Tại Sao Rơi Trúng Anh ?
Chương 37: Bí mật thân thế
——-
Ai cũng biết Hà Khôn là một tên cáo già trong thương trường.
Nhưng nhiều năm gần đây ông ta lại không xuất hiện nữa hình như nghe nói là bị phát hiện một số chứng cứ phạm tội gì đó nên ẩn cư giao toàn quyền cho con trai ông là Hà Anh Trí tiếp quản…
Hà Anh Trí có hai đứa con một nam một nữ…
Nam thì Diệp Ngôn đã từng thấy qua trong nhiều buổi tiệc rượu của giới thương nhân tên là : Hà Trác Phi.
Còn vị tiểu thư kia nghe nói rất lanh lợi và được đào tạo du học ở nước ngoài, cuộc sống cô ta cũng khá kín tiếng, nên không mấy ai nhìn thấy và nhắc đến nhiều.
Nói đến đây Diệp Ngôn mới hiểu lý do tại sao Lý An đến nay chưa điều tra ra thân phận của Bảo Thiên. Cái nhà gì chuyện gì cũng kín cổng cao tường, làm chuyện xấu lắm hay sao mà lại như vậy… haizz
Nói về Hà Tịnh Kỳ ( Hạ Bảo Thiên ) …
Tịnh Kỳ là một cô gái từ nhỏ đã rất thông minh lanh lợi, tuy là nữ nhưng được ông và ba cô hết mực yêu thương.
Cô có chỉ số IQ khá cao, được đưa đi du học đào tạo để sau này về phụ giúp anh cô điều hành công ty.
( Thật chất mà nói, bí mật ở đây là cô được đào tạo như kiểu robot luôn rồi, được rèn luyện rất nhiều kỹ năng, nếu đem so tài thì chưa chắc thua Diệp Tổng nhà ta nhé … Đúng xứng đôi mà )
—-
Cô về nước đợt này là thăm ông nội của cô, cũng là nghe nói có hôn ước với ai đó…
—–
Tới khúc này Diệp Ngôn liền nói dừng lại :
” Hôn Ước ”
….
Vũ Ca cười to ha hả :
” Tên nào xúi quẩy vậy không biết, chưa gì đồ ngon bị anh hất tay trên trước rồi Diệp Ngôn ….haha…. Anh về điểm này tôi phải bái phục”
—
Diệp Ngôn lúc này lại lên cơn ghen tuông giờ này chắc hắn đang nghĩ giết quách tên vị hôn phu gì gì đó cướp lại vợ mình …. ( Cướp vợ người ta trước mà giờ còn ghen còn đòi giết ….ây da )
—-
Vũ Ca nói :
” Thật ra vụ hôn ước này không đơn giản như bề ngoài của nó đâu…. Nghe nói đó là một vụ trao đổi ngầm đấy ….”
—-
Vừa nói tới đó Vũ Ca lại tiếp tục kiểu cách biến thái của anh ấy :
” Không xong, không xong rồi, Bảo Thiên của tôi lại là con cờ trong vụ trao đổi này sao, ôi một cô gái đáng yêu như thế sao lại số khổ vậy, vừa bị tên khốn này lừa gạt về nuôi , lại sắp bị làm món hàng đem ra trao đổi … huhu … Đợi anh , anh sẽ đến đưa em đi tìm bến bờ hạnh phúc “
Vừa nói tay hắn vừa chỉ thẳng về phía trước tạo dáng như siêu nhân sắp cất cánh vậy đó.
Diệp Ngôn ngồi cạnh hắn đang buồn đến tim gan thắt lại nhìn thấy hành động điên rồ đó cũng phải lắc đầu ngao ngán….
Vũ Ca tự diễn xong bình tĩnh lại quay qua hỏi Diệp Ngôn :
” Giờ chúng ta phải hành động gì đây …không thể để Bảo Thiên của tôi hi sinh như vậy được , tôi sẽ đau lòng chết mất đấy… Anh mau mau nghĩ cách đi tên khốn …”
—-
Diệp Ngôn nhìn qua cậu ta nói :
” Nghĩ gì nữa, kêu hết anh em , đem súng đạn theo, xông thẳng vào nhà bắt vợ tôi về thôi… Cậu thấy được không …”
—-
Vũ Ca nghe xong
” Chơi lớn vậy luôn thật hả …”
Diệp Ngôn nhìn hắn, nét mặt có chút khởi sắc lại :
” Tôi đùa thôi …”
” Tên khốn nhà người ” Vũ Ca im lặng sau đó ngồi ngắm biển đêm suy nghĩ cách nào hay nhất có thể .
– Diệp Ngôn sau khi biết mọi chuyện thì hắn có vẻ bình tâm lại hơn. Hắn biết cô bỏ đi không phải vì lỗi hắn gây ra mà vì cô còn nhiệm vụ khi nhớ lại tất cả.
Diệp Ngôn nhớ lại những lời Bảo Thiên từng nói :
” Nếu yêu anh là sai, Em vẫn sẽ yêu anh ” sao lúc đó hắn không chịu chú ý những thay đổi của cô, cứ mãi mê đắm nhan sắc . Haizz……. háo sắc lúc đó quá, lo ân ân ái ái nên trí thông minh , khả năng phán đoán giảm xúc cực kỳ luôn.
—
Giờ đây Diệp Ngôn lại có động lực đem cô ấy về lại bên mình, Hắn tin :
” chỉ cần tình yêu còn đó, khó khăn không thể vượt qua cũng thành có thể …”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!