Tam công La mật quyền
Đối ẩm
Hai cao nhân La mật giáo say xỉn và có hành vi khiếm nhã nơi linh thiêng được đưa gấp lên kiệu phi thẳng vào phủ Ba la. Phạm La vẫn u tịch nơi mật động, không hề có một động thái nào chứng tỏ sự nhượng bộ hai người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời y.
Ba la Đầu Đà sau lần gặp mặt, được Mị đẩy đưa mấy câu nói lập lờ, y càng nuôi mộng có được trái tim mỹ nhân. Lấy cớ Hiền cô thần giáo cần nghỉ ngơi tịnh dưỡng cho chuyến Bắc chinh, y dọn ngay một phòng vô cùng tiện nghi và sang trọng đẩy Mị vào, sai a hoàn và gia nhân túc trực chờ sai bảo
Đứng trước cơ hội ngàn năm có một này y tự nhủ lòng phải quyết tâm chinh phục, Mị một cách lưỡng toàn kỳ mỹ mới thôi
Cái hố sâu sắc dục mà Đầu Đà sa vào như vô tình trao trọn vận mệnh chốt chặn biên thùy quan trọng bậc nhất đất nước Lâm Ấp vào tay người phụ nữ đang say túy lúy nằm mê man bất động trong kia
Quay sang chuyện Khúc Hy uống trúng nhựa Bách hương mê man giấc điệp đã để con tuấn mã tự mình lang thang nơi bìa rừng, nó được Vô Danh lữ khách đang thả hồn vào danh cảnh phát hiện từ phía xa
Loài ngựa rất trung thành, nó chỉ lảng vảng quanh quẩn đâu đó xung quanh chủ nhân. Vô danh là người phương bắc, nên rất rành rọt việc thuần hóa ngựa chiến, y cũng hiểu rất rõ, chủ nhân con tuấn mã này đang ở gần đây thôi. Nhưng sức cuốn hút từ con tuấn mã thôi thúc y bước lên tiến lại gần nó. Hy tỉnh dậy đưa tay vào miệng huýt sáo một hơi dài….rư….rư…rét
Tuấn mã nghe tiếng chủ nhân, thôi nhặm cỏ, phi nước kiệu về nơi huýt sáo.
Nhãn lực cao thâm của Vô Danh đã phát hiện một chấm đỏ ngoài mép lộ, một thanh niên đang đợi vật yêu mình quay lại
Và người thanh niên nọ, dường như cũng phát hiện sự có mặt của Vô Danh
Sự đời không hẹn mà gặp
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm hỏi có, duyên gì hay không?
Hy đưa tay sờ nhẹ vào chuôi kiếm, bỗng nhiên y sực nhớ túi bí kíp mà Mị trao cho lúc lên đường
Hy ngơ ngác chờ yêu vật trở về, vì bí kíp được giấu trong yên ngựa,
Một luồng khí kinh động không trung, Vô Danh nhẹ nhàng đứng trước mặt Hy, y chột dạ bởi thân thuật kinh công phi phàm của Vô Danh, người mà y có nhiệm vụ thu phục theo ủy thác của ân sư. Vô Danh tay cầm bí kíp giơ trước mặt Hy cất giọng:
-vật này là của các hạ ư? Ta nhặt được từ bãi cỏ
Hy tái mặt:
-đúng vậy, đa tạ đại hiệp trợ giúp thu hồi
Túi bí kíp phất phơ trong gió, bỗng dưng bay ra ngoài, đập thẳng vào mặt Hy
Vô Danh cười khanh khách
– Tửu. Miếng lụa trắng ghi mỗi một chữ: Tửu
Hy cũng cười theo
– tửu, hảo hảo
Vô Danh tùy hứng:
Lâm ngàn hữu thắng vô tửu ẩm
Tựa đạo minh kỳ bất thọ phong
Hy tiếp lời:
Nguyệt cung vi ẩn tàng nhân túy
Vọng cổ thiên thu bất ấu nhi
Hy chơi câu này hơi cắt cớ, chị Hằng, ông Cuội sống trên đó lo vui chơi say xỉn mà chả đẻ đái gì, vậy mà sống mấy chục vạn năm không buồn chán. Câu thơ chạm tới đáy nỗi lòng Vô Danh
-chẳng hay các hạ, bôn tẩu vùng này có việc chi hệ trọng
-ta đi gặp một người theo lệnh ân sư
-thế gặp được chưa?
Hy bối rối, người đó đang đứng trước mặt y. Hy lơi giọng;
-đã gặp
-cho tại hạ hỏi thêm một câu, tại hạ có ý trung nhân chưa, vì trong ý thơ hàm súc nhiều điều e ấp
Hy là người ít bộc lộ, đứng trước Vô Danh y cảm thấy mình cũng có lỗi vì góp phần tạo ra một thân thế oan nghiệt cho Vô Danh, nên y quyết định thành thật:
-tại hạ đã hứa hôn, nhưng người ấy chưa phải là ý trung nhân của tại hạ
Vô Danh gật gù:
– ta với các hạ vừa mới sơ giao, câu trả lời chân thành của các hạ làm ta rất mến mộ? Các hạ hãy cùng ta đối ẩm kẻo phí Hồng mao tửu mang theo
Dứt lời Vô Danh tung hồ lô lên cao, dùng kinh công rượt theo, rồi truy kiếm theo chiêu Ám Liễu phong hoa, Hy nhanh nhẹn đẩy người lên cao dùng Bát tiên vọng nguyệt cân bằng hồ lô, phong kiếm Ám Liễu làm bật tung nắp hồ lô, rượu từ trên không trút xuống, Hy đưa tay mời, Vô Danh làm một hớp, rồi vẩy kiếm theo chiêu Lưu bích định phong, chiếc hồ lô bay sang phía Hy, Hy dùng Bát chỉ đồng giao hãm đà hồ lô, xoay nó trên không rồi tợp một ngụm đầy
Vạn phong vũ , thụ mao đài
Bách hoa dung, hầu mỹ tửu
Cả hai mãi mê dùng tuyệt học võ công mà chuốc rượu cho nhau, hoa lá cỏ cây ngã oàng rũ rượi theo từng chiêu thức, quang cảnh thật đậm màu huyền ảo
Bầu rượu chẳng mấy chốc vơi sạch. Hy dốc hết can đảm rủ rê Vô Danh:
-đại hiệp trông chừng cao tuổi hơn các hạ hay ta xưng huynh đệ cho dể bề thưa thốt
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!