Tại Sao Rơi Trúng Anh ? - Chương 12: Vợ chồng thật sự
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
207


Tại Sao Rơi Trúng Anh ?


Chương 12: Vợ chồng thật sự


—-

Ngày hôm sau …!!!

Diệp Ngôn cả đêm nằm suy nghĩ về ánh mắt Bảo Thiên mong đợi câu trả lời từ hắn.
Nhưng hắn chẳng nghĩ nổi câu trả lời nào cho cô, trong đầu chỉ có hiện lên khái niệm : ” Phải chiếm giữ lấy cô, cô là của hắn ”
Diệp Ngôn đường đường là đàn ông trên vạn đàn ông thích người ta như thế lại không dám tỏ tình, chần chừ, thật hổ thẹn trước mắt Bảo Thiên đây mà.

Thật ra đừng vội trách Diệp Tổng của chúng ta, đã 30 tuổi rồi mới nếm được thế nào là mùi vị của tình yêu thật sự, anh hoang mang trước bảo bối của mình là điều đương nhiên.

Dù bạn là ai đi chăng nữa bạn cũng sẽ không làm tổn thương người mình yêu huống hồ là hắn. Từ lần đầu gặp đã muốn che chở cho cô, nhưng trớ trêu thay làm tổn thương cô nhiều lần như thế mà cô nào biết, nếu cô biết thì ra sao đây …??? (Gây tai nạn, làm cô mất trí, bắt về làm vợ….. tội nặng tội nặng )

Không nghĩ nổi nữa quay nhìn thấy Bảo Thiên động đậy chắc tỉnh rồi hắn kêu lên :

” Tiểu Bảo Bối …..!!!!

” Tối qua em làm gì anh …., giờ tại sao em lại trốn trong chăn…. ngốc đầu ra cho a …. nhanh lên …. “

——

Tối qua hai người mây mưa quá bạo dạng rồi sáng tỉnh lại nhìn Bảo Thiên mệt lã người hai má cứ hồng hồng suốt người đầy vết tích tình yêu …

Bảo Thiên dùng chăng che mặt đưa hai mắt ra nhìn hắn :

“”Em không ra đâu …..huhu….. Tối qua em có tí rượu …. nên … nên e….. “”
” Rồi những vết tích này… Anh xem đi là anh gây ra đấy… Xấu hổ chết được”””

Hắn nghiêm nghị nói :

” Bảo Thiên……. Thật ra anh cũng có vết tích….. Em phải chịu trách nhiệm đấy”

Diệp Ngôn gầm gầm giọng một cái, thừa lúc Tiểu Bảo Bối không để ý kéo chăn của cô ra để lộ thân người trắng nõn, hai tay cô thì đang cố che người thẹn thùng liếc hắn một cái….

Diệp Ngôn ôm cô vào lòng hôn nhẹ trán cô nói :
” Tối qua dám làm không dám nhận hả …”””
Bảo Thiên nghe xong im phăng phắc một hồi lâu, thừa lúc Diệp Ngôn đang nhắm mắt ” Cắn ” hắn một cái rồi cười tươi hạnh phúc.

Hai người thức dậy ăn sáng cùng nhau cùng nhau đi dạo phố như cặp tình nhân mới yêu đương làm người trong nhà, ngoài phố ai cũng : người trầm trồ khen ngợi , kẻ ganh tị chết đi được….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN