Tà Y Độc Phi Của Yêu Vương - Chương 4: Dong binh đoàn liệt hoả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Tà Y Độc Phi Của Yêu Vương


Chương 4: Dong binh đoàn liệt hoả


Tại kim loan điện, một thân ảnh vàng kim đang đứng nhìn lên màn đêm u tối.

Từ phía sau tiến lên cũng đồng dạng một trung niên nam tử nhưng lại có phần giống nữ nhân cất tiếng:

_ Bệ hạ…

Nam nhân vận hoàng y thở dài ngao ngán rồi mới mở miệng:

_ Bãi giá từ ninh cung.

Nam nhân vânh hoàng y không phải ai khác mà chính là đương kim thánh thượng của Huyền Linh Quốc – Lý Phong Trần

_ Vâng. Giọng nói the thé vang lên khắp cả cung điện.

Đúng, người có dáng người ẻo lả, còn có giọng nói bán nam bán nữ này chính là thái giám Tổng quản trong cung- Hiên Phúc.

Sau khi hoàng thượng ngồi lên loan giá tất cả cung nữ, thái giám đứng thành một hàng đi theo.

Đến cửa Từ ninh cung, Lý Phong Trần thoáng dừng lại như đang do dự điều gì đó, nhưng rất nhanh trong mắt ông đã hoàn toàn bị sự kiên định che đi một chút do dự hồi nãy.

Khi Lý Phong Trần bước vào Hiên Phúc đã cất tiếng the thé:

“Hoàng thượng giá lâm…. “

Đám nô tỳ, thái giám đứng bên ngoài điện lập tức quỳ xuống hành lễ:

“Nô tài/nô tỳ tham kiến hoàng thượng… “

Từ trong điện Lý Thanh Phong đang đỡ lão nhân tầm 50-60 tuổi bước ra ngoài. Đến cửa điện Lý Thanh Phong buông lão nhân ra cho nô tỳ bên cạnh đỡ còn bản thân thì tiến lên hành lễ:

“Nhi thần tham kiến phụ hoàng.. “

Lý Phong Trần nâng tay lên cho Lý Thanh Phong đứng dậy, rồi tiến về phía lão nhân đang được nô tỳ đỡ mà khom người hành lễ:

“Nhi thần tham kiến mẫu hậu”

Đúng vậy, vị lão nhân đang được nô tỳ đỡ chính là Từ Nhã thái hậu và đồng thời cũng là mẫu thân của hoàng thượng.

“Ừm, hoàng thượng hôm nay đến tìm ai da chắc cũng là vì chuyện hồi sáng Phong nhi đã bẩm báo đi! “

“Dạ” Trên gương mặt Lý Phong Trần thoáng có nét ngạc nhiên rồi biến mất như chưa từng xuất hiện.

Lý Thanh Phong từ lúc nãy tới giờ luôn đứng bên cạnh khẽ mím môi lại nhưng vẫn không nói gì.

“…Được rồi, vào trong rồi nói. ” Từ Nhã thái hậu nhìn hoàng thượng rồi quay sang nhìn Lý Thanh Phong một lúc mới lên tiếng.

Hoàng thượng cùng thái tử đi vào một lúc rồi đi ra, hoàng thượng hướng thái hậu hành lễ:

“Vậy mọi chuyện nhi thần xin giao cho mẫu hậu”

Thái hậu phất tay cho hoàng thượng nhanh chóng lui ra rồi được cung nữ dìu vào trong.

Nhìn bóng lưng thái hậu mà hoàng thượng thở dài rồi quay sang nói với Lý Thanh Phong:

“Phong nhi, chúng ta cũng nên đi thôi”

Lý Thanh Phong gật gật đầu rồi cùng hoàng thượng rời khỏi cung.

Tổng bộ dong binh đoàn liệt hoả.

Trong sảnh chính, một nam nhân khoảng chừng bốn mươi tuổi ngồi ở giữa bàn, còn đối diện không ai khác chính là Hoàng đế Huyền Linh Quốc. Phía sau hắn chính là Lý Thanh Phong từ khi bước vào đến giờ vẫn chưa nói gì.

Sau khi hoàng thượng và đội trưởng của Dong binh đoàn liệt hoả nói chuyện một lúc thì đoàn chủ của dong binh đoàn liệt hoả – Lâm Hàn mới thận trọng lên tiếng:

“Được, vậy bây giờ ta cho người đi chuẩn bị. Ngày mai có thể xuất phát “

“Được! ” Nghe vậy hoàng thượng gật gật đầu rồi thở dài.

Khi mặt trời bắt đầu lên cao, một thiếu niên tầm hai mươi tuổi đi vào khẽ kh người hành lễ với Lý Phong Trần và Lâm Hàn:

“Tham kiến Lý bá, phụ thân! “

Lý Thanh Phong đối thiếu niên gật đầu:

“Vũ đại ca! “

“Ân, Tiểu Phong”.

Đúng vậy, thiếu niên mà Lý Thanh Phong gọi là “Vũ đại ca” chính là thiếu chủ của dong binh đoàn liệt hoả – Lâm Vũ.

“Vũ nhi, thế nào rồi? ” Thấy nhi từ mình tiến vào Lâm Hàn lên tiếng hỏi.

“Phụ thân, tất cả đã chuẩn bị xong. ” Lâm Vũ nhanh chóng đáp lời rồi đứng sang một bên

Lý Phong Trần nhìn ra ngoài xa xăm rồi thở dài, thấy vậy Lâm Hàn vỗ vai bất đắc dĩ nói:

” Phong Trần, yên tâm đi. Chúng ta nhất định sẽ tìm được nữ nhi của huynh. “

“Bình Nguyên sơn mạch sao, nếu là ở đấy thì… hình như chỉ có một mình tiểu Nhu Nhi… ” Nghe phụ thân mình và Lý Phong Trần nói chuyện Lâm Vũ lẩm bẩm một mình.

Nhưng ở đây có ai là có tu vi thấp đâu nên tất nhiên đều nghe được, đặc biệt là Lý Thanh Phong  vừa nghe thấy ba chữ “tiểu như Nhi” phát ra tư miệng Lâm Vũ thì bổ nhào qua không ngừng hỏi:

“Vũ.. Vũ đại ca.. huynh.. huynh biết Nhu Nhi, muội ấy có mái tóc bạch kim và huyết.. huyết mâu”

Khi nghe Lý Thanh Phong hỏi Lý Phong Trần và Lâm Hàn đều sửng sốt

Thấy nhi tử của mình vẫn im lặng Lâm Hàn sốt ruột mà vời của thúc giục:

“Vũ nhi, con từng đến Bình Nguyên sơn mạch có phải con đã gặp nha đầu không? “

Thấy phụ thân đại nhân của mình liên tục hối thúc như vậy Lâm Vũ đỏ mặt rồi ho khan hai tiếng mới trả lời:

“Đúng là biết, không chỉ biết mà còn từng bị… bị muội ấy đánh cho một trận nhừ tử nữa. “

Nghe Lâm Vũ nói vậy cả ba người đều giật mình, chỉ riêng Lý Thanh Phong thì rất nhanh bình tĩnh lại mà chua xót nói:

“Đệ tin… muội ấy vì có… mà rất mạnh đến đệ cũng không nhìn ra tu vi của muội ấy. “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN