Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 129: Lại rút thưởng
Về đến nhà, Hoàng Việt tĩnh tâm tu luyện một chút, dùng cơm trưa với cả nhà, sau đó thì trời cũng đã ngả chiều, hắn vẫn còn nhớ cuộc hẹn với Hiểu My, hắc hắc, hôm nay Hiểu My phải tình nguyện cho hắn chạm lên bờ ngực của cô, không biết cảm giác sẽ thế nào đây nhỉ? Hí hí.
Hoàng Việt nghĩ mà hưng phấn không thôi, lập tức lên xe đi qua nhà cô, nhưng bỗng nhiên, khi vừa đến nhà Hiểu My, hắn nhìn thấy Kiều Linh đang ở trước cổng.
“Việt, anh đến đây làm gì?” Kiều Linh có vẻ rất ngạc nhiên, cô còn có chút không vui.
“À… ừm… Anh đến kèm hiểu My học!” Hoàng Việt gãi đầu nói.
“Hay quá ha… Hèn chi cô ta học giỏi như vậy… Sao anh không đến kèm em học??” Kiều Linh nghe vậy thì tức lắm, hai người một trai một gái cùng học tại nhà riêng, không biết đã có xảy ra chuyện gì chưa.
“Hic hic, không phải anh không muốn, mà là sợ em không cho!” Hoàng Việt bối rối nói.
“Hừ, được rồi, chúng ta cùng vào nhà Hiểu My học đi, em muốn nhờ cô ta kèm em môn Hóa!”
”Ừm, Ok!” Hoàng Việt hơi tiếc, xem ra hôm nay không được táy máy với Hiểu My rồi a, sau đó cũng dắt xe vô nhà, lúc này Hiểu My cũng nhanh chóng chạy xuống đón, cô cũng đã biết rằng Kiều Linh sẽ đến nhà mình, nhưng không ngờ lại đến sớm như vậy.
Lên phòng, đứa em Thiên Di lần này không dám quấy rối ba người, có lẽ do nó ngại Kiều Linh, Hoàng Việt ngồi một bên, cùng giảng giải tất cả kiến thức trọng tâm một lần cho Kiều Linh và Hiểu My nghe, cả hai có chỗ nào không hiểu thì có thể đặt câu hỏi với hắn.
Dĩ nhiên người nghe chủ yếu là Kiều Linh, Hiểu My thì đã học xong hết rồi, nên cô ngồi một bên ăn trái cây, cô còn định rủ Hoàng Việt và Kiều Linh chơi Liên Quân mobile, nhưng Hoàng Việt thì lại không biết chơi trò này.
Sau khi cùng trò chuyện và học tập chốc lát thì Kiều Linh ra về, Hoàng Việt cũng đành về theo, trước khi đi còn nháy mắt với Hiểu My mấy cái, cô cũng cười hì hì, tối nay, xem ra Hoàng Việt sẽ gọi cho Lý lão, rủ ông ra công viên dợt Thái Cực Quyền, hắn cũng muốn hỏi xem trạng thái của Lý lão đã hoàn toàn tốt chưa.,
Ra công viên, Hoàng Việt chờ một chút thì Lý lão cũng tới, trông mặt mũi ông hồng hào, cước bộ trầm ổn, xem ra đã hoàn toàn khỏe rồi làm Hoàng Việt cũng thở phào, chào ông một tiếng, sau đó hai người cùng dợt Thái Cực Quyền.
“Chú em, tại sao chú em lại có thể luyện nhanh như vậy? Ông đây luyện hơn 20 năm cũng chỉ mới đạt được chút thành tựu mà thôi!”
“Ha ha, Lý lão yên tâm, con sẽ giúp ngài nhanh chóng đột phá tới Tông Sư!” Hoàng Việt tự tin nói.
“Tốt, tốt, mau mau diễn luyện đi, ông đây phải xem thật kỹ mới được!” Nói rồi, Hoàng Việt chậm rãi diễn luyện Thái Cực Quyền, từng động tác đều như quay chậm 5,6 lần, không phải là chỉ cần xem thôi là có thể đạt thành cảnh giới Tông Sư, mà còn cần phải luyện tập, sao cho cơ thể quen thuộc với các động tác, đánh ra được ưu mỹ nhất có thể, vả lại trong lòng phải hiểu và thấm nhuần được các điểm tinh túy của môn võ này, chỉ khi làm đến trạng thái hoàn hảo đó, mới có thể xưng một tiếng Tông Sư.
“Lý lão, ngài có biết nhiều về giang hồ không?” Hoàng Việt sau khi đánh quyền xong, gạn hỏi.
“Ha ha, giang hồ sao, nó không đơn giản như chú em nghĩ!” Lý lão cười, không nói gì thêm.
Hoàng Việt có chút không cho là đúng, dù gì bây giờ hắn đã là người trong giang hồ, còn có gì mà hắn không biết nữa chứ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu như tên như Sơn Rồng Xanh là bá chủ giang hồ thì cũng quá hài hước đi, phải biết trên cảnh giới Ám Kình còn có nhiều cảnh giới nữa, chẳng lẽ trên thế giới này không có ai đạt tới cảnh giới cao hơn sao?
Sau khi hai người tập xong, Lý lão qua nhà Hoàng Việt ăn vài tô phở, sau đó về nhà, Hoàng Việt thì lúc này định rút thưởng từ hệ thống, phải biết số điểm tích phân hắn tích lũy được trong thời gian vừa qua đã lên tới 124 triệu điểm.
“Hệ thống, rút thưởng cao cấp 5 lần!”
“Đinh! Kí chủ rút thưởng trúng ô chúc may mắn lần sau!”
“Xúi quẩy, tiếp tục!”
“Đinh! Kí chủ rút thưởng trúng kĩ năng khiêu vũ đỉnh cấp!”
“Haiz, cái này dùng để làm gì chứ a, tiếp tục đi!”
“Đinh! Kí chủ rút thưởng trúng kĩ năng đàn Piano Thần Cấp!”
“Ồ… Tốt đấy, Thần Cấp thì xem ra cũng không rẻ, tiếp tục!”
“Đinh! Kí chủ rút thưởng trúng ô chúc may mắn lần sau!”
“Tiếp tục!”
“Đinh! Kí chủ rút thưởng trúng bịch snack Poca!”
“Cái đệt…”
Hoàng Việt quyết định không rút thưởng nữa, tuy cũng có vài thứ xài được nhưng cũng không phải là cần thiết với hắn hiện giờ. Nhưng nghĩ lại thì rút thêm một lần nữa xem sao, liền để nghị hệ thống:
“1 lần nữa!”
“Đinh! Kí chủ rút thưởng trúng tầng 2 Thiết Bố Sam – Thiết Giáp Chiến Khải!”
“Tốt à, cái này cũng 15 triệu tích phân cũng chả ít, có lời!” Hoàng Việt cười hắc hắc, giờ đây chỉ cần hắn vận dụng công pháp Thiết Bố Sam, quanh cơ thể sẽ hiện lên một màng giáp mỏng trên da, cho dù có đạn bắn vào cũng chỉ đau nhức một chút mà thôi, nếu là đạn súng lục thì chắc chắn không thể tạo thành uy hiếp với hắn được.
Hôm nay đã là ngày 5 tháng 1 năm 2019, chỉ cần đi học thêm 3 tuần nữa là sẽ được Nghỉ Tết, Tết này Hoàng Việt ngoài thăm gia đình nội ngoại ra, hắn còn muốn đi du lịch một chuyến cùng gia đình, Kiều Linh và Hiểu My, còn là đi nơi nào thì vẫn chưa nghĩ tới, nhưng chắc chắn là đi nước ngoài, Luân Đôn, Pháp hay Trung Quốc đây nhỉ?
Nghĩ nghĩ, đi Trung Quốc chắc chắn là không được, ngày Tết ở Trung Quốc người ta đi chơi rất đông, tốt nhất là qua các nước Phương Tây, Hoàng Việt dự định sẽ tìm hiểu kỹ, sau đó mới quyết định, hà hà, đây là lần đầu tiên mình đi nước ngoài, chắc chắn là phải hối đoái kĩ năng ngoại ngữ thôi.
Bắt đầu tiến hành tu luyện, thời gian rất gấp gáp, Hoàng Việt phải chuẩn bị cho việc tên Dũng đại bàng gọi cho mình, chỉ cần mình sớm đột phá đến Minh Kính hậu kỳ, đến lúc đó coi như có sức tự vệ, hắn thầm nhủ, sau đó tiến vào trạng thái tu luyện.
Sáng sớm hôm sau, vừa rời khỏi trạng thái tu luyện thì hệ thống báo cho hắn biết rằng hắn nhận được 32 triệu tích phân, sau khi hỏi thì hắn mới biết là do hắn gián tiếp làm cho đội Việt Nam chiến thắng, đạt được tâm tình tích cực của hàng triệu người, làm Hoàng Việt cười hắc hắc, hắn cũng đang cân nhắc không biết mình có nên xỏ giày vào thi đấu giúp Việt Nam hay không đây, nếu có hắn, có khi Việt Nam còn có thể vô địch World Cup nữa đó chứ!
Nghĩ thì nghĩ thế thôi, chứ đoạn thời gian này Hoàng Việt vẫn chưa tham gia được, một là hắn còn là học sinh, hai là hắn còn chưa muốn nổi tiếng, nếu như mình tham gia World Cup, có khi sẽ gặp phải cao thủ cảnh giới Ám Kình, phải biết người cảnh giới Ám Kình trên thế giới này cũng không hiếm có, nhất là các cầu thủ chuyên nghiệp, hẳn là bọn họ đều có thực lực không kém mới có thể đại diện cho Quốc Gia.
Vừa nghĩ, Hoàng Việt liền quyết định thử lên mạng xem xem các đội tuyển thế giới thi đấu như thế nào, hắn lên Youtube gõ vào “Giải Vô Địch World Cup 2018, trận chung kết”, thì khác với Địa Cầu khi trước, khi mà trận đấu này không phải là Pháp với Croatia, mà là Pháp vs Trung Quốc, ai da, thú vị đây!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!