Tản mạng về sự tồn tại của vong - CHƯƠNG CUỐI: CON MÈO VÀ CÁI CHUNG CƯ MỚI XÂY
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Tản mạng về sự tồn tại của vong


CHƯƠNG CUỐI: CON MÈO VÀ CÁI CHUNG CƯ MỚI XÂY


Như các bác, các thím đã biết, em bị K.I.A ít lâu. Sau được thả thì nhà gặp toàn chuyện buồn, chán nản không muốn viết thêm gì cả. Nói toẹt ra là không có hứng.
Mấy ngày gần đây, thấy em xuất hiện trên f17 thì nhiều bác PM giục viết nốt cho hết cái thớt này chứ đừng đem con bỏ chợ. Thôi thì cũng chỉ còn chap cuối nên em cố gắng vậy
Chap này tuy là cuối nhưng không có kết nhé. Vì em vẫn đang sống, và đang tìm hiểu, đang điều tra Nếu sau này có chuyện gì tày đình hơn, thì em để lại file Word trong laptop, có gì nhờ thằng em nó lập thớt mới rồi post lên hầu chuyện các bác
Chuyện là em cách đây khoảng 2 năm, em có nhận nuôi 1 con mèo mướp vàng ở trong SG. Lúc đó em còn làm trong đó. Lúc mới nhận từ tay người ta về thì nó còn chưa mở mắt, bé như cây kẹo trong lòng bàn tay thôi. Quá trình em nuôi con mèo này hoàn toàn bình thường. Nói tóm lại là nó như bao con mèo khác, chỉ có 3 điểm hơi đặc biệt:
– Nó không bao giờ chịu nhốt. Lúc nó còn sơ sinh mới chập chững đi, em nhốt nó vào 1 cái xô nhưng sáng ra đều thấy nó ở ngoài. Hoặc nó quá nghịch em nhốt nó ngoài phòng để xe máy, đóng cửa lại, thậm chí lấy cặp xách ba lô chèn cửa cho chắc ăn. Nhưng đến sáng vẫn thấy nó trong phòng Không biết nó vào bằng lối nào.
– Nó biết đấm lưng cho em.
– Nó biết ghi nhận và trả thù. Ví dụ như bữa nào nó hư mà em đánh nó, thì em đi đâu về là thấy những thứ quan trọng đối với em bị nó lôi ra sàn và cắn.
Bỏ qua những điểm đặc biệt trên. Bây giờ em vào chuyện chính:
Công việc của em ở SG không được khả quan. Đầu tư nhiều, mà cạnh tranh không lại với người ta, lại vay nợ nữa. Cuối cùng ba mẹ em cho hơn 100tr mua 1 căn hộ chung cư diện chính sách ở Nha Trang (cái này anh hai đứng ra lo giấy tờ giùm). Số tiền còn lại em trả góp cho ngân hàng 10 năm. Vậy là coi như có căn nhà ổn định nên em chuyển hẳn về quê làm ăn. Em mang cả con mèo về luôn cho có bạn, vì ở nhà mới 1 mình cũng buồn.
Thời gian đầu mới về Nha Trang thì em ở tạm nhà ba mẹ, chờ cho bên thi công nó hoàn thiện nội thất thì mới giao nhà. 1 tuần đó em cột con mèo ở sân sau, bình thường. Cũng sợi dây đó, em đem con mèo qua nhà mới, cột nó ngoài ban công rồi đóng cửa lại về nhà ba mẹ ăn cơm. Lý do phải cột là vì loài mèo nó đi vệ sinh theo thói quen. Chỗ nào nó ỉa đái rồi thì nó sẽ quen mùi, những lần sau cứ thế mà ra đó. Vì ngoài ban công có sẵn lỗ thoát nước nên em cột nó ở đó để sau này tiện dọn vệ sinh.
Ăn cơm trưa xong em tạt về chung cư thì thấy cửa mở ra ban công chỉ khép hờ, còn con mèo đang nằm giữa nhà
Nghi là có trộm hay gì, em bật hết các đèn rồi từ từ vào trong kiểm tra. Nhưng không có mất mát gì hết. Chung cư được thiết kế rất an ninh: toàn bộ ban công đều có lưới sắt dày, hơn nữa đây lại là tầng 7.
Vậy làm cách nào con mèo vào được trong nhà? Em mới ra kiểm tra sợi dây cột. Nó bị đứt 1 cách rất ngọt, giống như 1 vết cắt chứ không phải là vết cắn. Cửa ban công không phải mở hẳn mà là khép hờ, và tay nắm vẫn ở vị trí khóa.
Em nhớ lại rõ ràng là mình đã đóng và bấm khóa.
Bực mình, em đéo tin có chuyện quỷ kỳ. Lần này em tóm con mèo và cột lại chỗ cũ 1 lần nữa. Từ chỗ cột, kéo hết dây cũng không đến cửa. Xong, em đóng cửa ban công, kiểm tra thật cẩn thận là nó đã đóng hẳn, đẩy ra kéo vào xem được không, rồi mới bấm chốt khóa trong. Rồi em về nhà ba mẹ ăn cơm tối.
Bữa đó ăn cơm nhà cũng vui nên em nán lại lâu lâu. Tầm 10h đêm mới về đến chung cư. Mở cửa nhà ra mà em đứng chết lặng:
Phòng thì tối, chỉ có ánh sáng từ đèn hành lang hắt vào. Con mèo đang nằm giữa nhà kêu meo meo.
Lúc đó em chỉ muốn đóng mẹ cửa lại rồi quay lưng đi thẳng. Về nhà ba mẹ ngủ nhờ chứ tởm quá ai mà dám vào
Nhưng mà trải qua bao lần đụng chạm chuyện âm dương, kinh nghiệm và cái tính tò mò nối lên làm em thêm quyết tâm phải tìm hiểu cho ra nhẽ sự thật. Em không tin. Nếu khúc mắc không được giải quyết thì e là sau này khó mà sống lâu dài ở nhà này được. Nhà mua chứ có phải thuê trọ đéo đâu…
Em bước vào bật đèn lên và bắt đầu săm soi con mèo. Chỗ cổ nó có 1 vết hằn sâu, rụng hết cả lông. Chứng tỏ nó đã vùng vẫy rất nhiều để thoát khỏi dây.
Cửa ra ban công vẫn tình trạng khép hờ như buổi trưa. Và tay nắm vẫn ở vị trí khóa!
Dây cột con mèo cũng đứt rất ngọt, lần này là ở 1 vị trí khác.
Em lấy chìa khóa cửa ban công rồi ra ngoài, bấm khóa trong, sập cửa lại (mục đích để thử xem có phải cửa hư hỏng hay là có thể mở được từ bên ngoài không).
Bó tay Em thử đủ mọi cách, cũng không mở được. Mà đó là em có 2 bàn tay cầm nắm của con người, chứ như con mèo nó chỉ có thể cào được chứ sao cầm được?
Thế là em run quá cầm điện thoại gọi về nhà. Ba mẹ em bảo cứ bình tĩnh, ngủ 1 đêm xem có vấn đề gì không. Có gì hôm sau ba em qua tìm hiểu thử xem. Tối đó em để con mèo trong nhà luôn, đéo dám nhốt nó nữa. Không có chuyện gì đặc biệt xảy ra nữa hết.
Ba em có qua kiểm tra thử cái cửa và con mèo thì cũng lắc đầu bó tay, không kết luận được điều gì. Ba chỉ nói có thể là do cả 2 lần em đóng cửa không chặt nên con mèo nó đẩy ra được. Biết ngay là sẽ không có ai tin mà Lần đầu thì có thể em đãng trí, nhưng lần thứ 2 thì chắc chắn là đóng rất chặt.
Bẵng đi 1 thời gian không có gì đặc biệt xảy ra. Ngoại trừ 1 số hiện tượng:
Em để laptop nó convert file video để ghi ra đĩa. Mà máy em nó yếu nên convert lâu khủng khiếp. Buồn ngủ quá nên em cứ để máy đó và đi ngủ thì sáng hôm sau dậy thấy nó ghi đến 99% thì nhả đĩa ra báo lỗi Chưa bao giờ bị trường hợp này luôn.
Có lần để laptop nghe nhạc ngoài phòng khách, vừa vào phòng ngủ ngả lưng 1 chút thì nhạc tắt. Em mới ra kiểm tra thì thấy con mèo nhảy từ trên bàn để laptop xuống
Một hôm em mở cửa đi ra ngoài đúng lúc nhà đối diện cũng mở cửa đi ra. Ở đối diện nhà em là 1 cô cũng tầm 5x rồi, sống 1 mình. Em nhìn qua khe cửa nhà cô thì bên trong toàn đèn màu đỏ, mà nhiều bàn thờ lắm luôn: cái cao, cái thấp, cái to cái nhỏ, nhiều tầng nữa. Mà cô này đi làm về nhà ở luôn trong nhà, rất rất ít khi ra ngoài và gặp mặt hàng xóm. Em sợ là…
Con mèo sau này còn làm thêm 2 vụ nữa và đến bây giờ thì em vẫn đang theo dõi nó. Nếu có camera an ninh và ổ cứng tốt, chắc em đặt trong nhà 1 cái để xem lúc em vắng nhà thì nó làm trò gì:
– Em vào SG 4 ngày có việc. Trước lúc đi thì em nhốt con mèo vào WC (không để nó ở ngoài cứ nhảy lên cào rách cái màn cửa). Em đã để sẵn đủ thức ăn khô và nước uống cho nó. Đóng cửa WC và khóa, kiểm tra cẩn thận trước khi đi nhé. 4 ngày sau em về thì con mèo đang nằm trên bàn phòng khách! Đm, em cay quá xộc thẳng vào WC xem thế nào. Cửa WC lần này mở toang, tay nắm không còn khóa luôn mới kinh Sau đó em về nhà ba mẹ ăn cơm, có hỏi ba xem mấy ngày vừa rồi ba có ghé chung cư không thì ba bảo không
– Có 1 buổi tối. Con mèo nó cứ chạy nhảy như trẻ con bị tăng động ấy. Gần 2h sáng rồi mà nó cứ chạy khắp nhà, rồi nhảy lên bàn, kêu kẹc kẹc như đang đùa giỡn với ai ấy. Em thấy ồn quá không ngủ được nên nạt nó. Nhưng càng nạt nó càng giỡn hăng hơn. Nó nhảy lên cái màn cửa, đu trên đó. Em điên quá xách chổi rượt nó, định là đánh thừa sống thiếu chết. Nhưng khi em lùa nó ra đến ban công thì có biến xảy ra: nó biến mất ngay trước mắt em
Sự thật là thế này: em cầm chổi lùa nó ra ban công. Lúc đó ban công không bật đèn nhưng ánh sáng đủ thấy nó. Em 1 tay cầm chổi giơ lên, 1 tay đóng cửa lại phía sau để nó khỏi chạy lại vào nhà (nghĩ bụng lần này mày chết với ông). Nhưng cái chổi em đập xuống sàn không có gì cả các bác ơi. Hoảng quá, em mới nhìn thật kỹ mọi ngóc ngách mà không thấy con mèo đâu. Mà đm, cái cửa thì đã đóng từ nãy giờ.
Sau đó em mở cửa vào lại trong nhà, đi khắp nhà tìm nó. Khi vào đến WC, mở đèn lên thì thấy nó đang nằm sau cánh cửa. Đêm đã khuya, mà gặp chuyện thế này các bác có muốn đánh nó nữa không?
Từ dạo đó đến giờ, em không dám đánh cũng không dám nhốt nó nữa. Đợi khi nào có tiền mua cái camera hồng ngoại rồi tính. Con mèo này như có khả năng teleport ấy, kinh vãi đ’
Ở chung cư này thì lâu lâu có vài hiện tượng lạ như:
2, 3h sáng tự nhiên ở tầng dưới có tiếng trẻ con khóc thét nghe rất thảm thiết. Không phải tiếng trẻ sơ sinh bị trộm vía nửa đêm đâu, tiếng trẻ con tầm 7 – 8 tuổi cơ. Mà nó khóc kiểu thét lên ghê rợn lắm. Lạ cái là người nhà nó không dỗ, cứ để nó thét mãi cả tiếng đồng hồ.
Đêm nào không có tiếng khóc thì là tiếng hát.
Thang máy tự động chạy lên tầng 7 mà không có ai gọi. Rất nhiều lần em vừa trờ tới là thang máy vừa mở, mà không có ai ra.
Thôi kết thúc loạt chuyện tản mạn những hiện tượng khó lý giải ở đây được rồi ạ. Sau này có thêm diễn biến gì mới thì em sẽ lập thớt khác để các bác khỏi mất công hóng ở đây nữa. Thân ái chào quyết thắng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN