Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân - Chương 101: Chú chó may mắn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5


Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân


Chương 101: Chú chó may mắn


Đang chuyên tâm tu luyện, bỗng nhiên Hoàng Việt bị phân tâm, không phải bởi vì gì khác, mà chính là vì con Bun nhà hắn, con Bun nhà hắn vốn dĩ vào buổi tối rất ngoan, trừ phi có người đột nhập vào nhà nó mới sủa, nhưng nó cũng có một thói xấu đó là khi gặp chuột là nó sẽ sủa, nhất là khi con chuột trốn trong kẹ nào đó mà nó không chui vào được, thì nó sẽ sủa để con chuột sợ mà chạy ra, lần này nó sủa rất lớn, Hoàng Việt liền chạy xuống nhà xem, lúc này ba mẹ hắn và bé Na cũng đã tỉnh dậy, mọi người cùng chạy xuống dưới nhà.

“Bun ơi, sao vậy con, lại là con chuột nào đây?”

“Để tạo giúp mày bắt nó nhé, bé Na, con xê cái kệ này ra!” Mẹ Hoàng Việt bảo.

“Vâng, mẹ!”

Rất nhanh, bé Na lôi cái kệ ra một chút, con Bun cuối cùng cũng chạy vào trong được, nó liền cắn vào con chuột chù to đang ở trong đó, sau đó chạy vào phòng tắm, con chuột nào bị nó cắn thì sẽ bị cắn cho đến chết mới thôi, tuy rằng hơi dơ nhưng đối với loài chó thì việc gặm bẩn không thành vấn đề gì.

Mọi người lại quay về phòng tiếp tục ngủ, riêng Hoàng Việt thì đi vào phòng tắm, hắn quyết định sau này không thể để chuyện này xảy ra nữa, sau khi gắp con chuột cho vào bao rác, hắn ôm con Bun lên phòng mình, bắt đầu chuẩn bị tiến hành cải tạo chú chó cưng của hắn.

Trước tiên, hắn cho con Bun uống vào thuốc trí tuệ cao cấp, hắn đang có 2 lọ, giá của thuốc trí tuệ cao cấp là 1 triệu tích phân, tuy rằng cho một con chó uống thì quá hào phóng nhưng dù gì đây là con chó nhà hắn nuôi đã hai năm, được cả nhà hắn rất cưng, con Bun ngửi thấy mùi thuốc trí lực thì không chút do dự nuốt vào, sau vài giây, trên mặt nó dần dần hiện ra một vẻ khôn lanh hơn nhiều.

“Hệ thống, trí thông minh của con Bun bây giờ là bao nhiêu?”

“100 thưa kí chủ!”

“Tại sao ít vậy, đây là thuốc trí lực cao cấp cơ mà?” Hoàng Việt nghi hoặc.

“Kí chủ tưởng rằng ai uống thuốc trí lực cũng được tăng nhiều sao, còn tùy thuộc vào tư chất của người đó nữa, con chó thông minh như vậy là tốt lắm rồi, kí chủ đừng được voi đòi tiên nữa!”

“Hừ!” Hoàng Việt nghe xong, nghĩ lại thì thấy cũng đúng, nếu ai uống thuốc trí lực mà cũng đều trở nên thông minh như nhau vậy chẳng phải loại thuốc này quá dữ dằn rồi sao, đến lúc đó người nào chả giống người nào chứ.

Chú chó Bun rất nhanh thì thể hiện ra trí thông minh của mình, nó lấy tay vẫy vẫy chào Hoàng Việt, tiếc là không thể nói được tiếng người chứ với trí thông minh hiện tại của nó cho dù là một ít nhân loại bình thường sợ rằng cũng không phải là đối thủ.

Hoàng Việt thử bảo nó làm các động tác cơ bản như bắt tay, nhảy xoay vòng, nằm trườn ra, vân vân, thì nó quả thật đều làm được hết, ha ha, quả là siêu chó a!

Sau đó, hắn lấy ra Gen nước thuốc trung cấp, cho con Bun ăn vào, đương nhiên là nó cũng lập tức húp sạch, trước khi húp nó còn lộ ra một biểu tình vô cùng khát vọng, dường như nó biết được là chỉ cần uống vào thứ này, toàn thân của nó sẽ nhận được biến hóa cực kỳ lớn.

Con Bun vừa uống xong Gen nước thuốc, lập tức nằm ngủ khò khò, Hoàng Việt liền mang nó bỏ vào nhà tắm, hắn tin rằng sáng mai, người nó sẽ đầy chất dịch bẩn, nên mình nhất định phải tranh thủ thức dậy sớm tắm rửa cho nó, còn về biến hóa của nó nhiều hay ít thì phải chờ ngày mai mới có thể biết được.

Tiếp tục tĩnh tâm tu luyện, rất nhanh thì một đêm trôi qua, lúc này đã là 4h sáng, Hoàng Việt thoát khỏi trạng thái nhập định, chạy xuống phòng tắm, quả không ngoài dự đoán của hắn, lúc này khắp sàn đã tràn đầy chất dịch nhờn tanh hôi.

Con Bun lúc này cũng đã dậy, nhưng nó co rúc ở trong góc tường, dường như rất sợ sệt, không biết vì cái gì mà nó lại chảy ra nhiều chất bẩn đến vậy, Hoàng Việt liền lấy vòi hoa sen, phun nước ra rửa sạch hết chất dịch bẩn này, sau đó tưới khắp người nó, sau khi nó đã bớt dơ, liền dùng dầu tắm dành riêng cho chó tắm cho con Bun từ đầu tới chân.

Con Bun thấy chủ mình vẫn không la mắng mình thì mừng lắm, nằm yên để cho Hoàng Việt tắm, nhưng bỗng nhiên, Hoàng Việt hết hồn khi nghe được một thanh âm giống như là của trẻ sơ sinh vang lên:

“Ba…ba!”

Hoàng Việt hoảng rồi, con Bun có thể nói được sao, nó còn gọi mình là Ba, haiz, ta cũng không phải là người đẻ ra mày a, nhưng Hoàng Việt cũng rất mừng, có điều nếu để người khác biết thì không tốt lắm, hắn liền dặn dò con Bun.

“Sau này không được nói tiếng người với ai nữa nghe chưa?”

“Dạ…dạ!” Con Bun bập bẹ cất tiếng nói, đúng là sở hữu trí thông minh của một người trưởng thành, chưa gì đã biết nghe hiểu tiếng người rồi a!

“Được, haha, cho con ăn nè!” Hoàng Việt lập tức từ hệ thống hối đoái ra một thanh xúc xích đặc chế, con Bun thấy tay Hoàng Việt tự nhiên mọc ra cây xúc xích thì hiếu kỳ lắm, không ngừng kêu lên oa oa, Hoàng Việt liền bóc thanh xúc xích ra, nó không chút do dự mà nhai nuốt ngon lành.

Sau khi tắm xong cho con Bun, lúc này Hoàng Việt mới nhìn kỹ hình thể của nó, quả thật là nó to hơn rất nhiều, chân dài ra, lông càng đen tuyền bóng mượt, đốm trắng trên mặt cũng càng sắc nét, đôi mắt càng to ra, quả thật không khác gì những con chó nổi danh là đẹp nhất trên thế giới, làm Hoàng Việt mừng thầm, hàng năm ở Việt Nam có tổ chức kỳ thi hoa hậu chó, nếu mình cho con Bun đi thi chắc chắn sẽ đạt giải cao đây!

Thầm tự nhủ sau này phải kiếm thật nhiều tích phân, nếu cho nó uống Gen nước thuốc cao cấp hẳn là còn biến hóa nhiều hơn nữa, đến khi đó nói nó là con chó đẹp nhất thế giới cũng không phải là nói xạo.

“Ai ở trong toilet thế!” Lúc này, ba Hoàng Việt đã sớm dậy, ông định đi vệ sinh thì thấy toilet đã đóng cửa, liền gõ gõ.

“Ba, là con!” Hoàng Việt liền nói.

“Ồ, sao con dậy sớm vậy, sắp xong chưa?”

“Con ra ngay đây!” Hoàng Việt liền dẫn con Bun ra ngoài, trước đó còn không quên căn dặn nó không được nói tiếng người.

“Hà hà, lại tắm cho con Bun nữa à, ồ, sao con Bun hôm nay khác quá vậy!” Ba Hoàng Việt ngạc nhiên.

“Con cho nó uống loại thuốc kia đó ba!” Hoàng Việt lập tức trả lời.

“Trời, để ba xem, ôi má ơi, nó đẹp quá trời luôn này!” Ba Hoàng Việt cực kỳ hoảng hốt, ông cũng không ngờ được là loại thuốc này lại còn có tác dụng trên thú cưng nữa cơ đấy.

Con Bun hiện giờ trông mặt nó là có thể thấy nó rất có linh tính, biểu cảm y như người vậy, sau khi thấy ba Hoàng Việt thậm chí nó còn nở một nụ cười gian, haha, con chó này cũng quậy lắm đó chứ, bây giờ nó đã là siêu chó rồi, sợ rằng mấy chú chó đực ngu ngốc không thể nào vào được tầm mắt của nó rồi nha, haha!

Lập tức, Hoàng Việt liền dắt con Bun ra công viên dạo chơi, nó rất khôn nên cũng không cần dây xích, hiện tại con Bun đã to gấp rưỡi trước đây, trông kích thước của nó không khác mấy với những con chó Husky trưởng thành, đã vậy bộ lông óng mượt cực kỳ thu hút những người đi đường, dường như ai cũng muốn tới để vuốt ve thử bộ lông của nó.

Ba Hoàng Việt cũng cùng đi với hắn ra công viên, trên đường đi hai người chuyện trò rôm rả, ba hắn hỏi hắn về các động tác thể dục mà ông còn chưa thuần thục, Hoàng Việt cũng tận tình hướng dẫn, hắn còn dự định dạy cho cả nhà mình Thái Cực Quyền nữa kìa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN