Tâm Linh Dòng Họ Nhà Em - Phần 1 : Người không đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
415


Tâm Linh Dòng Họ Nhà Em


Phần 1 : Người không đầu


Nhà em ở Thanh Hóa các chị à. Nói về đất nhà em ở bây giờ, xưa chính là đất nhà quan. Nghe nói, thời đó ngài làm quan Cửu Phẩm đấy ạ. Hồi đấy triều đình chia 2 phe phái khác nhau. Nghe đâu ông vì ” Quan làng văn ăn nhầm miếng trầu làng võ mà mất mạng”

Ngài quan Cửu phẩm bị đưa ra cánh đồng trống làng Thiết chặt đầu. Xác người không đầu được khiêng về nhà. Người nhà khóc than ầm ỹ. Cái đầu sau đó cũn được khâu lại chỉnh tề để chôn cất nhưng vuốt mãi mà mắt ngài Cửu cứ trợn ngược lên.

Đêm ấy mưa trắng xóa trời, nghe đâu thoảng trong tiếng mưa gió bão bùng còn có tiếng rít lên ghê rợn ai oán. Quan tài không ngừng rung lên bần bật. Phải khi 5, 6 người trai tráng trẻ tuổi cố gắng lắm mới giữ chặt được nắp quan tài. Sau đó mọi người phải dùng đinh đóng xung quanh nắp quan tài.
Một ngôi miếu cũng được xây lên thờ ông ngay sau đó, nhưng mấy chục năm sau thời kháng Pháp, chiến tranh loạn lạc. Ngôi miếu cũng bị phá tan hoang. Nghe nói có nhà lấy những mảnh đổ nát trong ngôi miếu về xây nhà. Kết quả sinh ra 3 đứa con. 1 đứa câm, một đứa bị điếc, còn một vừa câm vừa điếc. Cuốu cùng cả gia đình phải bỏ đi biệt xứ. Mảnh đất cũng vì vậy mà bị bỏ hoang. Câu chuyện về miếu quan Cửu Phẩm cũng vì vậy mà dần quên đi trong kí ức mọi người.

Sau kháng chiến chống Mỹ 1975, ông nội em được phân cho miếng đấy đó. Lúc đầu cụ em, tức bố của ông nội kịch liệt phản đối. Nhưng sau ông bà quá quyết tâm vì miếng đất này được nhiều hơn hẳn bình thường.
Ông bà em xây một ngôi nhà nhỏ ra đấy ở. Cũng nhờ người cúng bái các kiểu, cuộc sống rất bình an. Ngoài cổng tự nhiên cũng mọc lên một cây đa, cây đa y hệt như hình người không có đầu ( Em đảm bảo thật 100%% nhé. Hôm nào em sẽ chụp cho các chị xem, cây đa bây giờ vẫn còn, không ai dám chặt cả).
Sau ông bà em cho lại bố em miếng đất. Ngày mẹ mang thai em, mẹ đi bói mấy chỗ, ai cũng nói đất nhà em rất độc, bà sẽ sinh ra một đứa con gái có vết chàm trên mặt rất xấu xí. Lúc đó mẹ em khóc nhiều lắm. Toàn giấu bố em đi khắp nơi cầu cạnh nhưng người ta nói không giải được. Lúc đó cả nhà em hoang mang lắm.
Sau cùng cũng có một người nói là dưới đất nhà em có 2 cái bát sứ đời Nguyễn với 1 cái chum chôn ở sau nhà, đào nó lên 2 cái bát giữ lại. Cái chum thì đập ra, trong đó có 1 lá bùa đốt đi thì em sẽ không bị chàm ở mặt nữa.
Mẹ em nói mà bố em không tin, nhất quyết không đào. Sau phải nhờ cả bà nội em nói mới được.
Đào mấy ngày khoảng đất đã to thành cái ao mới tìm được. Mà đúng là có những thứ đó thật, chính bố em cũng xác nhận là có 2 cái bát sứ màu đen với một cái bình có lá bùa . Nhà em mời thầy đến đốt đi rồi cúng bái đàng hoàng.
Em sinh ra cũng không có chàm ở mặt. Liên tiếp mấy năm nhà em làm ăn lên như diều gặp gió. Ngoài xây được nhà còn mua được thêm 2 miếng đất mặt đường. 2 đứa em gái cũng liên tiếp được sinh ra.
Đến năm em 15 tuổi, tự nhiên hôm ý ngủ trưa mà cả người mệt nhoài, thoảng trong mũi nghe thấy mùi xương xẩu ở đâu. Em muốn mở miệng mà không mở nổi. Trong mơ hồ em thấy có một người đàn ông mặc đồ trắng kiểu cổ xưa, dáng người cao lớn nhưng không có đầu.
Ông này nói với em là nhà em năm nay sẽ có việc tốt. Mẹ em có thai sẽ sinh bé trai, nhưng đừng chăn nuôi gì cả vì sẽ chết hết gà lợn. Em có kể với bố mẹ mà bố mẹ em không tin. Nhà em không làm theo. Kết quả năm ấy chết hơn 100 con lợn. Công sức làm cả năm đổ xuống sông xuống biển hết. Nhưng mẹ em mang thai thật các chị ạ.

P2. Đứa bé kì lạ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN