Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân - Chương 109: Y tiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân


Chương 109: Y tiên


“Vừa rồi em thấy anh bối rối lắm… Đó có phải là nụ hôn đầu tiên của anh không?” Nằm trên giường, Hiểu My ôm lấy eo Hoàng Việt khẽ hỏi.

“Ừm… đúng vậy!”

“Ha ha… vậy là em đã thắng Kiều Linh một lần rồi!” Hiểu My cười khoái trá.

“Em thật là hiếu thắng!” Hoàng Việt âu yếm ôm người đẹp trong lòng, nhìn về đối phương, lúc này hai người đang nằm đối diện nhau, không còn xem phim nữa mà chỉ nhìn lẫn nhau cười nói mà thôi.

“Hì hì… hiếu thắng vốn là bản tính của em… Ngoài ra em còn rất hay ghen nữa đấy…” Hiểu My cười nói.

“Thật sao… Thế lúc em thấy anh nắm tay Kiều Linh… Chắc em bực mình lắm nhỉ!?”

“Đương nhiên… Anh đó nha… Đôi tay này thật là cứng rắn, bờ vai cũng rất rộng, thân thể thật săn chắc… Hì hì… Anh có tập thể hình đúng không?”

“Ừm… Có… Anh còn biết võ nữa!” Hoàng Việt cười khoe.

“Thật sao… Lúc nào chỉ cho em với… Anh giỏi môn võ nào!” Hiểu My hết sức ngưỡng mộ.

“Thái Cực Quyền… Vovinam… Thái Cực Quyền thì giỏi hơn!” Hoàng Việt cười khà khà.

“Ha ha… Thái Cực Quyền là môn võ cho mấy ông già bảy tám mươi tuổi mà anh cũng tập nữa à?” Hiểu My lấy tay vân vê mũi Hoàng Việt, cười trêu.

“Không phải như em nghĩ, Thái Cực Quyền chính tông, do Trương Tam Phong truyền thụ!”

“Xí… Anh tưởng anh là người cổ đại chắc!”

“Ha ha… Cứ cho là vậy đi!”

“Anh… Nếu Kiều Linh biết mối quan hệ giữa em và anh, còn biết em đã lấy đi nụ hôn đầu đời của anh… chắc cô ấy sẽ nổi cơn tanh bành nhỉ!” Hiểu My lẩm bẩm, nhìn mặt cô thì liền biết cô đang rất vui rồi.

“Tất nhiên… Kiều Linh đã dặn dò anh là không được hú hí với em… Haiz… Ai bảo em hấp dẫn như vậy chứ… Anh thật sự khó kìm lòng!” Nói đến đây, cậu nhỏ của hắn càng nhô ra, Hiểu My cũng trông thấy, cô ngại ngùng che mặt.

“Anh hư lắm… Không chơi với anh nữa!”

“Hắc hắc…!” Hoàng Việt lập tức vận chuyển Luyện Khí Quyết, cố gắng tĩnh tâm lại.

Nhìn khuôn mặt đẹp đến mỹ miều của Hiểu My, hắn thật sự muốn trao cho cô càng nhiều nụ hôn hơn nữa, thậm chí là hôn mãi không rời, nhưng như thế thì thật sự là sỗ sàng quá, ôm lấy cơ thể mảnh mai của người đẹp, Hoàng Việt hôn nhẹ lên trán cô, sau đó đứng dậy, vươn vai, khẽ nói:

“Trời cũng tối rồi, chắc là anh về đây… Em nghỉ ngơi sớm đi nhé!”

“Đừng về được không… Tối nay ở lại với em…” Hiểu My nài nỉ.

“Nhưng mà…”

“Ha ha… Anh nghĩ gì vậy… em chỉ đùa thôi, muốn ngủ với em á? Chờ cưới em đi nhé! Hì hì!” Hiểu My cười ha ha, cô quả thật trong lúc vừa rồi đã gợi lên cảm xúc của Hoàng Việt, giờ đây đem nó dội đi quả thật là rất vô tình mà!

“Ừ… Anh về đây!” Hoàng Việt bước ra khỏi phòng, đi xuống dưới nhà, lúc này ở phòng khách, cô gái Thiên Di đang ngồi coi Tivi, thấy Hoàng Việt bước xuống, nháy nháy mắt với hắn mấy cái ra vẻ mình biết hết rồi làm Hoàng Việt cũng chỉ cười trừ, sau đó lấy xe mở cửa đi về luôn.

Trời tối, gió lồng lộng thổi qua làm Hoàng Việt cảm xúc vạn ngàn, hôm nay hắn đã mất đi nụ hôn đầu, cũng đã làm ra chuyện có lỗi với Kiều Linh, nhưng thật sự hắn rất khó kiềm chế cảm xúc của mình, ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu riêng, nhưng hắn yêu cả hai thứ đó của cả hai người, ban đầu hắn nghĩ Kiều Linh rất rộng lượng nhưng thật sự cô rất dễ ghen, còn Hiểu My tuy nói là rất dễ ghen nhưng thực tế thì ngược lại, cô ấy cũng rất bạo dạn, nhưng dường như cũng chỉ có giới hạn thôi, còn thật sự cô ta cũng rất ngại ngùng khi mình làm ra hành vi quá giới hạn với cô ấy.

Hoàng Việt sau khi về nhà, hắn liền gọi cho anh Nhân cá chép, nhờ anh ấy sai luôn người bảo hộ Hiểu My, không ai biết tên Dũng đại bàng có thể làm ra những gì, nếu hắn uy hiếp cả cô ta thì thật sự không ổn.

Hiện tại Hoàng Việt đã bắt đầu cân nhắc có nên truyền đạt võ nghệ cho những người bên cạnh mình không, dù gì mình cũng không đủ khả năng luôn luôn túc trực bên người bọn họ, tự thân có sức bảo vệ mình vẫn là tốt nhất, gia đình hắn thì hiện tại không cần lo vì mọi người đều mang theo súng, còn lại là những người bạn nếu đưa súng cho họ thì có lẽ đó cũng không phải là giải pháp tốt, có khi còn khiến cho bọn họ lo lắng nhiều hơn.

Hoàng Việt cũng tự nhủ mình phải nhanh nhanh tu luyện, nếu mình đạt đến cảnh giới Ám Kình như tên Sơn Rồng Xanh, còn có ai dám uy hiếp người nhà của mình nữa chứ, những ngày vừa qua hắn cũng đã gieo trồng hạt giống Minh Ngọc Sâm rồi, theo chỉ dẫn của hệ thống thì chỉ cần khoảng 1 tuần là có thể thu hoạch, hiện tại thứ mình cần đó chính là tăng cao thực lực của bản thân cùng những người bên cạnh, a… có rồi… mình nhất định phải chữa khỏi chân trái cho anh Nhân cá chép!

Nghĩ liền làm, Hoàng Việt lập tức liên hệ với hệ thống:

“Hệ thống, có cách nào cho ta chữa khỏi chân trái cho Nhân đại ca không?”

“Thưa kí chủ, Nhân cá chép chịu tổn thương đó chính là một đạo kình lực của cao thủ cảnh giới đại võ sư, Y thuật bình thường gần như là không cách nào chữa trị, trừ khi kí chủ học kĩ năng Y học lên đẳng cấp Y Tiên, may ra mới có một đường cứu chữa, bằng không không tới năm năm, sợ rằng chân trái của tên này phải cắt bỏ!”

Hoàng Việt nghe vậy mà thở dài, mất đi một chân chẳng khác nào mất đi hơn năm thành chiến lực, chỉ cần vết thương chân trái của Nhân đại ca càng trở nên trầm trọng hơn, tên Dũng đại bàng sẽ càng hoành hành không kiêng kỵ, đến lúc đó cho dù chỉ là Phong cùi cũng có thể xử lý người trước đi, không thể để chuyện này xảy ra được, Hoàng Việt không chút do dự nói:

“Hối đoái kĩ năng Y Thuật lên Y Tiên cần bao nhiêu điểm tích phân?”

“50 triệu điểm tích phân thưa kí chủ!”

Không chút do dự, Hoàng Việt lập tức đưa ra yêu cầu: “Hối đoái!”

Lập tức, vô số kiến thức về Y học truyền vào trong não Hoàng Việt, đây là kiến thức Đông Y, Đông Y vốn nổi danh với bắt mạch, nhìn vào khí sắc mà chẩn đoán bệnh tình, không cần nhiều máy móc xét nghiệm phức tạp như Tây Y, nhất là khi trình độ Y Thuật đạt tới cảnh giới Y Tiên, dù chỉ là một biến đổi nhỏ nhất trên cơ thể như da vàng, nghe nhịp tim đập từ xa cũng có thể biết đó là bệnh gì, lúc này Hoàng Việt cũng đã được truyền vào một loại chân khí đặc biệt gọi là Chữa Thương Khí, loại chân khí này khi truyền vào người khác sẽ giúp cho người ta bách bệnh bất xâm, thậm chí còn có thể hóa giải loại kình lực của cao thủ cảnh giới Ám Kình.

Hoàng Việt còn biết được, nếu thăng cấp Y thuật lên Thần Y, loại khí này sẽ được thăng hoa, thậm chí có thể gọi là Ngụy Tiên Khí cũng không sai, tất nhiên, nó không có chức năng như của Tiên Nhân, mà chỉ giúp con người ta chữa khỏi bệnh tật mà thôi, nhưng chỉ một luồng Ngụy Tiên Khí nho nhỏ cũng có thể giúp một người bình thường sống lâu trăm tuổi rồi.

Lập tức, Hoàng Việt liền bấm điện thoại gọi cho anh Nhân cá chép, đầu dây bên kia rất nhanh nghe máy, sau đó hắn khẽ nói:

“Em có thể trị tốt cho chân của anh!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN