Tâm Duyệt - Chương 18: - Muốn gọi tên cả đời (H+)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Tâm Duyệt


Chương 18: - Muốn gọi tên cả đời (H+)


*TÂM DUYỆT
*Au: Phanna
*18 – Muốn gọi tên cả đời (H+)

Đầu lưỡi quét qua thấm ướt miệng huyệt. ở nơi mà cảm giác bị phóng đại kia. Tê dại tâm can. Một lần đi qua càng khát cầu nhiều hơn.

Giây phút Hàn Diệp ngừng lại, Cơ Phát lại muốn tiếp tục bị liếm. Muốn hắn dùng đầu lưỡi đảo qua đảo lại ở hoa huyệt, muốn hắn nuốt vào mật dịch đang chảy tràn tựa như bất tận kia.

Đôi môi mỏng vì kích động mà cắn chặt đến nỗi để lại dấu răng. Mông lại càng nhướn cao khát cầu được an ủi.

“Bên trong… ngứa… vừa ngứa vừa khó chịu… Diệp Nhi… mau giúp ta”

Hàn Diệp đột nhiên dừng lại quả thật quá mức trêu người.

“Liếm nữa cũng không giúp người hết ngứa được. Vương Thúc của ta… dùng cái khác cắm đến được không?”

Qủa thật muốn giết người sao?

Tự nhiên lại dừng chứ?

“Muốn liếm liếm… mau liếm a~” – Cơ Phát nhỏ giọng rên rỉ.

“Được. Được. Được… liếm” – Hàn Diệp nuông chiều cúi xuống, ngay cửa huyệt dùng sức hút thật mạnh, đầu lưỡi cuốn lấy mật dịch rồi ngay cửa động đâm thẳng một cái tiến vào trong.

“Aaa…. a….aaa”

Đầu lưỡi vừa trơn vừa mềm, lúc mạnh lúc nhẹ

Khoái cảm mãnh liệt này khiến toàn thân Cơ Phát căng chặt. Lưng thon thắt lại, ngửa cổ rên lớn. Thần sắc thống khổ lẫn vui thích đan xen.

“Diệp Nhi… Diệp Nhi…” – Cơ Phát hưng phấn la lớn.

Y càng kêu, Hàn Diệp càng dùng sức mút liếm. Âm thanh ngọt ngào của Vương Thúc quá mê người rồi. Hạ thân hắn thực sự không chịu đựng được nữa.

Gậy thịt Liền hướng đến cửa huyệt mà quét lên xuống, vài đường đã câu ra mật dịch trong suốt chảy ồ ạt.

Hai tay hắn tách ra mông thịt trắng nõn, đẩy hông mạnh về phía trước

Quy đầu lớn “Phụt” một tiếng xỏ xuyên qua lỗ nhỏ, hung hăng đâm nhập vào hoa tâm.

A~

Aaaaaa

Cơ Phát không nhịn được hét lớn, bên dưới vừa căng chặt vừa trướng đến đau.

Nước mắt trong suốt như pha lê thi nhau rớt bên mặt. Y vươn tay đẩy người, muốn thoát khỏi sự lấp đầy lạ lẫm bên dưới.

“Sh…”

Hàn Diệp cúi xuống cắn lấy cánh môi xinh đẹp của Cơ Phát, âm thanh nhẹ như mây trấn an bên tai

“Không sao đâu… Vương thúc… một chút thôi… người sẽ thấy quen”

“Sẽ không sao mà”

Hắn luồn lưỡi vào bên trong khoang miệng y, cuốn lấy lưỡi y mà triền miên, mà quyện lấy. Đợi đến khi người bị hôn đến không thở được, đến mềm nhũn ra thì mới bắt đầu đưa đẩy hông, nhấn tới.

“Bên trong người vừa chặt vừa nóng… Cơ Phát… thật muốn vĩnh viễn không rút ra”

Hàn Diệp kìm hãm ý nghĩ muốn như mưa rền gió dữ mà đánh đến, mà xỏ xuyên bừa bãi, mà thô bạo sát nhập…

Lại chỉ có thể nhẹ nhàng đẩy đưa, đợi Cơ Phát quen với nhịp điệu của hắn, ôn nhu như nước mà liếm đi nước mắt trên mặt y.

Gương mặt người dưới thân bình thường lạnh lùng kiêu ngạo. lúc này bị tình dục tác động vào mang thêm vài phần kinh diễm, kiều mị đến mức không thốt nên lời.

“Cơ Phát…”

“Cơ Phát của ta…”

“Muốn gọi tên của người cả đời này…”

Quy đầu ma sát bên trong tràng bích mềm mại, nóng rực mà đụng phải điểm mẫn cảm bên trong khiến Cơ Phát như bị một dòng điện mãnh liệt đánh đến, rất nhanh đã thích ứng được mà rên rỉ.

“A~…ưm…ư… chỗ đóó… muốn được chạm chỗ đó”

“Được… là chỗ đó đúng không?” – Hàn Diệp nâng một chân y lên cao, vác lên vai mình, nửa quỳ dùng hông đánh mạnh đến. Càng lúc càng mạnh mẽ như con sói hoang cường mãnh, vừa uyển chuyển vừa tràn đầy sức lực.

“Vương thúc… ta mỗi ngày đều nghĩ đến người… đều nghĩ đến người ở dưới thân ta… bị ta làm cho kêu khóc”

Hàn Diệp vừa nói vừa đẩy hông. Như cuồng phong vũ bão mà đâm tới, tầng lớp tầng lớp như sóng dữ cuồn cuộn không có điểm ngừng.

Cơ Phát bị đâm đến mức cả cơ thể không ngừng dịch chuyển trên giường, chăn ga hỗn độn. Nước mắt rơi ướt đẫm mặt, miệng nhỏ há ra thở dốc đến nỗi không ngậm được, nước bọt chảy dài bên cằm, lăn xuống cổ. Dừng lại bên xương quai xanh xinh đẹp.

Mồ hôi thấm ướt cơ thể trắng nõn, toàn thân tràn đầy hơi thở sắc dục mê người.

“Mỗi ngày ta đều nghĩ đến sẽ đè người dưới thân? Cắm vào huyệt nhỏ của người ra sao? Chà đạp nó như thế nào? Tưởng tượng đến tư vị tiêu hồn của nó… Vương Thúc… ta mỗi ngày đều nghĩ như vậy đấy.”

Cơ Phát bị hắn đánh đến đầu óc đều hỗn loạn, cái gì cũng không nghe rõ. muốn trực tiếp hôn mê đi. Chỉ có thể nức nở cầu xin

“Mau ngừng… Diệp Nhi… chậm một chút… ta không được rồi”

“A~…ư…ưm”

Hàn Diệp nghe âm thanh rên rỉ của Cơ phát càng kích động trừu sáp mạnh bạo hơn, nhìn lỗ nhỏ phun ra nuốt vào gậy thịt phát ra âm thanh òm ọp dâm mĩ rõ ràng khắp phòng mà toàn thân tê dại.

Đè ép đến mức nơi đó chỉ có thể run rẩy co rút mà mút lấy côn thịt của hắn. Chảy ra dâm dịch ướt đẫm ga giường.

Sau đó nắm lấy bàn chân trần đang đặt trên vai mình của Cơ Phát, há miệng mút lấy ngón chân khiến y vặn vẹo điên cuồng hơn, đầu ngón chân vì bị khoái cảm đánh khiến chúng kích thích đến mức co quắp lại. Muốn thối lui.

Nhưng Hàn Diệp nắm chặt lấy cổ chân thon, ưỡi vừa ướt vừa nóng liếm qua đầu ngón chân mẫn cảm. Trêu đùa bỡn cợt đến đỏ lên.

Qủa thực muốn chết.

Sướng đến mức muốn phát điên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN