Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân - Chương 111: Minh ngọc sâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
10


Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân


Chương 111: Minh ngọc sâm


Hoàng Việt và mấy tên đàn em lập tức chạy tới đỡ Nhân cá chép dậy, Hoàng Việt còn tranh thủ kéo cổ chân anh ta ra, lấy tay nắm lấy ống chân Nhân cá chép, sau đó truyền vào trong đó một luồng Chữa Thương Khí.

“Ui…ui!” Nhân cá chép ban đầu cảm thấy hơi nhức nhối, nhưng sau đó trên khuôn mặt hiện lên vẻ thoải mái khó tả, chỉ qua không bao lâu, hắn cảm giác được luồng Ám Kình hành hạ mình bấy lâu đã tan đi bảy tám phần rồi, sau đó Hoàng Việt nắn bóp lại gân cốt cho Nhân đại ca, hắn kéo một cái kêu răng rắc, định hình lại cho chân của Nhân đại ca thẳng lại như cũ.

“Tốt rồi, khoảng 1 tuần sau em sẽ tiếp tục chữa trị cho anh, đến khi đó không đáng lo!”

Nhân cá chép lập tức ra lệnh cho đám đàn em lui ra ngoài, sau đó nói:

“Quá tốt, nhưng chuyện này nhất định phải giữ bí mật, nếu để bọn Dũng đại bàng hoặc tên Sơn Rồng Xanh biết thì không hay đâu!”

“Vâng, đại ca!”

Nhân cá chép lập tức đứng dậy, thi triển mấy cú đá, đã lâu rồi chân trái của hắn không hành động được thoải mái như vậy, cho nên hắn rất vui mừng, liên tục phất phất, ha ha, để xem, lần sau, thằng Phong cùi kia, mày nhất định sẽ biết tay tao.

“Anh sẽ phong cho em làm Đường Chủ của bang, cám ơn em vì đã giúp anh chữa khỏi vết thương chết tiệt này!” Nhân cá chép nói với một giọng vô cùng cảm kích.

“Chuyện nhỏ, giúp được đại ca là em vui rồi!” Hoàng Việt cười hì hì, tiếp đó hai người cùng lên xe, Hoàng Việt chở Nhân cá chép đến tiệm phở nhà hắn dùng bữa.

“Xe này là con anh tặng cho em à, trông cũng được ấy nhỉ, haiz, cái thằng này cuối cùng thì cũng làm được một chuyện tốt!” Nhân cá chép thở dài.

“Vâng, đại ca!”

Sau hai mươi phút, Hoàng Việt và Nhân cá chép liền về tới nhà người trước, ba Hoàng Việt trông thấy hắn chở một người lạ về thì rất mừng, nhưng nhìn người đàn ông này quả thật rất uy vệ, mới nhìn đã biết không phải hạng người đơn giản, từ khí chất toát ra trên người ông ta, rất có thể đây là một người có địa vị cao.

“Nào, mau mau vào dùng phở!”

“Vâng, thưa anh!” Nhân cá chép cũng chỉ nhỏ hơn ba Hoàng Việt vài tuổi, lập tức xưng hô thân mật, hai người vỗ vỗ vai nhau, sau đó hắn liền ngồi xuống bàn.

Phải nói tô phở nhà Hoàng Việt làm hắn rất hài lòng, hắn chưa từng ăn tô phở nào có nước lèo đậm đà như vậy, uống nước phở mà hắn còn cảm thấy tinh thần sảng khoái, những vết bầm khi nãy giao chiến cũng đã bớt nhức nhối hơn rất nhiều, lần này Nhân cá chép ăn một lèo 5 tô phở làm ba Hoàng Việt cùng các khách nhân khác cũng phải đổ mồ hôi hột.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, những ngày này, Hoàng Việt cũng đi học bình thường, đưa đón Kiều Linh, nhưng cả lớp hiện nay đang cực kỳ bất ngờ với sự biến chuyển của một học sinh, không ai khác ngoài Hiểu My, khi mà những bài khó thầy cô giao cô luôn làm được với cách giải xuất sắc, thậm chí còn có một số bài cô nghĩ ra cách giải còn nhanh hơn cả các thầy cô.

Trong giờ học, Kiều Linh cũng hay tham gia giơ tay phát biểu, nhưng giờ phút này đã có người cạnh tranh với cô, làm cô cực kỳ tức tối, khi mà Hiểu My hầu như đều trả lời đúng, nhìn mọi người ngưỡng mộ Hiểu My làm cô dường như cảm thấy mình bị tước đi vòng hào quang vốn thuộc về riêng mình.

Hoàng Việt quả thật cũng rất khó xử, thật sự hắn không muốn nhìn thấy Kiều Linh như vậy, làm đôi khi hắn chỉ muốn lập tức cho Kiều Linh uống thuốc tăng trí lực, chỉ tiếc là hắn đã hứa với Hiểu My, ít nhất là cho đến khi thi xong kì thi giữa Học kỳ 2 mới có thể cho Kiều Linh uống, để tránh khiến cho Kiều Linh quá buồn, Hoàng Việt cũng tích cực giơ tay phát biểu, nhờ đó mà số lần Hiểu My được các thầy cô giáo chọn cũng giảm bớt đi một ít.

Vào tối ngày hôm nay, điều Hoàng Việt cực kỳ trông chờ đó là Minh Ngọc Sâm của hắn sẽ thành thục, tuy không phải là rất dài đời nhưng ít nhất thì đã có thể phục dụng, sau khi về phòng mình, Hoàng Việt bắt đầu tiến vào Linh Điền Không Gian, rút ra một củ Minh Ngọc Sâm, loại Nhân Sâm này có vẻ ngoài như là màu xanh ngọc bích, kích thước cũng khá to, sau khi đem ra ngoài, Hoàng Việt bắt đầu vận nội công bóp nó chiết thành nước, loại sâm này khá cứng, do đó hắn gần như phải dùng chín thành công lực mới có thể đem nó chiết xuất thành công thành chất lỏng.

“Tốt rồi… để xem công dụng của mày thế nào!”

Hoàng Việt lập tức uống vào, loại Sâm này có vị rất nồng, như là rượu vậy, làm Hoàng Việt có chút muốn nôn ra, nhưng cố gắng kìm nén lại, hẳn là rất nhanh hắn sẽ quen với mùi vị của nó thôi.

Sau vài phút, bỗng nhiên Hoàng Việt cảm thấy cả người nóng ran, mồ hôi chảy ra như tắm, hắn lập tức ngồi xuống xếp bằng, vận Luyện Khí Quyết chuyển hóa dược lực thành chất dinh dưỡng, đem nó truyền khắp tứ chi bách hải, lúc này mới cảm nhận được luồng khí nóng này giảm bớt từng chút một.

Sau khi luồng dưỡng chất từ Minh Ngọc Sâm truyền vào các cơ quan nội tạng, các mạch máu, Hoàng Việt chỉ cảm nhận cơ thể như nhận được tân sinh, các tế bào mừng vui hò reo nhảy nhót, phải nói dược lực Minh Ngọc Sâm gấp 10, 20 lần loại nhân sâm bình thường cũng không quá đáng, mà một phần còn là do cơ thể hắn không thể hoàn toàn luyện hóa dược lực của loại nhân sâm này, mà chỉ luyện hóa được 1 thành mà thôi, hắn nghĩ muốn hoàn toàn luyện hóa dưỡng chất trong một gốc Minh Ngọc Sâm thì nhanh nhất cũng phải tốn một hai tuần mới có thể.

Thở ra một ngụm khí dơ, toàn thân Hoàng Việt chảy ra từng luồng chất dịch tanh hôi sền sệt, loại Nhân Sâm này xem ra còn có công dụng thanh lọc cơ thể, đem những chất bẩn độc hại hoàn toàn tống ra ngoài, sau khoảng hai tiếng đồng hồ luyện hóa, dưới người hắn đã xuất hiện một lớp chất dơ rất dày, khoảng chừng 4, 5 centimet, Hoàng Việt lập tức thu chúng nó vào Linh Điền Không Gian, sau đó xuống phòng tắm tắm rửa.

Vào buổi tối, nằm trong bồn tắm tận hưởng làn nước nóng ấm đối với Hoàng Việt là một việc hưởng thụ cực kỳ sung sướng, hắn cọ rửa thân thể săn chắc của mình, nhìn cậu nhỏ với kích thước ngoại cỡ mà cười hắc hắc, ngân nga những câu hát du dương, sau đó quyết định dùng một viên thuốc ngủ để chìm vào cõi mơ, lấy lại tinh thần tốt nhất sau vài đêm lao lực.

Vào những ngày này, Hoàng Việt cũng thường xuyên đến nhà Hiểu My để kèm cô học, hắn cũng đã gặp ba mẹ cô, quả thật hai người trông vẫn còn rất trẻ, trong lúc kèm cô học, hắn còn không quên trao cho cô những nụ hôn say đắm, dĩ nhiên là chỉ dừng ở đó, hắn vẫn không muốn đi quá giới hạn mặc dù mỗi lần bên cạnh cô hắn đều cảm thấy nhức nhối khó nhịn, lúc này Hiểu My gần như đã hoàn toàn nắm giữ hết kiến thức lớp 12 rồi, tin rằng vào những lần kiểm tra sau, hẳn là cô sẽ hoàn toàn đạt điểm tuyệt đối mà thôi.

Sáng hôm nay, có hai môn sẽ kiểm tra một tiết, Hiểu My cực kỳ hưng phấn, vào tối qua cô nhắn tin cho Hoàng Việt nói rằng lần này nhất định sẽ vượt mặt Kiều Linh.

“Chào các em, hôm nay chúng ta sẽ kiểm tra một tiết nhé!” Thầy Nhật nói với cả lớp, hôm nay môn Toán của ông đã báo trước với lớp là sẽ kiểm tra phần hình học.

“Vâng, thưa thầy!” Cả lớp cùng đồng thanh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN