Tán Tu Độc Long
Tưởng nhớ quá khứ hồi 2
THÔNG BÁO
Mình cập nhật vài thứ về lời thoại của nhân vật.
-* * là lời nói thầm của nhân vật
-“ “ suy nghĩ của nhân vật
-‘ ‘ lời nói chuyện của nhân vật với tác
☆▪☆▪☆▪☆▪☆▪☆▪☆▪☆▪☆
Sau cái lần đó Độc Long dĩ nhiên rớt vào cảnh đam mê game và tiểu thuyết kung-fu nhưng hoàn cảnh khiến hắn có chút khó khăn tiếp cận sở thích mới này, ấy dù là vậy nhưng mà mỗi khi có thời gian rảnh rỗi dĩ nhiên hắn lại lên mạng chơi game hoặc đọc tiểu thuyết, đôi khi hắn còn tìm ra cái thể loại truyện manga và anime nhật bản nữa, tuy là hắn tìm ra thú vui mới nhưng mà cái cảnh trốn cặp mắt người hầu kẻ hạ theo dõi quản lý các kiểu, nên hắn rất là lén lút mà hạnh sự tránh bị lũ người hầu người hạ muốn lấy lòng ba mẹ hắn mà thấy, rồi đi mách rồi khiến hắn bị cấm túc khỏi game với dùng mạng, lại vào cái thế kỉ 21 bị cấm mạng thì khó sống lắm đó nha.
Thế là với ham muốn tự lập sớm, lúc hắn lên năm mười tám tuổi thì xin ra ở riêng mục đích thật thì là ra ở riêng tiện hưởng thụ cái thú vui giải trí toẹt cmn vời của mình hơn mà thôi, ấy thế là không dễ dàng gì hắn vận dụng đủ cách trên trời dưới đất lời lẽ khôn ngoan suốt, cho tới khi hắn gần mười chín tuổi, rồi mới được gia đình chấp thuận, qua đó cuộc sống của Độc Long thoải mái hạnh phúc hẳn ra, rồi thì quán trọ hắn thuê để ra ở riêng thì tại nơi đó có mấy gã thanh niên mà cái tính thèm bạn thèm bè thiếu thốn của một thằng bị quản lý suốt ngày như hắn cuối cùng cũng vừa hay có một chốn bình thường để cầu bạn cầu bè, và dĩ nhiên sau một khoảng thời gian sống tại cái khu nhà trọ này làm quen xã hội là y như rằng cả lũ thành hội thành bè và qua cái lũ bạn bè này hắn có chút trẻ trâu với bao lần làm quen cách trêu gái với bao lần cùng chơi game cùng chửi tục với bao lần trẻ trâu nóng máu quật nhau mà ra cái tính trẻ trâu đó của Độc Long, ai nghĩ gì chứ Độc Long nghĩ lại cúng tại hắn ở tuổi mới lớn tính tình lại năng động mà thôi lại cộng thêm đồng bọn trẻ trâu thì khỏi nói rồi, vì thế cho tới tận sau này vấn là bố láo nhưng mà được cái khôn khéo tinh tế hơn mà thôi (thấm vào bản chất cái tính trâu trẻ cmnr),và Độc Long nhớ lại cái hồi ức này cũng là vì đó là khoảng thời gian rất yên bình được đi học trường cấp ba được giao lưu bình thường như bao người khác cũng vì vậy cái hồi ức kiếp trước này rất ấn tượng trong lòng Độc Long hắn, dẫu cùng chỉ là việc chẳng có gì đặc biệt đối với kẻ khác nhưng đối với hắn rất đặc biệt.
Đáng nói hơn trong tất cả trong những hồi ức hắn nhớ về kiếp trước đây là ký ức chủ chốt cái cơ duyên kỳ diệu luôn khiến Độc Long không thể nào mà quên đi được, truyện là ngày hôm đó hắn ra tiệm tạp hoá mua ít đồ ăn nhanh ấy mà thế quái nào vừa mua xong đi ra khỏi tiệm thì hắn bị choáng váng suýt ngã lúc ổn định lại nghĩ chắc tại hắn dạo này đi đường đầu trần suốt, nắng mưa gì cũng kệ nên gặp hiệu ứng phụ đây mà nghĩ xong hắn liền đi về mà lúc về tới nơi mở túi sách ra tính lấy gói mì ăn nhanh thì cái đờ heo không hiểu vì sao trong túi sách hắn lại nhận được một cuốn sách cũ kĩ nhưng mà cúng không tới nỗi nát bên ngoài bìa có ghi là Cơ Sở Thể Thuật, ôi trời đúng là cái tên khô khốc, mà vẫn thú vị cuốn hút hắn luôn rồi, thì vốn nghiện với là chết mê chết mệt anime với chả võng du tiểu thuyết đã thế lại nghe tới hai chữ thể thuật Độc Long dĩ nhiên là không nhịn nổi cho nên mở ra liền đọc chăm chu.
Phía bên trong quyến sách này ghi toàn những nội dung gây thắc mắc khiến hắn chẳng rõ để làm gì như hít đất chín cái trong lúc hít đất thở dài ba cái, rồi thì chạy bộ thở thế nào hít bụng thở ra sao lúc trước khi đi ngủ nên thơ kiểu gì sau khi tỉnh dậy nên thở ra sao, ấy thế sau cùng không có nói làm thế để làm gì, còn nội dung dày thì bằng với quyển vở, cái vụ này cũng đúng là khiến hắn suy đoán mông lung như ảo tưởng là sách võ học luyện nội công hoặc là loại kung-fu bí ẩn nào đó, haizz đúng là cái tính otaku như hắn mà.
Thời điểm tìm ra quyển sách lạ Độc long tình cờ cũng đang đăng ký tập g(tr)ym gần đó khỏi phải nói Độc Long Otaku nhà ta mang luôn nội dung quyển sách ra thực hành ngay tại buổi tập gym chiêu ngày hôm sau kéo dài một tiếng của hắn sau khi tan học, khỏi phải nói gì lắm lời sau một tiếng vừa ảo tưởng sức mạnh cổ vũ tinh thần vừa nhẫn nại mà áp dụng cách tập của quyển sách sau khi kết thúc một tiếng hắn cũng không thấy gì đặc biệt ngoài lần đầu tiên làm mấy cái trò hề cho mấy ông anh tập gym cùng nơi xem mà khiến Độc Long không khỏi thất vọng tự trách bản thân rõ ngớ ngẩn mà ra về.
Dẫu tưởng mọi chuyện cũng chỉ có tới vậy mà thôi ai ngờ đêm về tắm rửa một trận sạch sẽ xong thì hắn lại cảm thấy cả người khác lạ, cảm giác khỏe khoắn sảng khoái mạnh mẽ vô cùng, vượt trội hơn những lúc bình thường khiến Độc Long hắn cúng phải cảm thấy bất thường trong lòng thầm nghỉ nội dung quyển sách có liên can không .
Vừa hay một suy nghĩ chợt không biết là do ma sui quỷ khiến cái gì hay Độc long tính cách là có phần điên khùng tiềm tàng thú vị mà ra nữa, và thế quái nào tự dưng hắn lại nghĩ như vậy về vụ quyển sách và thực hành áp dụng nội dung của nó.
-“có khi nào mình cần kiên nhẫn hơn không bởi rất có thể quyển sách cần có sự kiên nhẫn để khám phá chăng?, và rất có thể nếu mình không thử thì sẽ mất đi cơ hội thành siêu nhân cũng nên”. (Độc Long)
-‘ĐM tác giả thế éo nào mà tui có ít đất diễn vậy 2 chương rồi mà toàn ông tự kể không vậy’. (Độc Long)
đã nghĩ là làm thế là Độc Long chịu nhục suốt một tuần mang nội dung quyển sách cơ sở thể thuật ra mà áp dụng tại phòng gym sau đó không làm hắn thất vọng Độc Long sau một tuần thử nghiệm hắn xác định luôn mới đúng một tuần hắn đã mạnh lên đáng kể cánh tay săn chắc xong lại khá gầy mà có như vậy hắn vẫn là nâng được mức tạ lên tới 200kg khiến đám đông phải trố mắt nhìn mà suy đoán về bản thân Độc Long đủ kiểu như là tại hắn trẻ người cho nên sức trâu rồi là tại hắn tư chất không tồi, bọn họ khẳng định thế xong cũng không nghĩ gì nhiều vì dù cho là hắn nâng tới 200kg thì những kẻ này lại không có khả năng để mà nghi ngờ vi dù gì cũng phải thôi họ là người bình thường sống thực tế tới nỗi thực dụng cũng thường thấy ở cái xã hội hiện đại này.
Xong Độc Long cũng hiểu hắn không thể tập tại đây nữa bởi vì mức đẩy tạ của hắn là 200kg đã đáng nói lắm rồi, nhưng mà sau này là 300kg rồi 400kg chỉ trong vòng mấy tuần thì sao hoặc chỉ là ba trăm thôi xác định đủ tạo nên một trận phiền toái cho hắn rồi, hiểu vậy hắn liền gọi điện hủy đăng ký phòng gym.
Với cái hồi ức vĩ diệu này của kiếp trước Độc Long còn nhớ cho tới cái lúc đẩy được 200kg mức tạ thì trước đó 100kg còn khó nữa là 200kg mức tạ ,đúng là đoạn hổi ức mang đầy cảm xúc level up khó tả mà ở đời thực tế không chỉ hắn mà ngay cả các tay nghiện tập tạ cúng có kẻ hiểu được, haizz với thời gian ngắn thế mà đã khoẻ tới vậy Đó chính xác là đoạn hồi ức kỳ diệu nhất của Độc Long trong kiếp quá khứ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!