Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
376


Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ


Chương 1


Đi tàu hoả tốc hành từ nam đến bắc, Bạch Thư Dư chịu đựng tốc độ chậm chạp vừa đứng lại vừa
dừng, sau khi bị giày vò bảy giờ xe cuối cùng đến trạm cuối Đài Bắc.

Xuống xe, sau khi rời khỏi sân đầy tiếng người ồn ào, Bạch Thư Dư bước ra
trạm xe. Trước mắt vừa tiếp xúc với thành phố xa lạ, Bạch Thư Dư trong
ánh mắt lộ ra bất an.

Con đường đông nghịt khiến nàng mê võng* không biết phải đến chỗ nào tìm kiếm biểu tỷ mất liên lạc đã lâu.

(* mê võng: mê mang không rõ)

Nói về biểu tỷ Tăng Tử Tuyên, Bạch Thư Dư không khỏi nghĩ đến bà cố nội đang bệnh nặng ở quê bình đông.

Nàng và biểu tỷ đều là bà cố nội một tay vất vả nuôi lớn, đến nay hồi tưởng
cuộc sống luôn luôn túng thiếu, theo năm tháng phát triển, bà nội thân
thể ngày càng già yếu (nguyên văn: ngày càng lụn bại), nhiều năm ốm đau
nằm trên giường mấy năm nay bệnh tình càng nặng thêm, bà bệnh nguy kịch
hấp hối trên giường bệnh phảng phất sống lâu một giây đều là một thỉnh
cầu xa xỉ.

Điều này làm cho bạch sách dư luôn luôn làm bạn bên
cạnh bà nội đau lòng không thôi, bởi vì không đủ sức lo chi phí chữa
bệnh rất lớn, chỉ có thể nhìn bà nội càng ngày càng suy yếu hơn. Cuối
cùng nàng quyết định lên bắc tìm kiếm biểu tỷ rời nhà nhiều năm, hy vọng biểu tỷ có thể cho nàng mượn một ít tiền để chữa bệnh cho bà nội.

Bạch Thư Dư và biểu tỷ Tăng Tử Tuyên kém năm tuổi, số phận lại rất khác
nhau, năm ấy biểu tỷ mười tám tuổi bỏ gia đình nghèo khó một mình lên
bắc, ngoại trừ năm thứ nhất có liên lạc qua, mấy năm này hầu như là
không hề tin tức.

Nếu như có thể, Bạch Thư Dư một chút cũng không muốn lên đài bắc xin biểu tỷ giúp đỡ. Chuyến đến bắc này, Bạch Thư Dư
chỉ dùng vận khí tới bởi vì địa chỉ biểu tỷ lưu lại mấy năm trước, những năm gần đây các nàng chưa từng liên lạc nói không chừng biểu tỷ đã sớm
dọn nhà.

Bạch Thư Dư hầu như dùng hết tiền trên người, đón xe taxi đến phong thư có lưu địa chỉ.

Thật vất vả tới nơi ở của biểu tỷ, Bạch Thư Dư trước cửa sắt dừng lại bước chân.

Nàng hết sức hít sâu một hơi, trong đầu tưởng tượng ra vô số kế tiếp sẽ có
khả năng, có thể nàng sẽ bị biểu tỷ nhục mạ, cười nhạo, nàng khá hiểu rõ biểu tỷ đối với mình chán ghét sâu đậm, cũng có thể biểu tỷ từ lâu
không ở chỗ này.

Nhưng vì bà nội, cố lấy dũng khí, Bạch Thư Dư ấn xuống chuông điện.

Tiếng chuông điện vang một cái, hai cái… Không ai mở cửa, biểu tỷ sẽ không đã không ở chỗ này chứ? Bạch Thư Dư trong lòng cảm thấy có chút chán nản.

“Ngươi lại không mang chìa khoá!” Một nữ nhân kéo cửa sắt, trong miệng còn
ngậm điếu thuốc, trong miệng nói lảm nhảm không ngừng.

“Xin chào, ta tìm Tăng Tử Tuyên.” Bạch Thư Dư sau khi đối nàng lễ phép gật đầu nói.

Cô ta từ trên xuống dưới quan sát nàng một hồi, một lúc lâu cũng không lên tiếng.

” Xin hỏi…Cô ấy có phải hay không đã không ở chỗ này?” Bạch Thư Dư bị nhìn chăm chú có chút không thoải mái tiếp tục lại hỏi.

” Có.” Cô ta mới mở miệng.

” Ta là biểu muội của cô ấy, xin hỏi cô ấy có nhà không?” Bạch Thư Dư bị
khói thuốc trong miệng cô ta sặc có chút khó chịu nhưng nàng cố sức biểu hiện tự nhiên hơn.

” Không có ở nhà.” Cô ta không muốn cùng nàng nói chuyện nhiều, cho dù nàng là người thân của Tăng Tử Tuyên cũng thế.

” Như vậy… Xin hỏi ta có thể vào trong chờ nàng không?” Bạch Thư Dư sau khi nuốt nuốt nước miếng, thỉnh cầu hỏi.

Cô ta lại nhìn chăm chú nàng một hồi, không mở miệng cũng không nhúc nhích.

” Nếu như bất tiện, ta ở cổng chờ chị ấy được rồi.” Bạch Thư Dư không muốn phiền cô ta, nhượng bộ nói.

Lúc này, cô ta đột nhiên mở cửa ra, sau đó lạnh lùng nói: “Ngươi vào phòng của nàng chờ.”

Vì vậy Bạch Thư Dư đi vào khu nhà trọ cũ, trong phòng hầu như không có vật dụng gì, xem ra phòng ở là nữ nhân này và biểu tỷ cùng thuê.


Phòng kia là phòng của tử tuyên, ngươi có thể vào trong chờ nàng, nhưng
tối nay nàng không nhất định sẽ trở về.” Sau khi bỏ lại những lời đó, cô ta xoay người đi về phòng của mình, không hề để ý tới Bạch Thư Dư.

Bạch Thư Dư mở ra cửa phòng, vào căn phòng không to của Tăng Tử Tuyên.

Gian phòng rất loạn, quần áo và đồ dùng hàng ngày đều rải rác trên mặt đất
và trên giường, Bạch Thư Dư khom người đem quần áo và đồ dùng hàng ngày
nhặt lên, nhất kiện nhất kiện nhiều lần xếp lại ngăn nắp, sau đó ở mép
giường ngồi xuống.

Hoàn cảnh không chịu nổi như vậy, cuộc sống
của biểu tỷ ở Đài Bắc nhất định cũng vất vả, lúc này lòng dạ Bạch Thư Dư không khỏi đánh trống thoái lui.

Dưới loại tình huống này, biểu
tỷ cũng không có tiền cho nàng mượn chứ? Nhưng nhớ tới bà nội, Bạch Thư
Dư cũng chỉ có thể ôm lòng tạm thời thử một lần.

Rất lâu sau đó, trong khi Bạch Thư Dư đợi đến sắp ngủ, điện thoại bên giường vang lên.

Bạch Thư Dư nhìn điện thoại, không hiểu được bản thân có nên giúp biểu tỷ nhận điện thoại gọi đến.

Một hồi điện thoại cúp, nhưng không đến ba giây, tiếng chuông lại lần nữa
vang lên, Bạch Thư Dư nghĩ thầm, người này nhất định sốt ruột tìm biểu
tỷ chứ! Cho nên nàng đem điện thoại nhận lấy.

” Tiểu tử, ngươi
rốt cục cũng nhận điện thoại! Đừng quên đêm nay chín giờ đến [đế tước
khách sạn], ngoài cửa sẽ có người đón ngươi… Đây chính là cơ hội rất tốt để ngươi trở mình, cứ như vậy.” Một giọng nữ cấp bách bởi một đầu điện
thoại khác truyền đến, Bạch Thư Dư còn không kịp giải thích bản thân
không phải Tăng Tử Tuyên, nàng ta liền khách (tiếng ngắt điện thoại) một tiếng treo điện thoại.

[Đế tước khách sạn] không phải là toà nhà tráng lệ nọ vừa mới đi qua trên đường sao? Khi đó còn bởi vì nó xa hoa
to lớn mà kinh hô.

Nói như vậy, tối nay biểu tỷ sẽ không trở về,
nàng sẽ đi [Đế tước khách sạn] cùng người nào đó gặp mặt, như vậy… Nàng
cần phải đi chỗ đó tìm biểu tỷ, mà không phải ở tại chỗ này đau khổ chờ, dù sao bà nội bệnh, chịu đựng không nổi, lãng phí thời gian.

Nghĩ thầm, tiền còn lại trên người hẳn là còn đủ nàng ngồi xe đi tới. Vì vậy Bạch Thư Dư rời khỏi nhà trọ đi [Đế tước khách sạn].

Sau khi đem tiền thừa lại toàn bộ chẳng có bao nhiêu trên người cho tài xế xe taxi, Bạch Thư Dư túi tiền trống trơn đứng ở ngoài cửa [Đế tước khách sạn].

Đây là một nơi thuộc về tiêu phí cao, nếu không phải vì tìm biểu tỷ, Bạch
Thư Dư cả đời cũng tưởng tượng bản thân sẽ không có cơ hội đi tới loại
nơi người xã hội thượng lưu ra vào này.

Bất quá, nàng phải làm
sao ở loại địa phương này tìm được Tăng Tử Tuyên? Bạch Thư Dư bất lực
đứng ở trước bồn suối phun khách sạn nghĩ.

” Xin hỏi, ngươi là
Tăng Tử Tuyên tiểu thư không?” Đột nhiên một người đàn ông trung niên
thân tây trang đến gần nàng, mặt không chút thay đổi hỏi.

Nhìn vị nam nhân tây trang phẳng phiu này, Bạch Thư Dư lắc đầu rồi lại gật đầu.

” Ta là Tăng Tử Tuyên….” Nàng lời còn chưa dứt, người đàn ông trung niên
liền đoạt nói: “Đến đây đi, Tưởng tiên sinh ngươi rất lâu rồi.” Sau khi
nam tử bỏ lại những lời này, tự ý đi phía trước, Bạch Thư Dư không có cơ hội giải thích, chỉ có thể đuổi theo đi vào.

Nàng nghĩ, đi theo hắn nhất định là có thể tìm được biểu tỷ chứ!

Người đàn ông trung niên dẫn nàng tiến vào đại sảnh khách sạn, đây là Bạch
Thư Dư lần đầu tiên bước vào nơi có phong thái xa hoa như thế, nếu như
có thể nàng muốn dừng bước lại hảo hảo quan sát một phen, nhưng nàng
không có cơ hội làm như vậy.

” Tấm card này là chìa khoá mở gian
phòng tầng cao nhất, người đi thang máy chuyên dụng này sẽ lên thẳng
tầng cao nhất.” Người đàn ông trung niên giao cho nàng một tấm card bạc, sau đó thay nàng bấm thang máy.

Ở dưới loại tình hình này, Bạch Thư Dư chỉ có thể ngây ngốc bước vào thang máy, sau đó thẳng lên tầng cao nhất của khách sạn.

Vừa đi ra thang máy, trước mặt chính là một căn phòng rộng rãi xa hoa.

Bạch Thư Dư giống như Lưu bà bà đi dạo công viên rực rỡ, trừng mắt lớn, há
miệng nhìn phong thái lộng lẫy trước mắt nàng chưa từng gặp qua.

Nguyên lai cuộc sống kẻ có tiền là như thế này, còn hơn cái nhà cũ ở quê của
các nàng, mọi thứ trước mắt xa hoa hơn nghìn lần vạn lần!

Bạch Thư Dư chậm rãi đi vào phòng khách của căn phòng tổng thống, nhìn trên bàn bày hoa quả, cái bụng không chịu kêu lên.

Sau khi nuốt nuốt nước miếng, nhịn không được mê hoặc Bạch Thư Dư cầm lấy
một hoa quả màu sắc tươi tắn, liền hướng trong miệng cắn.

Ăn xong hoa quả, Bạch Thư Dư dời chân đi tới trước giường lớn gần như có thể
mười người nằm ở trên, quá lớn đứng ở mép giường cũng không dám đụng
chạm nó, giường quá lớn, Bạch Thư Dư lại đi qua thư phòng xa hoa, đi tới bể bơi loại nhỏ trong phòng tắm.

Nhìn trong phòng tắm trưng bày thiết bị tắm gội, Bạch Thư Dư không khỏi động tâm muốn tẩy đi một thân đầy bụi.

Không suy nghĩ nhiều, nàng cởi quần áo trên người ra, sau đó tắm nước nóng.

Không biết có đúng hay không ảnh hưởng tâm lý, Bạch Thư Dư dù sao vẫn cảm
thấy sau khi sử dụng thiết bị tắm gội ở đây cảm thấy đặc biệt sạch, đặc
biệt thoải mái.

Sau khi tắm xong, nàng xấu hổ phát hiện, bản thân lại trong lúc vô ý đem quần áo trên người cởi ra làm ẩm ướt.

Nhướng mày, Bạch Thư Dư không thể làm gì khác hơn là đem nội y mặc vào, sau đó cầm lấy dục bào* màu trắng ở đây chính mình thân thể quang lõa lõa, lại đem quần áo ẩm ướt đặt ở trên ngăn tủ phòng tắm.

(* dục bào: áo choàng màu trắng sau khi tắm người ta hay mặc ở trong khách sạn, nhà nghỉ)

Mở điều hòa gian phòng hẳn là có thể rất nhanh là có thể hong khô quần áo
của nàng đi! Trong khi đang chờ đợi quần áo khô, nàng ra lại phòng khách ăn mỹ vị hoa quả!

Vì vậy Bạch Thư Dư nhẹ nhàng bước chân phòng tắm…

*************

Ra khỏi phòng tắm, Bạch Thư Dư thình lình phát hiện thư phòng có đôi mắt
sắc bén đang nhìn chằm chằm nàng, lợi mâu* làm người ta sợ kia tựa như
săn báo quan sát con mồi, Bạch Thư Dư thấy đáy lòng xuất hiện một trận
mạch danh sợ hãi.

(* lợi mâu: Con ngươi mắt sắc bén.)

Trong phòng… Làm sao gặp phải một người đàn ông xa lạ? Bạch Thư Dư nghĩ thân
thể hơi hơi run, sự tồn tại của nam tử này làm nàng khủng hoảng giống
con tiểu bạch thỏ hoảng sợ.

Nàng ngay cả nhìn cũng không dám liếc hắn một cái, chỉ dùng hai tay hoàn trụ bộ ngực của mình, mặc dù có dục
bào che phủ nhưng dưới tình huống không có quần áo, vẫn khiến Bạch Thư
Dư cảm thấy bản thân đang xích lõa lõa đứng ở trước mặt người xa lạ.

” Xem ra, ngươi đã chuẩn bị tốt.” Nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mắt mới
tắm, Tưởng Hạo Ân không khỏi vì nữ nhân tối nay người quản lý chuẩn bị
cảm thấy hài lòng.

Cô gái rất xinh đẹp có đôi mắt to vô hại trong suốt, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn, có mày liễu vừa cong lại mảnh, mũi nhỏ
rất thanh tú cùng môi hồng phấn, tuy rằng cái gì cũng không có làm nhưng thuần khiết của nàng lại có bản lĩnh làm cho nổi lên dục hỏa hừng hực
ẩn náu trong cơ thể hắn.

Bạch Thư Dư không giải thích được ý tứ của hắn, chỉ có thể run rẩy âm thanh hỏi: “Chuẩn… Chuẩn bị cái gì?”

Tưởng Hạo Ân miệng mang thao một nụ cười khẩy, nói: “Đây là trò chơi mới sao?”

” Tiên sinh… Ta không hiểu ý tứ của ngươi, bất quá ta nghĩ chúng ta trong lúc đó nhất định có cái gì hiểu lầm.” Bạch Thư Dư vội vàng suy nghĩ
giải thích mục đích bản thân tới chỗ này trong lúc nhất thời lại không
biết phải làm sao giải thích.

” Đây cũng là một trong trò chơi?
Đóng vai nhân vật thanh thuần vô tri?” Tưởng Hạo Ân đi lên trước, vươn
tay hơi hơi quyến rũ sợi tóc bên tai Bạch Thư Dư, thân thể về phía trước kia ngửi mùi hoa nhàn nhạt, không ngờ tới hắn sẽ có hành động thân mật
như vậy, Bạch Thư Dư lại một tay đẩy hắn ra.

” Xin lỗi… Xin ngươi không nên như vậy.” Bạch Thư Dư thanh âm run rẩy kịch liệt, nghe được
nàng tương đối khẩn trương lại sợ sệt.

” Ta rất thích khẩu vị mới mẻ, nhưng tối nay ta chỉ muốn đạt được thỏa mãn, không có tâm tình cùng ngươi chơi trò chơi.” Bạch Thư Dư chống cự làm cho Tưởng Hạo Ân vô cùng không hờn giận, hắn không nghĩ tới người quản lý sẽ thay hắn tìm tới
một người nữ nhân lại ra vẻ như thế, ngày hôm nay ban ngày hắn ở Diêm
nhà chịu áp bức và lăng nhục đã quá nhiều, lúc này hắn thầm nghĩ tìm một nữ nhân hảo hảo phát tiết một chút.

” Ta… Ta không phải đang
chơi trò chơi, xin ngươi để trước mặc xong quần áo.” Bạch Thư Dư xoay
người còn muốn chạy về phòng tắm đem quần áo ẩm ướt mặc vào, sau đó rời
khỏi nam nhân nguy hiểm này, thế nào dự đoán, nàng mới quay người lại,
cánh tay mạnh mẽ của nam nhân lại đột nhiên vòng qua nàng, đem nàng hung hăng giam cầm trong lòng ngực mình, khiến nàng không thể động đậy.

” Xin ngươi… Không nên như vậy….” Chưa từng có nam nhân tiếp xúc thân mật như thế, Bạch Thư Dư sợ đến khóc, nàng bắt đầu vì tình cảnh bản thân
cảm thấy sợ hãi.

“Ngươi thoạt nhìn rất trẻ tuổi, đầy hai mươi
tuổi sao?” Sau khi đem nàng kéo lại gần mình, Tưởng Hạo Ân mới phát hiện da dẻ cô gái này thanh trắng nõn, vô cùng mịn màng, không một chút nào
giống da thịt nữ nhân trưởng thành, nếu không phải nàng còn rất mềm
chính là bảo dưỡng thoả đáng. (đoạn này edit ko được mượt lắm!!!)

“Ta… Ngày hôm trước mới vừa hai mươi…..” Bạch Thư Dư không hiểu được bản
thân vì sao phải trả lời hắn chuyện này, nhưng đại não và miệng chính là không tự giác cho hắn trả lời.

“Trẻ như vậy, thật sợ ta sẽ làm thương ngươi.” Hắn nhẹ nhàng bên tai nàng liếm một cái, sau đó nhỏ giọng nói.

Nữ nhân trước ngực mềm mại nhưng vô cùng đầy đặn, nhìn nàng lộ tứ chi tinh tế ra ngoài dục bào, Tưởng Hạo Ân thực sự rất khó tưởng tượng trên của
nàng lại thật xinh đẹp như vậy, bất quá đây rất có thể kết quả của phẫu
thuật.

Hắn khiêu khích làm Bạch Thư Dư không có kinh nghiệm nam
nữ nhuyễn (vô lực) chân, chỉ có thể bất lực dựa vào cánh tay cường tráng của hắn.

” Xin ngươi trước thả ta ra… Để ta đi lấy quần áo mặc
vào….” Hiện tại tư thế hai người mờ ám làm Bạch Thư Dư mắc cở không biết như thế nào cho phải, đặc biệt là ngực rắn chắc của hắn đang đè vú của
nàng, khiến nàng ngượng ngùng muốn tìm một hang động chui vào.

” Ta không thích mặc quần áo làm việc.”

” Làm… Chuyện gì?” Bạch Thư Dư mắt to long lanh nước khó hiểu, trong nháy mắt Tưởng Hạo Ân thật muốn tưởng rằng nữ nhân thanh thuần này là chạy
sai phòng, bất quá loại sự tình phát sinh này có tỉ suất cực kỳ nhỏ, có
thể đi lên gian phòng Tổng Thống này nhất định phải đi qua sự cho phép
của người quản lý, mà người quản lý nghiêm cẩn kia của hắn chưa bao giờ
xảy ra qua sai lầm.

” Ngày hôm nay ta không có tâm tình chơi cự
tuyệt tình dục còn nghênh đón trò chơi, nếu bản thân ngươi thông minh
thì ngoan ngoãn trên giường nằm.” Mới nói hết, Tưởng Hạo Ân đã bắt đầu
cởi âu phục trên người mình.

Chỉ cần nhìn nàng một thân da thịt
trắng nõn mềm mại kia, lại ngửi trên người nàng phát ra hương vị hoa
quả, Tưởng Hạo Ân nam tính nguyên thủy trong cơ thể kích thích sẽ tăng
lên cao, làm hắn khẩn cấp muốn hung hăng giữ lấy nữ nhân trước mắt việc
này cho dù nàng biểu hiện ra ngoài thanh thuần tất cả đều là giả vờ nguỵ trang cũng không quan trọng, lúc này hắn muốn được chính là thỏa mãn
trên thân thể hắn tin tưởng nữ nhân trẻ tuổi này nhất định có thể khiến
hắn thoả mãn.

” Ta sẽ không theo ngươi trên giường, ta là tới tìm biểu tỷ ta.” Từ khi được thả ra khỏi ngực hắn, Bạch Thư Dư lập tức gắt
gao kéo dục bào của mình, run rẩy hai chân không ngừng lui về phía sau.

Lời nói của nàng vào trong tai hắn chỉ cảm thấy buồn cười, hắn không di
chuyển không nghĩ tiếp tục thoát trứ trên người, cho đến khi bản thân
chỉ còn một cái quần tây màu xám đậm.

Nhìn cơ ngực hắn màu đồng thiếc và cánh tay vạm vỡ, Bạch Thư Dư kém một chút không té xỉu.

Đây là lần đầu tiên nàng thấy một đàn ông trưởng thành lỏa thân, khiến nàng hoảng không biết làm sao.

” Ngươi… Ngươi đừng tới đây….” Thấy hắn hướng mình đi tới, Bạch Thư Dư khẩn trương bắt đầu chạy.

Tưởng Hạo Ân nhẹ thối một tiếng, sau đó bắt đầu cùng nàng chơi trò chơi truy đuổi lớn.

Nếu như bình thường, đối với nữ nhân không nửa điểm nhẫn nại Tưởng Hạo Ân
sẽ cuồng nộ yêu cầu nhân viên đuổi nữ nhân không biết tốt xấu này đi,
lại triệu lệnh một nữ nhân đến, nhưng tối nay, phản kháng một gã khiến
thú tâm của hắn nổi lên, hắn không thể không đạt được nữ nhân trẻ tuổi
này.

” Không được! Không được!” Bạch Thư Dư một mặt chạy một mặt khóc lớn, chỉ sợ bản thân sẽ bị cường bạo.

” Nữ nhân chết tiệt!” Hắn đi một bước dài, hai tay duỗi ra, đem nữ nhân nhỏ nhắn xinh xắn vắt ngang ôm lên.

Chết tiệt, nàng mềm mại làm sao thành như vậy? Chẳng lẽ nàng không ăn cơm sao?

“Ngươi khóc cái gì? Đây là kiểu cuộc sống ngươi đã lựa chọn, ta không thích ép buộc nữ nhân.” Sau khi đem nàng ôm vào trong ngực, Tưởng Hạo Ân phát
hiện nước mắt của nàng, làm hắn ban đầu muốn mạnh mẽ chinh phục trong
nháy mắt toàn bộ biến mất.

Ngươi… Phải thả ta?” Bạch Thư Dư run rẩy âm thanh hỏi.

” Ta không có hứng thú cùng một người nữ nhân khóc sướt mướt trên giường, hiện tại, ngươi hai con đường lựa chọn, một chính là sau khi mặc quần
áo rời khỏi, một chính là theo ta trên giường sau đó cầm rời khỏi.”
Tưởng Hạo Ân đi tới trước ghế xô-pha, sau khi đốt điếu thuốc, xoa xoa mi tâm chính mình nói.

” Ngươi… Cấp cho ta tiền?” Bạch Thư Dư trừng lớn mắt nói.

Tiền… Kia không phải là nàng yêu cầu sao? Có tiền nàng có thể thanh toán chi
phí chữa bệnh cho bà nội, như vậy bệnh tình của bà nội nói không chừng
là có thể được khống chế…

” Ta cũng không phải trả tiền không nổi bảng giá của ngươi, bất quá ngươi cho ta biết ngươi có đáng giá hay
không.” Nhìn dáng điệu khôi hài của nàng tuỳ tiện xóa đi nước mắt trên
mặt, Tưởng Hạo Ân tâm lạnh nhạt mềm nhũn.

” Ta… Đáng giá.” Bạch
Thư Dư căn bản không hiểu nam nhân nói có ý nghĩa gì, bất quá vì có được tiền, nàng vẫn ngốc vì bản thân cam đoan.

Tưởng Hạo Ân khêu cao mi, thật sự nhìn nữ nhân này.

Quả nhiên nhắc tới tiền một cái, thì ngay cả nữ nhân luôn luôn giả vờ thánh nữ này cũng sẽ động tâm, trên thế giới này quả nhiên không có nữ nhân
không ưa danh lợi, trong nháy mắt hắn rất hy vọng nữ nhân thanh thuần
này có thể có cốt khí rời khỏi gian phòng này nhưng xem ra là không có
trường hợp ngoại lệ.

Bị Tưởng Hạo Ân nhìn chăm chú đến khó chịu, Bạch Thư Dư nhếch miệng hỏi: “Xin hỏi… Ngươi sẽ cho ta bao nhiêu tiền?”

” Ngươi ra giá?” Hắn lạnh lùng hỏi.

” Ta… Cần năm mươi vạn.” Bạch Thư Dư sợ hãi sau khi nuốt nuốt nước miếng nói.

” Năm mươi vạn? Ngươi điên rồi à? Một nữ nhân bồi ngủ một đêm nói giá năm mươi vạn?” Tưởng Hạo Ân vì công phu sư tử ngoạm* của nàng cảm thấy buồn cười.

” Van cầu ngươi… Ta thực sự rất cần số tiền này.” Biết rõ
đối phương không có khả năng cho nàng nhiều tiền như vậy, nhưng Bạch Thư Dư vẫn cắn môi dưới năn nỉ.

” Ta chỉ có thể cho ngươi hai mươi
vạn, có muốn hay không tuỳ ý.” Hắn cũng không phải chi không nổi giá cả
này, chỉ không muốn để nữ nhân trẻ tuổi này cho rằng tiền của hắn dễ
dàng lừa gạt.

“Vô cùng cảm ơn đại ân đại đức của ngài, hai mươi
vạn cũng được.” Lúc này Bạch Thư Dư cảm kích mãnh liệt hướng về phía hắn dập đầu nói lời cảm ơn.

Hai mươi vạn đồng đã có thể tạm thời giải quyết khẩn cấp của nàng, cho nên Bạch Thư Dư vạn phần cảm kích.

” Không cần đem ta coi như ân nhân, ngươi cần phải trả giá, thân thể
ngươi đổi lấy hai mươi vạn đồng này, hiện tại trên giường đi.” Tưởng Hạo Ân một chút cũng không muốn cùng nữ nhân này có điều liên quan, thích
tiền như mạng của nàng đã làm hắn cảm thấy chán ghét, lúc này hắn thầm
nghĩ từ trên thân thể trẻ tuổi này đạt được thỏa mãn.

Nhìn giường lớn màu trắng, Bạch Thư Dư hít sâu một hơi, nói cho bản thân nhẫn một
chút thì trôi qua… Vì vậy nàng cất bước khó khăn hướng đến chiếc
giường….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN