Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ - Chương 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
201


Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ


Chương 6


Sau khi một lần cuối cùng kiểm tra tốt bản báo cáo cần tổ chức hội nghị ngày mai, bạch thư dư ngổn ngang trăm mối thở dài.

Nửa tháng này nàng hầu như ngày theo Diêm tử thông tăng ca tới tảng sáng,
nguyên nhân chỉ vì thay hắn chỉnh lý tư liệu rõ ràng cổ đông tài chính
và kinh tế cùng với đại hội cổ đông, chưa bao giờ tiếp xúc qua loại công tác này bạch thư dư đã chậm rãi thông thạo, bất quá nàng thực sự không
giải thích được vì sao Diêm gia phải chèn ép tương hạo ân như vậy.

Nếu đều là con của cố Diêm chủ tịch, vì sao phải tàn sát lẫn nhau chứ? Thời gian này tiếp xúc thư dư cũng dần dần hiểu người phía sau chân chính
nắm quyền [ Diêm hải tập đoàn] là lạc tố trinh chứ không phải Diêm tử
thông, đồng thời bạch thư dư cũng phát hiện tương hạo ân này người đang
giữa [ Diêm hải tập đoàn] đánh giá là hai cực ngang nhau.

Có một
số phe phái nghĩ hắn là một người làm ăn phàm tục, chỉ muốn lợi dụng nắm trong tay quyền cổ phần đem [ Diêm hải tập đoàn] vét sạch, cũng có
người cho rằng cùng sự yếu kém của Diêm tử thông, tương hạo ân rất có
quyết đoán có thể trở thành tân chủ tịch tập đoàn, bất quá những tin đồn này đều chỉ có thế gọi là tin đồn, sau cùng vẫn cứ là cần dùng hội nghị cổ đông quyết định ai có thể tiếp nhận [ Diêm hải tập đoàn].

Khoảng thời gian bận rộn này làm bạch thư dư gợn sóng trong tâm yên bình rất
nhiều, nàng lợi dụng công tác bận rộn để quên đối với tương hạo ân
thương nhớ quá mức,

Nàng cũng tự giễu may mắn tương hạo ân đem
nàng đã trở thành bọt biển, bằng không lại dấy lên sóng gợn thật lớn
trong đáy lòng nàng.

Giữa lúc tâm tư của nàng đang quanh quẩn trên người tương hạo ân xoay quanh, điện thoại trên bàn vang lên.

“Thư dư, anh hôm nay không thể quay về công ty, tạm thời một bữa tiệc anh
thoát thân không được, phải phiền chính em về nhà.” Đầu bên kia điện
thoại truyền đến âm thanh của Diêm tử thông.

Nói thật, sau khi
nghe thấy Diêm tử thông nói, trong lòng bạch thư dư ngược lại được nhẹ
nhõm, nàng khá rõ ràng bên ngoài thấy thế nào quan hệ của nàng và Diêm
tử thông, trong công ty lưu truyền nàng là bạn gái không thể trông thấy
ánh sáng của Diêm tử thông, bởi vì lạc tố trinh cực lực phản đối khiến
cho bọn hắn chỉ có thể đem tình yêu không công khai!

Nàng không
cách nào xóa bỏ những tin đồn đó, chỉ có thể cố gắng hết mức giữ khoảng
cách bản thân và Diêm tử thông, chuyển ra khỏi Diêm gia chính là bước
đầu tiên, nhưng ngại mấy ngày nay công tác bộn bề bạch thư dư chỉ có thể chờ sau khi hội nghị cổ đông kết thúc mới nhắc đến chuyện này.

“Không sao, Diêm đại ca, ngươi trước làm việc.”

“Không được, thư dư, gần đây thực sự bận quá quên không để ý em nhiều, qua
thời gian anh nhất định sẽ hảo hảo bồi thường cho em.” Đối với việc
không cách nào đưa bạch thư dư tan tầm khiến Diêm tử thông canh cánh
trong lòng.

“Thực sự không sao, ngươi nhanh đi làm việc đi!” Nói
xong bạch thư sư vồi vàng cúp điện thoại, rất sợ Diêm tử thông sẽ đối
với nàng nói nhiều khiến nàng khó chịu buồn nôn.

Bạch thư dư ngổn ngang trăm mối thở dài, nàng quả thật là hi vọng Diêm tử thông đừng đem tình cảm tập trung trên người nàng, coi như là nàng vong ân bội nghĩa
cũng được, nhưng nàng chính là không cách nào cho hắn đáp án tương đồng!

Trong khi nàng trầm tư, điện thoại lại vang lên.

“Diêm đại ca, ngươi đừng lo lắng, ta có thể tự mình về nhà.” Vừa tiếp điện thoại, bạch thư dư nói.

“Là ta, rất thất vọng sao? Rốt cuộc không phải Diêm tử thông mà ngươi chờ.” Đầu bên kia điện thoại truyền đến âm thanh trào phúng của tương hạo ân, bạch thư dư trong miệng truyền tới Diêm đại ca này làm hắn cảm thấy
không hờn giận.

Vừa nghe thấy âm thanh quen thuộc của tương hạo ân, bạch thư dư cả người thở hốc vì kinh ngạc, hai vai hơi hơi run rẩy.

Hắn… Thế nào lại tìm tới nàng? Một ao nước ban đầu tĩnh lặng lại lần nữa dấy lên sóng lớn.

Nghe thấy âm thanh lười biếng dồi dào kia của tương hạo ân đủ để khiến bạch
thư dư tim đập nhanh, suy tư hỗn độn, nàng không hiểu vì sao hắn cuối
cùng có thể đơn giản điều khiển tâm tình nhấp nhô của nàng.

“Tổng giám đốc không ở trong phòng làm việc, xin hỏi ngài có việc gì?” Bạch
thư dư cố đè xuống thấp thỏm tràn đầy, không cho bản thân bất ổn, bình
tĩnh trước mặt tương hạo ân hiện rõ chút nào.

“Người ta muốn tìm là ngươi.” Tương hạo ân dùng giọng điệu không mang theo tình cảm tuyên bố.

Lời nói của Tương hạo ân giống như một viên thiên thạch to lớn, tầng tầng
lớp lớp đánh vào đáy lòng bạch thư dư, nàng chấn động khó có thể thở hổn hển.

“Ta cũng không cảm thấy chúng ta có cái gì hảo nói.” Bạch thư dư giả vờ bình tĩnh mà lại lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, chúng ta là không có gì nói, bởi vì chúng ta đều dùng ‘ làm’.”
Tương hạo ân giống lưu manh thích đùa giỡn bạch thư dư, làm cho đầu bên
này điện thoại trên mặt nàng một hồi xanh một hồi tím.

“Ta không
nhớ rõ chúng ta có cái gì giao tình, không có chuyện quan trọng để nói
ta muốn ngắt điện thoại.” Bạch thư dư nói xong lạnh nhạt đến cực điểm
nhưng trời biết trái tim của nàng nhảy rất nhanh trong ngực.

“Có lẽ nên dốc sức làm cho ngươi khôi phục trí nhớ.” Tương hạo ân sau khi cười nhạt một tiếng, ý có chút mập mờ nói.

“Ngươi hạ lưu!” Nói xong, bạch thư dư hoả tốc cúp điện thoại, tay chân run rẩy không ngừng, nàng không rõ vì sao đáy lòng có sợ hãi mạnh mẽ như vậy,
nàng rốt cuộc sợ cái gì?

Một chốc sau điện thoại lại lần nữa vang lên, mặc cho tiếng điện thoại chói tai trong phòng làm việc vang lên,
bạch thư dư chính là không có đem nó tiếp lấy.

Như vậy kêu nữa
cũng không phải biện pháp, một lúc lâu, bạch thư dư có lẽ đầu hàng, nàng thở dài bất đắc dĩ đem điện thoại tiếp lấy.

“Nữ nhân chết tiệt,
ngươi là một người đầu tiên dám can đảm cúp điện thoại của ta! Nếu xảy
ra một lần nữa, muốn ngươi trả giá lớn!” Âm thanh tàn nhẫn của Tương hạo ân xuyên thấu qua cái loa truyền đến, bạch thư dư đã sớm đoán ra hắn
phẫn nộ, nhưng nàng chính là không có năng lực có thể đi tiếp nhận hay
đối mặt thịnh nộ ấy của hắn.

“Là ngươi không đứng đắn trước.” Đe dọa của hắn hữu hiệu với nàng.

” Tốt lắm! Chẳng lẽ mạc danh kỳ diệu chạy vào phòng một người nam nhân
cùng hắn trên giường, đồng thời thu phí qua đêm vượt mức chính là phương pháp có lễ giáo?” Ngữ khí của Tương hạo ân ổn định như là nhắc lại sự
kiện nào đó, nói xong không để ý lại tầng tầng lớp lớp đả kích bạch thư
dư.

Bạch thư dư hiểu hai người đối địch vĩnh viễn nàng đuối lý,
nàng không cách nào thay bản thân biện giải cái gì, bởi vì người làm sai chuyện là nàng! Là nàng trước đem thân thể trở thành phương tiện buôn
bán mới có thể khiến tương hạo ân xem thường nàng…. Tất cả chính là nàng trừng phạt đúng tội! Nàng chẳng trách bất luận kẻ nào!

” Lưỡi
của mèo hoang nhỏ bị cắn rớt sao? Rốt cuộc đã quên phải làm sao phản
kích ta.” Bạch thư dư chậm chạp không nói một câu, đáy lòng tương hạo ân lại có chút giật mình, lời nói của hắn có thật tổn thương tự tôn của
nàng không?

” Ta không phải đã nói rồi, chúng ta cũng không có gì để nói.” Giọng nói Bạch thư dư không có sức nghe qua bi thương mà lại
tự giễu, đúng vậy! Tương hạo ân dùng ánh mắt hèn mọn như vậy đối đãi
nàng, nhưng mà nàng cuối cùng vẫn giống một đứa ngốc mê luyến hắn… Thực
sự là buồn cười!

” Hảo một câu không có gì để nói… Bạch thư dư,
muốn ngươi bây giờ xuống lầu, trong vòng 3 phút đồng hồ nếu như không
trông thấy ngươi dưới lầu, ta nhất định sẽ lên tới phòng tổng giám đốc
bắt người!” Tương hạo ân như đinh đóng cột hạ thông điệp.

Nữ nhân này khơi dậy dục vọng chiếm giữ của hắn, khiến tương hạo ân muốn chinh phục nữ nhân bất kham này đến cùng.

“Cầu ngươi buông tha ta, đừng trêu đùa ta nữa.” Bạch thư dư đầu hàng, nàng
không muốn nhốt trong vòng của hắn, nàng chơi không nổi trò chơi tình
yêu không đúng thực tế như vậy, coi như là một tâm hồn thiếu nữ đã vì
hắn dao động cũng thế!

“Ngươi còn có 2 phút 40 giây, nhắc nhở ngươi, ta nói được thì làm được.” Tương hạo ân cực kỳ bá đạo nói.

Tương hạo ân không muốn nghiên cứu lý do làm sao, khoảng thời gian này gặp
được bạch thư dư, hắn phát hiện bản thân đối với nàng khát vọng không
giảm mà tăng lên. Trong đêm khuya, khuôn mặt mềm mại của nàng đều không
tự chủ được mà hiện lên trong đầu óc hắn, tấm hình kia cũng không khiến
nữ nhân theo không gian xuất hiện bóng dáng của nàng. Nữ nhân này làm
hắn không khống chế được.

” Ngươi… Ép buộc.” Bạch thư dư chán nản nói.

Hắn làm sao dễ dàng đem nàng trở thành một người có thể trở thành con cờ
điều khiển! Ở trong lòng hắn, nàng rốt cuộc được xem là cái gì? Một trò
chơi cho hết thời gian? Hay là đồ chơi gọi thì đến, đuổi thì đi?

” Nếu như ta là ngươi, ta sẽ không làm người chết giãy dụa, ngươi là một
người thông minh… Ta nghĩ ngươi biết làm sao phân biệt thị phi, cứ như
vậy ra phải cúp máy.” Nói xong, tương hạo ân không cho nàng cơ hội nói
liền cúp điện thoại.

Bạch thư dư nhìn chằm chằm cái điện thoại một hồi lâu mới cầm đồ vật tùy thân của mình chạy xuống lầu.

Hắn luôn luôn là một nam nhân nói được thì làm được, bạch thư dư không muốn quan hệ của bọn họ được công khai, đặc biệt là trong [ Diêm hải tập
đoàn], điều này chỉ làm cho tương hạo ân và Diêm tử thông trở thành trò
hề! Huống chi… Nàng cũng rất nhớ nam nhân xấu xa kia.

Dùng tốc độ cực nhanh, bạch thư dư đón thang máy xuống đến lầu một.

*********************

Vừa ra khỏi cửa tập đoàn , nàng nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu đen
đang đậu ven đường, chủ nhân của chiếc xe thì thoải mái mà tựa vào cửa
xe nhìn về phía nàng.

Nàng nhìn không thấy biểu cảm rõ ràng trên mặt tương hạo ân, nhưng nàng biết hắn đang cười.

Một cái uy hiếp nho nhỏ lại có thể đem thế giới của nàng thay đổi hoàn
toàn, bạch thư dư thực sự không biết tương hạo ân đùa giỡn nàng như vậy
tóm lại là có ý nghĩa gì!

” Ngươi đến muộn hai phút.” Đôi mắt lớn của tương hạo ân nhìn thăng vào bạch thư dư vẫn còn thở hổn hển, khóe
miệng xuất hiện một nụ cười ngông cuồng nói.

” Ngươi cũng không lên lầu.” Bạch thư dư không chút suy nghĩ thốt ra.

” Bởi vì ta biết ngươi sẽ xuống lầu.” Hắn vô cùng khẳng định bạch thư dư
trốn không thoát lòng bàn tay của hắn, đưa ra một thời gian chỉ là muốn
nhìn thấy dáng vẻ nàng hốt hoảng sốt ruột mà thôi.

” Ngươi… Buồn chán.” Hóa ra nàng bị đùa giỡn rồi! Bạch thư dư mắt trắng dã nhìn tương hạo ân nói.

Không nghĩ tới hắn một đại nam nhân lại có hành vi giống như trẻ con!

Tương hạo ân nhún nhún vai, một dáng vẻ ngươi có thể làm khó dễ được ta.

” Đùa giỡn một người như vậy, ngươi không cảm thấy rất quá đáng sao?”
Bạch thư dư nắm chặt hai tay, thái độ không thèm để ý của tương hạo ân
làm nàng tức giận.

” Ta không có ý đùa giỡn ngươi, huống hồ dưới
góc độ khác, ta ngược lại nghĩ người bị đùa giỡn là ta.” Tương hạo ân
đem bạch thư dư giả dối xuống tiểu nhân, híp mắt xem kỹ nữ nhân ban đêm
nhiều lần xuất hiện trong đầu óc này.

“Ta cho tới bây giờ không
có đùa giỡn ngươi cái gì….” Bạch thư dư cứng cỏi vì bản thân giải thích
rõ nhưng lời vừa ra khỏi miệng nàng hiểu tương hạo ân chỉ là chuyện gì.
Vì vậy nàng lập tức tiếp tục nói: ” Ta không phải đã nói rồi, trước kia
cùng ngươi không thoải mái là một sự hiểu lầm!”

“Không thoải mái? Ta không cảm thụ được bất luận cái gì không thoải mái, trên thực tế, ta còn rất thoả mãn sự phục vụ của ngươi.” Bạch thư dư càng thanh minh,
tương hạo ân càng muốn cùng nàng làm ngược lại, đột nhiên hắn phát hiện
bản thân yêu cái vẻ mặt hoảng sợ bức bách lúng túng trên mặt nàng, dáng
vẻ ngũ quan nhíu chặt cùng một thể kia cực kỳ đáng yêu.

“Ngươi… Thật hạ lưu!” Bạch thư dư tránh tương hạo ân dùng thế lực bắt ép, nhịn không được mắng.

“Ngươi cùng một ngày mắng ta hai lần hạ lưu, điều này không phải đang chờ mong ta có biểu hiện hạ lưu sao?” Thân thể Tương hạo ân lại lần nữa tiếp xúc bạch thư dư, bạc môi khêu gợi dán bên tai của nàng lời nói nhỏ nhẹ.

Nghe thấy hắn nói những lời mờ ám mà lại trắng trợn như vậy, khuôn mặt của bạch thư dư lập tức đỏ ửng ngay cả lỗ tai cũng đỏ.

“Lên xe! Chẵng lẽ ngươi muốn trên đường lớn thân mật cho người qua đường
xem? Hay là ngươi muốn mọi người trong [ Diêm hải tập đoàn] biết ngươi
là nữ nhân của tương hạo ân ta?” Hắn vươn đầu lưỡi trên vành tai nàng
khẽ liếm một cái, dùng âm thanh từ tính nói.

Một câu “Nữ nhân của tương hạo ân” tầng tầng lớp lớp kuuw vào trong tâm khảm của bạch thư
dư, một câu nói có dục vọng chiếm giữ như vậy khiến bạch thư dư cảm
động muốn khóc, hắn thẳng thắng thừa nhận nàng là nữ nhân của hắn? Không phải là đồ chơi? Bạch thư dư muốn mở miệng hỏi cho rõ ràng nhưng lại
không có dũng khí, nàng sợ hãi đó chỉ là lời nói nhất thòi hắn lỡ lời.

Giống như bị thôi miên, bạch thư dư theo lời của hắn ngồi vào trong xe, cho
đến khi ngồi vào xe nàng mới sâu sắc cảm nhận được mình đã cho hắn cơ
hội thứ hai phạm tội, nhưng mà nàng không còn con đường hối hận, bởi vì
chiếc xe đã vững chãi chạy trên đường. Vì vậy nàng vội vàng nói: “Phiền
ngươi đưa ta về nhà.”

Tương hạo ân đang lái xe liếc mắt nhìn bạch thư dư, khóe môi nhếch lên một nụ cười khinh thường, nói: “Đây là lần
thứ hai ngươi đem ta trở thành tài xế, ngươi biết giá phải trả là bao
nhiêu không?”

Hai tay của Bạch thư dư khẩn trương xoa xoa với nhau, lòng bàn tay bởi vì lời nhắc nhở của hắn mà thấm đầy mồ hôi.

Bạch thư dư đương nhiên biết giá phải trả trong miệng hắn gọi là cái gì, hắn thích dùng thân thể là phương tiện trao đổi, nhưng mà nghĩ đến hình ảnh hai người triền miên trên giường, nàng nhưng một điểm bài xích bất mãn
cũng không có, ngược lại còn bất an nóng lên! Nàng làm sao có thể không
cảm thấy thẹn như vậy chứ? Bạch thư dư, ngươi tỉnh tỉnh đi! Không nên u
mê không tỉnh ngộ nữa, nàng trong lòng cảnh giác bản thân.

“Nếu
như ngươi không muốn đưa ta về nhà, vậy xin ngươi để ta xuống xe.” Bạch
thư dư biết nói thế sẽ làm tương hạo ân tức giận mạnh mẽ, nhưng nàng
thực sự không muốn lại khiến quan hệ của hai người phức tạp thêm nữa. Vì vậy đành phải cự tuyệt hắn.

“Không ngờ ngươi nhu nhược giống như con mèo nhỏ, cá tính lại kiên cường giống như hoàn đá bướng bỉnh.”
Tương hạo ân không nghĩ tới bạch thư dư lại một lần nữa khước từ hắn,
bên cạnh hắn luôn luôn không thiếu nữ nhân xinh đẹp chủ động bày tỏ,
nhưng đối với nữ nhân như núi băng rồi lại nóng như lửa này, hắn nổi lên hứng thú trước nay chưa có, nàng càng muốn chạy trốn hắn càng muốn đem
nàng nắm chặt ở lòng bàn tay.

“Chúng ta không nên như vậy thêm
nữa, đều nói tốt… Hai bên không thiếu nợ nhau mà.” Bạch thư dư không
hiểu tương hạo ân vì sao phải đem thời gian lãng phí trên người nàng,
hắn chính là một người ngang dọc trên thương trường, muốn nữ nhân nào
không có?

“Ta cũng nói qua, kia chỉ là lời nói từ một phía của ngươi.”

“Tương tiên sinh, chúng ta thực sự không nên như vậy nữa.”

“Là ngươi trêu chọc ta trước.”

“Ta không có!”

“Ngươi có hay không trong lòng chúng ta đều biết rất rõ.”

“Ta nói rồi, kia chỉ là trường hợp hiểu lầm.”

“Trong đời ta không có hai chữ hiểu lầm này.” Trong bọn họ nếu nàng là khởi
đầu thì nàng phải chịu trách nhiệm kết thúc sự việc này.

“Ngươi rốt cuộc muốn ta làm như thế nào mới bằng lòng buông tha ta?” Hai vai Bạch thư dư tê liệt, không có sức suy cho cùng.

Bạch thư dư rất sợ hãi thêm như vậy, nàng sẽ không thể tự kềm chế yêu thượng nam nhân này, đến lúc đó nàng mất đi không phải chỉ là thân thể và linh hồn của mình, còn bao gồm tôn nghiêm nàng giữ vững.

“Ta sẽ dùng
phương thức của ta kết thúc, nhưng không phải bây giờ.” Chiếc xe dừng
lại trước một tòa nhà cao cấp, tương hạo ân nghiêng người đối mặt với
bạch thư dư, đôi mắt màu nâu thẫm nhìn chằm chằm nàng, hao con ngươi
chứa đầy dục vọng kia nhìn thẳng con ngươi xinh đẹp của nàng, khiến nàng một hơi cũng nhanh mà thở.

Lời Tương hạo ân nói giống như bàn là, thật sâu khắc trong tâm khảm của nàng, khiến nàng đau đớn rồi lại không cách nào dập tắt.

Ý tứ của hắn là, đây là trò chơi thuộc về hắn, chỉ có hắn quyền quyết định kết thúc…

“Nơi này là?” Nhìn ngội nhà lớn xa lạ ngoài cửa sổ, bạch thư dư hơi hơi sợ hãi hỏi.

“Nhà của ta.” Tương hạo ân xuống xe, sau khi bỏ lại hai chữ này đi đến cánh cửa hoa văn chạm trổ, không hiểu ra sao theo lên.

Hắn làm sao lại đem nàng đến nhà của hắn? Hắn lại có chủ ý gì?

“Đã trễ thế này còn đến nhà ngươi viếng thăm không tốt lắm đâu? Như vậy sẽ làm phiền đến người nhà ngươi nghỉ ngơi….”

“Ta không có người nhà.” Hắn dừng bước chân lại, đưa lưng về phía, giọng nói có chút bi thương nói.

Mười năm nay hắn dựa vào năng lực của bản thân sinh sống trong xã hội, không có bối cảnh gia thế nào, chỉ có thể cắn răng từng bước một leo lên.

Bạch thư dư mới phát hiện bản thân vô tâm hại hắn, tương hạo ân làm sao có
thể có người nha chứ? Người thân duy nhất của hắn đã bị lạc tố trinh
bức tử…

” Xin lỗi, ta không cố ý.” Bạch thư dư cảm thấy mình tổn
thương tương hạo ân. Vì vậy hổ thẹn ân hận vươn tay khẽ chạm cánh tay
hắn xin lỗi.

Khi tay bạch thư dư chạm đến cánh tay rắn chắc, thân thể tương hạo ân rõ ràng run lên, hắn đột nhiên xoay người, con ngươi
màu nâu chuyển sang màu sắc càng thâm trầm nhìn nàng, bạch thư dư còn
muốn nói cái gì nữa, giây tiếp theo, hắn đã lực đạo mười phần đem nàng
ôm vào trong lòng đồng thời hung hăng hôn trụ cánh môi hồng của nàng.

Tình cảm mãnh liệt hoả tốc đến với bọn họ, bạch thư dư cũng không có chống
cự đòi hỏi của tương hạo ân, nàng thương yêu đưa cánh tay vòng trên cổ
hắn, đối mặt với nam nhân tự cho mình là rất cao lại tịch mịch này, tâm
phòng ngự của bạch thư dư hoàn toàn tan rã.

Nàng thử đáp lại cái
hôn nồng nhiệt mạnh mẽ của hắn, đầu lưỡi của hai người trong miệng nàng
giao quấn, lúc này bọn họ đã quên thân phận lẫn nhau, chỉ có thể bị dục
vọng nguyên thủy nhất dây dưa.

Một lúc lâu, hắn mới buông nàng ra, làm thân thể hai người kề sát nhau có chút khoảng cách.

” Ta khẩn cấp muốn giữ lấy ngươi, nhưng chỗ này cũng không phải thật lý
tưởng.” Cho dù dục vọng trở nên mãnh liệt nhưng hắn vẫn không quên chỗ
hai người ở chính là cửa chính Tưởng gia. Vì vậy lý trí ngừng lại của
tương hạo ân lại thâm sâu lại nóng triền miên.

Chỉ thấy hai mắt
bạch thư dư híp lại, môi bị hôn đến sưng đỏ, ý chí còn vì vừa mới kịch
liệt hôn mà tan rã, còn ý nghĩ vừa xuất hiên, nàng rồi bị tương hạo ân
mang vào trong Tưởng gia.

Sau khi bạch sách dư đi vào phòng trong nhìn thấy không gian lạnh giá này, một cổ cô đơn quạnh quẽ lập tức nổi
lên trong đầu óc của nàng. Sàn nhà phòng khách rộng rãi lót đá cẩm thạch màu xám, ban đầu cửa sổ sát sàn có tầm nhìn tốt bị màu sắc rèm cửa sổ
che lấp, toàn bộ gian phòng cho bạch thư dư một loại hiện tượng tro tàn
lãnh tuyệt tịch mịch.

” Ngươi không thích hợp những màu sắc này.” Sau khi Bạch thư dư quan sát hết bốn phía, cảm thán mà nói.

” Từ khi mẫu thân rời khỏi, hai mắt ta có khả năng trông thấy cũng chỉ có những màu sắc này.” Tương hạo ân lần đầu trước mặt người khác nói về
mình. Những năm gần đây bản thân hắn luôn phòng bị rất khá nhưng bạch
thư dư này lại đơn giản tiếp cận thế giới nội tâm lạnh giá của hắn,
khiến cho hắn không thể không thừa nhận sự đặc biệt của nàng, coi trọng
tồn tại của nàng.

” Ngươi quá bi quan, có lẽ ngươi có thể mở rông trái tim, cứ chấp nhận sự quan tâm người khác dành cho ngươi, cũng
không phải ai tiếp xúc người động cơ đều chỉ là vì tổn thương ngươi!
Diêm đại ca hắn luôn luôn thấy thẹn đối với ngươi, hắn đối với ngươi cảm giác sâu sắc đồng tình, ta hiểu ngươi vẫn rất muốn trả thù nhưng oan
oan tương báo khi nào….”

“Đủ rồi! Là Diêm tử thông phái ngươi tới thuyết phục? Ngươi muốn cự tuyệt cũng đón nhận mỹ nhân kế?” Tương hạo
ân nheo mắt lại, sắc bén suy đoán một trong những khả năng.

“Không, không ai phái tới, ta chỉ là rất không muốn ngươi sống trong thù hận
đen tối thêm nữa! Cuộc sống của ngươi có thể không cần tịch mịch như
thế.”

Hiểu lầm của Tương hạo ân làm bạch thư dư bối rối, nàng rất sợ hắn mới vừa mở rộng trái tim lại một lần nữa đóng chặt nó lại. Vì
vậy nàng vội vàng vì bản thân phân trần.

“Kết cục bi thương nhất
của hai ngươi không có ai hối tiếc, ta chỉ hóa bi phẫn thành sức mạnh
cũng không cần bất luận kẻ nào đồng tình, ngươi không nên cho rằng mình
chúa cứu thế, muốn dùng lòng dạ Bồ Tát đi phổ độ chúng sinh chứ?” Tương
hạo ân sau khi hừ lạnh một tiếng, chế nhạo mà nói.

“Ta cũng không phải muốn phổ độ chúng sinh, ta chỉ là muốn hóa giải ân oán giữa ngươi và Diêm gia….”

“Buồn cười! Một người nữ nhân chỉ theo ta trên giường vài lần mà vọng tưởng
thay đổi cuộc sống của ta? Bạch thư dư ngươi có hơi quá tự cho là đúng
đi!” Có lẽ căm hận ân oán chuyện cũ làm tương hạo ân không lựa chọn lời
nói thối chửi.

Lời hắn nói trùng trùng điệp điệp thương tổn bạch
thư dư, chỉ thấy môi nàng rất trắng, huyết sắc nhanh chóng từ khuôn mặt
nhỏ nhắn trắng nõn nhạt dần.

“Ta… Không có ý đó, ta chỉ không
muốn ngươi bị oán hận quấn quanh, dù sao Diêm đại ca hắn là xuất phát từ nội tâm quan tâm ngươi, nếu như ngươi vứt bỏ trả thù Diêm gia, ta nghĩ
Diêm đại ca sẽ nhìn ngươi như người nhà….” Không nghĩ tới lòng tốt của
nàng sẽ bị tương hạo ân xuyên tạc, việc này khiến bạch thư dư có chút
đau lòng.

“Là Diêm tử thông phái ngươi tới thăm dò ta sao? Hắn
nếu như thực sự quan tâm ta, sẽ phái người điều tra các giao dịch tài
chính của ta? Phá hỏng uy tín cuarta trên thương trường? Thậm chí mời
Huy tín xã theo dõi ta sao?” Thủ đoạn của Diêm gia tương hạo ân cười
nhạt, hắn chôn ở trong lòng ba mươi năm oán hận là không có khả năng bởi vì một nữ nhân hóa giải.

“Ngươi biết rõ những điều này cũng không phải Diêm đại ca làm, là Diêm phu nhân nàng….”

“Sự thực đều xảy ra trước mắt, ngươi còn đang thay hắn biện giải? Ta thật
sự tự hỏi Diêm tử thông đến tột cùng dùng phương thức nào mua chuộc lòng của ngươi! Cuối cùng có thể cho ngươi không oán không hận mà đối với
hắn trung thành như thế.” Sự bảo vệ của Bạch thư dư làm tương hạo ân cắt đứt lòng dạ đầy dấm chua, hắn chán ghét bởi trong miệng nàng nghe thấy
nàng đối với nam nhân khác bênh vực.

“Ta chỉ là nói ra sự thực.”
Sự lên án của Tương hạo ân làm bạch thư dư có chút bất đắc dĩ, sự lên án của hắn như con dao sắc bén khiến bạch thư dư cảm thấy thất vọng.

“Sự thực là ngươi và Diêm tử thông chính xác còn có quan hệ không rõ ràng
mơ hồ?” Tương hạo ân trước ghế xô-pha ngồi xuống, sau khi hút một điếu
xì gà, giọng nói cực kỳ khinh miệt nói.

“Ta cùng với Diêm đại ca
trong sạch rõ ràng, không có quan hệ thân mật khiến người ta hiểu lầm.”
Bạch thư dư mắt trắng dã mệt mỏi nói một lần nữa.

“Ta hai mắt
nhìn thấy cũng không phải là như vậy, chứng minh cho ta xem.” Tương hạo
ân suy nghĩ một chút, một ý xấu hiện lên trong đầu óc.

“Chứng minh? Ta phải làm sao chứng minh?” Bạch thư dư cau mày nghi ngờ, khó hiểu hỏi.

“Muốn ngươi tối nay ngủ qua đêm ở chỗ này, nếu như ngươi đồng ý đáp ứng, tin
tưởng ngươi và Diêm tử thông trong sạch. Ngươi đã nói không có gì, ta
nghĩ ngươi sẽ không vì hắn chứng minh trong sạch của ngươi mà cự tuyệt
yêu cầu của ta chứ?” Tương hạo ân nói đường đường chính chính, như là
khẳng định tình thế bắt buộc.

Nghe thấy lời hắn nói, khuôn mặt nhỏ nhắn của bạch thư dư thảm một nửa.

Đây… Là cái gì ngày giết thối rữa phương thức chứng minh? Trời biết nếu bị
Diêm đại ca biết nàng cả đêm không về, hắn sẽ khẩn trương lo lắng không?

“Ta không cần phải … Dùng phương pháp ngu xuẩn này chứng minh trong sạch của ta.” Bạch thư dư hoàn toàn cự tuyệt.

“Tùy ngươi, ta sẽ không miễn cưỡng ngươi, dù sao ta sớm hiểu rõ ngươi Diêm
tử thông còn có quan hệ không thể cho ai biết, dù cho ngươi lại không
thừa nhận, sự thực chính là như vậy.” Tương hạo ân sử dụng phép khích
tướng.

Bạch thư dư cắn môi dưới, lộ ra lúng túng, bằng mọi cách làm khó dễ.

Biết rõ đây lại là quỷ kế của tương hạo ân nhưng bạch thư dư chính là lo lắng thật sự.

“Như thế nào?” Hắn nhíu mi, mưu kế hay tràn đầy hứng thú hỏi.

“Nếu như ngươi có thể đáp ứng ta sau này đừng xem Diêm đại ca là địch nhân
nữa, nếu khắp nơi không làm khó hắn, ta đáp ứng với ngươi.” Bạch thư dư
cúi đầu một chút thở dài nói.

Diêm đại ca luôn luôn quan tâm
nàng, nhưng mà nàng cự tuyệt không đền ơn hắn cái gì, có thể hóa giải ân oán của anh em bọn họ, kia coi như là phương thức tốt nhất báo đáp ân
tình của hắn.

“Lại là Diêm tử thông? Ngươi như vậy thay hắn suy
nghĩ? Tự nguyện vì hắn trả giá tất cả?” Tương hạo ân trong mắt hiện ra
hai ngọn lửa, bạch thư dư khắp nơi hộ chủ làm hắn vô cùng tức giận.

Bạch thư dư hiểu tương hạo ân nhất định lại hiểu lầm tình cảm của nàng Diêm
tử thông, nhưng mà nàng rồi không muốn giải thích rõ, khiến cho thời
gian chứng minh là đúng bọn họ trong sạch đi!

“Có đáp ứng hay không tuỳ ngươi, ta hiện có thể trở về nhà.” Bạch thư dư tâm lớn mật cùng tương hạo ân nói đến điều kiện.

“Ngươi đang uy hiếp ta?” Tương hạo ân lại lần nữa nhíu cao mi.

“Người uy hiếp ta trước là ngươi!” Bạch thư dư nâng hàm dưới lên, hai mắt rõ ràng cùng hắn chống lại.

“Ta có thể thẳng thắn nói cho ngươi, muốn ta buông tha ân ân oán oán những
năm gần đây chuyện không có khả năng! Ta quên không được mẫu thân cùng
ta cùng nhau chịu đựng qua đau khổ, nhưng… Nếu như ngươi nguyện ý làm nữ nhân của ta, ta có thể suy nghĩ bỏ qua Diêm gia.” Nữ nhân này so với
hắn tưởng tượng mạnh mẽ trung kiên, tính cách kiên cường dẻo dai như vậy cùng tư tưởng không khuất phục của hắn rất phù hợp, điều đó khiến
tương hạo ân muốn có toàn bộ bạch thư dư.

“Làm… Nữ nhân của ngươi?” Bạch thư dư lắp bắp nhìn hắn, đôi mắt hắn lại nghiêm túc nhưng nàng nhìn không thấy một tia đùa giỡn.

“Ta muốn ngươi rời khỏi Diêm tử thông, rời khỏi [ Diêm hải tập đoàn], chân
chính trở thành nữ nhân của tương hạo ân ta.” Hắn chưa bao giờ mạnh mẽ
muốn chiếm giữ một nữ nhân như vậy, bạch thư dư làm hắn vô cùng ngoại
lệ, hắn không cách nào bảo đảm loại kích động này lại duy trì bao lâu
nhưng lúc này tương hạo ân thầm nghĩ ích kỷ có nàng.

Tương hạo ân đơn giản rồi lại bá đạo nói làm bạch thư dư kinh hãi vạn phần, đây là
đại biểu trong lòng nàng cũng có một tia vui mừng hay không?

Hoặc chỉ là cái kế sách trả thù Diêm gia?

“Ta không cách nào lập tức cho ngươi đáp án….” Bạch thư dư rất muốn đáp ứng điều kiện của tương hạo ân mà không lo lắng hậu quả, đồng thời cùng
hắn yêu mãnh liệt , nhưng không cách nào xác nhận bản thân có thể chịu
đựng sau khi hắn vứt bỏ nàng hay không, nàng phải đối mặt với kết quả
thê thảm.

“Ta cho ngươi thời gian nửa tháng suy nghĩ, nhắc nhở
ngươi, ta cũng không phải một người có tính kiên nhẫn, hy vọng ngươi có
thể lựa chọn sáng suốt.”

Tương hạo ân nhẹ nhàng nâng cằm dưới mảnh khảnh của bạch thư dư, trên đôi môi tái nhợt của nàng sau khi nói liền hôn.

Bờ vai nhỏ bé yếu ớt của Bạch thư dư hơi hơi rung rung, đáy lòng sinh ra
phản ứng phân cực, nàng vừa sợ hãi rồi lại có chút mong đợi, mong đợi
cái gì chứ? Có thể là xa xỉ xin tương hạo ân có thể thật tình yêu thương nàng sao!

Cứ như vậy, bạch thư dư rơi vào trong cạm bẫy ái tình
mà tương hạo ân thiết lập, bị lạc trong vòng xoáy thô bạo mà lại cương
quyết của hắn không thể tự thoát khỏi.

Đêm đó, bạch thư dư giữ
lời hứa ở lại qua đêm nhà của tương hạo ân, hắn cũng không có buông trôi bản thân mà hưởng thụ thân thể của nàng, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy nàng ngủ, hai người vượt qua một đêm yên bình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN