Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân - Chương 87: Gato sao?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
4


Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân


Chương 87: Gato sao?


“Alo, chào cậu, cuối cùng thì cậu cũng gọi cho tôi rồi!” Hương Tràm đang ngồi đọc sách thì nhận được điện thoại, không kịp chờ đợi bấm nghe.

“Hi, chào chị Tràm, em là một fan của chị, công ty nhà em muốn tung ra sản phẩm chức năng hỗ trợ giấc ngủ, chị sử dụng cảm thấy thế nào ạ?” Hoàng Việt dùng giọng nói bình thường nói, hắn không muốn quá mức phô trương.

Hương Tràm lập tức đáp: “Thế à, hì hì, chị nói thật nhé, chị chưa từng dùng qua loại thuốc ngủ nào tốt như vậy, mà loại này có tác dụng phụ không thế em?” Cô nghe được đây còn là một người fan hâm mộ của mình thì rất mừng, xem ra hợp đồng này có thể bắt vào tay rồi đây.

“Dạ, không chị ạ, sản phẩm của em được chiết xuất từ các thảo dược tự nhiên, rất tốt cho sức khỏe, không một tác dụng phụ nào, em vẫn dùng thường xuyên mà!” Hoàng Việt đương nhiên là bịa ra, hắn cũng không biết loại thuốc này được hệ thống dùng những gì để bào chế, dù gì hắn cũng chưa đủ tích phân để mua nguyên liệu và thiết bị sản xuất.

“Thật sao, wow, được thế thì tốt quá, hôm qua chị ngủ tới chiều mới dậy được đây, mà sao em chỉ gửi cho chị 3 viên, có thể gửi nhiều hơn một chút được không, khoảng một lọ đi!”

Hương Tràm lúc này mừng lắm rồi, không quên xin thêm một chút, cô cũng rất sợ Hoàng Việt sẽ từ chối, phải biết đây là sản phẩm chưa tung ra thị trường, cần phải bảo mật, có lẽ vì vậy mà cậu ta mới gửi cho mình ít như vậy.

“Thật ra thì, thuốc này công ty em vẫn chưa sản xuất nhiều!” Hoàng Việt nói ra lời làm đầu dây bên kia có chút im lặng, Hương Tràm sau đó lập tức nói:

“Vậy… cho chị khoảng 10 viên nữa thôi, được không?” Lúc này cô rất bồn chồn, sợ rằng mình đã nghiện loại thuốc này mất rồi, nếu không có nó, chẳng lẽ cô lại phải vật vờ thao thức suốt đêm nữa sao?

“À… Thật ra thì cũng không hẳn là không cho chị một vài lọ được, nhưng mà em có một điều kiện!” Hoàng Việt biết đây là lúc ra điều kiện rồi, chắc chắn là cô ta sẽ đồng ý thôi.

“Điều kiện gì, em cứ nói!” Hương Tràm không chút chần chờ.

“À.., đó là chị có thể dành tặng loại thuốc này cho bạn bè, nhất là những người trong giới giải trí, những người nổi tiếng, giúp em PR loại thuốc này được không, chỉ cần người đó chịu lên báo review loại thuốc của em, em xin tặng cho người đó 10 viên!”

Hoàng Việt vừa nói xong, Hương Tràm mừng hết lớn, lập tức đáp: “Đó là chuyện đương nhiên, em không nói chị cũng sẽ giới thiệu cho bạn bè của chị, được vậy thì tốt quá, vậy thì em gửi qua cho chị gấp nhé, à mà công ty của em tên gì?”

“Công ty dược phẩm Việt Hoàng, còn chưa ra mắt trên thị trường, nên em không thể cung cấp quá nhiều thông tin cho chị, chỉ cần chị lên facebook hoặc liên hệ với báo đài phỏng vấn, giúp em công khai sản phẩm này ra là được, ngày mai em sẽ cho người mang thuốc cho chị ngay!”

“Được, ngay tối nay chị sẽ liên hệ với báo đài!” Hương Tràm nói chắc như đinh đóng cột.

“Hợp tác khoái trá!”

“Hợp tác khoái trá!”

“Đinh! Kí chủ nhận được 3912189 tích phân!” Lúc này, thanh âm hệ thống vang lên.

“Ha ha ha!” Hoàng Việt cười lớn, hắn biết nguồn tích phân này đến từ đâu rồi, nhưng ngay cả hắn cũng không ngờ là lại đạt được nhiều tích phân đến vậy.

Mở ra Macbook, Hoàng Việt bắt đầu lên báo, quả nhiên trên tìn đầu đề của các trang báo

mạng, đều đang đăng tin tức, giật tít với chủ đề: “Học sinh giỏi nhất trường THPT Nguyễn Thượng Hòa đi xe mô tô 3 tỷ tới trường!”

Trong những bài báo này, có hàng ngàn bình luận của độc giả, đa phần đều là chê trách, nói rằng việc học sinh đua đòi như vậy là cực kỳ phản cảm, không đúng với đạo đức của một học sinh nên có, thậm chí có một vài bài báo còn phân tích nói rằng nhà Hoàng Việt chỉ mở một tiệm phở nhỏ, không biết tiền đó là lấy từ đâu ra.

