Tấm Cám - Chuyện Về Chàng Tấm
Chương 1
Một hôm, bố ghẻ đưa giỏ cho Tấm và Cám, ôn nhu nói.
“Ai bắt được đầy giỏ tôm cá thì ta sẽ thưởng cho một album của Sếp Tùng!”
Thành phần Sky kì cựu như Cám thì đâu dễ bỏ qua! Tích cực mò cá bắt tôm… Tấm cũng không kém cạnh, chàng Tấm ấy không phải Sky! Nhưng mà, ngẫm lại nếu bán cái album đó thì đống đứa mua! Là lại có tiền đi net!!
Nhọ ở chỗ, nhìn thấy nhan sắc của Cám, nhan sắc chim sa cá lặn theo đúng nghĩ đen ấy… Cá chạy sạch nên nàng trắng tay.
Còn Tấm – Đệ nhất mĩ nam dễ dàng bắt được đầy giỏ!
_____ ______ ______ ______ _____ ______
Trời mùa hạ… thực nóng vãi hà!!!!
Tấm ấy, là chàng Tấm nết na, thùy mị nhất làng!
Xa xa bên hàng cây dâm bụt rộn ràng sắc đỏ của hoa tươi, chàng đứng đó, nhẹ nhàng vươn đôi tay thanh mảnh ngắt lấy một đóa hoa.
Khẽ khàng cài lên mái tóc đen như gỗ mun trời ban của mình.
“Tác giả!! Kể cho đúng sự thật vào!!!”
Khụ…. Đứng bên hàng cây, Tấm nhẹ nâng niu trong tay đóa dâm bụt, lấy đóa hoa đó ngắt lấy cuống, ghé sát cánh môi đào thắm… Để hút mật!!!
“Ngọt ghê…”- Tấm ngó nghiêng xung quanh, liền thấy cái bóng to to của một vật thể không xác định đang đến gần.
Là con CÁM!!! Chết tiệt! Chết tiệt! Hút nhanh không nó giành hết!!!
” Chụy Tấm ơi Chụy Tấm!!” – Cám mở to đôi mắt bồ câu nhìn chàng Tấm đang giấu hai tay ra sau lưng -“Ơ… Chụy… có gì ăn được à!?… Ưm… cho em đi nha!”
…. Tao biết ngay mà, cái con lợn như mày chỉ có ăn với ăn thôi! Đệt! Tao sợ có ngày mày ăn cả tao luôn cũng được! Mặt thì đã tròn tròn như cái bánh đúc, răng thì khểnh… cả hàm… Thế mà làm bộ duyên dáng, điệu đà như thiếu lữ mới lớn… Ôi tao muốn nôn!
” A.. ư… Là “Anh Tấm” khổng phại “Chụy” nghe hông cưng?”
Cám ngoan ngoãn gật đầu, song, mắt vẫn cứ tia Tấm từ trên xuống dưới.
Chàng Tấm thôi cũng ném hoa xuống đất, chìa hai lòng bàn tay trắng hồng rạng rỡ ra cho con bé kia xem, để đánh gãy ý niệm xin ăn của nó.
“Được chưa mày, bạn thân cái củ cải gì mà không thèm tin nhau thế mày!”
“Em tin chụy mà!”
Tin cái con cá! Tin người vô cùng!
Đang trên đường trở về nhà, đột nhiên cám bồ nhào tới ôm lấy eo Tấm.
Tấm thì hết hồn chim én chọi thẳng vào mặt nó một cước! Mày tính ám sát tao à em gái?
“Ai ui… Chụy ác quá đi!!”
“Là mày ngu!”
Lồm cồm ngồi dậy, Cám nở nụ cười thật duyên… trong mắt mấy đứa mù.
“Anh Tấm ơi anh Tấm. Đầu anh lấm, anh tắm ao sâu kẻo về mẹ mắng.”
“Mày dở à? Tao mới đi salon hôm qua!”
Cám ấy là tính lừa gạt chàng Tấm, ấy mà chàng Tấm tỉnh như Quãch Tĩnh!! Thật không thể tin nổi mà! Tấm dám thách thức trái tim thâm hiểm của nàng! Nàng sẽ không tha!
“Em không nói dối! Anh Tấm là đệ nhất mĩ nam của làng ta ấy! Anh ra bờ suối kia tuốt lại vẻ đẹp trai đi a! Anh phải tin em! Anh có chắc sẽ để mái tóc suôn mượt tuyệt vời kia lấm bẩn phơi bầy khắp thiên hạ không?”
Nói đến đây, Cám cẩn thận để ý sắc mặt Tấm xám lại… Nàng thầm cười dài một hơi!! Nhẹ cầm lấy chiếc giỏ cá của Tấm đưa cho giữ hộ, thật thận trọng ngó nghiêng tứ phía, thận trọng xem xem Tấm kia đã ra bờ suối chưa thì mới yên tâm!
“Kỳ này R.I.P mày rồi Tấm ơi!!” – Khẽ mở nắp giỏ cá của Tấm, khẽ nâng cao giỏ, tính dốc hết tôm, cá… thì.
“Cámmmmm… Em làm gì thế Cámmmmm!!”
Tưởng chừng tim em yêu đập tan lồng ngực bay ra ngoài chứ!!! Cám chậm lại động tác, nhanh chóng bày ra nụ cười giả dối!
“Aha… em xem giỏ chụy có mất con cá nào không thôi!! Hihihi!!”
“A… ra vậy à?” – Chẳng mấy chốc nơi khóe mắt Tấm đã phiếm đỏ, sụt sịt vài tiếng, dùng ngữ điệu thâm tình, nói:”Cám, bấy lâu nay tin em, anh đã làm đúng! Nào đưa giỏ em đây! Anh sẽ nhường hết cho em!”
Cám nghe đến đây… mừng rơn!! Tự cảm thán bản thân không ngờ vừa lừa được cá! Mụ nội nó lừa được cả tình thằng Tấm có chỉ số IQ 400/350 này!! Đây là thành tựu vĩ đại nhất trong 18 năm sống trên quả đất này!!
“Ừm… Mà em ra kia mua hộ anh gói dầu gội.. được không?”
Cám nghĩ đến việc lừa được Tấm dễ dàng, đánh đổi là 5 bước chân liền không nghĩ ngợi đi ngay và luôn!
_________ _________ __________ _________
1 phút 01 giây sau Cám quay lại, nhiệt tình đưa cho Tấm hẳn 1 dây dầu Rechoice – Suôn mượt như dưỡng ở tiệm! Nàng thẹn đỏ mặt, ngập ngừng nhận lấy chiếc giỏ nặng chịch mà Tấm đưa cho, hí ha hí hửng trở về nhà, chắc mẩm Tấm kia tin mình trọn lòng nên không hề xem bên trong giỏ.
Nhìn theo bóng lưng nàng dần khuất, chàng Tấm nhẹ vơ lấy tấm áo khoác tạm lên thân thể thon dài nổi bật với nước da bạch ngọc mềm mịn của mình. Khóe môi chàng cong lên, tưởng chừng dài đến đuôi mắt.
“Thật may… anh đây không tin đứa bạn thân như mày Cám ạ…”
Rằng, giỏ Cám toàn là phân trâu Tấm mới hốt được nhồi hết vào.
Tấm tin, cái con chỉ biết ăn ăn ăn và ngủ như nó, khứu giác sớm đã vô dụng…
_______ _____ _____ _____ ______ ______
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!