Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn Đêm - Chương 30: Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (30)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Tan Chảy: Trái Tim Của SẾP Cả Ngày Lẫn Đêm


Chương 30: Cha nuôi tổng giám đốc cấm dục (30)


Vừa nói dứt lời, Tô Văn bất chợt ý thức được bản thân lỡ miệng.

Trong nháy mắt sắc mặt của Tô Án thay đổi, giận tím mặt: “Tô Văn! Người làm chị như con đúng là không có đầu óc gì cả! Hắn là em trai của ngươi, vậy mà những lời nói xấu xa bên ngoài ngươi lại bỏ mặc, không thèm lên tiếng giúp đỡ em mình như vậy! Tiểu Hồng là người đàn ông duy nhất của nhà chúng ta, ngươi bắt buộc phải giúp đỡ hắn!

Một tràng mắng nhiếc dài bất tận khiến Tô Văn bối rối.

Cô nhìn vẻ mặt vô tội của Tô Hồng. rồi nhìn cha Tô tràn đầy lửa giận, cắn răng nói: “Ba! Người có thể suy xét cho rõ ràng được hay không, lúc trước bộ dạng người đối xử với nhà chúng ta như thế nào, với Tô Hồng như thế này, hiện tại sao lại đối lập đến kỳ quái như vậy, tại sao sao lại có thể xem trọng hắn đến như vậy?”

Tô cha mặt đỏ gay lên, đột nhiên đập lên bàn một tiếng vang: “Mấy chục tỷ! Hợp đồng của con bị bới ra được lỗ hỏng, tập đoàn Minh Thành có đầy đủ chứng cứ chứng minh con phạm tội! Con nói xem sao, như thế có đến nỗi để khiến Tô Hồng bị đánh đến như vậy hay không!”

Vài chục tỷ!

Cái từ này vừa thoát ra, sắc mặt Tô Văn ngay lập tức trắng bệt.

Cô đảm nhiệm vai trò của tổng công ty Tô thị đầu tư tiền mua đất, vốn trước mắt cũng chỉ dự định hoàn thành hợp đồng, mang tiền đối phương trả theo cam kết đến cho cha Tô xem, nhân lúc đó sẽ gợi ý phần thưởng, nào ngờ đường đến nửa lại đứt gánh, tiệc vui chưa thưởng đã trở thành sự cố.

“Sao con có thể hồ đồ như thế, động ai không được, nhất định phải chọc tới tập đoàn Minh Thành ăn thịt người như vậy! Con rảnh rỗi quá nên muốn kiếm chuyện gây sự dằn vặt người cha này à!”

Tô cha đập lên bàn vang lên tiếng bumg bumg, thu hút sự chú ý của rất nhiều nhân viên bên ngoài.

Mặt Tô Văn đỏ tới mang tai, đứng đó nghe tiếng người bên ngoài phòng xì xào bàn tán, thảo luận cô bị cha phê bình đến rối tinh rối mù, chỉ cảm thấy bức tường thành trong lòng đang oanh oanh đỗ rạp.

“Cha…Người dựa trên cơ sở gì nói con như thế?”

Tô Văn quật cường trong run rẩy trừng Tô cha, cánh tay vung lên chỉ về Tô Hồng: “Tại sao cha có thể cho Tô Hồng nhiều tiền như vậy để đi bán đấu giá mảnh đất kia, con còn có thể làm gì khác ngoài sử dụng thủ đoạn buôn bán để cạnh tranh chứ!”

Tô cha dừng một chút nghi ngờ nhìn cô: “Con nói nhăng nói cuội gì đó, ta chỉ cho nó vài tài khoản ngân hàng nhỏ, làm sao nó có khả năng đi mua đất chứ?”

Tô Văn không khác nào bị sét đánh quá người, cả mặt sợ đứng nhìn người em trai này của mình.

Chỉ thấy gương mặt Tô Hồng mờ mịt nhìn cô, rồi lại nhìn cha Tô, nói trong do dự: “Con thấy Âu Dương Hi đấu giá mảnh đất kia, nghĩ đến quan hệ cạnh tranh của nhà ta và Âu Dương gia, hơn nữa Âu Dương Hi và con bình thường cũng không hòa hợp với nhau, cho nên mới mang giả vờ ra giá mà thôi, không nghĩ đến muốn mua đất.”

Không nghĩ đến muốn mua đất….

Không nghĩ đến muốn mua đất!

Cả người Tô Văn lung lay, ngã ngồi lên ghế salong, trong lòng tưng bừng hỗn loạn.

Lòng dạ cô đã từng tính kế, những câu nói như thế này của Tô Hồng có thể lừa gạt cha Tô, nhưng với nàng, một chữ cũng sẽ không tin.

Nàng chỉ phản ứng lại với một vấn đề ngoài luồng: Ban đầu Tô Hồng không muốn giành mảnh đất này, nếu như không phải do mình suy đoán sử dụng mảnh đất này để ly gián quan hệ của Tô Hồng và Nhan Ngọc Minh, dụ dỗ Âu Dương Hi tin là thật, thì cái giá cuối cũng cùng không đến nỗi cao đến như vậy.

Nói cho cùng,…là tính toán của cô sai, khiến cho kẻ địch đắc ý, cũng không chừa lạ cho mình một đường lui….

Không, không đúng, vẫn còn có đường lui!

“Cha! Chúng ta hiện tại vẫn còn cơ hội cứu vãn!”

Tô Văn đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nhanh chóng nói ra.

Tô Án xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy phiền nhiễu không thể tả phất tay một cái nói: “Nói!”

“Nhưng ta đi tạm hoãn giao dịch phía hắn” Tô Văn nói trong hoảng hốt, từ ngữ lắp bắp: “Tổng giám đốc tập đoàn Cố thị cùng chúng ta quan hệ vô cùng tốt, con đi gặp hắn cùng ngồi xuống nghĩ biện pháp, quá lắm thì tìm cách ngưng hẳn mọi giao dịch.”

Tô Án lắc đầu thở dài một cái.

“Cố Thường An đứng về phía Tập đoàn Minh Thành, loại người tinh anh như vậy làm sao lại chịu thiệt đương, đứa con này…con bị lừa rồi!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN