dư Bảo Nguyên nhìn dáng vẻ này của hắn há hốc mồm, không có tức giận.

Nói đến Lộ Dương này, cũng có chút chuyện xưa.

Lộ Dương là bạn học lớp bên cạnh hồi cấp 3 của cậu.

Rất không khéo, cũng là đồng tính luyến.

Hai người trước lớp 12 cũng không quen, sau khi lên lớp 12, hai tiểu tử trẻ tuổi huyết khí phương cương chịu áp lực học tập, ở nhiều tiết học liên tục oanh tạc, nổ ra dục vọng nguyên thủy thăm dò độ sâu cấu tạo thân thể của hai người, hormone thanh xuân phân bố còn mãnh liệt hơn cả thác Niagara.

((*) thác Niagara nằm ở biên giới của Mỹ và Canada)

Bởi vì cái gọi là, đốm lửa nhỏ, có thể cháy lan cả đồng cỏ. Hai người ở phần mềm chat đánh bậy đánh bạ thông đồng, liền chen tới cùng một chỗ.

Bồi dưỡng tình cảm khoảng 1 tháng, chỉ là ở thời khắc mấu chốt cung tên lên dây, xảy ra vấn đề.

Ngày đó, hai thiếu niên ngượng ngùng góp tiền thuê phòng, chờ đợi cơ hội quý giá học tập kiến thức sinh lý. Vào trong phòng, hai thiếu niên lơ mơ õng ẹo mà cởi quần áo lẫn nhau, vứt bỏ gông xiềng của thế tục, không hẹn mà cùng từ trong túi của nhau lấy bao ra, đeo lên cho đối phương.

Hai thụ.

Trong nháy mắt, không khí lúng túng xông lên đỉnh linh hồn.

Ngày đó, cách khách sạn 3 con phố cũng có thể nghe thấy 2 âm thanh tan nát trái tim.

Từ đó, coi như là không làm được pháo hữu. Nhưng, quan hệ của hai người cũng không có từ đó kết thúc, mà biến thành một đôi anh em tốt. Bọn họ hẹn ăn cơm, đi dạo phố, xem phim, cùng nhau giống như tiên nữ Giao trì giúp đỡ lẫn nhau, lắc lư sống tươi đẹp.

(Giao trì: nơi ở của Tây Vương Mẫu trong truyện thần thoại)

Chỉ bất quá, sau khi thi tốt nghiệp xong, đại học của hai người cách nhau khá xa. Dần dần, cũng mất liên hệ.

Dư Bảo Nguyên nhìn khuôn mặt quen thuộc, “Hóa ra cậu ở đây mở cửa tiệm?”

Lộ Dương lấy tạp dề xuống, trên mặt là nụ cười kinh hỉ: “Đúng á, tớ ở đây làm vịt đó!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN