Tặng anh, những kỉ niệm khi hai chúng ta bên nhau
Đệ nhất chương
1.
Mùa hè đến thời tiết cũng nóng dần nên, điều đó khiến tôi khó chịu và nó cũng khiến tôi làm biếng nhiều hơn. Haizz,không những vậy tôi còn phát hiện bản thân tăng hai cân. Trong lòng tôi có chút vui mừng khi tăng cân vì mẹ tôi toàn nói tôi gầy trơ xương…
Con bạn thân nó nhìn tôi mà nó bĩu môi nói :” Mà vẫn gầy trơ xương”
Miệng tôi giật khi nghe câu đó. Ừm tăng hai cân mà vẫn gầy sao? Tôi gầy hay do nó quá béo…
2.
Aaaaaa…’anh’đúng là đồ ngốc, đồ ngốc. Thật không hiểu ‘anh’ nghĩ gì mà có thể nói tôi béo nữa…
Tôi hỏi ‘anh’ tôi béo ở chỗ nào? Anh chỉ nói:” Mặt em ngấn mỡ, đùi to hơm trước, tay cũng to hơn. Đại khái là em sắp thành lợn rồi. Giảm cân đi”
Tôi suy sụp khi nghe câu đó. “Mặt ngấn mỡ…” thế khác nào lợn nữa đâu! Tôi ỉu xìu nói với anh:” Em béo kệ em. Anh không thích thì chia tay là xong chứ gì. Chia tay xong anh đi mà kiếm người gầy hơn em mà yêu”
Tôi nói xong câu đó ‘anh’ cũng không nói gì mà vẫn tiếp tục làm bài. Trong lòng tôi cảm thấy vô cùng buồn, chỉ vì béo mà ‘anh’ chê tôi. Quả thực rất quá đáng…
Tôi nhắn tin kể cho bạn nghe thì con bạn tôi lại ‘phang’ một câu như đúng rồi:” Nói với anh ta là nếu cậu béo thì tao đâm đầu xuống đất. Làm ơn bà hai của tôi ơi bà nhìn bà còn gầy hơn tôi chán”
Đọc xong tin nhắn của con bạn thân tôi cũng không vui lên được chút nào cả. Cho dù ai chê tôi cũng được nhưng đến cả ‘anh’ cũng chê tôi…
Tôi lè nhè nói lại lần nữa với ‘anh’ là nếu ‘anh’ không thích tôi béo thì chia tay đi,lần này không giống lần trước ‘anh’ gập sách lại nói:” Nếu chia tay anh sẽ dọn đến nhà em sống để em mãi mãi không thể quên được anh”
Tôi không nói gì,trong lòng dâng lên một chút vui vẻ nhưng lại có một chút trách cứ. ‘Anh’ nói như vậy là đang muốn tôi phải chiều theo ý anh à…
3.
Nhưng mọi chuyện lại không theo như tôi mong muốn. Vì lí do nghỉ hè để chuẩn bị vào lớp 11 rất rảnh nên tôi bị anh ép giảm cân.
Tôi bị ‘anh’ giám sát ăn uống thậm chí đến cả ăn vặt ‘anh’ cũng không cho tôi ăn. Uống nước ngọt hay ăn kẹo cũng không được,xong đã vậy ‘anh’ lại còn dặn chị Như Ly giám sát bữa ăn của tôi. Cũng may là mỗi bữa tôi đều không ăn quá hai bát cơm nếu không chắc tôi chết quá!
Cứ như vậy mỗi buổi tối ‘anh’ đều đến nhà dẫn tôi đi bộ để tiêu mỡ tích lũy trong người. May mắn thay là mẹ tôi không phản ứng gì khi tôi đi cùng anh vào mỗi buổi tối.
‘Anh’ là người làm việc rất có kế hoạch nên cho dù trời có mưa anh vẫn sẽ đưa tôi ra ngoài vào buổi tối để tiêu mỡ. Nếu trời mưa ‘anh’ sẽ đưa tôi đến một quá cafe nhỏ nhưng tôi không được uống cafe hay ăn bánh ngọt mà phải uống nước lọc mà nhìn ‘anh’ đọc sách. Cái việc nhìn ‘anh’ đọc sách mặc dù khá chán nhưng mà cũng không đến mức gọi là quá nhàm chán. Nhiều lúc tôi nghĩ nếu như không gặp anh có lẽ tôi đã có thể làm theo ý mình thích rồi…
Nhưng mà tôi cũng không hề cảm thấy hối tiếc khi quen biết anh, tôi lại cảm thấy vô cùng may mắn…
Quen ‘anh’ cũng được một thời gian và tôi nhận ra rằng ‘anh’ là người vô cùng tỉ mỉ, lại còn vô cùng ít nói. Đã vậy cũng rất ít bạn bè nữa, tôi không hiểu lí do anh không thích kết bạn nhưng mà tôi lại cảm thấy ‘anh’ rất giống tôi. Đều bị gia đình kìm hãm…
4.
Tôi muốn giết chết ‘anh’… ‘Anh’ ép tôi giảm cân, ừm tôi nghe theo ‘anh’ giảm cân và rồi sau khi giảm thành công bốn cân ‘anh’ lại chê tôi quá gầy…
Ờ, tôi đã nghe theo anh giảm cân rồi vậy mà giảm xong anh chê tôi gầy. Vậy rốt cuộc ‘anh’ muốn tôi béo hay gầy đây? Tôi lè nhè nói với ‘anh’:” Anh giết em đi cho xong”
“Giết em rồi thì về sau anh lấy ai bắt nạt!”
Hả! Hóa ra anh chỉ muốn bắt nạt tôi hay sao? Trời ơi sao tôi khổ thế này! Béo không được gầy cũng không xong là sao hả trời! ‘Anh’ tốt cuộc muốn tôi chết hay sống đây!
Sau khi tôi nói câu đó, buổi tối ‘anh’ đến nhà và đưa tôi đến quán cafe mà chúng tôi hay đến. Nhưng lần này không hiểu sao ‘anh’ lại mua bánh ngọt và trà matcha cho tôi uống. Tôi nhìn anh thì anh chỉ nói:” Em còn bé, còn đang trong thời kì phát triển ăn nhiều một chút cũng không sao”
“Anh chê em béo còn gì!”
‘Anh’ liếc tôi:” Em có muốn ăn không thì nói một tiếng với anh. Không ăn thì để đấy”
Tôi bĩu môi không nói gì nhưng cuối cùng vẫn ăn bánh ngọt anh mua cho…
Tác giả: Tư Vãn Thư Uyển (Momo Haiki)
Cảnh báo: Tất cả các bản sao chép truyện mà chưa có sự cho phép của tác giả sẽ được quy vào vi phạm bản quyền tác phẩm. Xin vui lòng không mang truyện đi mà chưa có sự cho phép của tác giả (là mình). Cảm ơn rất nhiều
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!