Tàn Độc Lương Duyên - Chương 930
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
0


Tàn Độc Lương Duyên


Chương 930


”Vâng.” Cấp dưới cầm USB định đi vào nhà vệ sinh.
Hạ Vũ Hào lại lên tiếng gọi anh ta: “Chờ một chút.”
Lúc anh gọi người kia thì cầm lấy ly nước sôi tưới lên trên túi tài liệu chỉ còn một nửa.
Cấp dưới dừng bước lại nhìn về phía bộ trưởng Trâu, chờ lệnh của ông ta.
“Không cần để ý đến cậu ta, ném đi.” Bộ trưởng Trâu vung tay, cười lớn nói với Hạ Vũ Hào: “Nếu tôi đã đốt như thế, cậu nghĩ còn có thể sử dụng?”
Ông ta nói xong thì nói với cấp dưới khác: “Đưa bộ đàm cho tôi.”
Ông ta muốn đích thân ra lệnh giết chết Hạ Vũ Hào dám uy hiếp mình!
Hạ Vũ Hào châm chọc nói: “Sao ông không mở ra xem bên trong là thứ gì?”
“Cậu có ý gì, bên trong không phải là sổ sách sao?” Bộ trưởng Trâu thu lại nụ cười, không cầm bộ đàm nữa.
Hạ Vũ Hào dựa vào ghế, vẻ mặt đùa cợt.
Bộ trưởng Trâu nhíu mày, lấy đồ trong túi tài liệu ra–
“Đừng nghĩ dùng tôi làm con tin để uy hiếp người khác, nếu nhận đồ của tôi thì là cấp dưới của tôi, anh ta chỉ nghe lệnh của tôi. Ông cũng đừng nghĩ hối lộ vợ của Lý tổng như thế, sau đó hối lộ cấp dưới của tôi.”
“Tôi có thể cam đoan cho dù ông tìm tất cả mọi người cũng không thể tìm đến người kia.”
Trước khi bộ trưởng Trâu mở miệng uy hiếp thì Hạ Vũ Hào đã phá hỏng.
Bộ trưởng Trâu hơi nghiêng người, đáy mắt nham hiểm: “Cậu cho rằng tôi sẽ làm theo kế hoạch của cậu sao?”
“Đương nhiên là không phải.” Hạ Vũ Hào nói ra: “Bộ trưởng Trâu cũng có thể lựa chọn cùng chết với tôi tôi chết, ông ngồi tù. Chẳng qua tôi nghĩ ông sẽ không lựa chọn như thế.”
Rắc rắc!
Bộ trưởng Trâu cướp lấy súng ngắn trong tay cấp dưới rồi lên đạn nhắm vào Hạ Vũ Hào, sắc mặt dữ tợn nói: “Cậu cảm thấy mình có thể đoán đúng suy nghĩ của tôi à?”
Ông ta đặt họng súng lên đầu Hạ Vũ Hào, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi có thể bắn chết cậu tại đây, sau đó trước khi đám tư lệnh Chu ngu ngốc tìm được chứng cứ thì tôi đã cao bay xa chạy với người nhà của mình!”
Trong phòng có lò sưởi nên rất ấm áp, hoàn toàn khác với khẩu súng lạnh lẽo.
Hạ Vũ Hào đổ mồ hôi trong bàn tay, nhưng trên mặt không hề thay đổi: “Nếu ông lựa chọn làm như thế thì không nói nhảm với tôi nhiều như vậy!”
Bộ trưởng Trâu nhìn anh không phản ứng, nhưng khẩu súng khẽ run lên một cái.
Phản ứng này rất nhỏ, nhưng Hạ Vũ Hào căng thẳng vẫn phát hiện ra. Anh hơi thở dài một hơi, sau cầm súng ngắn đặt lên trán của mình.
“Bây giờ ông có thể nổ súng! Trong tay tư lệnh Chu không đủ chứng cứ, không thể đưa ông đi, nhưng tôi chết thì bọn họ có thể nhẹ nhàng đưa ông đi, sau đó từ từ điều tra.”
Giọng của anh rất nhẹ nhưng lại nặng nghìn cân đè lên ngực bộ trưởng Trâu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN