Tà Vương Cưng Chiều, Độc Phi Thực Khuynh Thành
Chương 17: Quận chúa tuệ mẫn
Phượng ngâm cửu trong lòng nở hoa, cười ha ha một tiếng, Cuối cùng nàng cũng được giải thoát, trong lòng âm thầm vui sướng. Tuy rằng sắc mặt không biến hóa gì, nhưng trong mắt đã không còn nước, tất cả đều mang ý cười.
lúc này long dận đang cười cười nhìn phượng ngâm cửu, hắn không bỏ sót bất kỳ một biểu tình nào của nàng, long dận vừa nhìn vừa nghĩ ︰”Nhìn tiểu nha đầu vui vẻ như vậy, nào có bộ dạng thương tâm như vừa rồi, nói là để thành toàn cho muội muội nhưng thực chất là nàng không muốn gả cho thái tử, đây là dạng nữ tử gì, thú vị, thật sự là một tiểu hồ ly. nha đầu này nhìn sao hắn cũng thấy thuận mắt, cực giống ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.” Thấy ở đây không còn náo nhiệt nữa nên hắn liền nói ︰”Mẫu hậu, các người tiếp tục nói chuyện, nhi thần đi trước, ngày sau lại đến.”
vừa dứt lời thì tử nặc đã đẩy xe lăn đi tới, thái hậu thấy hắn chuẩn bị đi, chưa kịp nói gì thì long dận đã bước ra ngoài.
tử nặc lại phát hiện chủ tử của bọn họ cư nhiên vì một tiểu nha đầu mà tâm tình tốt hơn hẳn, giờ phút này khóe miệng khẽ cong.
Bên này xe ngựa chở phượng ngâm cửu cùng Thanh Ảnh và bích ảnh đã về tới phủ thừa tướng, tâm tình phượng ngâm cửu cực tốt, dọc đường đi còn khẽ ngân nga lời nhạc, chứng minh tâm tình của nàng thực sự tốt, Thanh Ảnh cùng bích ảnh thấy vậy liền che miệng cười.
Tới thanh hà viên phượng ngâm cửu dặn dò Thanh Ảnh thu dọn đồ, chuẩn bị chuyển sang nơi khác, Thanh Ảnh hỏi ︰”tiểu thư, Thừa tướng sẽ đồng ý sao?”
Phượng ngâm cửu nói︰”Ngươi trước cứ thu dọn, tiểu thư nhà người xuất chiêu có lần nào mà thất bại, một lát nữa ngươi sẽ biết.”
Vì thế dùng cơm xong, phượng ngâm cửu ở trong thư viện xem y thư, thánh chỉ liền truyền tới, nói phượng ngâm cửu đi chính đường, phượng ngâm cửu đi ở phía trước, Thanh Ảnh, bích ảnh theo sau.
Lại truyền chỉ vẫn là trần công công, vừa thấy phượng ngâm cửu thì trần công công liền tươi cười chào đón,: đại tiểu thư, lại gặp mặt, tiếp chỉ đi.
Phượng ngâm cửu đi lên cười cười ︰”Trần công công vất vả ngươi.”
“phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, đích nữ thừa tướng phượng ngâm cửu, thông minh lương thiện, huệ chất lan tâm, thanh tú sáng dạ, còn rất hiếu thuận, đặc biệt phong hào quận chúa nhất phẩm, tục danh tuệ mẫn, hưởng bổng lộc triều đình mỗi năm, ban ngàn hộ, thưởng đất phong trong kinh thành. Vi nhớ mẫu thân nên đặc biệt ban cho nàng viện phong ngâm các, khâm thử.
vừa dứt lời, ánh mắt phượng thường vũ độc ác nhìn phượng ngâm cửu, hận không thể nhìn xuyên qua nàng, âm thầm vò nát khăn tay, thầm nghĩ ︰”Vì cái gì nàng ta tiến cung một lần liền được phong làm quận chúa.”
Phượng Thừa tướng cũng mang vẻ mặt khó hiểu, chân mày nhíu lại, đại nữ nhi tiến cung liền biến thành quận chúa? Nhưng nữ nhi được phong quận chúa thì cũng khiến cho hắn nở mày nở mặt, vì thế liền cười tươi đắc ý.
Vương thị nghe xong sắc mặt cũng biến đổi nhưng rất nhanh liền khôi phục.
Phượng ngâm cửu vẻ mặt mông lung, ngây người một hồi mà quên tiếp chỉ, trần công công liền hô ︰”Đại tiểu thư, tiếp chỉ.”
Vì thế phượng ngâm cửu cung kính tiếp chỉ, đã là hoàng thượng thưởng, nàng đương nhiên muốn, không nghĩ đến còn có đất phong, có lẽ thái hậu sợ nàng ngày sau bị người khác bắt nạt nên đã yêu cầu với hoàng thượng, còn chưa kịp phản ứng, trần công công từ trong tay áo đã tiếp tục lấy ra một đạo thánh chỉ khác ︰”phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, đại tiểu thư phượng gia tự biết không xứng với thái tử nên hôn ước sẽ được giải trừ, nhị tiểu thư phượng gia không cần làm người thay thế, niệm tình nhị tiểu thư thông minh cơ trí, tài hoa hơn người. Còn cùng tuyệt nhi tình đầu ý hợp, đặc biệt ban làm trắc phi, hôn kỳ không thay đổi, khâm thử.”
thời điểm trần công công mới đọc thánh chỉ, phượng thường vũ cùng Vương thị trong lòng đều sung sướng, tâm phượng thường vũ đã muốn nhảy ra ngoài, cuối cùng nàng cũng có thể danh chính ngôn thuận trở thành Thái Tử Phi, liền thẹn thùng mỉm cười, nhưng sau khi biết mình không cần làm người thay thế mà lại biến thành trắc phi, nhất thời sắc mặt nàng ta cực kì khó coi, Vương thị nghĩ thầm, vì cái gì tiện nhân kia mới trở về liền phong hào quận chúa, mà nữ nhi của nàng từ chính phi biến thành trắc phi, thật sự khác biệt, mà phượng thường vũ không biết ma xui quỷ khiến như thế nào lại đưa tay tiếp chỉ.
“Quận chúa xin đứng lên, chúc mừng quận chúa, thái hậu nhờ ta chuyển lời, nói sau này có chuyện gì thì nói với người, thái hậu đau lòng người, đừng sợ.”
Phượng ngâm cửu nói với trần công công︰”Làm phiền công công, mời người vào trong uống chén trà nghỉ ngơi một chút?”
Trần công công mỉm cười cự tuyệt nói ︰”ta còn phải về cung hướng bệ hạ phục mệnh, không dám ở lâu. Không quấy rầy quận chúa.” Phượng ngâm cửu có thái hậu chống lưng, trần công công cũng không dám đắc tội.
Phượng ngâm cửu cũng không tiện ở lâu nên cười nói ︰”Một khi đã như vậy thì không làm chậm trễ đại sự của công công, đây là một chút lễ vật nho nhỏ, để công công thưởng trà, hôm nay vất vả ngươi đi một chuyến.” Bên cạnh Thanh Ảnh liền lấy ra một hà bao đưa đến trong tay trần công công, trần công công lấy tay sờ sờ, tươi cười trên mặt càng thêm ôn hòa. mặt khác nói cung nhân đưa đồ hoàng đế ban thưởng đến sảnh ngoài.
Phượng Thừa tướng nói quản gia tiễn trần công công ra ngoài, hắn thấy phượng ngâm cửu thưởng cho trần công công thì cực kỳ hài lòng ︰”Ngươi cũng không còn nhỏ. lại vừa mới trở về, đến phòng thu chi lấy một ngàn lượng cầm tiêu vặt đi.”
Phượng ngâm cửu nói ︰” phụ thân, khi nào thì con mới có thể dọn về phong ngâm các.”
Phượng Thừa tướng đang định nói chuyện, chợt nghe tiếng phượng thường vũ rống lên ︰”tiện nhân, quay về chưa lâu liền chiếm đồ của ta, hiện giờ đã không còn phong ngâm các, ngươi mau cút về thanh hà viên đi, nếu không đồng ý liền cút ra ngoài phủ Thừa Tướng.”
“…….”
Phượng ngâm cửu không nói gì, chỉ mỉm cười, nhưng nàng cười như vậy lại khiến cho người khác cảm giác lạnh thấu xương.
Phượng thường vũ thấy phượng ngâm cửu không phản ứng, trong mắt càng thêm tức giận, liền nói ︰”Ngươi câm rồi sao.”
Vương thị thầm nghĩ không tốt, liền đi tới cho phượng thường vũ một bạt tai, rồi giả bộ trách mắng ︰”Sao ngươi có thể nói chuyện với đại tỷ như vậy, trở về tự kiểm điểm cho ta, không cho phép bước chân ra ngoài.”
Phượng thường vũ bị đánh bất ngờ, khóc một trận lớn, không tin liền nói ︰”Nương, người đánh ta, bình thường ngay cả ngón tay người cũng chưa từng đánh ta, hôm nay vì nàng mà người lại đánh ta?” Nói xong đã chạy về viện của mình, nhưng hiện giờ đã là nơi thuộc về phượng ngâm cửu.
Vương thị khóc lóc nói với phượng ngâm cửu ︰”Cửu nhi, ngươi vạn lần đừng để trong lòng, muội muội ngươi, nàng bị ta chiều cho hư rồi, ta biết cửu nhi luôn luôn hiểu chuyện, đừng cùng muội muội so đo.”
“……” Phượng ngâm cửu vẫn không nói gì, chỉ nhìn về phía phượng Thừa tướng cười, tiếp tục hỏi ︰”Phụ thân, đêm nay ta sẽ dọn về phong ngâm các.” Vừa mới là câu nghi vấn thì hiện giờ đã là câu khẳng định.
Giờ phút này, sắc mặt phượng Thừa tướng cũng không tốt, phượng ngâm cửu được phong làm quận chúa, hắn cũng không thể nói gì, nhưng phượng thường vũ xác thật là luống cuống, vì thế hắn híp mắt, sự ác độc trong nháy mắt đã khôi phục thành bộ dạng ôn tồn nho nhã nói ︰”Một lát ngươi dọn vào đi, ta sẽ nói vũ nhi chuyển ra ngoài.” Bất quá ánh mắt này không giấu được phượng ngâm cửu, phượng ngâm cửu trong lòng cười lạnh.
“Lão gia!” Vương thị sở dĩ cho phượng thường vũ một bạt tai là để cho phượng ngâm cửu cân nhắc về việc chuyển đi, nhưng không ngờ lão gia cư nhiên đồng ý, đây là chuyện gì. Đánh cũng đánh, mắng cũng mắng, cuối cùng vẫn chuyển ra ngoài. Giờ phút này trong lòng vương thị rất tức giận.
Phượng ngâm cửu xem như không thấy, liền nhu thuận nói ︰”Đa tạ phụ thân, không có gì thì ta đi trước thu dọn.”
Thừa tướng nhịn xuống rồi nói ︰”Khoan đã, các ngươi đều lui xuống đi, cửu nhi, ngươi theo ta đến thư phòng.”
“Dạ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!