Thái phó có phải là một vị quan tốt không, ta không biết. Nhưng hắn chắc chắn là một người cha tốt.
Ba ngày sau, mỗi ngày ông ta đều dẫn thế lực của mình đến trước mặt thái tử khuyên can. Rốt cuộc cũng thay ta lấy được tấm ý chỉ đó.
“Dân nữ Thẩm Ngu, huệ tâm hoàn chất. Sắc phong Xương Nhạc công chúa, ban thưởng phủ đệ.”
Vài dòng rất ngắn. Vẫn là không ban họ, nhưng họ Tiêu này ta cũng không cần.
Ta quỳ trên mặt đất. Đầu tiên là thở dài nhẹ nhõm.
Rốt cuộc cũng ổn.
Không cần giống kiếp trước, dính sâu vào những con đường tranh đấu chỉ có kết cục chết.
Trưởng sự thái giám tới tuyên chỉ, thấy ta đờ đẫn còn tiến tới đỡ ta dậy.
“Đây là hỉ sự lớn, lần tới gặp thái tử ngài có thể gọi thái tử ca ca rồi”
Thái tử ca ca. Bốn chữ này lăn qua đầu lưỡi ta một lần. Thật thú vị.
Tuy rằng thái phó đang rất muốn gả ta đi. Nhưng việc tìm phu quân nào có dễ dàng.
Đúng như ông ta nói, học trò của thái phó có không ít
Nhưng Tiêu Hoài hồi kinh chỉ dẫn theo một mình ta.
Quan hệ của hai bọn ta, trong ngoài triều cũng coi như là mọi người đều biết.
Tuy rằng được phong làm Xương Nhạc công chúa, nhưng ai biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì?
Lúc này mà ra mặt, chẳng phải là đắc tội Tiêu Hoài ư?
Sau khi có phủ đệ, ta chuyển ra ngay trong đêm.
Ở trong cung mấy ngày nay, chỉ có ma ma đối xử với ta cũng coi như là thật lòng.
Ta không cần thị nữ, chỉ cần ma ma đi cùng ta,
Ma ma sắp xếp hành lý, giọng điệu nhẹ nhàng hiếm thấy.
“Ta lớn tuổi rồi, cùng người xuất cung cũng tốt”
Ta cũng nghĩ như vậy.
Ta tới từ làng chài thôn thôn quê.
Kiếp trước bị nhốt bên người Tiêu Hoài, đời này ta muốn nhìn ngắm thế giới rộng lớn phồn hoa bên ngoài.
Chỉ là tới kinh thành rồi, mới phát hiện danh xưng “Xương Nhạc Công Chúa” cũng không nhỏ.
Khắp hang cùng ngõ hẻm, quán rượu tiệm trà, nơi nơi đều nghị luận.
“Ngươi biết Thái tử mới nhận vị muội muội kia không?”
“Nghe đồn cứu Thái tử một mạng, có thể nói là có công lớn.”
“Nghe nói thái phó đại nhân còn vội vàng thu xếp hôn sự cho nàng, chỉ có điều không có ai tới hỏi…”
“Hahaa, là dung mạo xấu xí hay là có vấn đề gì khác?”
“Nếu là vấn đề khác, vậy thì cũng là bí mật hoàng gia rồi”
“Xuỵt, là như này…”
Ta xoay tách trà. Những lời đồn thổi bừa bãi sẽ khiến người ta không thích. Huống hồ lại còn dính líu tới Tiêu Hoài, càng khiến người ta ngán ngẩm.
Ta vỗ mẹ mu bàn tay ma ma ý nói muốn trở về. Cùng lúc đó một mảnh đoản kiếm cũng lao tới, xoẹt qua trước mắt ta. Trong nháy mắt găm vào trên bàn của mấy người tán chuyện khi nãy.
Sau những tiếng kinh ngạc không ngừng thốt lên, là một giọng nam dõng dạc vang lên
“Bàn luận sau lưng ưu khuyết điểm của nữ tử là chuyện đại trượng phu nên làm sao?”