Hoàng Việt thấy vậy mà cười khà khà, dĩ nhiên, nếu Hoàng Việt im lặng thì tất cả mọi chuyện rồi cũng sẽ dần ếm đi, mọi người cũng sẽ không thèm để ý nữa, nhưng như vậy chẳng phải đồng nghĩa với việc nguồn tích phân sẽ càng ngày càng ít sao, quyết định không thể để điều đó xảy ra, Hoàng Việt lên facebook gõ một đoạn status, đặt ở trạng thái công khai, ghi là: “Không có tiền mua nên GATO à?”, còn kèm theo hình chụp con Ninja Kawakasi H2R của hắn lên tường nhà facebook của mình.

Thật ra, nếu quá mức nổi tiếng cũng có chỗ hại, có một điểm lẽ ra sẽ khiến Hoàng Việt rất lo nhưng tên Hải Đường đã xử lý giúp hắn, đó là tên tài xế taxi cùng bọn bang Lưỡi Búa ở Hải Phòng, nếu bọn hắn thấy được mặt Hoàng Việt trên mạng thì chắc hẳn sẽ có phiền phức, nhưng Hoàng Việt đã nhận được tin tên Hải Đường xử lý êm bọn người đó lâu rồi, Hoàng Việt không biết phương pháp hắn dùng là gì nhưng người như tên Hải Đường cùng với Nhân đại ca hẳn là rành làm những chuyện này hơn hắn.

Không ngoài dự đoán của Hoàng Việt, sau khi hắn đăng đoạn status này lên, rất nhiều người vào phẫn nộ, tất nhiên là ngoại trừ những người bạn thân của hắn, người phản cảm dĩ nhiên là các fan của hắn trên mạng biết được hắn qua bài Xe Đạp, mới đăng status này lên chưa tới 5 phút mà Hoàng Việt đã nhận được hơn 7 ngàn lượt phẫn nộ, chiếm 10% số lượng người theo dõi facebook của hắn bây giờ, nhưng khiến Hoàng Việt chú ý nhất là Kiều Linh cũng gửi tin nhắn qua:

“Anh, đừng đăng status như vậy, nhiều người sẽ mắng anh đó!” Cô còn chèn thêm một biểu tượng lo lắng.

“Đừng lo, anh tính trêu mọi người thôi mà!” Hoàng Việt trấn an.

“Nhưng mà…” Kiều Linh vẫn rất lo.

“Không sao đâu, em ngủ sớm đi, hì hì!”

“Vâng, anh ngủ ngon!”

“Đinh! Kí chủ nhận được 191024 tích phân!” Hệ thống thông báo làm Hoàng Việt rất mừng, haha, xem ra kế nảy phải dùng thường xuyên mới được.

Tâm trạng khá vui, nhưng hôm nay Hoàng Việt cũng không tính tu luyện, hắn đã khá mệt rồi, liền xuống phòng tắm đánh răng, sau đó lên giường ngủ, mất khoảng 15 phút là Hoàng Việt đã bắt đầu ngủ rồi, hắn cũng không muốn phụ thuộc vào thuốc quá nhiều, nên cố gắng ngủ một giấc tự nhiên.

Trong mơ, Hoàng Việt thấy hắn và Kiều Linh tay trong tay đi trong một vườn hoa cẩm tú rộng miên man, trên mặt hắn và cô luôn mang một nụ cười rạng rỡ, trao cho nhau cái ôm ngọt ngào.

Sáng sớm, sân trường Nguyễn Thượng Hòa rộn ràng tấp nập, các bạn học sinh đang chuẩn bị cho kì thi học kì I, diễn ra vào đầu tuần sau, trong những ngày này, các thầy cô cũng cho các em học sinh ôn tập, tổng hợp lại kiến thức, các buổi học ngoài giờ cũng dày đặc hơn, một số bạn còn đăng ký học phụ đạo thêm vào buổi tối tại trường, ai ai cũng muốn cho mình sở hữu một học bạ tốt nhất có thể.

Sắp đến giờ ra chơi, Hoàng Việt đang chuẩn bị cùng Kiều Linh xuống căn tin thì thầy Tú, chủ nhiệm lớp 12A1 đến và yêu cầu Hoàng Việt lên phòng thầy Hiệu Trưởng, Hoàng Việt cũng không quá bất ngờ, hắn đã phần nào đoán được nguyên do là gì, trao cho Kiều Linh một ánh mắt an tâm sau đó bước ra khỏi lớp, cùng thầy Tú đi gặp thầy Hiệu Trưởng.

Bước vào phòng thầy Hiệu Trưởng, nhìn khuôn mặt thầy vẫn hiền hòa như thường ngày, thầy cho Hoàng Việt ngồi xuống, sau đó lập tức đi vào vấn đề:

“Việt à, thầy biết nhà em khá giả, nhưng việc đi mô tô đến trường không tốt lắm đâu?”

“Vâng, thưa thầy, sau này em sẽ không đi mô tô đi học nữa!” Hoàng Việt bình thản đáp.

Thầy Hiệu Trưởng cũng không ngờ là Hoàng Việt dễ nói chuyện đến vậy, quả nhiên là học sinh ưu tú nhất trường, được, vậy thì mình cũng không làm khó cậu ta nữa, ông dặn dò Hoàng Việt một số việc, động viên hắn cố gắng cho suất học bổng vào đại học Havard, sau đó cho Hoàng Việt ra chơi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN